Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ năm Tuyết Cơ sư phụ
“Không được…!” Tuyết Cơ ngay lập tức bác bỏ thỉnh cầu của Long Vũ, nàng nhìn Long Vũ một cái rồi nghiêm mặt nói:” Ngươi bây giờ còn nhỏ, hơn nữa đạo pháp, dị năng đều tu luyện thành thạo, để ngươi đi theo chỉ làm vướng tay chân. Ngươi phải ở lại Thiên Hải tiếp tục đi học. Vừa rồi chúng ta vừa đến đại học Thiên Hải một chuyến để xin cho ngươi đi học lại, thứ hai tuần tới, ngươi có thể đi học trở lại
“Tuyết Cơ nói đúng đó…” Long Thiên Trạch dùng ánh mắt thật từ ái nhìn Long Vũ, nói:” tiểu Vũ, ngươi yên tâm đi, nếu có một ngày ngươi có bản lĩnh vượt qua ta, ta đáp ứng ngươi, sẽ cho ngươi cùng ta đi điều tra, còn không… ngươi nên từ bỏ ý định này đi.”
“Dạ…”Long Vũ là người hiểu chuyện, hắn biết rõ năng lực của mình, cho dù có tu luyện mười năm cũng không thu thập được một cái oan hồn bình thường. Nói đến dị năng thì càng thê thảm hơn, nhiều năm như vậy mà hắn không có chút tiến bộ nào, ngoài trừ phóng ra ngọn lửa cỡ que diêm hắn không làm được gì nữa. Với thực lực như vậy mà cùng Long Thiên Trạch xông pha thiên hạ, nói hắn làm vướng chân người ta hình như đã là đề cao hắn.
Một lúc sau, Long Thiên Trạch dặn dò Long Vũ cẩn thận rồi cất bước ra đi.
Long Vũ cùng Tuyết Cơ cùng đưa hắn ra tận cửa.
“Long Thiên Trạch, ngươi nhớ mỗi tháng đều phải gửi tiền đó…”ngay lúc Long Thiên Trạch định xoay người rời đi, Tuyết Cơ đột nhiên nhớ đến chuyện quan trọng vội vàng nhắc nhở hắn.
“Rồi, ta biết phải làm gì… ngươi nhớ chiếu cố tiểu Vũ thật tốt đó.”Long Thiên Trạch cũng không quay đầu lại chỉ trả lời một tiếng rồi bước đi ngay.
......
......
Lúc biệt li luôn đầy thương cảm, nhưng mà thời gian là thuốc đặc trị tốt nhất. Trong nháy mắt, Long Thiên Trạch đã rời Thiên Hải gần 2 tháng.
Giống như lúc trước, trừ thời gian đi học ăn ngủ, Long Vũ vẫn chăm chỉ luyện tập. Có lẽ trời không phụ người có lòng, qua 2 tháng tập luyện, Long Vũ phát hiện khả năng chứa đạo lực của mình tăng lên so với trước khá nhiều. Mặc dù so với người bình thường vẫn còn chút chênh lệch, nhưng đối Long Vũ mà nói thì đây đã là một bước tiến dài.
Hắn phát hiện mình càng tu luyện thì sức mạnh càng tăng nhanh hơn so với trước kia. Hắn tin vào câu nói của người xưa, cái gọi là thiên tài chỉ chiếm 1% còn lại là mồ hôi do kiên trì luyện tập mà ra. Long Vũ có lẽ không có 1% thiên tài kia, nhưng hắn có thể nỗ lực tập luyện 99% còn lại thậm chí là 200%.
Trong 2 tháng nay, Long Vũ chưa từng từ bỏ việc nghiên cứu cái đồng hồ tương lai kia, nhưng kết quả vẫn không có tiến triển gì. Lúc này hắn chỉ đành nói với mình: không cần gấp, sớm muộn gì cũng nghiên cứu ra thôi.
Đồng thời Long Vũ cũng cảm thấy kì quái đó là: hắn đã thôn phệ linh hồn của La Hầu đương nhiên là sẽ kế thừa trí nhớ của hắn, những thông tin này rõ ràng nằm trong đầu hắn vậy mà hắn không tài nào sử dụng được.
Mỗi lần cố gắng tìm hiểu những thông tin đó, đại não hắn sẽ sinh ra một cơn đau đớn khủng khiếp, thậm chí có lúc hắn đã ngất đi.
Vì vậy mấy ngày nay hắn không dám mạo hiểm tìm hiểu những thông tin này nữa, hắn cân nhắc lợi hại kĩ càng mình phải đợi đến lúc nghiên cứu thành công bí mật của cái đồng hồ kia rồi sẽ tìm hiểu trí nhớ của La Hậu.
Bước thật chậm trên con đường dẫn vào trường đại học, trên khóe miệng Long Vũ lộ ra một nụ cười thỏa mãn, vừa nhìn ngắm những cảnh vật xung quanh hắn vừa thầm nghĩ: cuộc sống như thế này đã là quá tốt với mình rồi.
“Này, nhà trọ gần hồ Linh Trạch phát hiện có người chết sống dậy đó...” Đang suy nghĩ vu vơ, Long Vũ chợt nghe các sinh viên bên cạnh nói.
Long Vũ hơi kinh hãi, hắn nhớ lại lúc mới nhập học đã nghe chuyện nhà trọ cạnh hồ Linh Trạch cứ đến ngày 9/12 sẽ có người chết, chuyện này đã xảy ra liên tục trong 8 năm, tính ra đến nay đã là năm thứ 9.
Bằng trực giác Long Vũ nhận định chuyện này có gì đó không bình thường, có lẽ là do ma quỷ gây ra cũng nên.
“ tiểu Vũ, ngươi đang nghĩ gì đó? Theo ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi.” đang lúc ngẩn ngơ xuất thần thì Long Vũ chợt nghe giọng nói quen thuộc.
Quay đầu lại, quả nhiên là Tuyết Cơ. Hai tháng trước khi Long Vũ đi học lại cũng là lúc Tuyết Cơ được đại học Thiên Hải mời làm giảng viên cao cấp, hơn nữa nàng còn là chủ nhiệm lớp Long Vũ đang học.
Long Vũ không biết tại sao nàng lại đến nơi này, có điều hắn nhanh chóng nhận ra Tuyết Cơ được mời làm giảng viên thật ra là do nàng có năng lực. Nàng giảng bài rất hài hước mà dễ hiểu, hơn nữa lại xinh đẹp, dễ hòa đồng, nên chỉ trong hai tháng ngắn ngủi nàng đã chiếm được cảm tình của giới sinh viên và trở thành một trong những giảng viên nổi tiếng nhất trường.
“ Tuyết Cơ sư phụ... người tìm ta có việc sao?” hai người đã có quy ước ở nơi công cộng, Long Vũ phải gọi Tuyết Cơ là sư phụ.
“ tiểu Vũ, bây giờ xung quanh không có ai, ngươi gọi ta tỉ tỉ đi, ta thích ngươi gọi như vậy hơn...” Tuyết Cơ nở nụ cười thật quyến rũ rồi nói:”Đến nhà trọ của ta, ta có thứ này cho ngươi xem.”
“Vâng...” Long Vũ gật đầu đồng ý rồi cùng đi với Tuyết Cơ, dọc đường gặp phải không ít ánh mắt hâm mộ hoặc ghen ghét.
Từ lúc vào trường đến nay, Tuyết Cơ rất chú trọng chuyện ăn mặc, phần lớn thời gian đều chỉ mặc trang phục công sở. Ưu điểm lớn nhất của loại quần áo này là làm nổi bật vóc dáng người mặc, mà vóc dáng Tuyết Cơ thì cứ như tiên nữ hạ phàm, eo thon mông vểnh, ngực vĩ đại mà hai chân lại thon dài cư như người ta sáng tạo ra loại trang phục này cho riêng nàng vậy. Vì vậy có đôi khi Long Vũ không kìm lòng được phải lén lút nhìn nàng vài cái.
Thân là giảng viên cao cấp nên đại học Thiên Hải ưu tiên cấp cho nàng một phòng ở rộng hơn 100m2.
Tuy không phải lần đâu đến phòng của Tuyết Cơ, nhưng hôm nay căn phòng hơi bừa bộn hơn mọi khi. Long Vũ thậm chí nhìn thấy một bộ nội y màu đỏ vứt chỏng chơ trên ghế salon. Điều này làm hắn suýt chảy máu mũi, lòng như phát cuồng chỉ muốn nhặt lên “nghiên cứu”.
“Nhóc con không được nhìn bậy...” Tuyết Cơ nhìn thấy ánh mắt khác thường của Long Vũ, hơi tức giận nói:”Nhóc con gần đây ta thấy ngươi hay nghĩ lung tung... có cần ta giới thiệu bạn gái không, muốn ăn đậu hủ của tỉ tỉ hả? Trình độ ngươi còn kém lắm.”
Được Tuyết Cơ cảnh tỉnh, Long Vũ dần lấy lại bình tĩnh.
Tuyết Cơ dẫn Long Vũ vào thư phòng, nhanh chóng mở laptop lên, rồi nói:” ngươi lại đây xem cái này một chút...” nghe thế Long Vũ vội vàng sấn tới, đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm từ thân thể Tuyết Cơ bay tới làm tâm tình hắn khó khăn lắm mới đè nén được giờ lai trỗi dậy.