Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đấu La Đại Lục
  3. Chương 49 : Thất Quái chiến Hoàng Đấu (Trung)
Trước /215 Sau

[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 49 : Thất Quái chiến Hoàng Đấu (Trung)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tại chủ đấu hồn trường trung tâm, tổng cộng có mười hai gian cao đẳng khách quý phòng, khách quý phòng bình thường có ba trăm hai mươi gian, mấy căn phòng này cơ hồ không lúc nào trống. Các cao đẳng khách quý phòng đều tự có chủ nhân của chúng, mà bình thường khách quý phòng đều được đặt hết từ đầu năm.

Đột nhiên, độ sáng của ngọn đèn màu vàng vốn đã hết sức sáng ngời nơi chủ đấu hồn trường trung tâm lại gia tăng thêm, mà tất cả ánh sáng cũng không chiếu ra tứ phía mà là tập trung vào đấu hồn đài, giống như là một tụ quang đăng thật lớn đem cột sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, vừa lúc bao phủ cả đầu hồn đài. Chỉ riêng một cái hồn đạo khí loại ngọn đèn như vậy là có thể nhìn ra đấu hồn trường này là một tồn tại giàu có cỡ nào

Ở giữa đấu hồn đài, mặt đất đột nhiên nhô lên một khoảnh hình tròn đường kính hai thước, chậm rãi bay lên, có thể chứng kiến bên dưới hình tròn là một cây kim trụ thô to chống đỡ, mà ở trên kim trụ lúc này có một vị nữ lang.

Nữ lang nhìn qua khoảng mười tám, mười chín tuổi, mặc một chiếc váy dài trắng đoan trang tú lệ, mái tóc xoăn dài màu rám nắng. Bộ ngực đầy đặn cùng vòng eo tinh tế động lòng người của người của nàng đều thể hiện ra vẻ đẹp kinh người. Trong tay cầm một cái khuếch âm hồn đạo khí hình nón, trên mặt mang theo nụ cười nghề nghiệp.

“Rất vinh hạnh được gặp các vị khách quý một lần nữa.” Nữ lang váy trắng trên đài tròn bay lên cao đến một vị trí thích hợp, tại chỗ xoay quanh một vòng, hướng người xem chung quanh đài phất phất tay. Cái đài tròn đưa nàng bay lên im lặng hạ xuống, rất nhanh khôi phục lại vị trí bình thường, cư nhiên không có lưu lại một tia dấu vết.

“Có thể một lần nữa vì các vị khách quý chủ trì đoàn chiến đấu hồn đại tái của chủ đấu hồn trường là vinh hạnh của Đâu Đâu. Hy vọng các vị khách quý buổi tối hôm nay có thể tận hứng. Hôm nay sẽ có một hồi trọng đầu hí, chúng ta cũng chỉ an bài một trận đấu hồn này đêm nay. Mặc dù hai bên đối chiến chỉ là cấp bậc hồn tôn, nhưng bọn họ đều đã có được ngân đấu hồn huy chương vinh dự. Nếu như phải cấp cho bọn họ một danh hiệu, ta nghĩ, hai chữ thiên tài là cực kỳ thích hợp. Đâu Đâu sẽ vì các vị khách quý tiến hành giải thích toàn bộ quá trình. Phía dưới, ta xin giới thiệu với các vị khách quý tình huống của hai bên.”

“Hoàng Đấu chiến đội, đội trưởng: Ngọc Thiên Hằng, lam điện bá vương Long hồn sư…”

“Sử Lai Khắc thất quái chiến đội, đội trưởng: Tà mâu Bạch hổ. Bạch hổ hồn sư…”

Vị nữ lang váy trắng Đâu Đâu làm người chủ trì rất có kỹ xảo, đem tình huống của song phương giới thiệu một lần, mục đích rất đơn giản, chính là muốn đem đến cảm giác chờ mong cho mỗi vị khách quý đang chờ xem.

“Tốt lắm, Đâu Đâu cũng không nói nhiều nữa. Phía dưới, cho mời đội viên của hai bên cùng lên tràng. Đâu Đâu cũng là một hồn sư cấp hồn tôn, thật sự rất muốn xem một chút, các hồn sư có cùng cấp với Đâu Đâu này sẽ biểu hiện đặc sắc như thế nào.”

Vừa nói, quang mang màu trắng đột nhiên từ trên người vị chủ trì Đâu Đâu này tuôn ra, ngay sau đó, đầu tóc xoăn màu rám nắng của nàng đột nhiên có thêm một sợi màu trắng, mà sau lưng lặng yên mở rộng ra một đôi cánh chim trắng noãn. Ba cái hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện trên người nàng, cái hồn hoàn thứ ba lóe sáng lên, cánh chim vỗ nhẹ, mang nàng cùng khuếch âm hồn đạo khí bay lên trời. Giống như Đâu Đâu đã nói. Nàng cũng là một gã hồn sư cấp bậc hồn tôn, mặc dù hồn hoàn thứ ba của nàng cũng không phải cấp bậc ngàn năm tốt nhất, nhưng năng lực có được từ hồn hoàn này lại là bay lượn, đối với một gã hồn sư có được loại phi hành võ hồn mà nói. Đây là cực kỳ quan trọng. Võ hồn của Đâu Đâu là một loài động vật đáng yêu ôn hòa tượng trưng cho hòa bình. Bồ câu trắng.

Hai bên đấu hồn đài, hai cánh cửa đồng thời vô thanh vô tức mở rộng, đội viên hai bên cùng nhau vào đài. Hướng trung ương đấu hồn đài đi đến.

Bên trái, đúng là Hoàng Đấu chiến đội. Lam điện bá vương long hồn sư Ngọc Thiên Hằng đi ở đầu đội ngũ, Độc Cô Nhạn theo thói quen rúc vào bên cạnh hắn. Theo sát phía sau hai người là Thạch gia huynh đệ. Sau đó là hắc báo Áo Tư La cùng phong linh điểu Ngự Phong. Đi ở cuối cùng mới là vị cửu tâm hải đường hồn sư Diệp Linh Linh thần bí.

Khác với trang phục của Hoàng Đấu chiến đội, Sử Lai Khắc thất quái bên này có vẻ chỉnh tề hơn. Cùng mặc trang phục màu đen. Cùng mang mặt nạ màu xanh biếc. Mặc dù chiều cao không giống nhau, nhưng vừa nhìn là nhận ra đúng là một đoàn thể nghiêm chỉnh.

Quần áo này là do đại sư làm riêng cho bọn họ. Chỉ đến khi đấu hồn mới có thể thay. Một mặt có thể ẩn giấu rất tốt tình huống chính thức của bọn họ, mặt khác cũng có thể cho bọn họ cảm giác được tập thể.

Quần áo có thể che giấu thân thể, mặt nạ có thể che giấu dung mạo. Nhưng con mắt thì không thể nào che giấu được.

Khi đội viên song phương mới vừa ra trường, ánh mắt của Đái Mộc Bạch đang đi ở phía trước Sử Lai Khắc thất quái cùng đội trưởng Ngọc Thiên Hằng của Hoàng Đấu chiến đội hung hăng va chạm nhau một chút trong không trung.

Ánh mắt của hai người đều xuất hiện ngưng kết trong chốc lát, trên cả đấu trường tựa hồ đều vang lên tiếng long ngâm hổ gầm.

Ngọc Thiên Hằng trong lòng kinh hãi, đối mặt với cặp song đồng tà mâu của Đái Mộc Bạch kia, hắn lập tức cảm thấy một cổ áp lực mãnh liệt đập vào mặt. Hắn lập tức hiểu được, đối thủ so với chính mình thấp hơn một bậc này cũng không phải dễ dàng đối phó.

Lạnh lùng đối mặt, trong mắt song phương cùng bộc phát ra quang mang chói mắt, đấu hồn chưa bắt đầu, khí thế của song phương đã va chạm lẫn nhau.

“Hồn sư hai bên tham gia đoàn chiến đấu hồn xin chú ý, các ngươi hiện tại có thời gian một phút để gọi ra võ hồn của mình. Khi ta tuyên bố bắt đầu, lập tức công kích. Thẳng đến khi một bên nhận thua, toàn bộ ngã xuống hoặc là bị đánh rơi khỏi đấu hồn đài mới thôi.”

Đâu Đâu một bên vẫy đôi cánh tuyết trắng của mình trôi nổi giữa không trung, một bên nàng dùng thanh âm ôn nhu động lòng người nói với đội viên hai bên.

Thanh âm ôn nhu đó lọt vào tai các vị khách quý cùng khán giả đang xem cuộc chiến là một loại hưởng thụ, mà lọt vào tai các đội viên của Sử Lai Khắc thất quái cùng Hoàng Đấu chiến đội, thì lại đại biểu cho trận chiến sắp bắt đầu.

Khi hai đấu hồn chiến đội xuất hiện nơi cửa thông đạo thì người dẫn đầu của song phương đều dừng lại. Khi các đội viên đối mặt lẫn nhau thì bọn họ tự nhiên cũng thấy được đối phương.

Dẫn đầu Sử Lai Khắc thất quái bên này là đại sư, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực ba người. Bọn họ không có tư cách khách quý, tự nhiên cũng chỉ có thể ở bên cạnh xem cuộc chiến. Mà bên kia, dẫn đầu Hoàng Đấu chiến đội đúng là vị Tần lão sư kia.

Phất Lan Đức liếc mắt một cái thì thấy được Tần Minh đứng đối diện cách đó ngoài trăm thước, sắc mặt chợt biến đổi, ngay sau đó từ từ trầm tĩnh lại, vốn tâm tình đang khẩn trương tựa hồ nhẹ nhàng đi không ít, “Xem ra lần này ta không cần phải lo lắng. Vô Cực, ngươi nhìn xem ai đang đứng đối diện?”

Triệu Vô Cực cũng thấy được Tần Minh, nhất trời trừng mắt, “Như thế nào lại là hắn…”

Đại sư nghi hoặc nhìn hai người, “Các ngươi biết người dẫn đầu của đối phương sao? Chuyện gì xảy ra?”

Phất Lan Đức hắc hắc cười, nói: “Giữ bí mật, đợi trận đấu hồn này kết thúc rồi nói.”

Trên đấu hồn đài trung tam, cơ hồ song phương mười bốn người cùng lúc phóng xuất ra hồn lực của mình, mười bốn luồng chiến ý mãnh liệt phóng lên cao, bạch cáp hồn sư Đâu Đâu nơi không trung vội vã bay lên cao hơn một chút. Đấu hồn đoàn chiến mạnh hơn so với những người phía dưới này nàng cũng không phải chưa từng thấy, nhưng giống như trước mắt, song phương đều có chiến ý mãnh liệt như thế lại cực kì hiếm thấy.

Tại trong mắt Đâu Đâu, mười bốn người phía dưới này chỉ có thể dùng một chữ để hình dung. Đó chính là mạnh.

Làm người chủ trì giải cùng thuyết minh, nàng hiện tại đã không biết nên dùng cái dạng ngôn ngữ gì để giải thích trận đấu này. Nàng biết, lập tức một hồi đấu hồn tiêm đối mạch mang sắp bắt đầu.

Một tiếng hổ rống từ trong miệng Đái Mộc Bạch phát ra, hơi thở nóng rực có chút sục sôi từ trong cơ thể hắn trào ra, nương theo đó là tiếng nổ lốp đốp của bộ xương, cơ thể toàn thân trong nháy mắt bành trướng, lợi trảo từ hổ chưởng mọc ra, mặc dù mang theo mặc nạ, nhưng ánh mắt sắc bén như đao của hắn đã tràn ngập hơi thở cuồng dã.

Dưới sự dẫn đầu của Đái Mộc Bạch, tất cả thành viên của Sử Lai Khắc thất quái đều phóng xuất ra võ hồn của chính mình, ba loại hương tràng của Áo Tư Tạp tại trước trận chiến cũng đã phân cho mọi người, cùng Trữ Vinh Vinh như trước đứng ở cuối đội ngũ. Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phân biệt đứng hai bên Đái Mộc Bạch, Đường Tam đứng ở sau lưng ba người.

Vị trí của Mã Hồng Tuấn so với Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp hơi gần phía trước hơn, hỏa diễm tử hồng sắc không ngừng bùng lên trong lòng bàn tay.

Lam ngân thảo màu lam tím từ chung quanh thân thể Đường Tam lặng yên xuất ra, theo sự tăng lên của hồn lực, sau khi tiến vào cảnh giới hồn tôn, số lượng lam ngân thảo hắn có thể phóng xuất ra so với trước kia càng nhiều hơn, lam quang nơi lòng bàn tay không ngừng chớp động, lam ngân thảo tựa như vô cùng vô tận phóng thích ra, chiếm cứ mắt đất một bên phe mình, đồng thời, có sáu gốc lam ngân thảo lặng yên dâng lên, quấn quanh bên hông sáu người khác của Sử Lai Khắc thất quái.

Dưới tác dụng của lam ngân thảo, bảy người nhất thời hình thành một chỉnh thể lấy Đường Tam làm trung tâm.

Sử Lai Khắc thất quái bên này phóng thích ra võ hồn của mình, đối phương tự nhiên cũng không nhàn rỗi.

Trận hình của Hoàng Đấu chiến đội cùng Sử Lai Khắc thất quái bên này hoàn toàn bất đồng. Đứng ở phía trước không phải là đội trưởng lam điện bá vương long hồn sư Ngọc Thiên Hằng mà là hai vị huyền vũ quy hồn sư Thạch gia huynh đệ. Hai người một trái một phải, khi Đâu Đâu vừa tuyên bố bắt đầu, đồng thời quát một tiếng, quang mang màu vàng đất từ dưới chân dâng lên, trên người bọn họ phát ra thanh âm thậm chí so với bộ xương bạo động của Đái Mộc Bạch còn kịch liệt hơn.

Trước khi phóng thích võ hồn, Thạch gia huynh đệ vứt áo của mình trước, lộ ra cơ thể rắn chắc như đá hoa cương, nương theo sự phóng thích của võ hồn, bả vai hai người chậm rãi nhô ra trước, sau lưng nửa cúi, tất cả quang mang màu vàng đất từ hồn lực đều hướng về phía sau lưng bọn họ ngưng tụ lại, cuối cùng hình thành một cái mai rùa thật lớn màu ám vàng.

Trên mai rùa là các đường hoa văn màu vàng, bộ xương toàn thân Thạch gia huynh đệ tựa hồ theo sự xuất hiện của mai rùa này mà xảy ra một ít thay đổi.

Không chỉ là sau lưng xuất hiện mai rùa, trước người cũng đồng dạng xuất hiện, mà theo sự xuất hiện của quy giáp, tứ chi bọn họ cũng rút ngắn lại một ít. Ở giữa phúc giáp trong quy giáp có một cái ký hiệu thật lớn.

Quảng cáo
Trước /215 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhật Kí Nữ Pháp Y: Mật Mã Kỳ Án

Copyright © 2022 - MTruyện.net