Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ lần đó đi tàn thư các Đồng Nhạc Nhạc liền đối với tàn thư các bên trong văn thư phát sinh hứng thú !!
Đặc biệt những thứ này nói về cổ thuật thư "!!
Vì vậy mỗi ngày vừa đến giữa trưa Đồng Nhạc Nhạc sẽ hướng tới tàn thư các mà chạy đi.
Về cổ thuật thư có rất nhiều ,mỗi một bản đều đủ để Đồng Nhạc Nhạc xem trong vài ngày , nàng cảm giác được những thứ cổ thuật này thật phi thường thú vị ""
Hơn nữa không biết tại sao trong mơ hồ nàng cảm thấy chính mình lần trước sở dĩ biến thành hình người nếu không phải là tu tiên thì chắc có liên quan đến cổ thuật ""
Về chuyện tình tu tiên nàng cũng không rõ ràng lắm ,cho nên hiện tại nàng chỉ có thể đọc cổ thuật thôi.....
Vì vậy mỗi ngày Đồng Nhạc Nhạc đều đến tàn thư các đọc sách , Tiểu Lô Tử thấy nàng đi về phía tàn thư các thì cũng lặp tức đi theo trong nom nàng ,dù sao hắn thật sự không thể lại bị hoảng sợ ""
Mỗi lần chỉ cần con tiểu điêu nhi này có chuyện gì thì hắn phải đối mặt với gương mặt lạnh như băng và khí tức bức người của Hoàng Thượng thật dọa cho hắn sợ gần chết ""
Bởi vì Tiểu Lô Tử không biết chữ nên mỗi lần bồi Đồng Nhạc Nhạc tới tàn thư các xong là hắn lại cùng với Tiểu thái giám ở Tàn Thư Các cùng nhau nói chuyện phím để giết thời gian ..
Đồng Nhạc Nhạc cũng không muốn Tiểu Lô Tử biết chính mình biết chữ ,cho nên mỗi lần đi tới tàn thư các liền chọn xong một quyển sách sau đó nhảy lên đỉnh cao của giá sách ..
Để cho tiểu lô tử biết vị trí của mình, nhưng không biết chính mình ở nơi này đọc sách ,bằng không bị những người khác biết được một con tiểu điêu nhi mà biết đọc sách không hù chết bọn họ mới lạ a !
Lòng nghi hoặc Đồng Nhạc Nhạc từ từ khép quyển sách mà nàng đã đọc hai ngày nay ,vương móng vuốt ,khẽ sờ mi tâm của mình ,duỗi người thở dài một hơi....
Xem nhiều ngày như vậy đủ loại cổ thuật nàng cũng không nhìn thấy loại cổ thuật nào giống với tình trạng biến hóa trên người mình ""
Rốt cuộc hiện tại chính mình là gì !!???
Rõ ràng là một con Phượng Hoàng Điêu bỗng nhiên biến thành hình người !!''
Nàng rốt cuộc là người hay là một con tiểu điêu ??
Trong lòng nghi hoặc vô cùng nhưng không tìm được đáp án,Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy trong lòng có loại cảm giác thở không thông giống như có một quả bom hẹn giờ bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung ''
Từ lần trước chính mình đột nhiên biến thành hình người ,thiếu chút nữa bị Huyền Lăng Thương bắt được trong lòng liền thấp thỏm bất an
Mỗi ngay buổi tối ngủ chẳn được an ổn ,mỗi lần tỉnh lại đều sẽ kiểm tra thân thể của mình một phen xem hiện tại mình là người hay điêu ......
Cảm giác như là bị vây ở vách đá thật khó chịu a ,.Ai !nàng rốt cuộc phải làm sao bây giờ !!!!
Thở dài một hơi Đồng Nhạc Nhạc liền ngã vào mặt trên của giá sách cả người nằm thẳng im lặng nhìn lên xà nhà ...
Tính toán nghĩ ngơi thật tốt lát nữa liền đi ra ngoài hoạt động thân thể một chút ,ngày ngày đều đến đây đọc sách chỉ cảm thấy các khớp xương đều cứng ngắt hết rồi !!!!
Trong lòng đang nghĩ ngợi đột nhiên nghe âm thanh của tiếng đàn từ xa truyền tới ,thân là Phượng Hoàng Điêu nhĩ lực so với người thì nhạy cảm hơn ,cho nên âm thanh đó có lẽ người khác không nghe được nhưng đối với nàng thì nghe rất rõ ràng "''
Từ từ lắng nghe tiếng đàn Đồng Nhạc Nhạc dần dần cảm giác được tiếng đàn quen thuộc vô cùng thật giống như lần trước đã nghe qua !!
Nghe tới đây sau một khắc Đồng Nhạc Nhạc dường như nhớ ra cái gì con ngươi lập tức sáng ngời .
Là Lan Lăng Thiệu Giác !!??
Nghĩ tới đây trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy vui vẻ ,nghĩ đến từ lần đó tại Tàn Thư Các gặp phải Lan Lăng Thiệu Giác mấy ngày nay đều không hề nhìn thấy hắn nữa chắc là đi xử lý công việc cho Huyền Lăng Thương ''!!!
Hiện tại nghe được tiếng đàn quen thuộc trong lòng biết Lan Lăng Thiệu Giác đã trở về hơn nữa lại ở tại bên trong Hoàng Cung Đồng Nhạc Nhạc cũng không khống chế nổi cước bộ của mình bay vượt qua hướng tới nơi phát ra tiếng đàn chạy đến
Mà bên này Tiểu Lô Tử đang nói chuyện với tiểu thái giám thì nhìn thấy con tiểu điêu nhi này bay vượt qua hắn hướng phía trước chạy đi đầu tiên là sửng sốt sau đó liền lập tức hướng tiểu thái giám bên cạnh hành lễ sau đó vội đuổi theo tiểu điêu nhi đang chạy phía trước ''... ...
....
Tiếng đàn lượn lờ cùng với gió thoảng từ từ đưa tới ..
Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng chạy xuyên qua Cửu khúc của hành lang dọc theo hòn non bộ, chạy ngang qua cầu đá Bạch Ngọc cuối cùng thì dừng tại bên ngoài cung Bồng Lai ''
Tiếng đàn từ trong cung Bồng Lai truyền đến ,trong lòng biết Lan Lăng Thiệu Giác đang ở bên trong, Đồng Nhạc Nhạc tâm tình mừng thầm hai chân cử động từ từ hướng bên trong cung Bồng Lai đi tới ..
Cung Bồng Lai, cung thật đúng là giống như tên bên trong tất cả đều được trang trí mỹ lệ phản phất cho người ta cảm thấy giống như là tiên cảnh ....
Bách hoa nở rộ hai bên tường được xây bằng ngói trắng tinh, trụ cầu hình tròn ,hồ nước không ngừng gợn sóng tất cả điều rất sống động và cực kỳ lộng lẫy.....
Nhưng cảnh vật xinh đẹp cũng không bằng nam nhân áo trắng đang ngồi trong đình nghỉ mát ở cách đó không xa ..
Trời xanh mây trắng ánh nắng ấm áp càng làm êm dịu xuyên thấu qua cành liễu lả lướt chiếu vào trên người nam nhân ..
Nam nhân ngồi im lặng bên trong đình nghỉ mát trên người phản phất như được bao phủ một tầng ánh vàng rực rỡ khiến cho làn da tựa như mỡ đông vô cùng tuấn tú ...
Một đầu tóc dài đen nhánh chỉ dùng dây cột màu đen nhẹ nhàng buộc một búi nhỏ còn lại tùy ý rơi trên người ....
Bạch y trắng tinh không dính một hạt bụi cùng với gió thoảng làm tung bay tay áo quả nhiên là một người hào hoa tuấn lãng phi phàm .....
Giờ phút này nam nhân mắt nhung nhắm chặt, đang mê say đánh đàn và đắm chìm theo từng tiếng đàn mười ngón tay không ngừng ở trên mặt đàn cử động kia ngón tay trắng như tuyết động tác linh hoạt hoà nhập cùng với tiếng đàn ... ...
Óng tay áo được thiêu nhiều cánh hoa Ngọc Lan cùng với hai tay cử động hổ trợ các ngón tay nhìn thế nào đều đẹp mắt !!
Dần dần Đồng Nhạc Nhạc không biết trước mắt có cái gì quyến rũ, có lẽ là bị thu hút bởi cảnh đẹp trước mắt hoặc vẻ tao nhã của nam nhân đang gảy đàn mê hoặc ...
Chỉ cảm thấy giờ phút này chính mình như đắm chìm trong một rừng hoa Hải Đường mùi hương thoang thoảng xung quanh trăm hoa đua nở ....
Sau một khắc lại phảng phất như mình đang bay lo lửng trên bầu trời bốn phía từng đàn chim sung sướng bay quanh phát ra tiếng hót líu lo ...
Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy chính mình như biến thành con chim nhỏ dang đôi cánh bay lướt qua sơn hà mênh mông rồi xuyên qua thảo nguyên vô cùng hưng phấn....
Cuối cùng hình ảnh vừa chuyển trước mặt lặp tức biến thành mênh mông biển cả trời xanh mây trắng Hải âu khi thì giương cách bay cao ,khi thì như mũi tên chui vào trong nước để tìm kiếm con mồi chun mũi có thể nghe thấy được từng đợt gió biển
Xa xa cũng có không ít thuyền bè đi ngang qua
Thảo nguyên trời xanh hải âu biển cả thuyền bè .....
không ngừng hòa chung vào một chỗ làm cho đầu ốc người ta trở nên mê mẫn những hình ảnh đẹp mắt như vậy làm cho người ta muốn cả đời trầm luân trong đó không muốn tỉnh lại !!!
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian Đồng Nhạc Nhạc mới khôi phục lại tinh thần từ từ mở mắt ra mới phát hiện chính mình bất tri bất giác đã đi tới bên trong đình nghỉ mát ..
Mà vừa rồi nam nhân đang im lặng đánh đàn giờ phút này con ngươi đen tuyền xinh đẹp lẳng lặng nhìn thấy nàng khóe miệng khẽ nâng nhìn vô cùng tuấn mỹ ....
Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc lại một lần nữa ngây dại ..!!!!
Cho đến khi Đồng Nhạc Nhạc cảm giác được thân thể của mình bị người dè dặt nâng lên ,lại rơi vào một vòng ngực ấm áp ''
Chun mũi nghe được trên người nam nhân đặc biệt có mùi hương dễ ngửi của hoa ngọc lan làm cho lòng người thoải mái ''''
Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc đang mơ màng trong sắc đẹp của nam nhân thì nghe tiếng cười khẽ truyền vào ở bên tai ....
''Ha hả ,tiểu điêu nhi sau ngươi lại tới đây !??
Nam nhân mở miệng âm thanh mềm mỏng thật dễ nghe ''
Nghe vậy Đồng Nhạc Nhạc không khỏi ngẩn đầu lên gương mặt tuấn tú của nam nhân gần ngay trước mắt nhếch miệng cười một tiếng ..''
Ngươi mới vừa rồi đàn thật dễ nghe là khúc gì vậy ??
Đồng Nhạc Nhạc từ nhỏ liền thích xem kịch nói về cổ đại cũng am hiểu nhiều về tiểu thuyết cổ đại đối với tất cả cổ kính cũng phi thường ham thích'''
Chỉ là nàng không hiểu biết gì về cầm sau khi nghe tiếng đàn của nam nhân này nàng thật sự là yêu thích nếu không phải hiện tại nàng là một con tiểu điêu nhi thì chính mình thật sự muốn học đánh đàn a !!
Nghĩ đến nếu như nàng học xong đánh đàn có đúng hay không cũng sẽ giống như nam nhân trước mắt này vậy tao nhã đánh đàn ''!!
Nghĩ thế trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vui sướng hài lòng dù sao nàng còn nhớ lúc mình biến thành hình người chính là tuyệt sắc đại mỹ nhân a '''
Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ Lan Lăng Thiệu Giác lại không biết tâm tư của nàng, chỉ thấy trong lòng tiểu điêu nhi ''chi chi chi '' nói gì đó mặc dù nghe không hiểu nó nói nhưng nhìn nó hướng đôi mắt về phía đàn cổ hiện lên vẻ yêu thích trong lòng mơ hồ phát hiện ra cái gì !!!!?
Lập tức vương cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve đàn cầm mở miệng cười nói , tiểu điêu nhi ngươi mới vừa rồi có phải hay không hỏi ta đàn khúc gì !!???
Nam nhân mở miệng giọng nói ôn hòa hiền hậu ,con ngươi đen lái khóe mắt hơi cong làm cho người ta cảm giác như cười như không ''''
Còn có khóe miệng luôn mang theo ý cười nhàn nhạc mê người như thế !
Nhưng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc ngạc nhiên đó là lời nam nhân vừa nói hắn cũng có thể nghe hiểu được nàng nói sao !!??
Mới đầu nàng chỉ cho là chỉ có một mình Huyền Lăng Thương nghe hiểu được không ngờ tới nam nhân này cũng một dạng ,
nghĩ thế Đồng Nhạc Nhạc lại càng thêm thích nam nhân tuyệt sắc trước mắt này '''
Bởi vì trên người nam nhân này hình như mang theo ánh mặt trời làm cho người ta có cảm giác ấm áp !!!!
Nghĩ tới đây Đồng Nhạc Nhạc không khỏi dùng đầu cọ ngoậy trong ngực của nam nhân làm nũng , nhưng không biết hiện tại chính mính có bao nhiêu đáng yêu ''
Nhìn thấy trong lòng mình con tiểu điêu nhi không ngừng làm nũng khóe miệng Lan Lăng Thiệu Giác khẽ nâng mỉm cười ...
''Ha hả ''
''Ngươi cái tiểu tử này''
Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng cười một bên đưa tay vỗ về con tiểu điêu nhi trong lòng ,mới vừa rồi ta gảy đàn là khúc mà ta vừa sáng tác ngươi thích không ??
Nghe được Lan Lăng Thiệu Giác nói như vậy Đồng Nhạc Nhạc vội vàng gật đầu tỏ vẻ là mình rất thích !!!
Hơn nữa trong lòng càng kinh ngạc không thôi
Trời ạ!!!!
Nam nhân này cũng thật sự quá lợi hại đi !!''
Mới đầu chỉ nghe cung nhân nói nam nhân này thông minh nhìn xa trông rộng tuấn tú vô song đối với người ngoài lịch sự nho nhã lễ độ là thần tử đắc lực bên cạnh Huyền Lăng Thương !!!
Nay Đồng Nhạc Nhạc mới biết được trước mắt nam nhân này là người tài nghệ song toàn một nhân tài a ''!!!!!
Đối với nam nhân này tài nghệ song toàn tao nhã thông minh nhìn xa trông rộng nếu như mang đến hiện đại thì cái gì Thiên vương siêu sao ,Bạch mã hoàng tử linh tinh ..điều phải dẹp sang bên đường đứng hết !!
Mà nàng quá may mắn mặc dù biến thành một con tiểu điêu lại gặp được một Đại soái ca mà người thường khó tìm được a !!!
Càng nghĩ Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy chính mình thật hạnh phúc, ánh mắt nhìn về phía Lan Lăng Thiệu Giác tràn đầy vui vẻ ''!
Nhìn thấy sự sung sướng và hài lòng trên mặt của tiểu điêu nhi Lan Lăng Thiệu Giác cảm thấy lòng đầy ấm áp ''
Lập tức các ngón tay thon thả không tự chủ được để lên mặt cầm kích thích gảy đàn một phen ,liền liên tiếp những tiếng cầm âm tuyệt hay được phát ra ...
Nghe được tiếng đàn tuyệt hay đang không ngừng phát ra Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy chính mình đang say ....
Bên tai truyền đến những tiếng đàn của Lan Lăng Thiệu Giác một khúc tiếp nối một khúc liên miên ,không ngừng lôi cuốn người nghe phải trầm luân trong đó .....
Đồng Nhạc Nhạc cũng không kiềm chế được mà đắm chìm trong tiếng đàn tuyệt dịu đó ,''..!
Cho nên Đồng Nhạc Nhạc không có phát hiện ra phía sau bọn họ bóng dáng cao to chính trực tùy ý đứng ở cách đó không xa !!
Ánh mặt trời lóng lánh chiếu trên người nam nhân làm cho màu vàng của áo bào càng thêm rực rỡ và sang trọng ,chỉ là sắc mặt của nam nhân lúc này thật dọa người ''!...
....
Đến khi Đồng Nhạc Nhạc từ Bồng Lai Cung trở lại Dưỡng Tâm Điện thì trời đã tối màn đêm bao phủ !!!''
Bầu trời đầy sao ánh trăng thật tròn làm cho những vì sao sáng lấp lánh ,
Hôm nay lại đến mười lăm ...!!
Nhìn thấy trên bầu trời trăng tròn Đồng Nhạc Nhạc thầm than ,thời gian qua thật mau a bất tri bất giác mà nàng đã đến triều đại này được hai tháng !!!''
Nếu như ban đầu nàng còn mang kỳ vọng trở về hiện đại nhưng bây giờ nàng không còn bất cứ hy vọng nào nữa ,ngược lại dần dần thích ứng với cuộc sống ở nơi này''
Giống như bây giờ thoải mái hạnh phúc mới là cái mà nàng nghĩ muốn ''!!
Bởi vì ở chỗ này có một người hắn đối với nàng che chở vô cùng ....
Nghĩ đến đây Đồng Nhạc Nhạc không khỏi tăng nhanh tốc độ chạy nhanh về hướng Dưỡng Tâm Điện vừa nghĩ tới nam nhân kia liền khẳng định là đang ở cửa chờ nàng tâm liền tràn đầy hạnh phúc '......
Trong phút chốc Đồng Nhạc Nhạc đã trở lại Dưỡng Tâm Điện''
Con ngươi đen liếng nhanh chóng hướng tới cửa của Dưỡng Tâm Điện quả nhiên như nàng nghỉ Huyền Lăng Thương đang đứng ở tại cửa chờ nàng !!!!
Đèn được thấp sáng cùng với ánh trăng trên cao làm cho cảnh đêm vốn đen nhánh lại tỏa sáng vô cùng ..!
Kia ánh đèn êm dịu rơi tại trên người nam nhân càng tô đậm thêm bóng dáng cao dài của hắn ....
Nam nhân chỉ im lặng tùy ý đứng tại đó đầu đội mũ ngọc thân thể cao to ,gió đêm nhẹ thổi làm cho mái tóc dài tung bay trong gió nam nhân coi như cái gì cũng không làm chỉ ngự tại chỗ cũng tạo thành một phong cảnh đẹp như vậy ....''
Khiến cho ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc rơi tại trên người nam nhân một tất cũng không rời !!
Coi như bốn phía còn có rất nhiều cung nhân thị vệ giờ phút này trong mắt Đồng Nhạc Nhạc chỉ có nam nhân tuấn lãng đang đứng cách đó không xa
Dưới chân càng bước liên tục Đồng Nhạc Nhạc càng chạy càng nhanh cuối cùng còn cách nam nhân một bước liền chân trước nhẹ dùng sức cả thân thể liền hướng trong lòng nam nhân nhảy đến ...
Nam nhân thấy vậy cũng theo bản năng dang hai tay vững vàng tiếp được thân thể của nàng ...
An ổn nằm trong ngực của nam nhân Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cảm thấy mỹ mãn dùng đầu nhỏ cọ cọ trong ngực nam nhân .....