Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 34 Giết người diệt thi
nhangia
Ra khỏi Lâm gia, Lâm Khiếu Đường một đường vội vã chạy đi, nhưng cũng không hướng về phía Vương gia, lấy sự hiểu biết của hắn đối với Lão Tam Tử, tiểu tử này phần nhiều không có đến Vương gia, mà là đến hiệu thuốc.
Tính cách của Lão Tam Tử tương đối hướng nội, tương đối bướng bỉnh, sư việc đã cho là đúng một khi xác định, quyết không từ bỏ, hơn nữa có thù tất báo, có ơn tự nhiên cũng như vậy.
Từ sau khi rời khỏi hiêu thuốc 5 tháng trước, Lâm Khiếu Đường cũng không có trở về qua, trước cửa hiệu thuốc người đến người đi, so với bình thường cũng không có gì khác biệt, hình như chưa xảy ra chuyện gì.
Ngày nay 5 giác của Lâm Khiếu Đường đều được tăng cường, lại có thể từ trong không khí ngửi được một tia sát khí, một tia này như có như không, để cho ánh mắt của hắn kịp hướng về ngõ nhỏ phía sau.
Đi mấy khúc quanh, liền nghe một tia âm thanh ồn ào, tận đầu ngõ nhỏ u tĩnh, chỉ thấy đáng đứng hai người là Lão Tam Tử và Tiểu Lan, trên đất còn nằm một người.
“Lão Tam Tử, ngươi sao lại kích động như vậy, làm việc không suy nghĩ hậu quả, bây giờ thì tốt rồi, ngươi xem làm thế nào đi!” Tiểu Lan thở phì phì mắng.
Vẻ mặt sát khí dần dần tan biến Lão Tam Tử cúi đầu không nói, hồi lâu mới đáp, “Ai bảo tên này phá hiệu thuốc của chúng ta, chết là đáng đời.”
Tiểu Lan nhìn Lão Tam Tử bất chấp lý lẽ, “Chúng ta không dễ tránh khỏi sự truy lùng của Vương gia, ngươi lại làm như thế này, dấu vết truy lùng chúng ta lại bị phát hiện rồi, bây giờ không phải là chuyện của một mình ngươi.”
Lão Tam Tử trầm giọng nói, “Không sao đâu, ta dùng là kỹ thuật ám sát, không có người phát hiện đâu.”
Tiểu Lan vội nói, “ngươi giết hắn không có người phát hiên, nhưng người không còn nữa, làm sao lại không phát hiện được cơ chứ.”
Nghe hai người đối thoại, Lâm Khiếu Đường đại khái đoán được nguyên do, lúc này mới từ góc ra đi ra, vừa mới vì góc độ nhìn không rõ, lúc này mới phát hiện người đang nằm trên đất chính là tên cầm đầu Vương Nhị trong mấy tên gia tướng của Vương gia lần trước đến phá hiệu thuốc.
“Giết thì giết rồi sao, không có gì không được hết, tiêu hủy thi thể đi, làm sạch sẽ một chút là được rồi.” Lâm Khiếu Đường vẻ mặt vô tình nói, trong lời nói lại pha một tia hàn ý không nói ra.
“Lão đại!”
“Đai sư huynh!”
Lão Tam Tử và Tiểu Lan đều không ngờ Lâm Khiếu Đường sẽ xuất hiện lúc này, càng ngoài ý muốn đó là, bọn họ một chút cũng không cảm giác được, đây là đại sư huynh mà mấy tháng gần đây sớm đã bị bọn họ bỏ lại sau lưng đây sao.
Lạnh lùng nhìn thi thể trên mặt đất, Lâm Khiếu Đương nhìn kỹ xung quanh, xác định phụ cận không có người, từ thắt lưng lấy ra một bình dựoc nhỏ.
Trong bình dược chứa một loại chất lỏng, chất lỏng có tính ăn mòn rất mạnh, là Lâm Khiếu Đường trong lúc vô ý điều chế ra, hơn xa những chất lỏng có tính ăn mòn khác hơn nữa còn chứa độc nguyên lực nhất định.
Lâm Khiếu Đường trước đây bên mình luôn mang theo để phòng thân, bây giờ hình như có tác dụng rồi.
Chỉ cần một nửa bình nhỏ, thi thể vô thanh vô tức hóa thành một đám huyết thủy, Lâm Khiếu Đường đẩy ra một chưởng, một chưởng hình thành hỏa diễm đẩy về đám huyết thủy đó, chỉ một lát huyết thủy bốc hơi biến mất.
Tiểu Lam kinh ngạc nhìn Lâm Khiếu Đường nói, “Lão đại, một tháng không gặp quả thật là thoát thai hoán cốt a!”
Lâm Khiếu Đường không khách khí đáp, “Xú nha đầu, ngươi đừng giả vờ non nớt nữa, hẳn là đã đột pha tầng thứ tư của “Phi Vũ” rồi phải không!”
Tiểu Lan cũng không đáp, chỉ cười rồi cười.
Lúc này Lão Tam Tử nhỏ giọng nói, “Đại sư huynh, chúng ta khi nào đi cứu sư phụ?”
“Bây giờ còn không phải lúc, Sư phụ lão nhân gia người chỉ cần không nắm mật pháp trị liệu của Nhất Đao Môn chúng ta, thì không thể có chuyện được!” Lâm Khiếu Đường trả lời một cách chắc chắn.
Do dự một lát, Lão Tam Tử vẫn lo lắng nói, “Nhưng chẳng may người của Vương gia không có nhẫn nại được, trong lúc tức giận dùng cực hình đối với sư phụ thì làm thế nào, lão nhân gia người chịu không nổi sức ép.”
Điều này tình huống của Lão Tam Tử khác với A Mãnh và Tiểu Lan, hắn cũng không phải là Lâm Khiếu Đường mang vào Nhất Đao Môn, mà là một đứa cô nhi mà Hoàng Nhất Đao trước đây khi đi lại trên giang hồ làm thầy cúng thu nhận được, quen biết Hoàng Nhất Đao trước cả Lâm Khiếu Đường.
năm tuổi liền cùng với Hoàng Nhất Đao phiêu bạt khắp nơi, thẳng đến sau khi gặp được Lâm Khiếu Đường mới ổn định lại, cảm tình đối với Hoàng Nhất Đao tất nhiên sâu sắc hơn ba người khác, ngay cả hắn la người Hoàng Nhất Đao mắng chửi nhiều nhất.
Nếu nói Lâm Khiếu Đường không lo lắng thì là giả dối, tin tức hiện giờ bọn họ biết cũng là Kỳ Áo năm tháng trước xâm nhập Vương gia biết được, sau này một chút cũng không biết.
Lấy năng lực của Kỳ Áo tự nhiên là làm được, nhưng Lâm Khiếu Đường bọn họ mấy người cho dù nửa năm nay có tiến bộ rất lớn, cũng tuyệt đối không đến trình đội dám xông vào Vương gia cứu người, ngay cả xâm nhập để dò xét một chút cũng tuyệt đối không thể.
Hoàng Nhất Đao bị bắt, khi Lâm Khiếu Đường biết rất tức giận, trong lòng chửi mắng vô số lần, lão mê tiền, nếu không phải là bản thân hắn tâm hồn mê tiền , Vương gia cũng không thể nhẹ nhàng như thế liền bắt được hắn, dù sao hiệu thuốc cũng là địa bàn của Lâm gia.
Huống chi đối với Lâm Khiếu Đường mà nói, giữa Hoàng Nhất Đao và hắn chỉ là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau, tự nhiên không thể nói là sâu sắc rồi, nhưng dưới tình huống cho phép, Lâm Khiếu Đường vẫn sẽ đi cứu hắn, nhưng bây giờ hiển nhiên còn không phải lúc thích hợp.
Tính cách của Lão Tam Tử Lâm Khiếu Đường đương nhiên biết rõ, bây giờ sợ là giải thích nhiều cũng không có tác dụng gì, tâm niệm vừa chuyển, nói, “Lấy thực lực của bốn người chũng ta bây giờ cho dù đến Vương gia cũng là tìm chết mà thôi, nếu ngươi có thể trong vòng ba tháng đột phá tầng thứ 5 của Ảnh Thích, đạt được trình độ thập tinh vũ phó, chúng ta liền đi cứu người.”
“Thật sao.” Lão Tam Tử giống như nhìn thấy được hi vọng.
Hiện giờ Lão Tam Tử mới chỉ tiến vào sơ kỳ tầng thứ 3 của Ảnh Thích, miễn cưỡng đạt được trình độ ngũ tinh vũ phó, ba tháng đột phá tầng thứ 5 nói thì dễ lắm, bí tịch gì tự nhiên là càng hướng sâu vào càng khó luyện, nhưng Kỳ Áo này xác thực là một con người kỳ lạ, Lâm Khiếu Đường làm sao cũng không hiểu, những bí tịch mà hắn đưa ra này rốt cuộc làm sao có được, một một quyển đều thực sự cường hãn, ngay cả Lão Tam Tử và A Mãnh hai con người bình thường mà trước nay đối nguyên lực một khiếu cũng không thông, vậy mà sau khi tu luyện cũng có thể trong thời gian ngắn có thành tựu nhỏ rồi.
“Đại sư huynh có khi nào lừa ngươi chứ.” Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng cười nói.
Ngày hôm sau bắt đầu Lão Tam Tử giống như phát điên lên vậy, tiến vào trong tu luyện, rất nhanh Lâm Khiếu Đường liền hối hận vì lời hứa ban đầu, nguyên lần trước 7,8 ngày Tiểu Lan mới lấy tiền một lần, bây giờ đổi thành 3, 4 ngày một lần.
Nghe nói toàn là Lão Tam Tử gây ra, các loại ám khí dùng để tu luyện, không có phẩm dược nguyên mỗi ngày lượng lớn gia tăng.
Vương Nhị biến mất, đối với Vương gia mà nói cũng không đủ trọng yếu, một tên nhị tinh đạo phó vỗn dĩ không nhiều tác dụng, bởi vậy sự biến mất này cũng không dẫn đến sự chú ý, huống chi mỗi năm đều sẽ xảy ra mấy sự việc tương tự vậy, phần lớn là một số đệ tử bất học vô thuật ở bên ngoài lêu lổng gặp phải tai họa, rất nhiều đều là bởi vì đánh bạc mà chạy trốn, những việc vi phạm tộc quy này, gia tộc là không thể vì thế mà ra mặt được.
Vương gia thí cũng chưa phóng một cái, mà Lâm Khiếu Đường lại buồn rầu muốn chết, gần đây hầu bao vừa mới dư dảm lại bắt đầu bóp lại rồi.
Nhưng khi Lâm Bình lại một lần nữa tới, lại mang đến một tin tức tốt.
Điều này làm cho Lâm Khiếu Đường nhìn thấy cơ hội phát tài lớn, trước đây quả thật không ngờ sẽ có lúc đứng sau sân khấu chỉ huy như vậy.
Tấm gương quảng cáo thực lực lượng hiển nhiên là vô cùng.
Có cách kiếm tiền, Lâm Khiếu Đường tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội vừa xoa tay vừa hai mắt tỏa sang nghĩ cái gì.