Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 160 : Vũ khí nhiễu âm
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 160 : Vũ khí nhiễu âm

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 160: Vũ khí nhiễu âm.

Sở Vân Thăng ngồi xe chạy đến tổng bộ nghiên cứu, tâm tư bập bềnh theo ánh sáng lấp loáng chạy ngược hai bên đường.

Xe của tổng bộ nghiên cứu đến đón hắn nối gót theo sát Trịnh Vi Ba vừa đi, hắn vốn không muốn đi, hắn nghĩ giáo sư Tôn đại khái tìm mình là để bàn bạc về những tiến triển của thức ăn mới, thức ăn của Kim Lăng đúng là càng ngày càng khan hiếm, chỉ là Sở Vân Thăng vẫn luôn ngựa không ngừng vó đối phó với côn trùng ở tây tuyến, hầu như chẳng có thời gian đâu đi nghiên cứu cái chuyện thức ăn mới này.

Bản thân lúc này mới hôn mê tỉnh lại, đầu tiên là Trịnh Vi Ba của tổng bộ chỉ huy, tiếp đó liền là người của tổng bộ nghiên cứu, rồi tiếp nữa thì là người của tổng bộ quản lý võ sĩ Bóng Tối, bảo là muốn đánh giá đẳng cấp lại lần nữa cho mình.

Sở Vân Thăng cảm thấy chuyện này đã không còn cần thiết nữa. Chiến giáp trên người đã thể hiện rõ ràng thân phận của hắn rồi, huy hiệu của tổng bộ võ sĩ Bóng Tối, đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Những người này gần như chẳng hề cho hắn có cơ hội nghỉ ngơi nào, hết lớp này đến lớp khác, ùn ùn không ngừng, lằng nhằng không dứt.

Trợ lý của giáo sư Tôn hết sức thành khẩn, lại tỏ vẻ giáo sư Tôn thật sự là không đi được, tổng bộ nghiên cứu bởi vì có phát hiện mới, cho nên nhất định phải mời Sở Vân Thăng đến đó một chuyến.

Sở Vân Thăng kỳ thực là muốn tiện đường đi qua nhìn tấm bia đá đó một chút, thứ này hết sức kỳ lạ, nghe đám Đinh Nhan Diêu Tường nói, tấm bia đá này đứng sừng sững ở nơi đó ba ngày ba đêm, không có chút sứt mẻ nào, cũng không có bất cứ hiện tượng kỳ lạ nào xảy ra, chỉ là nghe nói khi đó Thanh Giáp Trùng lao thẳng tới khu trung tâm, tất cả đều đậu lại trên tấm bia đá, tựa như rất muốn mang nó đi khỏi, thế mà ngay cả một vết xước cũng chẳng lưu lại!

Lần tấn công quy mô vào Kim Lăng của côn trùng ba ngày trước hiển nhiên là có quan hệ rất lớn với tấm bia đá đen kịt này, sự thực cho thấy, côn trùng rất muốn lấy được nó, vô cùng khao khát, thậm chí là không tiếc bất cứ giá nào!

Đến tột cùng tấm bia đá này có ma lực gì, lại có thể khiến cho côn trùng nóng lòng muốn đạt được nó như vậy? Trong lòng Sở Vân Thăng có vô số suy đoán.

Ý thức của hắn từng theo con "Kim Giáp Trùng phong ấn" kia đi vào thế giới côn trùng, nhưng cũng không hề "thấy" thế giới đó có tồn tại tấm bia đá nào!

Chỉ tiếc, vào thời điểm mà sách cổ trợ giúp bản thân cướp đoạt ý thức của "Mân", đầu của Kim Giáp Trùng tựa như không chịu nổi áp lực mà nổ tung. Giờ nghĩ kỹ lại, cũng có thể là "Mân" vì muốn bảo vệ chính mình, mới cố ý biến vật dẫn tư duy là đầu con Kim Giáp Trùng thành vật hy sinh.

Bằng không nếu như có thể cướp đoạt được một ít ý thức của "Mân", nói không chừng, bên trong sẽ có thông tin vì sao côn trùng muốn lấy được tấm bia đá.

Nghĩ đến "Mân", Sở Vân Thăng lại cảm thấy nhức đầu, nó không ngờ lại có thể tranh đạt quyền khống chế quái vật phong ấn với mình!

Cũng có thể là do lệnh phong ấn của mình có uy lực quá yếu, không biết khi mình đạt đến cảnh giới Ba Nguyên Thiên, "Mân" này còn có thể tranh cướp với bản thân hay không!

Nghĩ tới Ba Nguyên Thiên, trong lòng Sở Vân Thăng lại có chút gấp gáp. Trở về phải thúc giục mấy người thầy Đường thêm chút nữa. Trong pháp quyết tu luyện cảnh giới Hai Nguyên Thiên, chỉ còn lại có vài ký tự là chưa hoàn toàn xác định rõ ràng được, chỉ cần cố gắng một chút, rất nhanh là bản thân có thể lần nữa tiến hành tu luyện.

Khi đột phá tới cảnh giới Ba Nguyên Thiên rồi, bản thân còn phải e ngại người áo choàng sao?

Sở Vân Thăng đang suy nghĩ miên man, bỗng chốc lại bị kéo trở về thế giới thực, ô tô đã đến đại học Kim Lăng, giờ đã trở thành tổng bộ nghiên cứu!

Phòng vệ của tổng bộ nghiên cứu dường như được tăng cường không ít, thường xuyên có thể thấy được những tiểu đội tuần tra được trang bị súng năng lượng tối v1.

Ô tô tại trước một nhà thực nghiệm màu trắng được canh phòng sâm nghiêm, ngừng lại.

Tòa nhà này gần như được trọng binh vây kín, đến giọt nước cũng chẳng lọt!

Cái tấm huy hiệu nghiên cứu viên sơ cấp trước giờ vẫn luôn có thể hù người kia của Sở Vân Thăng, ở chỗ này lại không đáng nhắc tới, chỉ có nghiên cứu viên cao cấp mới có đặc quyền tự do tiến vào tòa nhà này.

Bản thân trợ lý của giáo sư Tôn mặc dù có thể tiến vào, nhưng không cách nào dẫn theo người khác đi vào cùng, chỉ có thể để Sở Vân Thăng ngồi chờ trong xe, còn y thì đi báo cho giáo sư Tôn ra nhận người.

Chốc lát sau.

Giáo sư Tôn tựa như một cơn gió hiện ra ở cửa, hoàn toàn chẳng tương xứng chút vào với tuổi tác của ông ta.

"Tiểu Sở à, bình phục rồi?" Giáo sư Tôn đại khái chính là người duy nhất ngoài Sở Hàm, ở Kim Lăng dám gọi Sở Vân Thăng là tiểu Sở. Nguyên nhân cũng không phải là gì khác, mà là cách gọi này từ lúc còn ở thành phố sương mù, lão Tôn đã gọi quen miệng rồi.

Sở Vân Thăng cười cười, gật đầu. Đối với cách xưng hô hắn cũng chẳng mấy để tâm, thậm chí khi không có người ngoài, cô còn theo thói quen gọi bản thân bằng cái tên mụ buồn nôn kia, có điều hắn lại cảm thấy rất thân thiết, có cảm giác như đã trở lại thời đại Mặt Trời, chỉ là Cảnh Dật bên cạnh sẽ đưa ra kháng nghị mà thôi, bởi vì tên mụ của nó càng thêm buồn nôn.

"Mau vào, ba ngày nay, cậu không biết chúng ta đã có phát hiện trọng đại đến mức nào đâu!" Giáo sư Tôn hưng phấn nói.

Sở Vân Thăng đi theo ông ta vào trong tòa nhà thực nghiệm, giữa một đám nhân viên nghiên cứu khoa học tới tới lui lui, cái tấm huy hiệu nghiên cứu viên sơ cấp của hắn có vẻ hết sức chói mắt.

"Trước hết dẫn cậu đi tham quan thành quả nghiên cứu của ba ngày trước." Giáo sư Tôn dẫn Sở Vân Thăng đi vào một phòng thí nghiệm bốn phía đều được gia cố bằng giáp xác Thanh Giáp Trùng.

Ở vị trí trung tâm bên trong, có đặt ba chiếc lồng giam cũng được luyện chế ra từ giáp xác Thanh Giáp Trùng, trong mỗi lồng không ngờ lại là một con Xích Giáp Trùng bị trói cứng ngắc.

"Ba con Xích Giáp Trùng này, là do Quân Vũ tìm hết mọi cách mới bắt sống về được, chân và càng đã bị đánh nát, bằng không cũng không thể giam được chúng nó." Giáo sư Tôn giải thích.

Sở Vân Thăng ngẩng đầu quan sát cẩn thận, không chỉ chân đao và cặp càng của Xích Giáp Trùng đều bị đánh nát, mà ngay cả khoang miệng, đều dùng chân của Thanh Giáp Trùng chặn kín lại, đại khái là đề phòng nó phun ra chất nhầy ăn mòn.

"Căn cứ những nghiên cứu trong thời gian dài của chúng ta, Xích Giáp Trùng là sinh vật có cấp bậc thấp nhất trong côn trùng, chí ít có được từ ba phương thức liên lạc, truyền đạt thông tin với nhau trở lên!" Giáo sư Tôn đi tới trước một lồng giam, tiếp tục giải thích: "Loại thứ nhất, là tiếng rít, chúng ta đã ghi âm một lượng lớn tiếng rít của bọn chúng, đào sâu phân tích, tần số và âm lượng tiếng rít có quan hệ rõ ràng với hành động mà chúng chọn lựa."

Điểm ấy Sở Vân Thăng cũng biết, ban đầu khi ở thành phố khủng bố, lúc hắn ở trong một siêu thị, đánh giết năm con Xích Giáp Trùng, có một con trong đó vào thời điểm cuối cùng, thông qua tiếng rít, kêu gọi đồng loại tới, dọa cho hắn phải bỏ chạy trối chết.

"Loại thứ hai, là hơi thở, bọ chúng có thể cảm giác được nhiều loại hơi thở khác nhau bao gồm cả dao động năng lượng tối của võ sĩ Bóng Tối, từ đó phát hiện mục tiêu!

Loại thứ ba, hiện nay vẫn còn là suy đoán. Căn cứ vào hành vi trong nhiều lần tấn công của côn trùng cho thấy, chúng nó dường như có chỉ huy thống nhất. Loại khống chế này, chúng ta hiện nay còn không có cách nào kiểm tra đo lường được, nhưng căn cứ vào suy đoán của các nhà sinh vật học, loại phương thức này nhất định tồn tại, hơn nữa còn là phương thức khống chế chủ yếu của bọn chúng!" Giáo sư Tôn vừa nói, vừa đi đến bên cạnh một cỗ máy: "Để ta thí nghiệm một chút cho cậu xem."

Giáo sư Tôn ấn xuống một cái nút màu đỏ, cỗ máy lập tức phát ra tiếng rít chói tai, con Xích Giáp Trùng vốn còn đang thoi thóp không ra hơi trong lồng giam, lập tức ngọa nguậy, cảnh giác quan sát xung quanh.

"Đây là tiếng côn trùng phát ra cảnh báo, chúng ta từng sử dụng trên chiến trường của các cậu, nhưng hiệu quả cũng không quá tốt, chỉ có thể tạo tác dụng gây hỗn loạn cục bộ một chút, cho nên ta đoán chúng nó hẳn là còn có phương thức liên lạc khác." Giáo sư Tôn tắt máy đi, nói.

Sở Vân Thăng rất kinh ngạc, mấy vị khoa học gia của tổng bộ nghiên cứu này, không ngờ lại có thể dùng biện pháp như vậy để đối phó với côn trùng. Tuy rằng giáo sư Tôn có nói hiệu quả cũng không phải tốt, thế nhưng có thể tạo ra ảnh hưởng, có tác dụng làm rối loạn bọn chúng, đã là hết sức khó có được. Dù sao bản thân hắn biết, bản năng của côn trùng hẳn là bị "Mân" điều khiển. Cái loại sức mạnh này, dù cho là bản thân mình thì cũng không có cách nào chống lại.

"Chúng ta đã tiếp tục phái người thu thập các tư liệu về tiếng rít của Xích Giáp Trùng, đây là một trong những phương hướng nghiên cứu trọng điểm của tổng bộ nghiên cứu hiện nay, đã được phê duyệt, đặt tên là vũ khí nhiễu âm!

Ngoài ra chúng ta còn thử dùng các loại chất độc tiến hành thí nghiệm với côn trùng, hiệu quả cũng không rõ ràng. Cho nên tạm thời bỏ qua hướng nghiên cứu này." Giáo sư Tôn đầu tiên là nói tốt, tiếp đó có hơi bất đắc dĩ kể khó.

Sở Vân Thăng không biết giáo sư Tôn giải thích về cái vũ khí sóng âm này với mình là xuất phát từ ý tưởng gì. Dường như bản thân cũng không thể giúp đỡ gì được.

"Cậu còn nhớ rõ con côn trùng hỏa ma từng xuất hiện vào mấy ngày trước chứ, ta nghe nói cậu giết được một con, chẳng qua lại tự mình giữ lấy thi thể của quái vật." Giáo sư Tôn vừa nở nụ cười quái dị vừa nói.

Sở Vân Thăng gật đầu, không hề phủ nhận.

"Không sao cả, ta đã chuẩn bị giấy tờ chứng nhận ở tổng bộ cho cậu, sau này nếu như còn xuất hiện quái vật kiểu mới nữa, cậu có quyền đại biểu tổng bộ nghiên cứu trước hết giữ thi thể lại tiến hành nghiên cứu!" Giáo sư Tôn quay trở lại chủ đề trước đó, tiếp tục nói: "Cái loại côn trùng hỏa ma này, đối với Xích Giáp Trùng, Thanh Giáp Trùng và Kim Giáp Trùng, dường như tồn tại một loại quan hệ lãnh đạo và bị lãnh đạo, tình huống khi đó hết sức khẩn cấp, chúng ta không cách nào thu thập được tín hiệu tiếng rít của nó.

Suy xét chuyện này, tiểu Sở, chúng ta sẽ đưa một thiết bị thu nhận sóng âm đặc chế đến tuyến phòng ngự khu tây, lỡ như sau này nó còn xuất hiện lần nữa, hy vọng là vào thời điểm chiến đấu, cậu có thể thuận tiện ép buộc nó phát ra các loại tiếng rít khác nhau, giúp chúng ta thu thập được các mẫu sóng âm đầy đủ."

"Tôi sẽ cố hết sức, nhưng không dám đảm bảo. Côn trùng hỏa ma thật sự là vô cùng lợi hại, một khi phát hiện ra, mục tiêu số một của tôi chính là nhanh chóng giết chết nó!" Sở Vân Thăng trả lời rất thực tế, hóa ra mục đích mà giáo sư Tôn tìm đến mình là cái này.

Nhưng côn trùng hỏa ma lợi hại cỡ nào, chỉ có người đã tự mình trải nghiệm thì mới biết được, chiến đấu bên bờ vực sinh tử, có ai còn suy nghĩ được nhiều chuyện như vậy chứ, có thể nhanh chóng tiêu diệt được nó đã phải cám ơn trời đất rồi, trừ khi mình đạt đến được đỉnh điểm cảnh giới Hai Nguyên Thiên, mới có thể thử một lần.

"Được, đó là tất nhiên, an toàn là số một!" Giáo sư Tôn gật đầu nói: "Để ta dẫn cậu lên lầu, xem thử những thứ mới nhất vừa được phát hiện."

Ở tầng ba nhà thực nghiệm, Sở Vân Thăng vừa tiến vào, liền gây nên một hồi xôn xao.

Nơi đây chính là địa điểm tuyệt mật, cửa đi đều được võ sĩ Bóng Tối vũ trang đầy đủ canh gác.

Sở Vân Thăng đại khái chính là người đầu tiên lấy thân phận nghiên cứu viên sơ cấp tiến vào cái phòng thí nghiệm này, rất nhiều khoa học gia trước ngực có đeo huy hiệu nghiên cứu viên cao cấp, đều mặt mày ngạc nhiên nhìn giáo sư Tôn dẫn theo một người trẻ tuổi, tiến vào một nơi quan trọng như thế này, lại còn không ngừng giải thích với hắn các thành quả nghiên cứu, tựa như là một vị lãnh đạo đi thị sát vậy, làm cho người xem cảm thấy khá quái lạ.

"Đây là một mảnh nhỏ của Cự Phần mà cậu nổ hủy! Sau khi côn trùng lui lại, quân đội đã phái người vượt sông thu thập những mảnh còn sót lại." Giáo sư Tôn chỉ vào một khối thịt đỏ như máu trong một bình thủy tinh to lớn, giới thiệu.

"Cậu xem những bức ảnh này, đều là hình ảnh bên trong Cự Phần sau khi bị nổ tung, khuôn mẫu phân bố kết cấu nội bộ của nó hết sức kỳ lạ, chúng ta dựa vào một phần còn sót lại chưa bị nổ hủy, thành lập mô hình, đạt được một vài suy đoán kinh người. Nếu như có thể hoàn toàn giải mã được bí mật bên trong nội bộ Cự Phần, năng lực khoa học kỹ thuật của chúng ta sẽ xuất hiện bước tiến bộ nhảy vọt mở ra thời đại mới!"

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bí Mật Mà Anh Không Biết

Copyright © 2022 - MTruyện.net