Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 171 : Chui vào Cự Phần
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 171 : Chui vào Cự Phần

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 171: Chui vào Cự Phần.

"Cậu xác định là nhìn thấy Tử Viêm Ma Trùng?" Sở Vân Thăng trầm giọng hỏi. Ở trước mặt hắn là một thanh niên trẻ tuổi, tên là Trương Hoàn, một võ sĩ Bóng Tối mới chỉ cấp một.

"Đúng vậy, đội trưởng Sở, khi đó do tôi phụ trách canh gác, trong ống nhòm thấy được, cái thứ đó, xúc tu rực lửa, chính nó đã cuốn chết em trai tôi, cả đời này tôi cũng không thể nào quên được, tuyệt đối chính là loại quái vật đó!" Trương Hoàn kiên quyết khẳng định, nghiến răng nghiến lợi trả lời.

"Cậu thấy được mấy con?" Sở Vân Thăng suy nghĩ một lát rồi tiếp tục hỏi, nếu như có từ hai con trở lên, vậy thì mình cũng không cần ảo tưởng gì nữa, tuy rằng phong ấn Tử Viêm Ma Trùng đúng là hết sức hấp dẫn, thế nhưng mạo hiểm đi nộp mạng thì thật sự không đáng.

"Chúng tôi chỉ nhìn thấy một con, còn có con nào khác hay không thì không biết!" Trương Hoàn suy nghĩ một chút rồi cẩn thận đáp.

"Cảm ơn cậu, ta biết rồi. Cậu đi nghỉ ngơi đi." Sở Vân Thăng gật đầu đáp lại.

Hắn cẩn thận nhớ lại nhất cử nhất động của côn trùng trong khoảng thời gian này, khi bia đá đột nhiên xuất hiện, côn trùng điên cuồng tấn công Kim Lăng quy mô lớn, nhưng vẫn chưa từng có Tử Viêm Ma Trùng xuất hiện, cho nên lúc đó, bọn họ đều đoán trong đàn côn trùng vây quanh Kim Lăng cũng chỉ có hai con Tử Viêm Ma Trùng, xuất hiện ở một đông một tây Kim Lăng, vả lại đều đã bị giết chết.

Như vậy có thể khẳng định là, loại côn trùng này bất kể là chui ra từ "mặt kính", hay là sinh ra trên trái đất, số lượng nhất định là cực kỳ thưa thớt, hơn nữa mỗi lần xuất hiện một con có khả năng cần có một đoạn thời gian rất dài.

Hôm nay, cơ hội hiếm có khó cầu, nếu như chờ thêm một khoảng thời gian, lỡ lại nhảy ra một con Tử Viêm Ma Trùng nữa thì một mình mình sẽ rất khó chống đỡ được.

Hơn nữa Cự Phần ở bờ bắc đã bị bia đá trực tiếp quét bay phân nửa, "Mân" có uy hiếp lớn nhất đối với Sở Vân Thăng lại đang trong thời kỳ khôi phục thương thế, đồng thời trên tay mình còn có một lượng lớn băng phù có thể khắc chế năng lượng hỏa của côn trùng, cho nên, tuy rằng đàn côn trùng vẫn khổng lồ như trước, mạo hiểm rất lớn, nhưng so với cái cảm giác không có chút nắm chắc nào trong lần đi nổ Phần lần trước, đã tốt hơn rất nhiều.

"Diêu Tường, cậu về tòa nhà văn phòng báo cho Đinh Nhan, ta đi tìm hiểu con Tử Viêm Ma Trùng kia một chút, nếu có việc gấp thì phái người bắn đạn tín hiệu ở bờ sông đối diện." Sở Vân Thăng đúng là rất muốn phong ấn con Tử Viêm Ma Trùng này, tuy rằng rất khó khăn, rất nguy hiểm, nhưng hắn nghĩ chắc hẳn rồi sẽ có cách, cũng không phải là không có một chút cơ hội nào.

Hắn sở dĩ muốn có được Tử Viêm Ma Trùng như vậy, nguyên nhân trực tiếp nhất chính là thực lực của Tử Viêm Ma Trùng còn cao hơn cả một Vua Bóng Tối, gần bằng chính mình.

Ở thời điểm nguy cấp trong tương lai, có nó hỗ trợ, mặc kệ là đối chiến với côn trùng, cô gái áo trắng hay là người áo choàng, thì đều có thể tạo nên hiệu quả bất ngờ, thậm chí là đánh bại bọn họ!

Lúc này, thực lực của cô gái áo trắng vào người áo choàng ở Kim Lăng mơ hồ tương đương nhau, ở thế cân bằng, hai phương nhất thời cũng không xảy ra xung đột quy mô lớn.

Sở Vân Thăng hiện tại đã coi là người bên phía cô gái áo trắng, uy hiếp của nàng có thể loại bỏ.

Lại để Đinh Nhan sắp xếp cho Diêu Tường và Lục Vũ dẫn theo "chiến đội Băng Hỏa" đề phòng chặt chẽ, trừ khi là người áo choàng tự thân đến, bằng không dù có một Vua Bóng Tối đến cũng không có cách nào làm gì được tòa nhà văn phòng.

Có điều, Sở Vân Thăng đoán người áo choàng bây giờ chắc đang tập trung hết vào những cỗ máy hình chóp tam giác kia. So với chuyện mở ra lối vào 'phản thế giới', một tên võ sĩ Bóng Tối thua trong tay cô gái áo trắng, có vẻ tạm thời còn chưa tạo nên hứng thú gì lớn với hắn.

"Được, anh Sở, bản thân anh phải coi chừng nhé!" Diêu Tường không nói nhiều, y luôn vô cùng tín nhiệm sức mạnh của Sở Vân Thăng.

Sở Vân Thăng gật đầu, lần qua sông này khác với lần nổ Phần lần trước, lần kia trong lòng là có điều kiện nhiệm vụ, nhất định phải phá hủy Cự Phần, áp lực rất lớn!

Mà bây giờ hoàn toàn bất đồng, nếu như xuất hiện nguy hiểm, đánh không lại côn trùng, hắn cùng lắm thì chạy trốn, đối với tốc độ của mình, hắn vẫn rất có lòng tin.

Diêu Tường đi rồi, Sở Vân Thăng liền bắt tay chuẩn bị Phong Thú phù, cũng không phải một tấm, mà là hai tấm.

Muốn trà trộn vào đàn côn trùng, thuận lợi tìm được Tử Viêm Ma Trùng, ngoại trừ phải dẫn theo hổ con có năng lực phong làm "người gác", thì cũng không thể cứ nghênh ngang xông thẳng vào, đó là muốn chết. Trước hết phải tìm một con Kim Giáp Trùng dễ đối phó hơn chút, phong ấn nó, sau đó lại dùng cách giống như khi nổ Phần, chui vào trong giáp xác của Kim Giáp Trùng, xâm nhập tiến vào.

Chỉ có điều, lần này dẫn theo hổ con, cái khe hở kia phải to hơn một chút mới được. Sự sống chết của Kim Giáp Trùng hắn cũng không mấy để ý, mục tiêu của hắn là Tử Viêm Ma Trùng mạnh mẽ và hấp dẫn hơn nhiều, chỉ cần Kim Giáp Trùng có thể kiên trì trong một khoảng thời gian ngắn là được rồi.

Hắn hỏi mượn quân đội một cái thuyền nhỏ, chèo qua mặt sông bình lặng, từ sau khi bia đá bay lên trời, sương đen trên mặt sông từ lâu đã tiêu tán không còn tung tích, cái con thủy quái với cái đầu như quả cầu lông kia cũng không hề xuất hiện nữa, một đường sóng yên gió lặng đến được bờ bắc.

Sau khi Cự Phần bị phá hủy, những chất nhầy mà côn trùng lưu lại trên mặt đất cũng đã rụt trở lại, xác chết côn trùng cũng bị quân đội lục tục chuyển về Kim Lăng, còn dư lại ngoại trừ hố bom chằng chịt, cũng chỉ có một số phần gốc Cự Phần không cách nào chuyển đi, cảnh tượng hoang vu suy tàn.

Sở Vân Thăng sau khi qua sông, liền khởi động chiến giáp, cùng hổ con, theo phương hướng mà Trương Hoàn nói cẩn thận len lỏi, thỉnh thoảng trên bầu trời lại gặp một hai con Thanh Giáp Trùng bay vụt qua, hắn cùng hổ con liền nhanh chóng ẩn mình vào trong những hố bom chằng chịt.

Lần này là hành động săn trộm, hổ con ngoài việc có thể giúp đỡ mình chiến đấu với những Xích Giáp Trùng bình thường, giải quyết những vướng víu mà Xích Giáp Trùng tạo ra, thì năng lực cảnh giác của nó quan trọng hơn, dưới sự huấn luyện khắc khổ của Sở Vân Thăng, hổ con đã có thể căn cứ vào mức độ nguy hiểm đại khái để đưa ra phản ứng khác nhau, đây chính là một trong những biện pháp để Sở Vân Thăng tìm kiếm Tử Viêm Ma Trùng.

Một người một hổ, nhảy cóc từ hố bom này sang hố bom khác, rất thuận lợi tiến gần đến vùng chất nhầy của côn trùng, không cần ống nhòm cũng có thể thấy lúc nha lúc nhúc Xích Giáp Trùng đang bận rộn xung quanh các Cự Phần.

Hắn từ trong một hố bom cách vùng chất nhầy nhất cẩn thận nhô ra nửa cái đầu, tìm kiếm mục tiêu của mình, nếu gần thêm nữa có khả năng sẽ bị phát hiện.

Nhưng hắn rất nhanh đã tính sai, đừng nói là Tử Viêm Ma Trùng, mà dù là Kim Giáp Trùng cũng không thấy một con nào, ngoại trừ Xích Giáp Trùng, Thanh Giáp Trùng, cũng chỉ còn cái loại Nhuyễn Trùng, cùng với hành loạt những quả cầu máu thịt mơ hồ cao ngang một người.

Sở Vân Thăng không thể không đổi sang hố bom khác, dọc theo sát biên giới chất nhầy, hy vọng có thể tìm được một con Kim Giáp Trùng có thể giúp hắn và hổ con xâm nhập vào trong đàn côn trùng.

Lăn qua lăn lại hơn nửa giờ đồng hồ, hắn rốt cuộc bỏ cuộc, tập tính của Kim Giáp Trùng là thích chui vào lòng đất, không có tình huống đặc biệt, rất ít khi chui ra ngoài.

Có thể ở chỗ sâu trong khu chất nhầy sẽ có vài con Kim Giáp Trùng chui ra khỏi mặt đất, nhưng khu vực sát biên giới, cũng coi là tuyến phòng ngự của lũ côn trùng, cho dù có, nhìn tình hình bây giờ có lẽ cũng đang chui xuống đất canh gác cả rồi.

Sở Vân Thăng đang tính có nên trở về Kim Lăng rồi tìm cách khác hay không, bỗng nhìn thấy trong cái hố mà trước đó hắn ẩn thân, từ trong lòng đất toát ra một đường ống thịt của Cự Phần, nối sâu xuống lòng đất, nhúc nhích một hồi, cũng không thấy phun ra chất nhầy, dần dần cũng ngừng lại.

Loại đường ống này thông vào bên trong của Cự Phần, vào thời điểm Sở Vân Thăng nổ Phần đã từng khống chế Xích Giáp Trùng chui vào, nhưng vì sợ bên trong Cự Phần không thể nào nổ tung, nên chỉ để Xích Giáp Trùng phong ấn dừng lại ở vị trí gần thân thể Phần.

Lông mày Sở Vân Thăng nhảy lên, nhất thời sinh ra một ý tưởng cực kỳ lớn mật, từ cái đường ống này... chui vào bên trong!

Đây là biện pháp duy nhất có thể đi vào bên trong đàn côn trùng mà không bị phát hiện.

Chỉ có điều, cái ý tưởng này thực sự quá mạo hiểm, quá to gan, đến nỗi trong đầu Sở Vân Thăng mới chỉ nảy ra cái ý này, thì trái tim đã đập thình thịch!

Có chui vào hay không? Hắn phải lập tức đưa ra quyết định, bằng không chờ một lát nữa, sau khi cái đường ống thịt này bắt đầu phun ra chất nhầy, còn muốn chui cũng không còn cơ hội nữa.

Sở Vân Thăng nhìn hổ con ngoan ngoãn nằm im bên cạnh, hơi cắn răng, quyết tâm đánh liều, chui con mẹ nó!

Hắn thực sự quá muốn có được con Tử Viêm Ma Trùng kia, có nó, tương đương với có được hai Vua Bóng Tối, lại kết hợp với lượng lớn nguyên phù cấp ba, hắn sẽ không cần phải e ngại cô gái áo trắng và người áo choàng nữa, thậm chí nếu gặp phải đàn côn trùng cũng có thể đè ép một hồi.

Sức hấp dẫn này quá lớn, lớn đến nỗi Sở Vân Thăng tình nguyện vì nó mà mạo hiểm.

Hắn và hổ con cảnh giác mò trở về hố bom ban đầu, bên trong đường ống thịt trống trơn, ngoại trừ một vài tiếng gió vi vu, cùng với một mùi vị nhơm nhớp gay mũi, cũng không có hiện tượng khác thường nào.

Sở Vân Thăng dùng mũi súng tự động chọt chọt vào thành đường ống giăng đầy tơ đỏ, tuy rằng hắn từng khống chế Xích Giáp Trùng chui vào trong đường ống, biết đường ống này cũng không có chức năng phân biệt đặc thù gì, điểm này khác với con quái vật xúc tu mà hắn từng gặp qua ở bệnh viện khu thành phố khủng bố, đường ống của quái vật xúc tu có rất nhiều loại, một cái trong đó còn mang theo cả thứ tựa như mắt, có thể phân biệt vật thể.

Nhưng hắn vẫn cẩn thận là trên hết, dù sao khi đó là Xích Giáp Trùng chui vào, mà không phải là loại "dị tộc" như mình và hổ con.

Chọt vài cái, Sở Vân Thăng một hồi khẩn trương nhìn phản ứng của đường ống, một hồi lại ló nửa cái đầu ra nhìn phản ứng của lũ côn trùng trên khu chất nhầy bên kia.

Cho đến khi chắc chắn đường ống và Xích Giáp Trùng không có động tĩnh gì đặc biệt, mới ra hiệu cho hổ con theo sau mình, thử dò xét chui vào.

Đường ống rất lớn, Sở Vân Thăng đứng thẳng người vẫn có thể đi lại, nhưng mùi vị bên trong gay mũi khó ngửi, hơn nữa còn nhớp nháp khiến người ta phi thường khó chịu, mỗi khi hắn nhấc một chân lên, những chất nhầy kia đều có thể kéo thành những dải thật dài.

Chỗ tốt duy nhất chính là khi đường ống dần dần lượn lên cao, những chất nhầy này ngược lại có tác dụng giữ chắc, khiến cho không đến mức trượt ngược trở lại.

Sở Vân Thăng dùng một loại que huỳnh quang hơi yếu do quân đội đặc chế, hắn lo ánh sáng đèn pin sẽ kích thích thành ống, khiến cho côn trùng bên ngoài phát hiện.

Chỉ một chút ánh sáng lờ mờ, nhưng đã đủ cho Sở Vân Thăng thấy rõ phía trước, thị lực của hắn bây giờ dưới tình huống Dung Nguyên Thể không ngừng xây dựng đã được nâng cao rất nhiều, mà hổ con dường như trời sinh đã thích ứng với bóng tối, so với Sở Vân Thăng còn muốn bén nhạy hơn.

Thỉnh thoảng lại có côn trùng bò qua đường ống trên đầu hắn, âm thanh truyền tới khiến Sở Vân Thăng cực độ khẩn trương, chỉ cách chúng nó một lớp thành ống thực sự quá gần, nếu không có Lục Giáp phù che giấu hơi thở, căn bản không cách nào ẩn nấp được.

Rất nhanh, một người một hổ đã đi đến đầu tận cùng của đường ống, bên trong Cự Phần cũng không hề trống trải chuyên môn dùng để đối phó với những đạn pháo, tên lửa con người bắn đến như hắn tưởng tượng, mà là phủ kín rất nhều đường ống căng phồng chảy xuôi chất dịch, đan xen cùng một chỗ, tự như một rừng trúc hỗn loạn.

Trong đó lại có đầy những thứ tựa như những túi thịt treo lủng lẳng trên những đường ống, trên mỗi túi thịt lại có cắm hai cái ống một to một nhỏ, đang không ngừng truyền vào loại chất dịch kỳ lạ nào đó.

Lúc này, một cái túi thịt cực lớn cách Sở Vân Thăng không xa, bỗng nhiên bắt đầu ngọ ngoạy vặn vẹo, xuyên qua lớp màng càng ngày càng mỏng, có thể cảm giác được rõ ràng hình dạng của nó.

Ục .. Ục .. Ục...

Không mất bao lâu, một cái đầu côn trùng to bè như cái đầu xe buýt màu vàng kim, từ bên trong suy yếu nhô ra, Sở Vân Thăng mượn ánh sáng từ rất nhiều túi phát quang bên trong Cự Phần, lập tức nhận ra rõ ràng, đó là một con Kim Giáp Trùng mới thành hình!

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hôn Nhân Là Ngục Tù

Copyright © 2022 - MTruyện.net