Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đệ nhất tập chương thứ chín ước hẹn lúc nửa đêm
“Chỉ là một con mèo hoang thôi?” Hàn Duyệt nhanh chóng nhận ra cái bóng vừa xẹt qua chỉ là một con mèo hoang. Không bỏ qua cơ hội châm chọc Long Vũ một chút, nàng hỏi:”Thế nào, mới vừa rồi ngươi sợ sao?”
Long Vũ ưỡn ngực, vội vàng giả thích:”Hừ, bổn thiên sư sợ khi nào?” sờ ba lá bùa trong túi, dũng khí của Long Vũ lập tức tăng lên không ít.
“Hừm...” Hàn Duyệt cười lạnh một tiếng không thèm nói nữa, lặng lẽ nhìn quanh địa hình hồ Linh Trạch. Mục đích nàng đến đây đêm nay chỉ để xem có quỷ trên thế giới này hay không. Nàng cho rằng phải dựa vào kinh nghiệm của bản thân để vạch trần sự giả dối của bọn thầy pháp lừa đảo (sau này sẽ gọi là thần côn) kia.
Hàn Duyệt đã nghĩ kĩ, qua đêm nay nàng sẽ viết báo cáo yêu cầu cấp trên hủy mệnh lệnh buộc nàng phải hợp tác với bọn thần côn, để bọn họ không làm chậm trễ việc phá án của nàng.
Nhìn đồng hồ, thấy đã hơn mười hai giờ rưỡi mà xung quanh vẫn không có gì khác thường, Hàn Duyệt lại châm chọc:”E hèm, thiên sư đại nhân, quỷ đâu rồi, xin người hãy kêu chúng ra cho ta xem...”
Long Vũ bực bội nhìn Hàn Duyệt nhưng vẫn không nói gì. Lũ quỷ kia không phải ngươi kêu là chúng tới ngay. Chúng hỉ nộ vô thường, muốn đến thì đến muốn đi thì đi thôi.
Đang lúc này đột nhiên, màu trời mờ đi, không biết từ khi nào trên mặt hồ Linh Trạch xuất hiện một đám mây đen che đi ánh trăng.
Long Vũ chợt phát hiện cái đồng hồ tương lai nóng lên một chút, hắn không biết chuyện này có nghĩa gì... có điều giờ phút này hắn không có tâm tình đi tìm hiểu.
“Cẩn thận...” một bóng đen đột nhiên đánh tới hai người, theo bản năng Long Vũ nhào tới ôm lấy Hàn Duyệt lăn sang một bên. Đồng thời, một gốc liễu to bằng cổ tay ngay sau lưng họ bị một lực rất mạnh đánh gãy ngã xuống đất.
“Ngươi buông ta ra ngay...” Hàn Duyệt bị Long Vũ nằm đè lên người nổi giận liền ra tay tát hắn một cái. Thật sự Long Vũ nhào tới ôm Hàn Duyệt hoàn toàn có ý cứu nàng, hắn cũng không muốn làm loại anh hùng lỗ vốn này, hắn vội nắm chặt tay Hàn Duyệt trầm giọng nói:” Cảnh sát đại tỉ, xin tỉ ngó trước nhìn sau kĩ rồi hãy ra tay đánh người, nàng xem cây liễu sau lưng chúng ta kìa...”
Hàn Duyệt nghe vậy liền nghiêng đầu nhìn, quả nhiên cây liễu đó đã bị đánh gãy.
Long Vũ nhân cơ hội tiếp tục giải thích:”nếu ta đoán không sai, trong hồ này có thủy quỷ (zounghyu: xứ em gọi là ma da, ma nước), hơn nữa còn là oán linh (người chết oan), vừa rồi ta thấy có quỷ khí tập kích nên mới nhào tới. Nếu không nàng bây giờ sẽ giống cái cây đó...”
“ Ngươi buông ta ra trước rồi nói...” Hàn Duyệt cố gắng rút tay về nhưng không được, nhìn Long Vũ tưởng yếu ớt nhưng thật ra lại khá mạnh mẽ. Hàn Duyệt khi còn học tại Học viện cảnh sát từng vô địch Judo, trở thành một truyền thuyết được mọi người ca tụng. Nhưng hôm nay khi đối mặt với Long Vũ, nàng lại có vẻ rất mềm yếu.
“Buông nàng ra cũng được nhưng không được tùy tiện đánh người đó...”mùi thơm trên thân thể Hàn Duyệt làm Long Vũ ngứa ngáy trong lòng, hơn nữa tư thế hai người lúc này có chút mập mờ.
Hàn Duyệt vội vàng gật đầu:” Ngươi buông ta ra, ta tuyệt đối không đánh ngươi...” không nói cổ tay bị Long Vũ giữ chặt làm nàng đau điếng, còn thân thể Long Vũ lại nằm trên người nàng càng khiến nàng khó chịu hơn.
Được Hàn Duyệt cam đoan, Long Vũ liền buông cổ tay Hàn Duyệt. Một cơn gió thổi nhẹ khiến tóc Hàn Duyệt chạm vào mặ Long Vũ, thêm mùi hương từ cổ nàng làm Long Vũ có chút động tình. Đã 18 nên Long Vũ bỗng phát sinh phản ứng sinh lí.
Ngay lúc này, một bóng đen từ hồ vọt lên, hướng thẳng vào Long Vũ làm cảm giác hưng phấn vừa bùng cháy chợt tắt ngấm.
“ yêu nghiệt phương nào, bổn thiên sư ở đây còn không mau bó tay chịu trói...” Long Vũ phun ra một câu kinh điển của giới thiên sư, đồng thời nhanh chóng lấy ra một lá bùa, âm thầm chuẩn bị đạo lực, sẵn sàng công kích bất cứ lúc nào.
Hàn Duyệt nhìn bộ dáng phô trương thanh thế có chút trẻ con của Long Vũ, trong lòng có chút khinh thường hừ nói:” Nhàm chán...”.
Long Vũ chăm chú quan sát con quỷ xuất hiện, không để ý đến Hàn Duyệt. Sự thật thắng hùng biện, nàng rất nhanh sẽ biết sự lợi hại của con quỷ kia.
“Khặc khắc...” trên mặt hồ vang lên âm thanh kì dị, bóng đen kia không hề do dự, nhanh chóng tiến lên muốn đem Long Vũ ăn tươi nuốt sống.
Long Vũ chuẩn bị thật kĩ, vận đạo lực ném lá bùa đáng giá tới 500 đồng về phía con quỷ. Lá bùa trên không trung cháy thành một đám lửa trắng nhưng con quỷ kia như không thấy vẫn lao tới, nó không cẩn thận bị đám lửa đốt cháy đau đớn thét lên những tiếng rợn người.
“ầm...” con quỷ dưới tình thế cấp bách, vội vàng trốn xuống nước dập lửa. Mặt hồ bỗng bốc lên từng làn khói đen, đồng thời những âm thanh quái dị vẫn không ngừng vang lên.
Lúc này Hàn Duyệt đang mở to mắt nhìn làn khói đen trên mặt hồ, trong lòng không khỏi đánh giá lại Long Vũ.
Mặt Long Vũ hiện lên vẻ trầm trọng, con quỷ này rất lợi hại, một lá bùa đánh thẳng vào nó mà không thể đem con quỷ hóa thành tro bụi thật sự hơi ngoài ý muốn.
Nhìn xung quanh đều là sương mù đến cả rừng liễu cũng không thấy đâu. Nếu Long Vũ đoán không lầm thì nơi này đã bị oán khí bao trùm. Dùng ngôn ngữ chuyên gia mà nói, lúc này hồ Linh Trạch đã biến thành không gian của quỷ.
“ Long Vũ... sao không thấy ai đến đây?” Hàn Duyệt nhăn mặt, nàng có chút không rõ, mới rồi tiếng con quỷ kêu gào lớn như vậy đã lan truyền ra xung quanh, nhưng lâu như vậy không ngờ vẫn không thấy ai chạy đến. Không hiểu sao lòng Hàn Duyệt chợt phát run, theo tiềm thức nàng xích lại gần Long Vũ một chút.
“ Chúng ta đã bị nhốt trong không gian của quỷ, không ai có khả năng vào đây đâu... núp sau lưng ta, không được lộn xộn, nếu không bị quỷ đánh trúng thì đừng trách ta...” Long Vũ đánh giá tình hình xung quanh lần nữa, hắn phát hiện làn sương mù quỷ dị kia càng lúc càng đậm đặc, xem ra con quỷ này có oán khí rất lớn, chỉ có thể sử dụng Thiên lôi phù (zh: bùa dẫn sấm sét đến, bác nào có đọc Tru Tiên sẽ dẫn sấm sét tấn công kinh khủng như thế nào ) để tiêu diệt nó.
Long Vũ nắm chặt Thiên lôi phù, vừa chuẩn bị ném ra vừa không ngừng lẩm bẩm:” Lại đi đứt 500 nữa rồi...”
Một tiếng “ầm” rất lớn vang lên, Thiên lôi phù được ném ra dẫn sấm sét đánh thẳng xuống hồ, trên mặt hồ liền xuất hiện một cột nước.
Nhưng con quỷ kia chỉ bị thương chứ không bị tiêu diệt, điều này khiến Long Vũ rất lo lắng.
Tuyết Cơ cho hắn ba lá bùa, hai lá chân hỏa phù và một lá thiên lôi phù. Trong đó, Thiên lôi phù có uy lực mạnh nhất, bây giờ Thiên lôi phù đã ném đi nhưng không tiêu diệt được con quỷ, thật khiến hắn rất nhức đầu.
Trong tay hắn chỉ còn một lá chân hỏa phù. Sự thật đã chứng minh, chân hỏa phù không thể tiêu diệt được con quỷ này. Long Vũ khẽ nhíu mày, tay sờ nhẹ Thiên sư kiếm thai, trong lòng thầm thở dài, cảnh giới Tru Tà trong Thiên sư kiếm quyết chưa luyện thành, thiên sư kiếm trong thời gian ngắn không thể biến hóa được, căn bản là không dùng được.
Làn khói đên trên mặt hồ dần tiêu tan, tiếng kêu gào thê thảm cũng dần nhỏ xuống. Long Vũ thầm đoán, đây là khoảnh khắc yên tĩnh trước cơn bão.