Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đối với tài liệu Liễu Kình Vũ đang đặt trên bàn, Hạ Chính Đức cũng không nóng lòng muốn xem, ngược lại cứ cười mỉm nhìn chằm chằm vào Liễu Kình Vũ.
Thân là Bí thư huyện ủy, lòng dạ Hạ Chính Đức khá là thâm sâu. Hạ Chính Đức biết rằng, ở đời chẳng có bữa cơm nào miễn phí, Liễu Kình Vũ mang theo nhiều tư liệu như vậy đến tìm ông ta báo cáo công việc, nhất định là có ý đồ gì đó. Mà dưới tình cảnh của ông ta hiện giờ, làm bất cứ chuyện gì cũng đều tính trước làm sau, chưa bao giờ làm việc gì hấp tấp. Hơn bữa bản thân ông ta lại là kẻ rất giỏi sắp xếp người, thích Thập diện mai phục, chỉ làm một lần là xong, chưa bao giờ chỉ tranh giành trong chốc lát. Cho nên tuy là không biết tài liệu Liễu Kình Vũ lấy ra là tài liệu gì, nhưng ông ta cũng không hứng thú lắm với mớ tài liệu mà Liễu Kình Vũ cung cấp, ông ta chỉ thản nhiên hỏi:
- Tiểu Liễu à, tài liệu cậu mang đến đây là gì thế?
Xem ra Hạ Chính Đức dù ở bất cứ thời điểm nào và bất cứ chuyện nào cũng đều muốn nắm trong tay quyền chủ động. Nếu như ông ta xem tài liệu trước, ngược lại lại dễ bị lâm vào thế bị động. Nhưng hỏi trước Liễu Kình Vũ khiến Liễu Kình Vũ trình bày thẳng ra mục đích của hắn, sau đó ông ta mới xem xét tài liệu thì ông ta vẫn có quyền lựa chọn, cũng nắm giữ được thế chủ động. Tùy cơ ứng biến đối với những chuyện này, Hạ Chính Đức vẫn là ngựa quen đường cũ thôi.
Nhìn thấy Hạ Chính Đức cáo già như thế, nhưng Liễu Kình Vũ cũng không có gì phải lo lắng, là một cao thủ trên chiến trường đã từng xuyên qua biết bao nhiêu mưa bom lửa đạn, Liễu Kình Vũ chưa có việc gì là chưa gặp qua. Cho nên đối với phản ứng của Hạ Chính Đức hắn cũng đã sớm có sự chuẩn bị.
Thấy Hạ Chính Đức hỏi thẳng mình, Liễu Kình Vũ cũng chỉ thản nhiên cười, vẻ mặt cũng rất bình thường nói:
- Bí thư Hạ, những tài liệu này chính là một ít tài liệu liên quan đến việc vi phạm kỷ luật của Trưởng đồn công an Hàn Quốc Khánh mà tôi lấy được ở chỗ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thị trấn Mạnh Hoan. Từ những tài liệu này cho thấy, vấn đề của Hàn Quốc Khánh là cực kỳ nghiêm trọng. Hơn nữa việc nghiêm trọng nhất Hàn Quốc Khánh đã phạm phải chính là vào hơn một năm trước, đã làm ngã chết con trai của Triệu Nhị Nha – một người dân trong thị trấn Quan Sơn chúng tôi. Việc này đã từng khiến cho dân chúng trong thị trấn vô cùng phẫn nộ. Tuy rằng lúc đó mọi việc đã được dẹp yên rồi, nhưng mọi người trong thị trấn đối với việc này vẫn vô cùng oán hận. Hơn nữa Triệu Nhị Nha cũng vì chuyện này mà trở nên điên điên khùng khùng, ngày nào cũng ngơ ngẩn ôm con búp bê vải có dán hình con trai cô ta đứng trước cửa văn phòng thị trấn chúng tôi, tình cảnh nhìn rất thê thảm. Thân là Chủ tịch thị trấn, tôi vô cùng phẫn nộ với chuyện này.
Nói đến đây, trên mặt Liễu Kình Vũ đã vô cùng tức giận:
- Bí thư Hạ, lần trước khi tan họp Hội nghị Đảng ủy thị trấn chúng tôi, tôi đã tận mắt chứng kiến Triệu Nhị Nha sau khi nhìn thấy Hàn Quốc Khánh đã xông đến đòi anh ta phải trả lại con cho mình. Hơn nữa lúc đó Phó đồn công an Cổ Tân Vũ cũng đã quay lại được video, chứng minh được Hàn Quốc Khánh thực sự tự tay làm chết con của Triệu Nhị Nha. Lúc đó tôi do đang bận phải đi vận động gom góp ủng hộ thiên tai, nên việc này là do Thạch Chấn Cường phụ trách xử lý. Nghe nói sau đó Hàn Quốc Khánh đã bị đưa lên huyện. Nhưng hôm nay, tôi lại nghe nói Hàn Quốc Khánh đã được điều đến thị trấn khác làm Trưởng đồn công an rồi. Tôi cho rằng đây là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, đã có nhiều bằng chứng như thế, Hàn Quốc Khánh đã được giải lên đến Công an huyện và viện kiểm sát đã chuẩn bị khởi tố, vì sao lại được xét vô tội rồi thả ra? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tuân theo quy tắc gì? Tôi cho rằng phải điều tra lại cho rõ ràng, không chỉ là để cho cho dân chúng thị trấn Quan Sơn chúng tôi một công đạo, đồng thời cũng vì Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện nữa. Thân là nhân viên công vụ nhà nước, chúng ta không thể chấp pháp phạm pháp, càng không thể dung túng bao che cho kẻ phạm tội. Bí thư Hạ, tôi thỉnh cầu ngài hãy vì dân chúng thị trấn Quan Sơn chúng tôi, vì danh dự của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện mà ra tay xử lý việc này.
Sau khi nghe Liễu Kình Vũ nói xong, sắc mặt của Hạ Chính Đức vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng sâu trong nội tâm của ông ta thì vô cùng không bất ổn. Hạ Chính Đức là người vô cùng giỏi về việc nắm lấy cơ hội và lợi dụng người khác, tuy rằng lắm mưu nhiều kế, nhưng khi cơ hội tới, ông ta tuyệt đối sẽ không buông tha, Liễu Kình Vũ vẫn còn chưa nói xong, ông ta liền hiểu rõ rằng trong chuyện của Hàn Quốc Khánh có ẩn chứa cơ hội. Thật ra chuyện Hàn Quốc Khánh làm ngã chết đứa bé ông ta đã nghe nói từ trước, cũng đã muốn ra tay trừng trị tên tán tận lương tâm Hàn Quốc Khánh này, nhưng mà chính ông ta lúc đó cũng vừa mới đến huyện Cảnh Lâm không lâu, ngồi chưa ấm chỗ, lại không có tay chân thân tín, cũng không có được bất kỳ bằng chứng chính xác gì về chuyện này, cho nên vẫn không thể nhúng tay vào việc này. Chuyện này cũng khiến trong lòng ông ta vô cùng hổ thẹn.
Sau đó ông ta cũng đã từng âm thầm thu thập chứng cứ chính xác về việc này nhưng đành chịu vì thế lực vẫn còn yếu kém, vẫn không tìm được tài liệu gì có ích, cho nên việc này cũng chỉ có thể dậm chân tại chỗ. Nhưng là một Bí thư huyện ủy có lý tưởng, có khát vọng, biết suy nghĩ cho dân chúng, Hạ Chính Đức vẫn chưa quên được chuyện này. Hơn nữa ông ta cũng hiểu rất rõ, nếu tin tức Liễu Kình Vũ cung cấp là sự thật, như vậy thì ông ta có thể nắm lấy cơ hội này, thông qua việc xét xử vụ án của Hàn Quốc Khánh, đả kích một chút tiếng tăm của Tiết Văn Long, đồng thời cũng hoàn thành được việc quan trọng nhất của huyện Cảnh Lâm là thanh tẩy một lần hệ thống chính trị pháp luật, dần dần nâng cao thực lực của ông ta ở huyện Cảnh Lâm, cũng dần dần xoay chuyển cục diện bị Tiết Văn Long chèn ép.
Lúc này khi thấy tài liệu có thể lật đổ Hàn Quốc Khánh ở trước mặt, trong lòng ông ta vẫn có chút kích động. Chẳng qua là Hạ Chính Đức lòng dạ thâm sâu, nhất là trước mặt cấp dưới, ông ta lại càng phải cần duy trì tôn nghiêm của một Bí thư huyện ủy, cho nên biểu hiện cũng không thể quá nóng vội, sau khi cầm lấy tài liệu giở xem một lát, ông ta chậm rãi đặt tài liệu xuống rồi nói:
- Tiểu Liễu à, theo như lời cậu nói thì Hàn Quốc Khánh quả thật là tội ác tày trời. Nhưng những tài liệu do cậu cung cấp này, cùng lắm chỉ có tác dụng để điều tra Hàn Quốc Khánh vi phạm kỷ luật thôi. Mà cậu cũng hiểu rõ rằng, cho dù tôi là Bí thư Huyện ủy, nhưng đồng chí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Ngưu Kiến Quốc và Tiết Văn Long có quan hệ tương đối tốt. Hơn nữa Ngưu Kiến Quốc và Hàn Quốc Khánh hình như cũng có một chút quan hệ thân thích, chỉ sợ những tài liệu này xem như tôi giúp cậu chuyển sang phía Ủy ban Kỷ luật, cũng không xác định được là Hàn Quốc Khánh có bị xét xử hay không nữa.
Hạ Chính Đức trực tiếp nói thẳng ra mấu chốt của vấn đề, đồng thời cũng là một phép thử Liễu Kình Vũ. Bởi vì ông ta đã sớm nhận ra, việc Liễu Kình Vũ làm đích xác là từ tấm lòng. Điểm này khiến ông ta vô cùng tán thưởng, nhưng ông ta cũng nhìn ra được, Liễu Kình Vũ đến tìm ông ta là đang muốn “Mượn dao giết người”. Nếu như tài liệu của Liễu Kình Vũ đã đầy đủ rồi, ông ta cũng không ngại mà ra tay tương trợ. Nhưng nếu Liễu Kình Vũ chỉ dựa vào những tài liệu này mà muốn mượn đao của ông ta, như vậy thì ông ta tuyệt đối sẽ không ra tay. Điều này chỉ là chứng tỏ Liễu Kình Vũ suy nghĩ vẫn chưa đủ chín chắn, chưa thể phân biệt được vấn đề nào là chủ yếu, vấn đề nào là thứ yếu, làm việc không chu toàn. Cho đến lúc này, Liễu Kình Vũ trong suy nghĩ của ông ta vẫn chỉ là người cần lôi kéo về phía mình và bồi dưỡng thêm, điểm khác biệt vẫn tương đối lớn. Ông ta thân là Bí thư huyện ủy, thân là lãnh đạo, về việc khống chế thủ hạ dưới quyền, Hạ Chính Đức cũng tương đối có thủ đoạn và tâm cơ. Đối với một cấp dưới muốn mượn đao giết người, ông ta lại càng phải đề phòng cẩn thận hơn. Tuy nhiên đúng ra thì Hạ Chính Đức vẫn có vài phần tán thưởng năng lực của Liễu Kình Vũ. Dù sao có thể lấy được tài liệu này từ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạnh Hoan mang đến đây, điều này chứng tỏ Liễu Kình Vũ và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạnh Hoan có mối quan hệ rất tốt, cũng chứng tỏ Liễu Kình Vũ tương đối có bản lĩnh, tuy nhiên tất cả mọi việc đều còn cần phải quan sát thêm.
Liễu Kình Vũ cũng không nóng vội đưa ra video có liên quan đến việc Hàn Quốc Khánh làm ngã chết con trai của Triệu Nhị Nha mà hắn đã chuẩn bị sẵn. Hắn chỉ đưa ra tài liệu lấy được từ chỗ Mạnh Hoan cũng là có suy tính riêng. Hắn cũng đang dò xét thái độ của Hạ Chính Đức. Nếu như Hạ Chính Đức này không sớm bộc lộ rõ khát vọng xuất chiêu, chỉ là từng bước củng cố nắm chắc địa vị của mình, như vậy thì Liễu Kình Vũ sẽ không tiếp tục lấy ra video đưa cho ông ta. Tuy nhiên dựa theo biểu hiện của Hạ Chính Đức, ông ta không hề nói là sẽ ra tay, nhưng nếu như đưa ra chứng cứ đủ để ông ta ra tay, như vậy thì chắc chắn Hạ Chính Đức sẽ động lòng. Cho nên Liễu Kình Vũ không do dự nữa, lấy trong người ra một cái USB đưa cho Hạ Chính Đức nói:
- Bí thư Hạ, trong USB này là video phục chế từ máy camera theo dõi ở đồn công an thị trấn, có lien quan đến việc Hàn Quốc Khánh làm cho con trai của Triệu Nhị Nha ngã chết, cái này cũng đủ để chứng minh tội ác tày trời của Hàn Quốc Khánh rồi.
Hạ Chính Đức nhìn USB Liễu Kình Vũ đưa, trong lòng hết sức kích động, tuy nhiên nét mặt vẫn bình tĩnh như cũ, lặng lẽ cầm lấy USB, trực tiếp cắm vào máy tính, cẩn thận mở tài liệu trong USB ra xem. Sau khi ông ta xem hết video, thoáng một cái sắc mặt liền trầm xuống, giận dữ đập bàn nói:
- Khốn kiếp! Tên côn đồ! Tội phạm giết người! Người như Hàn Quốc Khánh nhất định phải bị pháp luật nghiêm trị, nếu không thì sao có thể khiến cho dân chúng yên tâm được, làm sao có thể khiến dân chúng sau này tin tưởng vào Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng ta được. Chúng ta làm sao có thể đối mặt với dân chúng được? Chuyện này tôi nhất định phải nhúng tay vào. Đồng chí Liễu Kình Vũ, USB này cậu có sao chép lại trước không? Nếu có rồi thì để lại ở chỗ tôi đi, chuyện này tôi nhất định phải điều tra cho rõ, tuyệt đối không thể để cho tên côn đồ Hàn Quốc Khánh này ung dung ngoài vòng pháp luật được
Thấy Hạ Chính Đức tỏ thái độ như thế, trong lòng Liễu Kình Vũ cũng có chút kích động, hắn liền đứng dậy, hướng về Hạ Chính Đức bái một cái thật sâu, thấp giọng nói:
- Bí thư Hạ, mặc kệ là ngài có thật sự bắt Hàn Quốc Khánh hay không, nhưng Liễu Kình Vũ tôi cũng thay mặt cho trăm họ thị trấn Quan Sơn tạ ơn ngài, có việc gì cần tôi phối hợp thì ngài cứ nói, tôi nhất định sẽ làm hết sức mình.
Nhìn thấy Liễu Kình Vũ kích động làm ra lễ lớn như vậy, Hạ Chính Đức biết rằng ông ta quả thật đã đi đúng nước cờ, ông ta vội vàng nghiêm mặt nói:
- Tiểu Liễu, cậu không cần phải cám ơn tôi như vậy. Tôi thân là Bí thư huyện ủy, “Một lần làm quan, tạo phúc một phương” là trách nhiệm của tôi, vì dân chúng đứng ra làm chủ là việc tôi nên làm. Về sau cậu có việc gì đều có thể lên Huyện ủy tìm tôi, chỉ cần tôi có thể giải quyết thì chắc chắn sẽ hết lòng hết sức giúp cậu.
Trước đó đúng là Hạ Chính Đức là đang thử Liễu Kình Vũ, nhưng bây giờ là đang chính thức tỏ thái độ lôi kéo.