Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đấu Y
  3. Chương 35 : Kiếm tiền rồi
Trước /49 Sau

[Dịch] Đấu Y

Chương 35 : Kiếm tiền rồi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 35 Kiếm tiền rồi

nhangia

Bởi vì Lâm Bình không thể chịu được mùi vị của dược tra phòng, nên địa điểm gặp mặt với Lâm Khiếu Đường đều ở một nơi trong rừng trúc cách dược tra phòng rất xa.

“Sư đệ, Ma Phí Tán có thể tăng lượng sản xuất không?” Lâm Bình không dám chắc chắn hỏi.

“Tăng lượng sản xuất? vì sao? Sư huynh chẳng lẽ cần một lượng lớn để dùng sao?” Lâm Khiếu Đường không hiểu hỏi.

Lâm Bình có một chút ngại ngùng gãi đầu, nói “thể thì không phải, chỉ là gần đây mấy người bạn đấu lôi đài có giao tình không tồi, mua Ma Phí Tán của ta, số lượng lần trước sư đệ đưa cho đều dùng hết rồi.”

Lập tức giác ngộ, Lâm Khiếu Đường liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra, “Số lượng nhiều hơn nữa cùng được, nhưng muốn tăng số lượng sản xuất sợ là có chút khó khăn rồi, nhiều nguyên liệu như vậy, một mình đệ căn bản thu thập không hết, chi phí này cũng sẽ gia tăng rất lớn.”

Hơn ba tháng nay, bởi vì duyên cớ của Ma Phí Tán, tốc độ tu luyện của Lâm Bình gia tăng cực lớn, đã đạt đến trình độ đỉnh cao của 9 tinh vũ phó, chỉ kém một bước liền cùng ngồi ngang hàng với Lâm gia đệ nhất cường đại của một thế hệ Lâm Vân Phi.

Do duyên cớ giao dich, sự tiếp xúc giữa Lâm Bình và Lâm Khiếu Đường rất thường xuyên, Lâm Bình ban đầu đối với Lâm Khiếu Đường có một sự chán ghét vô cớ, sau lại phát hiện phế vật lớn nhất trong lịch sử từ trước tới nay này kỳ thực rất dễ gần, tính cách cũng không tồi, lạc quan sáng sủa, rất thức thời.

“Sư đệ, cần nguyên liệu gì ngươi chỉ cần nói với ta, ta có biện pháp đem đến cho ngươi rất nhiều, còn về phần thù lao, chúng ta chia theo bốn sáu, ta bốn ngươi sáu, thế nào?” Lâm Bình nói rất thành ý.

Vốn dĩ lại kiếm chút đỉnh, nhưng thấy Lâm Bình sảng khoái như vậy, Lâm Khiếu Đường cũng không làm gian thương nữa, cười nói, “Nếu là như vậy, quả thật cũng được, nhưng đệ còn có một điều kiên.”

Vừa nghe Lâm Khiếu Đường đồng ý, Lâm Bình đương nhiên vô cùng vui mừng, chụp lấy cánh tay nói, “huynh đệ cho dù nói, đừng nói một điều kiện, cho dù là mười điều, chỉ cần ta Lâm Bình làm được, nhất định đáp ứng huynh đệ.”

Trên mặt cười hi hi, Lâm Khiếu Đường nghĩ, mười điều kiện thì không cần, huynh đệ, ta chỉ cần một điều kiện này.

“mua bán giao dịch cần có đệ tự mình hoàn thành, sư huynh giúp tìm khách hàng được rồi.” Lâm Khiếu Đường nói một cách rất tùy ý.

Tuy nói Lâm Khiếu Đường trước đây không phải là người bán hàng, nhưng đạo lý cơ bản nhất vẫn biết một chút, cần giữ vững một cửa mới được, nếu không thì chỉ là vất vả điều phối sau lưng mà thôi, ngược lại đầu ra chỉ có thể trở thành con rối cho thủ đoạn tiêu thụ mà thôi, công lao lớn nữa mà không có khách hàng cũng là không công.

Lâm Bình còn cho rằng là điều kiện gì khó khăn, vừa nghe đơn giản như thế, đồng ý nói “không thành vấn đề, hai huynh đệ chúng ta phân công rõ ràng, ta chịu trách nhiệm nguyên liệu, tìm khách hàng, đệ luyện chế dược phẩm kiêm mua bán giao dịch.”

Làm tôn tử của Tam trưởng lão, Lâm Bình địa vị ở Lâm gia không thấp, những thứ tiếp xúc đương nhiên cũng nhiều, hắn không thể không biết ý đồ của Lâm Khiếu Đường.

Ngay cả biết mối quan hệ lợi hại, lại còn có thể đáp ứng sảng khoái như vậy, có thể thấy Lâm Bình không đề phòng Lâm Khiếu Bình, đối với ân tình của người đã giải quyết việc thống khổ đau đớn khi tu luyện của hắn đã khắc sâu trong tâm khảm, càng áy náy việc hạ thủ khi đau đớn trước kia.

Có lúc làm một người yếu nhược ngược lại cũng không phải là chuyện xấu gì, mọi người thường đối với người yếu nhược đều tương đối không có lòng đề phòng.

Trong lòng của Lâm Khiếu Đường cũng là nóng lên, trong lòng sự không hiểu nhau đó cuối cùng cũng là lúc này bị hoàn toàn tiêu trừ, hai người nhìn nhau cười, tất cả đều ở trong những lời không nói.

Lâm Bình bản lãnh không nhỏ, trực tiếp dùng lực lượng của Lâm gia, rất nhanh liền mang đến nguyên liệu cần thiết cho Lâm Khiếu Đường.

Lâm Khiếu Đường tất nhiên cũng không hàm hồ, thời gian tu luyện cũng ít đi, toàn tâm đầu nhập vào trong điều chế Ma Phí Tán, hơn nữa dùng nguyên liệu dư thừa điều chế một số dược phẩm trị bệnh khác.

Một khu nguyên liệu đầy đủ, phương diện phân phối cũng không cần quá nhiều thời gian, kỳ thực chỉ cần điều chế liền được.

Mấy ngày sau trong phòng nghỉ ngơi của địa hạ lôi đài cấp thấp, hôm nay nơi này náo nhiệt khác thường, mười mấy người thanh niên dáng vẻ khác nhau tụ tập một chỗ, ở giữa là một người thiếu niên tướng mạo bình thường, là một loại người nhìn thoáng qua rất khó nhớ, chỉ có hắn cặp mắt quạ đen phát sáng lóe lên một tia minh mẫn làm cho người ta không khỏi trước mắt sáng lên.

“Ngân Diện huynh, thuốc này thật sự là do thiếu niên này phân phối sao?” một người tráng hán cao lớn hồ nghi hỏi.

Nam tử bên cạnh mang mặt nạ màu bạc thanh âm không ba động đáp, “Điền huynh, muốn biết thật giả mua một phần thử một tý không phải biết rồi sao, nhìn xem chẳng phải là dược phẩm giống với huynh đệ mấy ngày trước bán cho ngươi sao.”

Thiếu niên chỉ cho vị Điền huynh này, chính là Lâm Khiếu Đường, lúc này hắn đang vì đẩy mạnh tiêu thụ dược phẩm trong tay mà nước bọt bắn tung tóe, còn những lời đối thoại bên cạnh cũng là nghe vào trong tai, ngược lại cũng không để ý.

Lâm Bình gần nửa năm nay vẫn đều có đánh Hắc Lôi, chủ yếu là vũ kỹ đặc thù mà hắn tu luyện, cần thường xuyên cảm nhận nguy hiểm mới có thể có đột phá, vì dấu diếm tai mắt, Lâm Bình thông thường đều sẽ mang một mặt nạ màu bạc, cho dù không mang cũng không thể lấy mặt thật để găp người khác, dù sao hắn thân phận tôn tử của tam trưởng lão Lâm gia này ở trong Tân La Thành vẫn tương đối có nhiều người biết mặt.

“Ngân Diện huynh, thuốc mà ngươi lần trước cho ta, thật sự chưa nói, khi ta thống khổ ngất đi, sau khi sử dụng, chốt lát trên người liền không biết đau là gì nữa, còn có một loại còn có một loại cảm giác thoải mái.” Một thanh niên có thân thể gầy nhỏ khen ngợi.

“Đúng vậy, những người giống như chúng ta dựa vào nắm đấm để có cơm ăn, trên người luôn mang theo một ít dược phẩm như thế quả thật là có thể giảm đi không ít đau khổ da thịt.” một nam tử hơi mập khác cảm khái nói.

“Được, nể mặt của Ngân Diện huynh, dược phẩm này ta mua, nếu hiệu quả không tồi, đặt hàng dài hạn.” một thanh niên thân người bình thường vẫn luôn đứng trầm lặng một bên không nói lập tức gật đầu nói.

Có người làm tiên phong, tiếp theo tự nhiên liền dễ làm hơn, vừa đưa bao dược phẩm phân phối xong vừa nhận tiền một cách vui vẻ, Lâm Khiếu Đường miệng cười toe toét.

Một bao nhỏ Ma Phí Tán như thế này lại là bán được 1 tử tinh tệ, vượt xa mong muốn của Lâm Khiếu Đường, hiển nhiên những tên này cả ngày cùng người giao đấu, sâu sắc biết được nỗi thống khổ của vết thương.

Những Ma Phí Tán này trước đó bị Lâm Khiếu Đường pha loãng đi, muốn kiếm càng nhiều tự nhiên phải đi từng bước.

Mỗi ngày Hoa U phải săp xếp ba mươi mấy trận giao đấu, trong đó 30 trận đếu là giữa những tiểu nhân vật đấu với nhau, chỉ có mấy trận sẽ sắp xếp cao thủ, xem như là cốt lõi.

Từ trước tới nay người đánh lôi đài hình dáng nhan sắc, mục đích các loại đều không giống nhau, nhưng cơ bản nhất vẫn là để kiếm sống, ôm một tia ảo tưởng trở thành người tài giỏi.

Những tên lấy nắm đấm làm nghề nghiệp này không thể liên tục ra đấu, cơ bản sau khi lên đánh xong một trận, còn nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nếu bị trọng thương thì thời gian nghỉ ngơi càng nhiều.

Để duy trì sự phấn khích giao đấu mỗi ngày không gián đoạn, số lượng những người này vẫn tương đối khả quan. Ít nhấn có hơn ngàn người, hơn nữa những người này có tính lưu động, có người lui ra tự nhiên có người mới vào.

Để không dẫn đến việc người khác chú ý, Lâm Khiếu Đường sau khi bán hết 20 bao, liền nhanh chóng về phủ.

Chạng vạng Lâm Bình mang theo một cánh tay bị thương đến dược tra phòng, trên mặt lại không có một chút đau đớn, nhìn thấy Lâm Khiếu Đường “ Sư đệ, hôm nay bán thế nào?”

Hai lời không thể nói hết, Lâm Khiếu Đường trước là đưa qua 8 mai tử tinh tệ, sau đó mới nói, “tổng cộng bán được 20 bao, đây là phần của huynh.”

“những phân lượng này đủ dùng bao lâu?” Lâm Bình nhìn tử tinh tệ trong tay không khỏi hỏi.

Lâm Khiếu Đường cũng không trả lời chỉ dơ một ngón tay, Lâm Bình hồ nghi hỏi “ một lần?”

Gật đầu, Lâm Khiếu Đường cười một cách xảo trá, nói, “chính xác mà nói, một lần cũng không đủ dùng, đệ đã pha loãng đi một chút nếu bị thương nghiêm trọng, phỏng chừng chỉ có thể chống đỡ nửa canh giờ mà thôi.”

Lâm Bình có chút thở dài nói, “những tên này tuy không được xem là người tốt gì, nhưng cũng không phải là người gian xảo, cả ngày kiếm sống trên mũi đao, cũng không dễ dàng.”

Lâm Khiếu Đường đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Lâm Bình, nghĩ không ra tên này vẫn có một mặt như vậy, liền nói, “mục tiêu của đệ cũng không phải là bọn họ, nhưng tạm thời chỉ có thể trước tiên để bọn họ làm người oan khuất một chút, đợi đến khi hấp dẫn được càng nhiều tên cao thủ từ trước đến nay mua, đệ sẽ đưa một chút dược phẩm ma phí tán nồng độ cao cho bọn họ.”

“hấp dẫn nhiều tên cao cấp?” Lâm Bình có chút nghi hoặc.

“Đúng vậy, những tuyển thủ lôi đài cấp vũ phó, khẳng định khẳng định thu nhập không cao bằng cấp vũ vệ, trình độ bị thương tất nhiên cũng sẽ nhẹ hơn không ít, chỉ có bị thương càng nặng cảm giác đau đớn càng mãnh liệt, mới có thể càng hiểu sâu sắc được sự quan trọng của thuốc này, giá cả tất nhiên cũng sẽ bán cao hơn.” Trong mắt của Lâm Khiếu Đường chớp lên một chút sự khôn ngoan không phù hợp với lứa tuổi, có chút mùi vị của sự đa mưu túc trí.

Lâm Bình gật đầu, thay đổi ý nghĩ, lại cảm thấy không thật thỏa đáng, “rêu rao quá không tốt lắm đâu, nếu gặp ác đồ, lỡ may làm cứng, chúng ta sợ là đỡ không được, hơn nữa Tân La Thành hiện giờ cũng không có gì yên bình, các thế lực đều có thâm nhập vào, cử động nào vượt quá quy luật bình thường đều có thể gây họa đến cửa.”

Lâm Khiếu Đường sớm đã có tính toán cười một chút rồi nói, “đây xác thực là một vấn đề, nhưng mà cũng không phải là không có biện pháp giải quyết.”

Quảng cáo
Trước /49 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Copyright © 2022 - MTruyện.net