Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ tám nữ cảnh sát Hàn Duyệt.
“E hèm, hai vị, vụ án này ta chỉ có thể nhờ hai vị giúp đỡ thôi... có câu”Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết – thành công, thành công, đại thành công” mà...”. Đến lúc này, Văn Diệp chỉ còn cách hết lời van xin thôi.
Hàn Duyệt liếc nhìn khuôn mặt non choẹt của Long Vũ, nàng thầm nghĩ:”hừ, một thằng nhóc mới lớn thì làm trò trống gì chứ...”
Thái độ của Hàn Duyệt làm Long Vũ cực kì khó chịu, hắn tà ác nghĩ, đợi khi lão tử thành tài sẽ vẽ bùa ếm ngươi cho ngươi nửa đêm bị quỷ đè.
“Ha ha... thôi được rồi, hai người từ từ bàn bạc, ta có việc phải đi...”. Văn Diệp cảm thấy không khí có phần nặng nề, áp dụng tuyệt chiêu cứu mạng “36 kế tẩu vi thường sách”. Có điều hắn rời đi rồi phiền phức lại để cho người khác gánh.
“ 12h đêm nay chúng ta đi hồ Linh Trạch điều tra...” Hàn Duyệt chỉ nói một câu rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
“Khoan đã...” Long Vũ gọi Hàn Duyệt lại:”12h đêm không ngủ chúng ta đi điều tra cái gì?”
“nếu ngươi sợ thì có thể không cần đến...” Hàn Duyệt dừng bước, quay lại nói tiếp:”Vụ án này ta không cần ngươi hỗ trợ, ta hoàn toàn có thể giải quyết. Nói cách khác là ta không tin bọn thầy bùa lang băm các ngươi... nếu thật sự có ma quỷ, đêm nay ta muốn mở mang kiến thức một chút...” nói xong Hàn Duyệt khẽ lắc đầu rồi bỏ đi.
Long Vũ nhìn bộ dạng nghênh ngang đắc ý của Hàn Duyệt trong lòng vô cùng tức giận. Con mụ đáng ghét kia, sớm muộn ta cũng sẽ làm ngươi hối hận.
Long Vũ thầm hạ quyết tâm, chờ khi mở được thiên nhãn hắn sẽ bắt Hàn Duyệt khai đao, xem xem bên trong nàng có những gì.
Nàng là người trung thành với chủ nghĩa duy vật hả? Được, chờ khi lão tử đem nàng nhìn thấu, xem nàng còn đắc ý nữa không?
Rời phòng bảo vệ, Long Vũ trước tiên tìm ngay Tuyết Cơ để kêu gào, khóc lóc muốn nàng vì hắn đòi lại công đạo, đương nhiên là những gì hắn kể đã thêm mắm dặm muối không ít.
kể xong chuyện, Long Vũ lại kêu gào:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, Hàn Duyệt khinh thường thiên sư chúng ta, thật không chịu nổi, lần này tỉ phải giúp ta... nếu không thì cho ta vài món pháp bảo bắt quỷ cũng được.”đối với chuyện phải đi bắt quỷ, Long Vũ quả thật có chút lo lắng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của hắn mà.
“hừ, con bé Hàn Duyệt đúng là không biết tốt xấu... ta định mang ngươi đi điều nghiêng địa hình địa vật hồ Linh Trạch, không ngờ Hàn Duyệt đã hẹn ngươi. Tiểu Vũ, ta có vài lá bùa cho ngươi, lát nữa ta sẽ dạy ngươi cách dùng...”
Nói là làm, Tuyết Cơ từ trong ngăn kéo lấy ra mấy tấm bùa có vẽ chu sa đưa cho Long Vũ rồi nói:” Một tấm 500, ba tấm này ngàn rưỡi. Sau khi chuyện bắt quỷ thành công, nhà trường sẽ thanh toán cho ngươi, sau đó ngươi gửi tiền vào thẻ ATM của ta là được.”
Nhận lấy mấy lá bùa, Long Vũ dở khóc dở cười:”Có 3 miếng giấy vụn này mà tỉ kêu ngàn rưỡi, đúng là hút máu người mà... Tuyết Cơ tỉ tỉ, tỉ không thấy hơi quá đáng sao? Ở miếu thành hoàng tại tây thành, 10 đồng ta có thể mua một đống.”
“10 đồng một đống hả, vậy ngươi đi mua thử coi có bắt được quỷ không?” Tuyết Cơ nhìn Long Vũ khinh thường nói tiếp:” uổng cho ngươi là truyền nhân của Thiên Sư kiếm, vậy mà không có mắt nhìn hàng. Lá bùa ta đưa cho ngươi trên đó có huyền môn đạo thuật chuyên dùng khắc chế ma quỷ. Mấy lá bùa ở miếu kia chỉ là giấy công nghiệp so với giấy vụn không khác nhau bao nhiêu.”
Những lời Tuyết Cơ nói quả thật không giả. Thiên sư khi vẽ bùa nhất định phải đạt đến cảnh giới nhất định, tối thiểu cũng phải đạt đến tầng thứ nhất của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần là Tụ Linh. Nếu không ngươi chẳng có cách nào đem đạo lực ngưng tụ lên đó. Đã không có đạo lực ngưng tụ thì đó là giấy vụn.
Long Vũ tu luyện thiên sư kiếm quyết đã ba năm nay, nhưng đạo lực hắn chỉ mới vừa đến giai đoạn có màu đỏ, để có thể vẽ được bùa trừ ma quỷ thì còn xa lắm.
Với Tuyết Cơ, cảnh giới của nàng đã có thể miễn cưỡng vẽ bùa, bởi vì cách đây không lâu nàng đã đạt đến tầng Tụ Linh của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Nhưng không muốn lãng phí đạo lực của mình, bình thường tất cả pháp khí bắt ma quỷ của nàng đều lấy từ chỗ của sư phụ nàng, nhưng cũng không thể lấy dùng bừa bãi mà phải do một huyến môn trưởng lão dựa theo năng lực mà phân phát.
Long Vũ tuy không vẽ được bùa nhưng hắn lại dư sức sử dụng bùa chú. Bởi vì yêu cầu sử khi dùng bùa chú rất đơn giản chỉ cần người sử dụng đạt đến giai đoạn đầu của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần, cũng tức là cảnh giới đạo lực có màu đỏ, là có thể dùng đạo lực đó dẫn phát bùa chú.
Được Tuyết Cơ hướng dẫn sử dụng đến khi thành thạo Long Vũ mới rời đi. Trước khi hắn ra khỏi cửa, Tuyết Cơ gọi Long Vũ lại nhắn nhủ:”Ngươi phải cố gắng hơn nữa, ta rất kì vọng vào ngươi đó... nếu lần này thành công, ta sẽ thường xuyên giới thiệu mối làm ăn cho ngươi, còn về bùa bắt quỷ ta sẽ để ngươi giá ưu đãi nhất. Sém quên, quyển Phong thủy đại toàn kia, ngươi cố gắng tìm hiểu, gần đây có ta có mấy mối làm ăn nhưng ta không muốn đi, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu ngươi.”
Nghe vậy, Long Vũ thầm tà ác suy nghĩ, xem ra ta nhất định phải làm thần côn rồi.
“tiểu Vũ, đừng suốt ngày nhăn nhó như thể, con đường tu luyện không thể vội vàng được, hơn nữa thân thể ngươi lại quá yếu kém, phải không ngừng rèn luyện hơn nữa mới được.” Tuyết Cơ nói.
“Ừ, ta biết mà...” nói xong hắn liền rời đi.
......
......
11h đêm. Long Vũ chậm đi vào sân sau trường thẳng đến hồ Linh Trạch. Hàn Duyệt đã sớm đến, nàng vẫn không mặc đồng phục cảnh sát, có điều so với ban ngày nàng đã thay một bộ đồ thể thao để khi hành động sẽ giúp nàng thuận tiện hơn. Như người ta thường nói ngươi đẹp mặc cái gì cũng đẹp. Nhân lúc trăng mờ, Long Vũ nhìn kĩ Hàn Duyệt vài lần, phát hiện nàng vẫn lạnh lùng như cũ, hắn có cảm giác như có ai đó quỵt nàng mấy trăm vạn.
“sao giờ này mới đến? Không phải ngươi sợ rồi chứ?” Hàn Duyệt nhân cơ hội châm chọc Long Vũ.
Long Vũ nhìn đồng hồ một chút:” bây giờ chưa tới 12 giờ mà... nói cách khác ta vẫn đến sớm đó.
“hừ, để phụ nữ chờ mình... ngươi có còn là đàn ông không hả?” Hàn Duyệt hậm hực chất vấn.
“Kính thưa cảnh sát đại tỉ... tỉ nghĩ chúng ta là tình nhân đang hẹn hò sao...? Xin thưa là đi gặp quỷ, bắt quỷ đó... thôi quên đi, không thèm nói chuyện với nàng nữa, 12h đêm là lúc âm khí nặng nhất, nếu vụ án này do ma quỷ gây ra, ta nghĩ chúng ta sẽ sớm thấy thôi...” Long Vũ tức giận phản kích.
Hồ Linh Trạch thật ra là “địa chỉ đỏ” mà các cặp tình nhân hay đến nói chuyện yêu đương, thậm chí là làm cả chuyện yêu đương nữa. Nhưng từ khi xảy ra án mạng, buổi tối không ai dám lại đây nữa. Bên bờ hồ Linh Trạch hầu hết trồng liễu rủ um tùm như một cánh rừng, ngoài ra còn có vài cây bạch dương. Hôm nay tuy trăng tròn nhưng lại có mây che khuất, nên chỉ có chút ánh trăng leo lét chiếu xuống xuyên qua tán cây tạo nên những cái bóng loang lỗ như bóng người, làm không khí nơi này có vài phần âm u đáng sợ.
“Nhìn kìa...” đột nhiên, một âm thanh quái dị vang lên, ngay sau đó một cái bóng trong rừng liễu vọt ra làm Long Vũ và Hàn Duyệt có chút khẩn trương.