Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Áo Đặc thành, bên trong đại sảnh của phủ Thành Chủ…
Lúc này Hạ Thiên và Diệp Vân đang buồn bực. Thanh Diệp Ngọc vừa mới nói chuyện với Nạp Lan Tử Diễm về những thành viên trong Thần Ma Hội. Hai người buồn bực là vì chưa gặp nhau bao lâu mà hai nàng đã thân thiết với nhau hơn là bằng hữu lâu năm, có bao nhiêu bí mật cũng nói ra hết. Hạ Thiên và Diệp Vân thấy thế liền nhắc nhở Thanh Diệp Ngọc, kết quả là bị nàng trừng mắt một cái làm cả hai lạnh hết xương sống, trong long thầm than không biết tiểu ác ma mang danh thần y này sau bữa tiệc này sẽ tiếp tục giở trò thí nghiệm cổ quái gì nhắm vào hai người đây?
Nghe những gì Thanh Diệp Ngọc nói, Nạp Lan Tử Diễm cũng phải giật mình, thành viên trong cái tổ chức Thần Ma Hội này không ngờ lại là học viên của Thần Ma học viện, hơn nữa tu vi đều đạt tới thần cấp. So sánh với mình bây giờ chỉ là cao cấp Ma pháp Sư dung là một trời một vực. Ngẫm nghĩ một lát, nàng rụt rè nói một với Hạ Thiên:
- Hạ Thiên ca ca huynh nhận muội làm nghĩa muội được không?
- Được, dù sao Yêu Cơ cũng là nghĩa muội của ta rồi, nhận thêm muội nữa cũng không sao.
Hạ Thiên không cần suy nghĩ nói, nhưng sau đó nhìn thấy khuôn mặt hồ ly của Nạp Lan Tử Diễm liền hối hận. Chỉ nghe nàng nói:
- Hay quá, nếu vậy huynh phải cho muội quà gặp mặt đó.
- Phải đó, quà không được quá bèo đâu đấy.
Thanh Diệp Ngọc liền hùa theo nói. Tử Diễm cười với vẻ mặt tiểu hồ ly, ai bảo lần trước gặp nhau huynh dám hù muội, bây giờ muội đào mỏ chết huynh.
Hạ Thiên thấy thế toát cả mồ hôi, bất quá cũng chẳng sao cả, có them nghĩa muội là tốt chứ sao. Chỉ là hắn chẳng còn lại bao nhiêu bảo bối, cuối cùng xuất ra pháp bảo là một bông tử liên (sen màu tím) lấp lánh đưa cho Tử Diễm nàng và Thanh Diệp Ngọc mới bỏ qua cho. Vốn pháp bảo này vốn là do hắn luyện chế định sau này đưa cho cho Vân Tiên Khách tên là Tử Huyễn Liên, nhưng cuối cùng lại phải đưa cho Tử Diễm. Cũng chẳng sao, dù gì Tử Diễm cũng thích nghịch lửa, đưa cho nàng pháp bảo thuộc tính hỏa cũng tốt.
Đang lúc này, bỗng nhiên Vân Tiên Khách và Yêu Cơ vội vã chạy tới chỗ bốn người. Thấy bộ dạng chạy như bị ma đuổi của hai người, Hạ Thiên cười nói:
- Có chuyện gì mà hai vị thần cấp cao thủ của chúng ta chạy như ma đuổi vậy?
- Còn nói nữa, mới ra ngoài chưa kịp làm gì cả đã bị mấy tên mấy tên sứ giả của mấy cái thế lực muốn chúng ta gia nhập làm phiền muốn chết. Biết thế ở đây uống rượu cho khỏe.
Vân Tiên Khách và Yêu Cơ vừa thở dốc vừa nói. Hai người mới đi ra ngoài yến hội không lâu thì sứ giả những thế lực muốn lôi kéo Thần Ma Hội gia nhập lũ lượt kéo đến làm phiền khiến hai vị Tiêu Diêu Thần và Mị Yêu Cơ danh tiếng lẫy lừng phải ba chân bốn cẳng trồ hết tuyệt học khinh công vụt cái mất dạng.
Nghe thế, Diệp Vân cười lạnh nói:
- Không phải chúng ta đã tuyên bố không gia nhập bất cứ thế lực nào sao, bọn người này quả là không thấy quan tài không đổ lệ.
- Hừ, nếu đã thế thì cho bọn họ một chút giáo huấn.
Thanh Diệp Ngọc cũng nở nụ cười ác ma nói rồi. Chỉ thấy Hạ Thiên lấy mấy cái ly rồi rót rượu cho mỗi người,cười nhạt nói:
- Kệ bọn chúng, uống rượu đi, nếu như còn không biết điều thì lúc đó xử lý cũng không muộn.
Nghe thế tất cả nở đều cười rồi nhận lấy ly rượu của mình. Không quản ái gì cả, kiểu nói chuyện này của Hạ Thiên mọi người đều quen thuộc. Sau đó Hạ Thiên giới thiệu Tử Diễm cho mọi người rồi bảo nàng về nghỉ ngơi để đêm nay gia nhập Thần Ma Hội. Tử Diễm cũng không có phản đối gì, lấy sự thông minh của nàng liền biết được Hạ Thiên sở dĩ bảo nàng về trước là muốn những kẻ khác biết quan hệ giữa mình và Thần Ma Hội, hơn nữa nàng lúc này không hóa trang gì cả.
Nạp Lan Tử Diễm vừa rời khỏi nơi bọn người Hạ Thiên được năm sáu trượng thì đã thấy một đám người tiến tới bàn của đám người Hạ Thiên. Đám người này xuất hiện không ngoài dự đoán của đám người Hạ Thiên, nên lúc đó Hạ Thiên đã khéo léo đuổi Tử Diễm đi chỗ khác.
Nhưng đây không phải là những thế lực lúc nãy làm phiền hai người Vân Tiên Khách và Yêu Cơ mà là người thuộc hoàng gia Áo Lan công quốc. Chỉ thấy một nữ tử xinh đẹp kinh diễm bước tới chào đám người Hạ Thiên, đưa ngọc thủ trắng nõn như ngó sen bưng ly rượu nói với năm người:
- Chào mừng các vị tới dự bữa dạ tiệc này, Lệ Na thay mặt dân chúng Áo Lan cảm ơn chư vị Thần Ma Hội đã cứu viện trong trận thú triều vừa qua.
Người này dung là Lệ Na công chúa của Áo Lan công quốc. Từ đầu buổi tiệc tới giờ nàng vẫn tìm người của Thần Ma Hội. Nàng biết là những người này sẽ không chấp nhận thuần phục hoàng gia, bọn họ đường đường là thần cấp cường giả đâu có dễ dàng thuần phục một công quốc nhỏ nhoi được chứ. Vì thế nên cuối cùng nàng quyết định giao hảo với bọn họ.
Lúc này nàng đang quan sát năm người của Thần Ma Hội. Chỉ thấy ba nam hai nữ, những người này khí chất cực kỳ khác biệt. Trong đó ba nam tử thì một người mái tóc trắng bạc, khuôn mặt dửng dưng nhưng ánh mắt lấp lánh hữu thần, trên miệng nở nụ cười nửa miệng nhàn nhạt; một người khác thì nhìn như có vẻ lười nhác, khôn mặt khiến người ta nhìn thấy có vẻ chán trường, thỉnh thoảng cầm ly rượu trong tay uống một ngụm, hai mắt lim dim; người còn lại phẳng phất như một tảng băng, cả người tản ra sự lạnh lẽo như gió bấc. Hai nữ tử thì một người nhìn qua có vẻ đạp kinh diễm đến mị hoặc, còn một người thì nhìn qua có vẻ hiền dịu nhưng kinh diễm không kém. Cả năm người mang theo khí tức bất đồng làm người khác kinh ngạc, nhưng không ai dám khinh thường họ cả.
Lúc này, Hạ Thiên cười nhạt nói:
- Không có gì, dù sao chúng ta cũng nhận nhiệm vụ của Dong Binh công hội mới tới đây.
Thanh âm của hắn lạnh lẽo, vô tình làm cho những người khác nhịn không được phải rung mình một cái, trong thâm thâm âm thầm đánh giá người này một câu: “Lạnh lùng vô cảm”. Chỉ nghe Lệ Na công chúa cười nói:
- Dù gì chúng ta cũng phải cảm ơn các vị đã cứu viện lần này. Tiên sinh chắc là thủ lĩnh của Thần Ma Hội – Vô Danh Thần Ma.
- Không sai, công chúa quả nhiên tinh mắt. Ta được người ta gọi là Vô Danh Thần Ma, còn đây là Tiêu Diêu Thần, Tiên Kiếm Vấn Tâm, Mị Yêu Cơ và Mân Côi Thần Y. Rất vui khi tới dự tiệc lần này.
Hạ Thiên cười nhạt giới thiệu một lượt. Lệ Na công chúa cùng những người xung quanh nhịn không được đánh giá kĩ hơn năm người họ. Tất cả đều đem so sánh cảm nhận của mình về những thành viên của Thần Ma Hội:
Vô Danh Thần Ma – Tóc màu trắng bạc, tính tình lạnh lùng vô cảm.
Tiêu Diêu Thần – Lãng tử đa tình.
Tiên Kiếm Vấn Tâm – Nhất kiếm Vấn Tâm, lạnh lùng băng giá.
Mị Yêu Cơ – Mị hoặc, ai đánh ta ta sủng kẻ đó.
Mân Côi Thần Y – Tính cách không rõ…
Lúc mọi người đang đánh giá năm người thì bất giác một tiếng cười khó nghe vang lên, tiếp đó hơn mười hai mươi hắc y nhân đột nhiên bao vây lấy năm người Hạ Thiên, nhưng không kẻ nào có ý định hạ thủ. Tiếp đó một hắc y nhân bước lên cười nói :
- Thần Ma Hội, các ngươi có hai lựa chọn, một là thần phục Hắc Ám Thần Điện chúng ta, hai là chết. Các ngươi lựa chọn đi, khặc khặc khặc…
Tất cả môi người đều kinh ngạc, Hắc Ám Thần Điện tại sao lại xuất hiện ở nơi này. Hạ Thiên nhìn xung quanh, thấy rõ tu vi những người này toàn là Kiếm Thần, thậm chí có ba người là Kiếm Thần hậu kì. Riêng kẻ nói chuyện thì tu vi tuyệt đối là kiếm Thần đỉnh phong. Hắn vẫn với vẻ mặt dửng dưng, cười nhạt nói:
- Ồ, bọn cắc ké kì nhông các ngươi cuối cùng cũng chui ra ngoài rồi sao?
Nghe vậy bọn người Hắc Ám Thần Điện giận tím mặt chuẩn bị động thủ. Còn nhóm người Hạ Thiên thì vẫn cười nhàn nhạt, vẻ mặt như không có gì sảy ra. Nhưng những người bên ngoài cũng biết là đây chỉ là sự yên lặng trước khi cơn bão kéo đến…