Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 116 : Khu Độc phù *
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 116 : Khu Độc phù *

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 116: Khu Độc phù.

Chỉ cần mình đến được cảnh giới Ba Nguyên Thiên, có thể tìm cách chế tạo nguyên phù Thông Bích, cô và Cảnh Điềm sẽ có thể tu luyện nhanh chóng, không cần lo lắng cái chuyện trên thân mang của quý mà trong thời gian dài đến sức trói gà cũng không có! Bây giờ nếu nói cho các nàng biết, ngược lại sẽ mang đến tại họa cho họ.

Mà Cảnh Dật là võ sĩ Bóng Tối thức tỉnh, thiên phú tất nhiên là cao hơn người khác một bậc, sau khi thức tỉnh liền bằng tiềm năng tạo thành cái lối đi thông qua vách ngăn này, tình huống của mỗi võ sĩ Bóng Tối đều khác nhau, lối thông vô thức thành lập này có mạnh có yếu, cái này quyết định sự chênh lệch thực lực giữa bọn họ trong giai đoạn ban đầu.

Sở Vân Thăng dự định phiên dịch ra một số đoạn văn về hệ thống tu luyện của võ sĩ Bóng Tối hệ băng trong sách cổ, giúp cho Cảnh Dật mạnh lên, bản thân cũng không thể nào từng giờ từng phút đều ở lại tại khu túp lều này, Cảnh Dật đương nhiên sẽ làm hắn yên tâm nhất.

Hổ con ăn uống no nê, lắc lư cái bụng lăn đến trước mặt Sở Vân Thăng, thân mật vô cùng, cứ thế khiến cho Sở Hàm và Cảnh Dật nhìn rợn cả người, hổ con dù sao cũng là mãnh thú, hình thể cũng dần dần lớn lên, ngoại trừ Sở Vân Thăng, ai cũng đừng nghĩ đến việc chạm đến một sợi lông của nó!

Nó cũng chỉ có ở trước mặt Sở Vân Thăng mới có thể "giả bộ" cái dáng vẻ thú cưng đáng yêu này mà thôi, nếu như có ai thấy cái bộ dạng này của nó, chắc chắn sẽ tưởng lầm nó là cái loại ngoan ngoãn hiền lành trong đoàn xiếc thú, mà không hề biết là từ khi nó còn chưa mở mắt, cũng đã cùng Sở Vân Thăng bò đi ra từ trong núi thây biển máu. Dọc đường đi qua bao phen chém giết sống chết với côn trùng, sớm đã nuôi dưỡng ra được cái bản tính mãnh thú vô cùng hung hãn của nó!

Từng có một tên đàn em của Đoạn Đại Niên, cũng là vì muốn sờ hổ con một chút mà thiếu chút nữa bị nó cắn đứt cánh tay!

Trong túp lều của Sở Hàm chỉ có hai cái giường nhỏ, không gian chật hẹp nên Sở Vân Thăng chỉ có thể trải ra đất một cái túi ngủ. Thứ này hắn từng dùng qua khi còn đánh lén côn trùng ở Thân Thành, sau này thì vẫn luôn xếp xó.

Hổ con ban đêm sẽ không ngủ, nó đã hình thành thói quen canh gác thay cho Sở Vân Thăng, khi mà mấy người Sở Vân Thăng chìm vào giấc ngủ, hổ con vẫn duy trì tư thế cảnh giác, ngồi ở một bên.

Đây đại khái là thời khắc mà cảm giác của Sở Vân Thăng buông lỏng nhất từ thời đại Bóng Tối tới nay. Thân nhân ở bên, không có côn trùng rình rập, lại còn có hổ con canh gác, hắn gần như có thể cảm giác được mỗi thớ cơ trên thân thể đều nhẹ nhàng thả lỏng, thậm chí ngay cả tốc độ cải tạo Dung Nguyên Thể cũng tăng nhanh một ít!

Ngày thứ hai, khi trên bầu trời thả ra chút ánh sáng yếu ớt, Sở Vân Thăng bật người lên, tinh thần sảng khoái. Đến khi mà cô đặt điểm tâm lên bàn, nếu không phải trên bầu trời vẫn không có mặt trời, hắn đúng là có ảo giác như lại được trở về thời đại Mặt Trời.

Hệ thống cung cấp nước của Kim Lăng vẫn chưa bị phá hoại nghiêm trọng, nguồn nước cung cấp ở Trường Giang vẫn luôn được lực lượng quân đội hùng hậu bảo vệ, sáng sớm khi hắn hỏi qua cô về hệ thống cung cấp nước, Sở Hàm trong lúc vô tình có nhắc đến việc trong Trường Giang từng có vài lần xuất hiện thủy quái rất thần bí, có điều cho tới bây giờ, chúng nó chưa từng tấn công con người ở trên bờ sông.

Sở Vân Thăng chẻ những đồ dùng trong nhà cũ ra làm củi đun nước nóng, tắm táp qua, cạo râu, thay một bộ đồ mới, cả người đều sáng sủa hẳn lên.

Sau đó, liền thấy Lộ Á Minh chạy đến. Nói cho Sở Vân Thăng có một gia đình đang muốn bán căn hộ để đổi lấy lương thực. Là một căn nhà đơn độc kiểu cũ, bởi vì đây là khu phố cũ nên cũng không bị hủy đi, vô cùng được chào đón, nghe nói đã có người đàm phán với đối phương, nhưng là vì giá cả mà chủ nhà đưa ra rất cao, thế nên vẫn chưa thỏa thuận được.

"Chủ nhà cần đổi bao nhiêu lương thực?" Sở Vân Thăng cảm thấy cái căn nhà này cũng không tệ, chứ cái loại chung cư thì đến cả trong lối đi cũng chất đầy người, hết sức bất tiện.

"Hai ký gạo, thấp hơn tiêu chuẩn này thì không nói chuyện."

Lộ Á Minh nói rõ cái giá mà đối phương đưa ra.

"Trước hết dẫn tôi đến đó xem, có đáng với cái giá này hay không." Sở Vân Thăng không lập tức quyết định, hai ký gạo, thật ra thì hắn có thể lấy ra. Nếu ở thời đại Mặt Trời, dùng chừng đó mà muốn đổi lấy một căn nhà chỉ sợ sẽ bị cười cho thối mũi, nhưng bây giờ, lại khiến cho người ta cảm thấy quá mức quý giá, hắn muốn xem thử rồi mới quyết định.

Sở Vân Thăng chào Sở Hàm một tiếng, ngồi sau xe đạp của Lộ Á Minh, đây cũng là bất đắc dĩ, thời đại Bóng Tối, bất kỳ chút xăng nào cũng là cực độ quý báu, Lộ Á Minh chẳng qua chỉ là một viên chuyên viên khu vực bé nhỏ, thân phận địa vị tính ra còn kém cả võ sĩ Bóng Tối cấp hai, chỉ có thể mài đít trên chiếc xe đạp cót ca cót két này mà thôi.

Khoảng cách cũng không xa, không bao lâu đã đến được cửa sân nhà, bên trong đứng sẵn hai nam một nữ, có vẻ cũng là đến khảo sát nhà.

Căn nhà này quả thật là nhà đơn, bốn phòng một sảnh, diện tích cũng lớn, chủ nhân cũ của căn nhà này bởi vì có thân thích là võ sĩ Bóng Tối thành công lên cấp, gia nhập công tác tại tổng bộ võ sĩ Bóng Tối, nhận được tư cách tiến vào nơi ở tốt hơn, căn nhà ở nơi này liền muốn bán đi để đổi lấy chút lương thực.

Sở Vân Thăng dạo qua một vòng, cũng không thấy có khuyết điểm gì, có điều giá cả chết sống gì cũng không chịu hạ, gia đình đối phương tạm thời cũng không thiếu lương thực, lại có chỗ dựa là võ sĩ Bóng Tối cấp hai, đương nhiên là phải làm cứng một chút.

Hắn không muốn tốn nhiều thời gian, sau khi mua được nhà ở, hắn còn phải đi tìm Vu Bà để chữa trị cho Cảnh Dật. Thời gian cũng không dư dả, lập tức vỗ bàn muốn căn nhà này.

Lúc trở lại, Sở Vân Thăng giật nảy, túp lều nhà cô có một đám người vây lấy, không biết xảy ra chuyện gì, dọa cho hắn phải vội vã nhảy từ xe đạp của Lộ Á Minh xuống, hổ con cảm nhận được sự khẩn trương của Sở Vân Thăng nên cũng phóng ra như mũi tên rời cung.

Một người một hổ vừa lao đến lập tức khiến cho đoàn người gà bay chó chạy, khi đến nơi, Sở Vân Thăng mới thở phào một hơi. Hóa ra là hàng xóm láng giềng trong khu túp lều biết được trong nhà Sở Hàm mọc ra một nghiên cứu viên, đều qua đây hỏi thăm tin tức, tiện thể lôi kéo quan hệ, hy vọng có thể mượn đường Sở Vân Thăng kiếm được một chức vị ở ba ngành lớn.

Cả nhà cô vốn cũng không có bao nhiêu đồ, dưới sự giúp đỡ của một đám hàng xóm láng giềng "nhiệt tình", khiêng theo chiếc giường của Cảnh Dật, nườm nượp dọn đến căn nhà mà Sở Vân Thăng vừa mua được.

Tất cả đều đâu vào đấy, Sở Vân Thăng cũng an tâm lại. Cẩn thận cân nhắc tương lai của mình.

Ở Kim Lăng, bây giờ coi như đã tạm thời ổn định rồi, tình huống của côn trùng bên ngoài cũng không biết ra sao, có điều tạm thời xem ra còn chưa có nguy cơ thành phố bị công phá.

Cội nguồn sức mạnh của mình là sách cổ, bây giờ lại chỉ có thể nắm được hàm nghĩa của hơn bốn trăm ký tự, tất nhiên là còn xa mới đủ, trong khoảng thời gian này hắn phải chuyên tâm nghiên cứu những cái ký tự xa lạ này.

Mặt khác, còn phải mau chóng đột phá cảnh giới Hai Nguyên Thiên, đạt đến Ba Nguyên Thiên, hắn không chỉ cần một lượng lớn giáp xác côn trùng, mà còn cần những xác chết của quái vật mới chết không lâu để bổ sung nguyên khí. Mấy thứ như Nhiếp Nguyên phù, chiến giáp, vũ khí trang bị của hắn, không cái nào mà không phải dựa vào nguyên vật liệu do quái vật cung cấp.

Trên quãng đường chạy trốn đến Kim Lăng, Sở Vân Thăng đã từng định bụng sẽ dùng vũ khí trang bị mà bản thân phong ấn để đổi lấy việc võ sĩ Bóng Tối của Kim Lăng đi giúp hắn thu thập mấy thứ này, thế nhưng trên thực tế, thứ cần thiết nhất của Kim Lăng hiện tại là lương thực mà không phải vu khí.

Trong Vật Nạp phù của Sở Vân Thăng vẫn còn dự trữ tạm đủ cho một nhà mình ăn, nhưng nếu phải dùng một lượng lớn để trao đổi thì lại có chút giật gấu vá vai.

Nghĩ đến thức ăn, Sở Vân Thăng liền lấy xác chết Xích Giáp Trùng ra, dựa theo cách nói của sách cổ, cái loại quái vật nguyên khí hệ hỏa này, trong cơ thể chúng có tồn tại một thứ gọi là "hỏa độc" khác với thuộc tính hệ mộc của Nhục Trùng, thuộc tính mộc không chỉ không độc hại, mà ngược lại còn tương đối có lợi cho cơ thể, đây cũng là một hiện tượng đặc biệt mà Sở Vân Thăng phát hiện ra sau khi mấy người lão Thôi ăn thịt Nhục Trùng.

Hổ con vì sao lại có thể ăn chúng, Sở Vân Thăng cũng không quá rõ, hắn đoán có thể là do hai loại năng lượng trong cơ thể hổ con tạo thành một quy tắc khắc chế nào đó.

Cái loại quy tắc này hắn tạm thời không thể nào nắm bắt được, thế nhưng vẫn còn một biện pháp khác, đó là Khu Độc phù trong sách cổ. Quy tắc chế tạo cái loại nguyên phù này, hắn đã có được dẫn dắt từ hổ con, vừa mới hiểu rõ không lâu trước, còn chưa kịp làm thí nghiệm.

Khu Độc phù thuộc loại nguyên phù cấp ba, cảnh giới Hai Nguyên Thiên vượt cấp chế tạo loại nguyên phù này đương nhiên sẽ phải tiêu hao một lượng lớn nguyên khí. Có điều bây giờ là làm thực nghiệm, chỉ chế tạo một tấm nên cũng không mấy khó khăn.

Tiêu tốn gần nửa giờ, Sở Vân Thăng rốt cuộc chế tạo hoàn tất, phù văn trên phù thể Khu Độc phù đại biểu cho loại thuộc tính độc tố mà nó khu trừ, hiện tại cái tấm đang nằm trên tay hắn, trên phù thể chính là một đóa hoa văn lửa mơ hồ.

Thôi động nguyên khí, kích hoạt nguyên phù, Khu Độc phù lập tức bắn ra ký hiệu, bao phủ lấy Xích Giáp Trùng trên mặt đất. Sau một lát, Sở Vân Thăng gọi tỉnh hổ con đang mê ngủ dậy, để nó thử ăn thịt côn trùng, Sở Vân Thăng nhân cơ hội này quan sát sự biến hóa của nguyên khí trong cơ thể hổ con, để kiểm chứng xem hỏa độc đã bị thanh lọc hay chưa.

Quả nhiên là lần này hổ con ăn vào, năng lượng trong cơ thể không hề có chút phản ứng khác thường nào, tựa như chỉ ăn một thức ăn bình thường mà thôi!

Độc tố đã được tẩy sạch!

Sở Vân Thăng thu số thịt còn dư lại, thí nghiệm vừa rồi đã xác nhận công dụng thực tế của Khu Độc phù, cũng mở ra một nguồn cung lương thực mới. Chỉ có điều với cảnh giới hiện tại của hắn không thể nào chế tạo được một lượng lớn Khu Độc phù cấp ba, chỉ có đến khi đã đạt được cảnh giới Ba Nguyên Thiên, Khu Độc phù mới có thể coi là có ý nghĩa thực tế.

Tương lai bản thân có thể dùng thịt Xích Giáp Trùng không còn độc tố để làm lương thực, hoàn thành kế hoạch ban đầu của bản thân.

Tiếp đó, hắn lại chế tạo ba tấm Lục Giáp phù, để cho ba người nhà cô mỗi người một tấm, lát nữa hắn sẽ đi tìm Vu Bà, bản thân không ở chỗ này, ít nhiều cũng có chút bận tâm, nếu được Lục Giáp phù hộ thân thì ít nhất súng ống bình thường cũng không làm gì họ được.

Muốn tìm được Vu Bà, thì trước hết phải tìm được đám người Thôi Ngọc Tuyền, nhóm tín đồ đầu tiên của Vu Bà đại khái là phát triển lên từ trong bọn họ, mà muốn tìm được Thôi Ngọc Tuyền, thì phải tìm được Hoàng Nhân Khoan lúc trước đã hứa hẹn là sẽ sắp xếp cho bọn họ.

Hoàng Nhân Khoan là quan viên, cứ đến thẳng tổng bộ chỉ huy tìm là chuẩn nhất.

Sở Vân Thăng bắt hổ con ở lại trông nhà, bản thân thì đi tìm Lộ Á Minh mượn xe đạp, vị trí của tổng bộ chỉ huy là ở khu trung tâm, việc tìm kiếm cũng sẽ không quá khó khăn.

Tổng bộ chỉ huy canh phòng sâm nghiêm, Sở Vân Thăng mang trên người huy hiệu của tổng bộ nghiên cứu mà cũng không thể đi vào, nhất định phái có giấy thông hành mới cho đi, Sở Vân Thăng dạo quanh một vòng nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi đến tổng bộ võ sĩ Bóng Tối ở đối diện, Hoàng Nhân Khoan và Triệu Sơn Hà dù sao cũng là võ sĩ Bóng Tối, hy vọng có thể nghe được chút tin tức.

Tổng bộ quản lý võ sĩ Bóng Tối, trước kia là một khu nhà làm việc, so với tổng bộ nghiên cứu và tổng bộ chỉ huy, nơi này phòng vệ tương đối lỏng lẻo.

Sở Vân Thăng thu huy hiệu tổng bộ nghiên cứu lại, lấy ra giấy chứng minh mà Chương kiểm tra làm cho khi vào thành, lập tức được quyền tiến vào.

Hắn vừa tiến vào trong đại sảnh của tổng bộ võ sĩ Bóng Tối, liền có một người đàn ông trung niên cao gầy đeo kính tiến lại gần nói: "Người anh em là muốn đến kiểm tra đánh giá đẳng cấp sao? Cân nhắc việc gia nhập vào chúng ta đi, chúng ta ở khu đông cũng được xếp ở tốp trên, chuyện khác không dám nói, nhưng lương thực và gái đẹp, tuyệt đối là không thiếu!"

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trường Phượng Khuynh Nhan

Copyright © 2022 - MTruyện.net