Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 132 : Thiên địch của Xích Giáp Trùng
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 132 : Thiên địch của Xích Giáp Trùng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 132: Thiên địch của Xích Giáp Trùng.

Sở Vân Thăng vốn còn định chờ một thời gian sau khi Diêu Tường và Lục Vũ đã ổn định, sẽ chỉnh lý từ sách cổ ra một số phương pháp tu luyện cho người thức tỉnh, để cho bọn họ cũng có thể nâng cao năng lực của mình nhanh hơn.

Nhưng trải qua quá trình xây dựng Dung Nguyên Thể tầng hai vô cùng hung hiểm tối hôm qua, khiến cho hắn ý thức được, trước khi triệt để làm rõ những ký tự trong sách cổ, chính hắn cũng không dám tu luyện, chứ đừng nói đến việc tùy tiện dạy cho người khác. Lỡ như lại hiểu sai ý nghĩa của một ký tự nào đó, vậy thì không phải là giúp nữa, mà là muốn hại chết bọn họ rồi. Ngày thứ hai, Sở Vân Thăng dẫn theo hổ con, đi cùng đám người Diêu Tường chia nhau rời khỏi Kim Lăng, Đinh Nhan và năm võ sĩ Bóng Tối khác ở lại canh giữ tòa nhà.

Có hổ con làm trinh sát, Sở Vân Thăng thường có thể tránh thoát được những đàn Xích Giáp Trùng quy mô lớn từ sớm, vị trí hiện tại của hắn chính là địa điểm mà Đoạn Đại Niên thường đánh cướp.

Ở nơi đây núi non vây quanh, dù cho có bị đàn côn trùng để mắt đến thì cũng dễ thoát thân.

Phong Thú phù tuy rằng thần kỳ, mạnh mẽ, nhưng lượng nguyên khí cần tiêu hao lại là gấp ba lần Băng Băng phù!

Mà một tấm nguyên phù tấn công cấp ba, ví dụ như Băng Băng phù, lượng nguyên khí tiêu hao cao đến 15 nấc, lấy thực lực Dung Nguyên Thể tầng hai của hắn bây giờ, khi cơ thể tràn ngập nguyên khí chẳng qua cũng chỉ vào khoảng 60 nấc, nhiều nhất có thể chế tạo được 4 tấm Băng Băng phù cấp ba, mà Phong Thú phù cần đến 45 nấc, đối với hắn mà nói, quả đúng là một mặt hàng xa xỉ!

Nếu như chỉ phong ấn Xích Giáp Trùng, hiển nhiên có vẻ cái được không đủ bù cái mất!

Nhưng đôi khi, có những thứ cũng không thể tính toán theo con số được, ví dụ như kiếm chiến kỹ của Sở Vân Thăng, một lần tiêu hao gần 10 nấc nguyên khí, nhưng hiệu quả tấn công cũng không yếu hơn bao nhiêu so với nguyên phù tấn công cấp ba. Có điều, điểm tốt thật sự của nguyên phù tấn công cấp ba là ở chỗ, nó có thể chuyển hóa những nguyên khí bình thường trong cơ thể Sở Vân Thăng thành những đòn tấn công mạnh mẽ, dự trữ lại, đến khi chiến đấu có thể trực lấy ra sử dụng.

Phong Thú phù cũng giống như vậy, chỉ cần dùng nguyên khí nuôi dưỡng nó cho tốt, nó lại có một ưu thế càng thêm nổi trội so với nguyên phù tấn công là, chỉ cần đánh không chết, thì nó chính là thú phong ấn có thể sử dụng nhiều lần được!

Cho nên cái gì cũng có điểm này điểm kia, tình huống thực tế phải căn cứ vào nguy cơ gặp phải để quyết định.

Sở Vân Thăng vốn đã "chôm" được rất nhiều nguyên khí trong khu xưởng thu gom côn trùng của tổng bộ chỉ huy, sau đó vì chế tạo nguyên phù và đi đến trạm nhỏ, lục tục dùng hết phân nửa, bây giờ trong tay hắn chỉ còn bốn tấm Nhiếp Nguyên phù cấp hai, còn tấm Nhiếp Nguyên phù cấp ba dùng làm trung gian, giờ đã trống không rồi.

Sách lược hiện giờ của hắn là dùng chiến dưỡng chiến, đàn Xích Giáp Trùng quy mô nhỏ hắn đã không ngại, dù cho có đột nhiên xuất hiện đàn Xích Giáp Trùng quy mô lớn, thì lấy tốc độ của hắn và hổ con, muốn chạy thoát cũng không có vấn đề gì.

Lượng nguyên khí mà Xích Giáp Trùng có thể cung cấp rất ít, có điều trung bình cũng được khoảng hai nấc, Sở Vân Thăng vì muốn giữ lại lượng nguyên khí nhiều nhất có thể trong cơ thể Xích Giáp Trùng, trên cơ bản đều mặc chiến giáp, một kiếm trí mạng, tuyệt ít khi để cho Xích Giáp Trùng có cơ hội lãng phí nguyên khí.

Kiếm Thiên Ích bây giờ sắc bén vô cùng, lại hấp thu một lượng lớn loại khói mù màu xanh biếc của Hồng Nhãn Ma Thảm, năng lực phá giáp và phá nguyên khí xưa đâu bằng nay nữa. Ba chiêu kiếm giết côn trùng của Sở Vân Thăng, vẫn phát huy ra hiệu quả vô cùng tuyệt vời.

Nhớ lại hơn nửa năm trước khi bản thân còn ở Thân Thành, gặp phải ba con Xích Giáp Trùng thì bản thân cũng phải chạy trối chết, mà bây giờ nếu ba con Xích Giáp Trùng gặp phải hắn, kẻ chạy trối chết chỉ có thể là Xích Giáp Trùng mà thôi.

Có điều, Sở Vân Thăng hoàn toàn không dám sơ ý chút nào. Vì hạn chế của lối đi "mặt kính", bây giờ đại khái chỉ là loài côn trùng có đẳng cấp thấp nhất trong thế giới quái vật tiến vào trái đất, sau này còn không biết sẽ có bao nhiêu quái vật kinh khủng nữa!

Không nói cái khác, chỉ cái loại Hỏa Diễm Huyễn Điểu ở thành phố sương mù đó, nếu như mình không dùng đến lượng lớn nguyên phù tấn công và kiếm chiến kỹ, gần như không thể nào đối kháng với nó được!

Sở Vân Thăng không dám vượt qua phạm vi núi Thanh Long, nói không chừng trong cái thế giới mờ mịt kia, có giấu diếm vô số Xích Giáp Trùng cũng nên, một khi rơi vào vòng vây trùng trùng, dù cho kiếm Thiên Ích có sắc bén đến cỡ nào, chiến giáp kiên cố đến đâu, thì cũng có thời khắc bị phá hỏng, dù sao côn trùng cũng quá nhiều!

Mỗi khi giết được khoảng ba mươi con Xích Giáp Trùng, Sở Vân Thăng sẽ lợi dụng nguyên khí đạt được từ trên người chúng nó, chế tạo ra một tấm Phong Thú phù, phong ấn con côn trùng cuối cùng bị hắn dùng tên băng đóng băng chỉ còn hơi tàn vào trong phù thể.

Bởi vì không dám đụng vào những đàn côn trùng lớn, đàn côn trùng nhỏ lại không có mấy, vụt cái đã qua hơn sáu giờ đồng hồ, cũng chỉ phong ấn được hai con Xích Giáp Trùng, dùng nguyên khí bản thể nuôi dưỡng.

Điều mà hắn muốn nhất bây giờ chính là tìm được một con Kim Giáp Trùng, chỉ có nó, mới có thể trở thành một tấm bài tẩy bí mật chân chính!

Đáng tiếc, sáu giờ đồng hồ, nhưng đến một cũng không thấy.

Đến hơn 14h, Sở Vân Thăng và hổ con núp trong khe núi nghỉ ngơi, sau khi đút thức ăn cho hổ con, liền nhắm mắt nghỉ ngơi. Hơn sáu giờ đồng hồ khẩn trương giết chóc, sự ảnh hưởng đối với Sở Vân Thăng vẫn là rất lớn.

Cũng không lâu lắm, hổ con bỗng trở nên cảnh giác, Sở Vân Thăng tưởng rằng có đàn côn trùng quy mô lớn đi qua, liền lăn người xuống cái hố đã đào sẵn, chuẩn bị tránh đi.

Lại không ngờ rằng, một lát sau, bên ngoài lại truyền đến hàng loạt tiếng quát tháo và kêu gào, Sở Vân Thăng tập trung tinh thần, leo đến một vị trí cao trên khe núi, lấy ra máy nhìn đêm mà Đinh Nhan kiếm được cho hắn, nhìn về phía âm thanh xuất hiện.

Trong máy nhìn đêm hiện lên những cái bóng màu xanh biếc, ánh sáng trên bầu trời vô cùng yếu ớt nên căn bản không thấy rõ được là người nào, chỉ có thể nhìn thấy hơn ba mươi con Xích Giáp Trùng đang vây đánh một đám người có khoảng chừng hơn hai mươi người.

Chính là bọn họ phát ra những tiếng kêu gào.

Không cần nghĩ cũng biết những người này là dân chạy nạn từ nơi khác chuẩn bị trốn đến Kim Lăng, có thể sống đến bây giờ, phần lớn đều là người thức tỉnh, bằng không sớm đã chết ở trên đường.

Trong máy nhìn đêm, Sở Vân Thăng chỉ thấy trong đám người này có ít nhất là tám võ sĩ Bóng Tối, bọn hắn bây giờ còn chưa tiến vào Kim Lăng, chắc hẳn vẫn chưa thể dùng cái xưng hô "võ sĩ Bóng Tối" này được.

Có thể trước đó từng phải tiêu hao dữ dội, đám người này đã chèo chống không được bao lâu nữa rồi! Tựa như khi Sở Vân Thăng và đám lão Thôi sắp sửa vào được thành Kim Lăng vậy, cũng đã đến cái bước đường cùng sơn cùng thủy tận.

Sở Vân Thăng cẩn thận nhìn trái nhìn phải một chút, xác định là không có đàn côn trùng quy mô lớn hơn, hô lên một tiếng với hổ con, lên!

Hắn luôn luôn cẩn thận dè chừng, nhưng trong phạm vi năng lực của mình, chỉ cần không đặt bản thân vào trong hoàn cảnh nguy hiểm, thì cũng sẽ không đến độ thấy chết mà không cứu, hơn nữa khoảng cách từ nơi này đến Kim Lăng không xa lắm, lỡ như có xuất hiện tình huống khác thường, thì hắn vẫn tự tin có thể nhanh chóng chạy thoát được.

Tuy rằng phải đồng thời ứng phó với 30 con Xích Giáp Trùng thì có hơi phiền phức, nhưng cũng không phải là không thể làm được, ít nhất thì vẫn còn 8 tên võ sĩ Bóng Tối có thể hỗ trợ một chút.

Việc có thể giết chết bao nhiêu Xích Giáp Trùng, và việc khi những con Xích Giáp Trùng này đồng thời xuất hiện có thể giết chết bao nhiêu, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, một võ sĩ Bóng Tối nếu như có thể giết chết 10 con, khi Xích Giáp Trùng xuất hiện từng con một thì hoàn toàn không thành vấn đề, thế nhưng nếu như có 10 con đồng thời nhảy ra, thì hắn chắc chắn phải chạy trốn, chứ dưới sự vây đánh của 10 con Xích Giáp Trùng, khả năng đến nửa con cũng giết không xong, đã bị vây đánh đến chết rồi!

Sở Vân Thăng nhanh chóng chạy đến gần, khi đến trước mặt, mới phát hiện là trong đám người này có một người quen, mặc dù nhìn không được rõ lắm, thế nhưng hắn cũng sẽ không nhìn nhầm, người này chính là một thành viên cùng tổ với Tiễn Đức Đa trong đội hộ vệ thức tỉnh của Đại học Đông Thân, Chu Đình Vận!

Phản ứng của lũ Xích Giáp Trùng hết sức nhanh chóng, nhưng tốc độ chiến giáp loại hai của Sở Vân Thăng còn nhanh hơn, chỉ trong khoảnh khắc như điện chớp, Sở Vân Thăng đã chém chết một con Xích Giáp Trùng vừa mới quay đầu chuẩn bị nghênh chiến.

Thế xông của Sở Vân Thăng còn chưa hết, xoay lên không rút ra kiếm Thiên Ích cắm vào người con Xích Giáp Trùng, lần nữa dùng chiêu Chém Kiếm, lập tức giết chết con Xích Giáp Trùng thứ hai đang xông đến!

Tiếp đó, lật ngang kiếm, Quét Kiếm, chém đứt từ bên phải tới tận cặp càng của Xích Giáp Trùng, hổ con ăn ý nhào đến, chiếc vuốt hổ tràn ngập năng lượng kim xé rách giáp xác xung quanh đầu côn trùng, há miệng cắn thật chặt lấy đầu côn trùng, đưa nó vào trong chỗ chết.

Sự tấn công đột nhiên của Sở Vân Thăng và hổ con, trong nháy mắt đã giết chết ba con Xích Giáp Trùng, liền hù choáng đám người đang liều chết chống cự này.

Tuy rằng cả người Sở Vân Thăng đều bao phủ bởi chiến giáp, không thể nhận biết được là ai, thế nhưng chỉ cần giết chết côn trùng, thì chính là cùng chung mặt trận rồi.

Chỉ có Chu Đình Vận bỗng cảm thấy cái người mặc bộ áo giáp có thân hình với những đường nét khí động học này nhìn có chút quen mắt.

Sở Vân Thăng đang chuẩn bị tiếp tục tấn công lũ Xích Giáp Trùng còn lại, nhưng đột nhiên, tình thế bỗng chốc biến đổi!

Hơn hai mươi con Xích Giáp Trùng, không ngờ bỗng dưng ngừng tấn công, dừng lại một chút, sau đó liền tranh nhau bỏ chạy tán loạn về bốn phía!

Là tán loạn!

Sở Vân Thăng xác định bản thân không nhìn nhầm, hắn từng gặp qua Xích Giáp Trùng chạy trốn, thế nhưng tới nay còn chưa bao giờ thấy qua Xích Giáp Trùng phân tán chạy trốn!

Hắn còn chưa tự tin đến độ cho là chính mình hù cho đám Xích Giáp Trùng này bỏ chạy, chắc chắn là còn nguyên nhân khác.

Hổ con cũng mờ mịt y như hắn!

Rút lui!

Đối mặt với nguy cơ chưa biết, Sở Vân Thăng hoàn toàn không dám có chút bất cẩn nào, chạy là thượng sách!

Đúng lúc này, từ phương hướng mà Sở Vân Thăng chuẩn bị chạy trốn, bỗng có một con quái vật cổ quái cấp tốc chạy đến, hai chân đạp đất, phía trên có một cái đầu thật lớn, kéo theo một cái đuôi thật dài, thân hình lớn gấp mười mấy lần Xích Giáp Trùng có thừa!

Khi vừa lại gần vài con Xích Giáp Trùng, trên đầu nó dường như hở ra một cái khe, chia làm hai mảnh, có vô số cánh tay mềm như những cánh hoa, từ bên trong nhanh chóng vươn dài, mở rộng ra, cuốn lấy những con Xích Giáp Trùng muốn chạy trốn, lại bỏ vào trong miệng, cuối cùng ném ra ngoài những mảnh giáp xác của Xích Giáp Trùng.

Nhưng nó có vẻ không hề có hứng thú gì với loài người, tuy rằng những cánh tay mềm tựa như những cánh hoa đó hoàn toàn có thể bao phủ lấy đoàn người, nhưng không hề cuốn lấy bất kỳ một con người nào!

Chỉ trong chốc lát, nó đã ăn năm sáu con Xích Giáp Trùng!

Sở Vân Thăng ôm lấy hổ con, không dám lộn xộn, tốc độ mà con quái vật này vừa thể hiện cũng không chậm hơn hắn bao nhiêu, những cánh tay mềm bay múa đầy trời bây giờ, lúc nào cũng có thể chộp lấy hắn và hổ con, con quái vật này tựa hồ không hề "thèm ăn" loài người, hắn âm thầm nắm chặt lấy kiếm Thiên Ích, một khi nó mà tấn công bản thân, sẽ lập tức thi triển ra kiếm chiến kỹ, để đạt được một đòn tấn công mạnh nhất!

Nhưng mà, kỳ lạ là, khi con quá vật này ăn xong những con Xích Giáp Trùng không kịp bỏ chạy, tất cả cánh tay mềm tựa nhưng cơn sóng từ từ co rút lại, thu lại vào trong hai mảnh đầu, cuối cùng khép lại ngay ngắn, không thể nhìn ra chút đấu vết vừa hở ra nào!

Khi quái vật xoay người muốn rời đi, Sở Vân Thăng mới phát hiện ra ở trên một mỏm phía trên lưng nó, không ngờ lại có đứng một cô gái áo trắng, khí lạnh mãnh liệt vờn quanh thân thể, có cảm giác như đã từng gặp qua ở nơi nào?

"Hậu duệ duy nhất của người ???, không ngờ lại yếu đuối đến mức này!" Cô gái áo trắng nhanh chóng biến mất cùng con quái vật ở cuối chân trời, chỉ để lại một câu không thể giải thích được, không biết là đang cười nhạo, hay là cảm khái!

----o0o---- Con quái vật đó chắc giống một con khủng long bạo chúa với cái đầu mở ra được, nhưng trong đầu mình thì cứ hiện ra hình ảnh của con Angel Zeruel trong Evangelion 2.22

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chiếc Nhẫn Đi Lạc

Copyright © 2022 - MTruyện.net