Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 131 : Hung hiểm đột phá!
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 131 : Hung hiểm đột phá!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 131: Hung hiểm đột phá!

Một khi xông phá qua được Dung Nguyên Thể tầng hai, kiếm chiến kỹ Thiên Quân Ích Dịch của Sở Vân Thăng sẽ phóng ra được mười hai bóng kiếm, mà lượng nguyên khí sẽ càng thêm dồi dào, giúp cho khi gặp phải Kim Giáp Trùng, đủ để sau khi hắn giết chết nó vẫn có thể toàn thân trở ra!

Quá trình tu luyện gian nan, khô khan, vô vị, cần phải có ý chí cực lớn, không hề giống như trong truyền thuyết là cả thể xác và tinh thần đều thoải mái, không thể nào có chuyện một lần bế quan tu luyện cũng chỉ đơn giản giống như ngủ một giấc được.

Trải qua quá trình tích lũy và lắng đọng thời gian dài, lúc này chính là thời khắc mấu chốt để hắn xây dựng Dung Nguyên Thể tầng hai, nguyên khí bản thể dưới sự điều động của Sở Vân Thăng, điên cuồng cải tạo từng phần trong cơ thể hắn, không ngừng dung hợp nguyên khí bản thể, hình thành nên bản chất Dung Nguyên Thể sâu sắc hơn một bước.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, tiếng pháo xa xa cũng dần dừng lại, tiếng huyên náo bốn phía cũng chậm rãi biến mất không còn tăm hơi, thành Kim Lăng dần dần tiến vào thời khắc yên tĩnh vắng lặng.

Nhưng Sở Vân Thăng lúc này thì hoàn toàn tương phản, mỗi một bộ phận, mỗi một tế bào, mỗi một dây thần kinh trong cơ thể, đều đang chìm đắm trong nguyên khí bản thể mênh mông cuồn cuộn sôi trào bạo ngược, khắp nơi đều hỗn loạn, mơ hồ có dấu hiệu không khống chế nổi.

Đã xảy ra chuyện!

Trong lòng Sở Vân Thăng kinh hãi. Nhất định đã sai lầm ở đâu đó! Quá trình cải tạo Dung Nguyên Thể lại biến thành quá trình phá hủy Dung Nguyên Thể! Những phần tử nhỏ của Dung Nguyên Thể, từng cái từng cái bị những luồng nguyên khí bản thể không khống chế được lấp đầy dẫn đến căng phồng vỡ tan!

Sở Vân Thăng cưỡng chế ngăn chặn sự kinh hoảng trong lòng, bây giờ đã đến thời điểm nguy cấp nhất! Sinh tử trên đường tơ kẽ tóc!

Một khi Dung Nguyên Thể triệt để tan vỡ, cái chờ đợi hắn không phải là trở thành phế nhân, mà là trực tiếp tử vong!

Đã nhiều lần trải qua nguy cơ hiểm nghèo, nên bây giờ trong lòng Sở Vân Thăng hiểu rất rõ ràng, càng là những thế này, thì càng phải bình tĩnh và tỉnh táo; nếu kinh hoảng thì chỉ chết càng nhanh hơn mà thôi.

Bản thân pháp quyết của tiền bối trong sách cổ sẽ không sai lầm, cảnh giới Hai Nguyên Thiên chỉ là một cảnh giới cấp bậc thấp trong sách cổ, pháp quyết tu luyện mà tiền bối nói qua đã trải qua trăm ngàn lần rèn giũa, không có khả năng xuất hiện sai số quá lớn. Hơn nữa tiền bối cũng không hề nhắc nhở phải chú ý gì khi tu luyện ở cảnh giới Hai Nguyên Thiên. Làm sao để có thể tu luyện suôn sẻ, thì cứ nghiêm ngặt dựa theo pháp quyết từng bước từng bước đi tới là được rồi!

Như vậy, nhất định là do bản thân hiểu sai ý nghĩa của ký tự trong pháp quyết! Sở Vân Thăng nhanh chóng xác định.

Ký tự trong sách cổ sâu xa khó hiểu, có đôi khi hắn phải hết đoán lại mò, căn bản không thể nào chắc chắn việc xác định được hàm nghĩa chính xác.

Ở thời điểm Một Nguyên Thiên, tu luyện tương đối đơn giản, cái điểm này còn chưa xảy ra vấn đề gì;

Ở thời điểm chế tạo nguyên phù, dù cho có sai lầm, thì chẳng qua cũng chỉ chế tạo thất bại, cũng không mấy quan trọng;

Mà cảnh giới Hai Nguyên Thiên thì tu luyện bản thân, xây dựng Dung Nguyên Thể, là một khái niệm hoàn toàn khác, một khi hiểu sai ký tự của pháp quyết, lớp lớp chồng chất, từ những sai lầm nhỏ, đến thời điểm mấu chốt, liền có thể phát triển thành tai họa thật lớn!

Bây giờ chính là cái thời điểm "tai họa" này. Bản thân bây giờ phải tìm ra nguyên nhân sai lầm, mới có thể đưa nguyên khí bản thể trở về quỹ đạo pháp tắc chính xác.

Quá trình xây dựng Dung Nguyên Thể tầng thứ hai gần như là đồng thời tiến hành trên tất cả các bộ phận của cơ thể, nguyên khí bản thể phân bố đều đặn, khi nào Dung Nguyên Thể tầng hai xây dựng xong, nguyên khí bản thể mà mỗi bộ phận có thể sản sinh, thu nạp đều sẽ tăng lên thêm một bước.

Sở Vân Thăng âm thầm phỏng đoán, vấn đề chính là ở chỗ này. Tầng thứ hai còn chưa xây dựng xong, nguyên khí bản thể bỗng tự tập trung không có quy luật gì, không cưỡng nổi muốn tiến vào trong, mà Dung Nguyên Thể đang dừng lại ở tầng một làm sao có thể chứa đựng được nhiều nguyên khí đến vậy, chỉ có thể trực tiếp bị thổi căng đến mức tan vỡ!

Đã tìm được chỗ tồn tại vấn đề thì nhất định sẽ có biện pháp! Sở Vân Thăng âm thầm tự cỗ vũ bản thân.

Trước hết phải khiến cho nguyên khí bản thể ổn định lại, không thể để cho chúng nó tiếp tục phá hoại bừa bãi như vậy nữa, bằng không cái chết cách cũng không xa.

Ý nghĩ vừa lóe lên, Sở Vân Thăng đã lập tức hành động, bây giờ dù có chậm trễ một giây, thì cũng có thể rơi vào vực sâu vạn trượng!

Ba! Một tiếng.

Nguyên khí bản thể dưới sự thao túng của hắn, cấp tốc được rút ra khỏi thân thể.

Các loại nguyên phù phong ấn trên người Sở Vân Thăng lập tức rời cơ thể, xoay tròn trên không trung xung quanh hắn.

Thậm chí là kiếm Thiên Ích, và cả một số thứ linh tinh trên nóc nhà cũng bắt đầu lơ lửng lên, cứ như bị treo giữa không trung vậy.

Lúc này, cả người hắn tựa như đang ở giữa một không gian trôi nổi đầy những mảnh nhỏ.

Hổ con từ lâu đã cảm nhận được sự khác thường của Sở Vân Thăng, nôn nóng bất an ở bên hắn khe khẽ gầm gừ, khi thời gian dần trôi đi, nguyên khí bản thể được Sở Vân Thăng rút ra ngoài thân thể ngày càng nhiều, hổ con giãy dụa rồi cũng bị một luồng sức mạnh vô hình nâng lên không, đi theo những mảnh nhỏ kia, chậm rãi xoay tròn trên bầu trời xung quanh Sở Vân Thăng.

Nguyên khí bản thể rút ra khỏi thân thể chỉ là tạm thời, nếu như hắn không thể lập tức dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành quá trình xây dựng Dung Nguyên Thể tầng hai, thì khi những nguyên khí bản thể kia trở về trong cơ thể hắn, sự phá hoại sẽ càng nặng nề hơn, triệt để phá hủy tất cả!

Thời gian của Sở Vân Thăng không có nhiều lắm, có thể chỉ có một phút, cũng có thể chỉ có ba mươi giây.

Hắn tỉnh táo nhanh chóng phân tính đoạn pháp quyết này, tiến hành suy luận lần nữa những chỗ mà trước đây vốn không hiểu rõ ràng. Hắn bây giờ không có khả năng, mà cũng không có thời gian để lật nhìn sách cổ, lần lượt cân nhắc xác định hàm nghĩa chính xác, rồi cũng chỉ có thể dựa vào thử! Không ngừng thử!

Thời gian cực nhanh, một lần, hai lần, ba lần, toàn bộ thất bại!

Nguyên khí bản thể đã không giữ được nữa, bắt đầu chảy trở về trên diện rộng, trong lòng Sở Vân Thăng thoáng chốc lạnh ngắt, không thể tiếp tục áp chế được sự kinh hoảng khi cận kề với cái chết, ngay cả cánh tay cũng bắt đầu run rẩy!

Mắt thấy sắp sửa phải bỏ mạng tại đây, Sở Vân Thăng còn chưa từ bỏ mà làm một lần thử cuối cùng, đồng thời trong lòng cũng quyết định, sống chết do mệnh đi!

Nguyên khí bản thể rút ra ngoài cơ thể đã quay về không sót một chút nào, các loại nguyên phù lại lần nữa phong ấn vào thân thể Sở Vân Thăng, kiếm Thiên Ích rơi thẳng xuống, cắm phân nửa vào sàn nhà, hổ con cũng ngã sang một bên. Hết thảy lại lần nữa trở về với yên tĩnh, tựa như không hề xảy ra bất cứ việc gì vậy.

...

Sở Hàm lo lắng nhìn cháu trai vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, bà rất hoảng hốt, rất sợ hãi, sợ lại xuất hiện cái chuyện đã xảy ra trên người Cảnh Dật, đây là kết quả mà bà không thể nào chịu đựng nổi.

Từ sau khi Sở Vân Thăng đến, cảnh ngộ của gia đình Sở Hàm đã hoàn toàn thay đổi. Nơi ở, từ trong túp lều u ám chuyển đến một gian nhà đơn, rồi cho đến tòa nhà hiện tại; thức ăn, từ những chén cháo ba ngày mới có một lần, thẳng đến những bữa cơm thậm chí còn thường xuyên xuất hiện rau dưa. Bà nghe nói đó là thứ mà chỉ có những nhân vật cấp cao của ba ngành lớn mới có thể ăn được.

Bất luận là Lộ Á Minh thổ hoàng đế trước đây, hay là những võ sĩ Bóng Tối có cấp bậc thậm chí còn cao hơn lão đại mà trước đây Cảnh Dật đi theo một bậc, không ai mà không cực kỳ cung kính, tôn trọng bà.

Ngay cả là mấy tên lưu manh ở khu vực đối diện có ý muốn ăn hiếp Cảnh Điềm, đều bị cháu trai quét sạch đến gốc rễ cũng không còn! Bà hiểu rõ những chuyện này đều là do cháu trai Sở Vân Thăng dốc sức đánh đổi lấy, nhưng nếu như so với tính mạng của Sở Vân Thăng, thì Sở Hàm thà ở lại trong túp lều còn hơn!

Trong mắt bà, bất cứ thứ gì cũng đều thua kém tính mạng cốt nhục duy nhất của anh cả bà!

"Mẹ, anh đã tỉnh chưa?" Cảnh Điềm cầm theo cơm nước đi từ phòng ngoài vào, hỏi thăm, Sở Vân Thăng đã hôn mê gần một ngày. Tối hôm qua, hổ con đột nhiên chạy từ trên đỉnh lầu xuống, cắn chặt lấy góc áo Cảnh Điềm lôi kéo đi lên, mới phát hiện ra Sở Vân Thăng đã nằm bất tỉnh trên mặt đất, nàng khi đó sợ đến hồn phi phách tán.

Cũng may sau đó phát hiện ra Sở Vân Thăng vẫn còn thở, liền vội vã gọi mẹ đến, hai người hợp sức khiêng Sở Vân Thăng xuống bên dưới, đến bây giờ cũng không tỉnh lại.

"Tôi đi tìm Vu Bà!" Đinh Nhan bình tĩnh nói, ngoài người trong gia đình Sở Hàm ra, y là người đầu tiên biết được tình huống, cũng là người cuối cùng, ngay từ lúc biết tin y đã lập tức phong tỏa tin tức..

Đợi gần một ngày, Sở Vân Thăng cũng không tỉnh lại, dù Đinh Nhan có tỉnh táo đến thế nào thì cũng hơi đứng ngồi không yên, bây giờ đại khái chỉ có Vu Bà với năng lực chữa trị thần kỳ mới có thể cứu tỉnh được Sở Vân Thăng!

Ngay khi hắn vừa mở miệng, Sở Vân Thăng bỗng mở bừng mắt, một quái vật to lớn trước hết xuất hiện ngay trước mí mắt hắn. Tiếp theo đó liền là cảm giác khuôn mặt bị đầu lưỡi liếm láp, hắn theo phản xạ có điều kiện nhảy bật lên một cách cảnh giác, theo bản năng muốn rút kiếm Thiên Ích ra, nhưng lại chụp vào khoảng không.

Ngay sau đó Sở Vân Thăng mới phục hồi ý thức, phát hiện ra đó là hổ con, bật cười một tiếng, cái tư thế của bản thân bây giờ đúng là có chút kỳ cục.

Hổ con chỉ là một mãnh thú, căn bản không biết Sở Vân Thăng lúc này đang hôn mê mà không phải ngủ. Nó vẫn không ngừng dùng lưỡi liếm Sở Vân Thăng, trước đây mỗi khi nó làm như vậy, Sở Vân Thăng đều sẽ rất nhanh tỉnh lại, nhưng lần này, bất kể là nó có liếm thế nào, Sở Vân Thăng cũng đều không tỉnh.

Mấy người Sở Hàm từng cố gắng kéo hổ con ra, nhưng nó thủy chung không chịu từ bỏ nỗ lực của mình. Trong thế giới của nó, chỉ cần liếm, là Sở Vân Thăng sẽ tỉnh.

Sở Hàm không thể không cứ cách một lúc lại phải lau mặt cho Sở Vân Thăng một lần, chứ nếu không cũng không biết sẽ bị hổ con liếm thành bộ dạng gì nữa!

"Vân Thăng, con tỉnh rồi à!?" Sở Hàm vui vẻ nói, khóe mắt rưng rưng.

"Anh, anh rốt cục tỉnh lại rồi, dọa chết chúng em mất!" Cảnh Dật và Cảnh Điềm đồng thanh nói.

"Anh không sao, xảy ra sự cố nhỏ mà thôi, mọi người không cần lo lắng. Được rồi, anh hôn mê bao lâu rồi?" Sở Vân Thăng cảm thấy đói bụng, có lẽ là lần này cũng không hôn mê quá lâu. Đến lúc này trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, lần thử nghiệm cuối cùng đã cứu tính mạng hắn, còn việc hôn mê sau đó chẳng qua chỉ là phản ứng tự bảo vệ của cơ thể. Sau khi đột phá đến cảnh giới Dung Nguyên Thể tầng hai, nguyên khí bản thể đã bắt đầu tự động chữa trị những Dung Nguyên Thể bị nổ toác kia, mãi đến vừa rồi mới hoàn toàn khôi phục lại.

Bây giờ ngoài việc hơi đói bụng, thì cũng không còn vấn đề gì lớn nữa.

"Gần một ngày, cậu không có việc gì là tốt rồi." Cái gương mặt căng thẳng của Đinh Nhan rốt cuộc cũng dịu lại.

Sở Vân Thăng gật đầu. Hắn đã đói bụng lắm rồi, thấy cơm nước trên bàn thì cũng không khách khí, liền ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện.

Đinh Nhan sau khi biết Sở Vân Thăng hôn mê, cũng không cho lan truyền ra ngoài, vẫn dựa theo kế hoạch mà hắn và Sở Vân Thăng đã định ra trước đó, phái Diêu Tường và Lục Vũ dẫn người ra khỏi thành săn giết Xích Giáp Trùng, bây giờ Sở Vân Thăng đã tỉnh lại, đương nhiên càng không có vấn đề gì.

Sở Vân Thăng vốn định vào hôm nay bản thân cũng sẽ hành động, tối hôm qua xảy ra việc ngoài ý muốn nên không thể không lùi lại một ngày, cũng may là sau khi quá trình đột phá vô cùng nguy hiểm kia thành công, thân thể cũng không có gì đáng ngại.

Có điều, Sở Vân Thăng không dám lại dựa vào đoán mò để tiếp tục tu luyện đoạn pháp quyết này nữa, tuy rằng tối hôm qua vào thời khắc mấu chốt nhất hắn vẫn có thể mơ mơ màng màng sống qua được. Thế nhưng may mắn kiểu này khó có thể gặp lại, lần tiếp theo nói không chừng sẽ trực tiếp chết ngắc.

Nhất định phải hoàn toàn hiểu rõ hàm nghĩa chính xác của tất cả các ký tự trong pháp quyết, bằng không tu luyện về sau sẽ càng ngày càng nguy hiểm, Sở Vân Thăng thầm nhủ, có điều hắn đã thử nghiệm ngồi trong mật thất yên lặng phỏng đoán hàm nghĩa của ký tự, hiệu quả cũng không quá lớn, rơi vào đường cùng, chỉ có thể tạm thời thông qua những phương diện khác, như là trải nghiệm những quá trình khi chế tạo nguyên phù, sử dụng nguyên phù, hấp thu nguyên khí và chiến đấu, để đối chiếu với miêu tả giới thiệu về hiệu quả ghi trong sách cổ, nghiệm chứng một số ký tự vụn vặt, rồi tổng hợp lại để tìm hiểu, mặc dù có chút chậm, nhưng ít nhất nó sẽ an toàn hơn nhiều.

Ngoài việc phải lưu tâm những cái này, ngày mai ra khỏi thành, Sở Vân Thăng còn có một mục đích quan trọng là phong ấn một ít Xích Giáp Trùng, nếu như có thể gặp được Kim Giáp Trùng lạc đàn thì càng tốt, với cảnh giới Dung Nguyên Thể tầng hai hiện tại, kiếm chiến kỹ một lần có thể phóng ra mười hai bóng kiếm, chỉ cần gần đó không có côn trùng khác, phong ấn một con Kim Giáp Trùng cũng không phải là không thể!

Hắn phải có một con bài chưa lật vượt ngoài dự đoán của kẻ khác, Phong Thú phù miễn cưỡng có thể coi là một cái, cho tới bây giờ, còn chưa có bất kỳ ai biết được sự tồn tại của nó!

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Một Đóa Hoa Hồng Gai

Copyright © 2022 - MTruyện.net