Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nếu hỏi tại sao Lãnh Thần Phong và Lăng Vân Trúc lại đến Uyển Lâu thì phải quay lại thời điểm sau khi Lãnh Huyền Như vừa tiến vào thành. Quan chỉ huy sau khi tiếp đón công chúa liền tự thân thúc ngựa tới Lãnh vương phủ báo cáo, Lăng Vân Trúc biết được liền rất vui vẻ, muốn mau chóng nhìn thấy vị em chồng chưa từng gặp mặt này. Lãnh Thần Phong trước còn khuyên nhủ cô cứ ở trong phủ đợi kiểu gì muội muội cũng sẽ đến thăm nhưng cô đâu có chịu, nên nói rằng hẳn nha đầu kia đang ở Uyển Lâu. Lăng Vân Trúc vừa nghe đến hai chữ Uyển Lâu thì hai mắt sáng rực. Sớm đã nghe Uyển Lâu là thanh lâu danh chấn nhất kinh thành Lãnh Ngân, nay lại biết nơi đó vậy mà lại là địa bàn của Lãnh Thần Phong, không tránh khỏi sự tò mò muốn thăm thú một phen.
“Được rồi, nhưng trước hết chúng ta vẫn nên cải trang một chút” Lãnh Thần Phong mỉm cười, hắn không thể ngăn cản mong muốn của nha đầu được. Nhưng bản thân mang thân phận vương gia, cùng hoàn cảnh của nha đầu hiện tại, muốn tiến vào thanh lâu đương nhiên phải thay đổi thân phận rồi.
“Cái này thì có gì khó, cải trang chính là nghề của ta” Lăng Vân Trúc vô cùng tự tin đáp, nhanh chóng chạy vào gian trong, lại đem một cái rương lớn đi ra đặt lên bàn dưới ánh mắt kinh ngạc của Lãnh Thần Phong.
“Trúc nhi, cái này là?”
“Còn có thể là cái gì? Đương nhiên là dụng cụ dịch dung rồi” Nói đoạn cô liền mở rương ra, bên trong nào cọ nào hộp phấn đầy đủ màu sắc, thậm chí còn không ít lớp mặt nạ da giả được bảo quản cẩn thận. Nhưng thứ này là cô lấy được từ chỗ Đông Phương Tuấn. Vị này quả nhiên là thương nhân, chỉ có thứ ngươi không trả nổi, chứ không có gì mà hắn không có cả.
Vì những nhiệm vụ trước kia không tránh khỏi những lúc nguy hiểm, cải trang chính là một trong những phương pháp bảo mệnh của cô. Để có thể hóa trang đến cấp bậc đại sư hiện tại, Lăng Vân Trúc đã tốn không ít tâm tư mới có thể được một vị tông sư về hóa trang tính tình cổ quái nhận làm đồ đệ, thời gian đó quả thật ăn không ít khổ cực. Nhưng nếm qua đắng cay mới có thể thành tài, Lăng Vân Trúc chưa từng hối hận vì quyết định năm đó.
Thật ra việc dịch dung ở cổ đại không khác nhiều với hiện đại lắm, thậm chí còn đòi hỏi cao hơn nhiều nữa. Cũng may vị tông sư của cô là một vị rất bảo thủ, trước nay chỉ thích thuật dịch dung của cổ đại, cho nên Lăng Vân Trúc cũng bị tiên nhiễm theo ông. Vậy nên cho khi xuyên không đến đây, vấn đề dịch dung cải trang chưa từng một lần làm khó được cô.
“Nàng còn biết dịch dung?” Lãnh Thần Phong hắn quả thận nhặt được bảo bối rồi. Nha đầu này dường như cái gì cũng biết, từ y thuật, dịch dung thuật đến chế tạo vũ khí hay ẩn thân thuật, cùng một thân công phu quỷ dị thiên biến vạn hóa, lại còn là một dị năng giả có khả năng toàn hệ trước nay ít người có, lại là kiếp sau của Đan Thần Nguyệt Liên, rốt cuộc hắn đã tích được bao nhiêu vận khí mới gặp được cô vậy. (Đương nhiên là anh đã quên mất sự pro của mình chẳng thua kém người ta: Cô Lãnh vương gia thiết diện tướng quân thiên hạ vô địch thủ trên chiến trường, đệ nhất mĩ nam của toàn đại lục, bẩm sinh đã sở hữu tam hệ dị năng, cũng là kiếp sau của Long Thần Huyền Minh,… cho nên cường gặp cường không có gì là lạ hen =))))))))
“Cái này có là gì? Chàng không biết để học được bản lĩnh này ta đã bỏ ra không ít tâm tư đâu” Lăng Vân Trúc lựa lựa một vài dụng cụ cần thiết để ra ngoài, sau lại nghĩ đến điều gì hai mắt tia thẳng đến Lãnh Thần Phong, miệng hơi nhếch lên nói “Thế này đi, chàng ngồi xuống đi, ta sẽ cho chàng thấy sự lợi hại của ta.”
Nói xong liền kéo hắn ngồi xuống ghế, cũng không để người ta phản đối đã nhanh chóng điểm huyệt đạo, một tây cầm cọ một tay cầm hộp phấn cười gian trá “Nào nào tướng công, để nương tử dịch dung cho chàng nào. Chậc chậc gương mặt này mới đẹp trai làm sao. Nếu ta tăng độ yêu nghiệt lên và giảm bớt sự lãnh khốc đi không biết sẽ thế nào nhỉ. Không được không được, máu mũi của ta sẽ không nhịn được, các cô nương bên ngoài sẽ càng không chịu nổi. Hay hóa trang thành nam lưu manh? Cũng không ổn, người đi cùng với ta sao có thể là lưu manh? Rất mất mặt. Nam thần ôn nhu? Chậc, các cô nương sẽ ảo tưởng. Hừm vẫn là để hơi anh tuấn một chút thôi, không cần quá đẹp trai, đẹp trai kia mình ta nhìn là được rồi”
Lăng Vân Trúc vừa dứt lời liền hứng khởi bôi bôi vẽ vẽ lên mặt Lãnh Thần Phong. Lãnh Thần Phong thời điểm nghe cô nói một tràng thì sắc mặc thay đổi liên tục từ xanh sang trắng rồi chuyển đen, đến khi biết cô định dịch dung cho mình thế nào mới thầm thở phào một cái. Nha đầu này vậy mà lại dám trêu chọc hắn như thế, xem qua hắn đã quá dung túng cô rồi. Trúc nhi, chỉ cần huyệt đạo được giải, nàng liền bắt tay ta.