Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Các huynh thông cảm. Dạo này ta bận kiếm tiền lấy vợ nên cháp hơi ngắn. Cáo lỗi cáo lỗi.
Ở một nơi cách Thăng Tiên Thành mười ngàn dặm. Trong một quán linh trà ở phường thị nhỏ bé này. Một đám tu tiên giả cấp thấp đang vừa uống trà vừa tưng bừng bàn luận:
- Lần này ta nhất định phải lọt vào top 10 để dành được tư cách tiến vào Cực Âm Môn.
Một hán tử luyện khí tầng chín hăng hái nói, đến mức nước miếng bắn tứ tung. Tên đầu trọc ngồi đối diện gã hạ chén trà xuống cười ha hả:
- Nếu ta nhớ không nhầm. Ba năm trước ngay ở trận đầu tiên Cao Phong huynh đã thất bại thảm hại. Thậm chí đối thủ xuất chiêu như nao còn không biết.
Gã đầu trọc vừa nói dứt lời. Cả bàn trà đã cười ha hả. Cao Phong đỏ hết mặt vì xấu hổ nhưng vẫn cố chống chế:
- Lần đó do đối phương giở quỷ kế mà thôi. Vũ huynh và mọi người lẽ nào không rõ.
Một tên khác lại lên tiếng.
-Mỗi năm cực âm môn đều mở ra lôi đài này để tuyển chọn đệ tử. Chúng ta đã sắp ngoài ba mươi rồi. Có lẽ chỉ còn cơ hội này mà thôi. Không biết lần này trong năm chúng ta liệu có ai được gia nhập cực âm môn nữa hay không.
Gã này vừa nói xong bốn người còn lại đều dừng vui đùa lại đúng vậy nếu năm nay họ thất bại. Họ sẽ đánh mất đi cơ hội tiến vào cực âm môn. Mất đi cơ hội trường sinh bất lão.
Trong lúc năm tên luyện khí kỳ này còn đang đắm chìm vào toan tính của riêng mình thì ở một góc trà quán. Một nhân ảnh đứng dậy rời đi. Nhân ảnh này ra khỏi phường thị nhìn trước sau thấy không ai bám theo thì mới phi thân về phía một ngọn núi cách nơi này vài dặm. Nhận ảnh này bay đến trước một ngọn núi nhỏ thì dừng lại. Vung tay lên đánh ra một đạo pháp quyết. Phía trước đang là một phiến đá xanh lơ thơ vài chục chiếc dây leo bỗng nhiên lắc mình tách ra để lộ một cửa động nhỏ. Vừa đi khưât vào trong nhân ảnh này đã đưa tay đóng lại cấm chế. Sau khi đã yên vị trong phòng luyện công. Nhân ảnh đưa tay hạ mũ trùm đầu và khăn che mặt xuống lẩm nhẩm:
- Lôi đài ư. Hay đấy.
Nhân ảnh này không ai khác chính là Dương Thanh. Mấy tháng trước hắn đã đi đếm nơi này. Vùng đất này là nội địa của Hắc Tây Đại Lục có tên là Thiên Quốc, ba môn phái lớn nhất của quốc gia rộng lớn này chính là Cực Âm Môn, Thiên Long Tông và Hắc Sát Giáo. Nơi mà hắn định lấy Tinh Nguyên Thạch chính là đây. Tổng đàn của Cực Âm Môn. Chưa tính đến Cực Âm Môn này có hai vị Nguyên Anh kỳ trưởng lão tọa trấn. Số lượng Kết Đan Kỳ tu sĩ nhiều không kể hết. Chỉ riêng làm cách nào để được nhận vào đây làm đệ tử cũng đã khiến hắn đau đầu không ngớt. Nhưng sau khi tìm hiểu thì hắn phát hiện ra. Cực Âm Môn này mỗi năm đều thu mười tên đệ tử bằng cách đấu tay đồi mười người cuối cùng sẽ được thu nhận làm đệ tử. Biết được điều này hắn thầm thở phào. Bước đầu coi như là trót lọt. Hắn tạm gác chuyện đấu lôi đài sang một bên. Hai mắt nhắm lại. Tay kết thành thủ ấn vô cùng kì quái. Cả người hắn ngồi im bất động. Xung quanh cơ thể hắn là năm đám mây với năm màu khác nhau không ngợt xuất nhập đan điền hắn. Cứ như vậy qua ngày thứ hai hắn mới thu công. Môn công pháp hắn luyện hai ngày vừa qua chính là Ngũ Hành Chân Ma Kinh lấy được từ Đặng Dung. Trong thời gian từ thăng tiên thành đến đây. Hắn không bỏ lỡ một chút thời gian nào. Không ngừng tu luyện giờ đây ẩn ước đã có dấu hiệu sắp đột phá tầng một. Người có thiên tư cao như đặng dung muốn luyện kinh này vô cùng khí khăn. Nhưng đối với kẻ có linh căn lai tạp như hắn hóa ra lại thích hợp để luyện công pháp này. Cùng một lúc tu luyện ngũ hành linh khí với Đặng Dung kẻ chỉ có Kim Linh căn mà nói vô cùng khó khăn vì bước đầu lại phải làm cho cơ thể sinh ra mầm mống các linh khí khí khác rồi mới bồi luyện được. Nhưng với Dương Thanh thì lại khác linh căn của hắn hỗn tạp vô cùng. Chính là loại linh căn thấp kém nhất. Năm xưa Ngụy Phu Nhân đã từng nói với Linh căn này hắn sợ rằng không thể Trúc Cơ. Nên khômg dạy hắn tu luyện mà chỉ cho hắn Hoàn Dương đơn kéo dài tuổi thọ. Nhưng chính nhờ Ngũ Linh căn này hắn lại không cầm phải vất vả ngưng tụ ngũ hành. Chỉ việc bồi luyện cho linh khí trong cơ thể tinh thuần mà thôi. Nếu vị tiền bối sáng tạo ra Ngũ Hành Chân Ma Kinh có sống lại nhìn thấy truyền thừa của mình rơi vào tay một tên tư chất kém thế này nhưng lại thích hợp luyện nó thì chắc hẳn lão phải há hốc mồm ra vì ngạc nhiên. Phải biết rằng đơi với linh căn quý hiếm nhất là Lôi linh căn và ám linh căn cùng linh căn. Người có linh căn loại này tu luyện vô cùng thuận lợi. Còn Ngũ linh căn của Dương Thanh cũng vô cùng quý hiếm, nhưng lại là loại linh căn vô tác dụng nhất. Nếu không phải có tụ pháp đơn tăng gấp đôi tốc độ hấp thu linh khí và Sinh tử quyết cải tạo lại một chút kinh mạch. Chỉ sợ hắn có cố gắng tu thế nào cũng không thể Trúc Cơ. Hắn đuw linh linh khí tuần hoàn một vòng rồi đứng lên cứ với tốc độ này chẳng mấy chốc hắn sẽ có đủ lực tế luyện lại Ngũ Hành Thi Ma kia. Trong lúc chờ đợi hắn cũng đã quyết định chuẩn bị cho lôi đài đấu kia một chút. Hắn cần phải giâuw tu vi xuống còn luyê n khí kỳ. Với Hỏa Lân Bào hắn tự tin dù là ai cũng không phát hiện ra được. Kế đến là một kiện vũ khí. Hắn không thể dùng Vô Cực Đao được. Sau kho lục lọi Âm Dương Giới hắn lấy ra một thanh phí kiếm vật này có lẽ là lấy được trên người chưởng quầy của Vạn Dược Viên. Tuy không hợp ý hắn lắm nhưng có còn hơn không. Sau đó hắn bỏ ra một ít linh thạch tiến vào phường thị mua một xấp phù triện cả tấn công lẫn phòng ngự tất nhiên toàn là cấp thấp đễ tránh bị nghi ngờ. Hắn cũng từ một cửa hàng vũ khí bỏ ra một trăm linh thạch mua một kiện pháp bảo phòng ngự cấp thấp gọi là Thanh Giao Thuẫn. Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ hắn lại vào phòng luyện công bế quan tu luyện Ngũ Hành Chân Ma Kinh chờ ngày Cực Âm Môn mở lôi đài tuyển chọn