Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lăng Sương dựa theo thực đơn gọi ra khá nhiều món, đầu bếp cả kinh cằm thiếu chút nữa là rớt xuống đất, hắn ghi chép thật kĩ càng rồi tiến vào phòng bếp chuẩn bị.
Lăng Sương vừa gọi thức ăn xong, Cẩu sư gia đong đưa quạt lông vũ tươi cười bước đến: "Lăng cô nương không ngại, ta ngồi chung bàn được chứ?"
"Cút!." Không đợi Lăng Sương nói chuyện, Tần Chích lạnh lùng ném một chữ ra ngoài.
Trên mặt Cẩu sư gia có chút khó nén được giận, ho khan hai tiếng, ngồi ở bàn trống bên cạnh, rất nhanh đồ ăn của Cẩu sư gia đã được đưa lên, Cẩu sư gia động đũa không bao lâu thì một mao đầu tiểu tử khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi chạy tới.
" Bái kiến Thiếu chủ." Mao đầu tiểu tử kia cung kính hành lễ với Tần Chích.
Tần Chích mặt lạnh không nói lời nào, mao đầu tiểu tử kia hình như đã quen, đi đến bên người Cẩu sư gia, nói: "Cẩu sư gia, tả sứ đại nhân nói có chút sự tình thỉnh người qua đó, thương nghị xử quyết tù nhân trong Thủy Lao."
Lăng Sương cả kinh, nam nhân trong Thủy Lao chẳng phải là Nguyễn Cẩm hay sao? Xử quyết? Tuy nàng biết rõ người trong Quỷ Cốc phần lớn đều là giang hồ dân gian, đều làm những chuyện lòng dạ độc ác, nhưng động một chút lại giết người cũng quá khoa trương đi!
Cẩu sư gia bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Lăng Sương, rồi nói: "Ta biết rồi, ngươi đi nói cho tả sứ, ta lập tức tới ngay."
" Tiểu nhân sẽ bẩm báo cho tả sứ đại nhâ biết." Mao đầu tiểu tử nói xong cũng đi.
Trong lòng Lăng Sương có chút hoảng loạn, từ đầu nàng thực sự là muốn lợi dụng Nguyễn Cẩm để tiến vào Quỷ Cốc, dù sao thân thủ Nguyễn Cẩm không tệ hắn lại có tiền, đoạn đường đi tới đây, không có Nguyễn Cẩm bảo hộ, nàng sớm đã bị truy binh của Tề gia bắt được, bây giờ Nguyễn Cẩm sinh tử khó liệu, nàng có thể thấy chết mà không cứu được sao?
" Lăng cô nương, có muốn đi cùng với Cẩu mỗ nhìn một chút hay không?" Cẩu sư gia đột nhiên hỏi.
Lăng Sương giật mình, lúc này mới nhớ tới từ lúc nàng bước vào Quỷ Cốc, nàng đều chưa từng xưng danh tính, Cẩu sư gia tại sao lại gọi nàng là Lăng cô nương, không lẽ Cẩu sư gia đã biết thân phận thực sự của nàng?
Lăng Sương kinh sợ mồ hôi lạnh thấm ướt cả người, trên mặt vẫn cố gắng trấn định, cố ý nói: "Sao Cẩu sư gia biết ta họ Lâm?"
Lâm cùng âm với Lăng, Lăng Sương cố ý nói mình là họ Lâm, là muốn thủ tiêu sự hoài nghi của Cẩu sư gia, tên hồ ly này, làm sao có thể để mọi chuyện dễ dàng như thế được?
" Lăng cô nương tiếng tăm lừng lẫy, làm sao Cẩu mỗ lại không biết? Lăng cô nương vận khí đầy mình, được Thiếu chủ của chúng ta coi trọng, nhưng vị tiểu huynh đệ họ Nguyễn kia vận khí là không tốt như cô nương đâu." Cẩu sư gia nhìn chằm chằm vào Lăng Sương, vừa cười vừa nói.
Tiểu huynh đệ họ Nguyễn? Đây chẳng phải là Cẩu sư gia đã tra được thân phận của Nguyễn Cẩm rồi sao? Chẳng lẽ Nguyễn Cẩm vì tự bảo vệ mình, bán rẻ nàng? Nếu không làm sao Cẩu sư gia biết rõ nàng họ Lăng?
Lăng Sương nhìn Cẩu sư gia, Cẩu sư gia nở nụ cười, rốt cuộc lão hồ ly này đã biết được những gì rồi?
Trên bàn bày toàn thức ăn, đột nhiên Lăng Sương đã không còn có khẩu vị, Cẩu sư gia đứng lên ung dung rời đi, đột nhiên Lăng Sương nói với Tần Chích: "Thiếu chủ, trong cốc xử quyết phạm nhân là chuyện lớn, Thiếu chủ không đi xem sao?"
Mấy chuyện này Tần Chích không có hứng thú, sự vụ lớn nhỏ trong cốc đều do Nguyệt Nương và Cẩu sư gia thương nghị quyết định, không nắm chắt trong tay thì mới tới thỉnh giáo Tần Chích, nhưng giết người cá biệt như thế này là chuyện nhỏ nhặt, nên cũng không cần hỏi qua hắn.
" Đi." Tần Chích đơn giản nói một chữ.
Lăng Sương cố gắng ăn mấy miếng cơm, rồi cùng đi với Tần Chích bước vào phòng nghị sự của Quỷ Cốc, Cẩu sư gia và Nguyệt Nương đang ở trong phòng nghị sự, Tần Chích và Lăng Sương đi đến, Cẩu sư gia đong đưa quạt lông vũ, cười hỏi: "Quả nhiên Lăng cô nương đã đến."
Lăng Sương đã biết rõ Cẩu sư gia chính là một lão hồ ly khó đuổi, nói: "Cẩu sư gia không nên hiểu lầm, Thiếu chủ đến đây xem tình huống như thế nào thôi, hiện tại ta là nha hoàn hầu cận Thiếu chủ, đương nhiên là phải luôn bên cạnh Thiếu chủ rồi."