Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: voi còi
Mà lúc này, bọn họ tức giận tận trời, công lực đề cao rất nhiều, so bình thường càng thêm hung mãnh.
Một móng vuốt này đánh xuống, đoán chừng có lẽ hai người trực tiếp đoạn tuyệt (chết) không sai.
“Không......”
Nhìn đến Uất Trì Tà Dịch trốn không thể trốn, Đông Phương Ngữ Hinh hô to một tiếng, cơ hồ là không chút nghĩ ngợi liền xông lên.
Khoảng cách của bọn họ thực sự rất xa, khoảng cách như vậy,căn bản Đông Phương Ngữ Hinh không thể xông qua được.
Hơn nữa, võ công của nàng cũng không cao, thậm chí so với Uất Trì Tà Dịch thì kém rất nhiều, đi qua ngăn cản như vậy, cũng không khác gì chịu chết.
Nhưng nàng vẫn xông qua, giờ phút này, trong đầu nàng cái gì cũng không nghĩ, chỉ nghĩ đến hắn không thể chết được, không thể chết được......
Nàng còn chưa có cùng hắn tính sổ đâu? Bọn họ còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Mà nàng, cũng xác thực xông tới, thân mình bé bỏng chắn ở trước mặt hắn, thế nhưng Uất Trì Tà Dịch lại dùng sức đẩy nàng ra!
Bọn họ chậm trễ một chút như vậy, động tác của Hồng Mao sư tử kia cũng dừng lại một chút, hai người này không muốn sống, xem ra hắn cũng có chút không thể lý giải.
Nhưng mà, móng vuốt cũng không dừng lại, vỗ xuống dưới, kia kết quả chính là......
Hai người đều bị đánh tới , chẳng qua khí lực cũng phân tán đi, cũng không chết được.
Mà Lạc trưởng lão, lại không may mắn như vậy, móng vuốt trực tiếp đánh tới, lão ói ra một búng máu, không biết chết sống, nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.
Hồng Mao sư tử kia vừa thấy xử lý xong một người, đầu lớn vừa nhấc, liền nhìn đến tận cùng bên trong Hoan Hoan đang ở cùng tiểu hoả cầu, hắn vội vàng chạy tới, nâng lên móng vuốt sẽ pđánh về phía Hoan Hoan......
Đông Phương Ngữ Hinh vừa mới theo dưới móng vuốt của Hồng Mao sư tử nhặt về một mạng, cũng không nghĩ đến Hoan Hoan lại có nguy hiểm, nàng sốt ruột muốn đi qua hỗ trợ, Uất Trì Tà Dịch cũng vội vã giãy dụa muốn đi qua.
Chỉ là, động tác của bọn họ, Hồng Mao sư tử cũng không vui, hắn bỗng nhiên nâng chân lên, trực tiếp đá đến trên người Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh lăn vài vòng về phía trước, thân mình càng giống như tan giã ra vậy, cả người đều đau nhức.
Sau đó, hắn lại hướng Uất Trì Tà Dịch đá một cái, đồng dạng hắn cũng lăn vài vòng dừng lại, rốt cuộc bò không nổi.
“Không...... Đừng......”
Hồng Mao sư tử đá người cùng với vồ người cũng không giống nhau, bọn chúng vồ người, đây là tử chiêu, Đông Phương Ngữ Hinh thấu hiểu rất rõ.
Võ công của Hoan Hoan không có bao nhiêu, lần này đi xuống......
Giãy dụa vừa muốn đứng lên, thế nhưng cả người giống như muốn tan giã, căn bản liền động không được.
Không có biện pháp, động không được cũng muốn đi qua, Đông Phương Ngữ Hinh bò về phía Hoan Hoan đi đến, Hồng Mao sư tử kia lại không vừa ý, lại là một cước, Đông Phương Ngữ Hinh dường như biến thành quả cầu, hiển nhiên đã thành đồ chơi của hắn.
Mà giờ phút này, móng vuốt kia đánh về phía Hoan Hoan cũng muốn hạ xuống, Đông Phương Ngữ Hinh sợ tới mức nhắm mắt lại, Hoan Hoan......
Hoan Hoan của nàng......
Nhưng, móng vuốt của Hồng Mao sư tử kia không có hạ xuống, lúc Đông Phương Ngữ Hinh không đành lòng mở mắt ra, đã thấy đến trước mặt Hoan Hoan hơn một cái Tiểu Hỏa Cầu!
Là Dị Hỏa kia......
Không thể tưởng tượng được, nó thế nhưng ở thời điểm mấu chốt cứu Hoan Hoan một mạng.
Tất nhiên Hồng Mao sư tử cũng không nghĩ tới Tiểu Hỏa Cầu sẽ ra tay cứu người, hắn rống lên một tiếng, Tiểu Hỏa Cầu kia cao thấp nhảy lên , tựa hồ muốn nói cái gì.
Mà Hoan Hoan, càng kinh ngạc nhìn bọn họ, sau đó nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh:
“Phụ thân...... Nương......”
Hoan Hoan nện chân nhỏ chạy tới, Hồng Mao sư tử không ngăn trở, dường như có chút không vui, cúi đầu.
Mà sư tử luôn luôn một mực nhìn Đông Phương Ngữ Hinh cũng đi tới, đến bên người một con sư tử khác nằm sấp xuống, cúi đầu liếm miệng vết thương trên người.