Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 173 : Phong ấn Tử Viêm Ma Trùng
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 173 : Phong ấn Tử Viêm Ma Trùng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 173: Phong ấn Tử Viêm Ma Trùng.

Râu lửa của Tử Viêm Ma Trùng thực sự quá mức lợi hại, vốn Sở Vân Thăng còn tưởng sẽ có một số Xích Giáp Trùng đi theo qua đây, kết quả sau khi bị râu lửa của nó đốt chết vài con, đều đứng ở xa xa "quan sát" cái "sự kiện nội chiến" có vẻ không có chút kịch tính nào này.

Kim Giáp Trùng của Sở Vân Thăng cũng bị vút cho vài nhát, tốc độ của Tử Viêm Ma Trùng đúng là quá nhanh, hơn nữa cảm giác vô cùng nhạy bén, rất nhanh đã có thể bắt được vị trí ngầm của con Kim Giáp Trùng của Sở Vân Thăng!

Nếu không phải có hắn phóng nguyên khí bản thể tiến hành phòng ngự, cộng thêm hổ con nhiều lần cảnh giác phát hiện vị trí của nó, cái con Kim Giáp Trùng mới sinh này phỏng chừng sớm đã bị đốt tan thành mây khói rồi.

Hắn dẫn theo Tử Viêm Ma Trùng chạy vòng vòng, cách đàn côn trùng càng ngày càng xa, từ từ thoát khỏi tầm nhìn của chúng, từng bước từng bước dẫn dụ nó đến cái hố mà hắn đã bố trí.

Sở Vân Thăng nhất định phải nhanh chóng giải quyết chiến đấu bên trong hố, bắt được Tử Viêm Ma Trùng, bằng không một khi đàn côn trùng đạt được mệnh lệnh của Tử Viêm Ma Trùng, tất cả vây công qua đây, bản thân sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng!

Trong nháy mắt khi Tử Viêm Ma Trùng theo vào trong hố lớn, Sở Vân Thăng liền như một mũi tên sắt bén bắn ra, Băng Băng phù sớm chuẩn bị sẵn lập tức kích hoạt, giết hướng Tử Viêm Ma Trùng.

Đồng thời, hắn để Kim Giáp Trùng mang theo hổ con chui lại vào trong đất, lẻn vào hố bom khác, khi chiến đấu với Tử Viêm Ma Trùng, vô luận là Kim Giáp Trùng hay là hổ con, đều chỉ có con đường chết mà thôi.

Tử Viêm Ma Trùng đại khái không ngờ rằng bỗng nhiên sẽ nhảy ra một tên loài người, ngẩng đầu lên vừa định rít gào, thì đã bị nguyên một khối băng đóng băng cứng ngắc, xuyên qua khối băng còn có thể nhìn thấy động tác cuối cùng của nó.

Răng rắc!

Cùng lúc với đợt sức mạnh tan vỡ đầu tiên phóng ra, Sở Vân Thăng sớm chuẩn bị sẵn liền vung kiếm Thiên Ích, mười hai luồng bóng kiếm, hợp lại thành một, lấy thế như sét đánh lao về phía khoang miệng nó, hắn muốn từ chỗ này phá ra một lỗ hổng.

Tiếp đó, Sở Vân Thăng kích phát ra tấm Băng Băng phù thứ hai!

Hắn hoàn toàn không cho Tử Viêm Ma Trùng có cơ hội đánh trả, tuy rằng đấu pháp kiểu này quả thật là lãng phí rất nhiều, nhưng Sở Vân Thăng muốn trước khi đàn côn trùng kịp phản ứng giải quyết được nó, nhất định phải dốc hết sức mạnh, dùng tốc độ nhanh nhất đối phó với nó!

Đấu pháp kiểu này, trong nhiều lần chiến đấu sinh tử từ trước đến nay của Sở Vân Thăng, chỉ xuất hiện duy nhất một lần, đó là trận chiến cuối cùng với Hỏa Diễm Huyển Điểu khi chạy trốn khỏi thành phố sương mù, khi đó gần như là liều mạng luân phiên sử dụng Băng Băng phù và kiếm chiến kỹ tấn công Hỏa Diễm Huyển Điểu, mãi đến khi tất cả đều tiêu hao hết sạch.

Tử Viêm Ma Trùng cũng không yếu hơn bao nhiêu với Hỏa Diễm Huyển Điểu, tuy rằng Sở Vân Thăng chuẩn bị đầy đủ, luân phiên tấn công hết sức chặt chẽ kín kẽ, nhưng vẫn để cho sợi xúc tu của nó bắt được sơ hở thoáng qua, vụt cho bản thân mấy nhát, để lại trên chiến giáp những vệt cháy xém thật sâu.

Sở Vân Thăng vì muốn giữ lại sợi xúc tu của nó, nên không cố dùng kiếm Thiên Ích đã được rèn luyện sắc bén hơn trực tiếp chặt đứt nó đi.

Cho nên mặc dù thỉnh thoảng bị râu lửa của nó cuốn lấy, Sở Vân Thăng cũng chỉ lập tức dùng Băng Băng phù đông cứng nó lại, sau đó cấp tốc phá băng giãy ra khỏi trói buộc.

Trải qua bốn lần kích phát Băng Băng phù, bốn lần phóng ra kiếm chiến kỹ, hơi sức của Tử Viêm Ma Trùng đã suy yếu không ít, nhưng vẫn đủ để tấn công Sở Vân Thăng, ngọn lửa tím trên xúc tu vẫn hừng hực thiêu đốt.

Lúc này, đàn côn trùng nhận được triệu hoán của nó, đã lúc nhúc chuyển động, nhanh chóng phóng về hướng cái hố lớn này.

Nhất định phải mau chóng giải quyết nó!

Thời gian đã không cho phép dùng sách lược an toàn nữa, chỉ có thể tiến vào sách lược mạo hiểm.

Sở Vân Thăng cắn răng một cái, phải đâm bóng kiếm của kiếm Thiên Ích vào trong cơ thể nó, mới có thể mau chóng đánh cho nó đến mức sống dở chết dở được.

Hắn lợi dụng lỗ hổng mà tờ Băng Băng phù thứ năm vỡ ra, thân như thiểm điện, cậy vào sự sắc bén của kiếm Thiên Ích, cưỡng chế cắm nó vào trong khoang miệng được lớp giáp kiên cố bảo vệ của con côn trùng, hướng về ổ bụng nó phóng ra kiếm chiến kỹ, hơn nữa còn liên tục phóng hai lần!

Nếu không phải kiếm Thiên Ích đã được rèn luyện thành loại hai, vả lại vừa rồi còn liên tục tấn công vào vị trí khoang miệng của nó, nếu muốn cắm kiếm Thiên Ích vào khoang miệng nó còn khó hơn lên trời! Trừ khi lại có một cơ hội đặc biệt, để mình có thể chui vào trong cơ thể nó, ngoài ra không còn bất kỳ biện pháp nào khác có thể tiêu diệt được nó.

Nhưng động tác này là cực kỳ nguy hiểm, giữa hai lần phóng kiếm chiến kỹ, không chỉ Sở Vân Thăng sẽ hoàn toàn phơi mình ra trước phạm vi tấn công của xúc tu của nó, mà còn cả một năng lực tấn công mạnh mẽ khác của Tử Viêm Ma Trùng - lửa tím xung kích.

Sở Vân Thăng chọn lựa tốn thời gian đến gần rồi đâm kiếm vào trong khoang miệng Tử Viêm Ma Trùng, phóng kiếm chiến kỹ, nên trước khi sóng xung kích lửa tím lao đến hắn sẽ không kích phát Băng Băng phù, có được tất có mất!

Cũng may thực lực của Tử Viêm Ma Trùng sau khi liên tục bị tấn công cũng đã hao tổn quá bán, sức sát thương của lửa tím xung kích giảm nhiều, bằng vào phòng hộ của chiến giáp và Lục Giáp phù, Sở Vân Thăng đoán rằng chống chịu một lần vẫn có thể.

Oanh!

Lửa tím xung kích của Tử Viêm Ma Trùng hết sức nhanh chóng, mãnh liệt, gần như ngay khi Sở Vân Thăng phóng kiếm chiến kỹ ra, liền bùng lên từ thân thể nó, xung kích thiêu đốt trên dưới toàn thân hắn.

Hắn khẽ rên rỉ chịu đựng năng lượng hỏa hừng hực xâm nhập, xuyên qua chiến giáp, xuyên thấu qua Lục Giáp phù.

Sở Vân Thăng thậm chí có thể ngửi thấy một mùi thịt cháy khét không biết bay từ đâu tới.

Toàn thân thể như muốn tan ra!

Lúc này, tiếng rít gào của đàn côn trùng chạy đến từ khu vực chất nhầy đã vang vọng bên tai, hổ con và con Kim Giáp Trùng bị phong ấn đã chạy đến trên mặt hố, ngăn chặn kéo dài thời gian.

Nhưng đối mặt với đàn côn trùng khổng lồ, chúng nó cũng không chèo chống được bao lâu.

Mẹ nó!

Sở Vân Thăng mắng lớn một tiếng, kiếm chiến kỹ rốt cuộc lần nữa hình thành, lần nữa thọc sâu vào trong cơ thể Tử Viêm Ma Trùng!

Tử Viêm Ma Trùng liên tục hai lần bị kiếm chiến kỹ của Sở Vân Thăng trực tiếp tấn công vào ổ bụng, rốt cuộc khiếp đảm!

Nó muốn chạy trốn!

Nếu như lúc này ở Kim Lăng có người biết được, con Tử Viêm Ma Trùng chẳng khác gì ma vương này lại muốn chạy trốn, đoán chừng bất kể thế nào cũng không thể tin được.

Nhưng lúc này, ổ bụng nó đã bị thương nặng, chỉ có thể giãy giụa cố gắng leo lên khỏi hố lớn.

Ưu thế của cái hố lập tức hiển hiện, Tử Viêm Ma Trùng đã đến bên bờ sụp đổ, cái hố to không hề có chút uy hiếp nào trong mắt nó, lúc này lại tựa như một cái lồng giam khóa kín tính mạng nó lại, không cách nào thoát khỏi.

Sở Vân Thăng không để ý đến thân thể đang bốc khói, chịu đựng đau đớn, vội vã móc Phong Thú phù ra, tập trung vào Tử Viêm Ma Trùng.

Ánh sáng phù lực không chút lệch lạc bao phủ lên người con Tử Viêm Ma Trùng đang giãy dụa, từng chút từng chút bòn rút đi sức sống - sinh mệnh chi nguyên của nó.

Sở Vân Thăng lòng đầy kích động nhìn con Tử Viêm Ma Trùng giãy dụa càng ngày càng yếu, dường như cơn bỏng rát trên người cũng nhẹ đi rất nhiều, một con Tử Viêm Ma Trùng, đối với hắn bây giờ mà nói, hoàn toàn chính là một lá bài tẩy cực lớn, có thể trực tiếp lật ngược tình thế khi bản thân rơi vào cục diện bị động!

Đàn côn trùng đến đây "hộ giá" đã chất thành đống lao đến, Sở Vân Thăng một mặt khống chế Phong Thú phù còn đang đối kháng, một mặt lại cầm súng càn quét qua những con Xích Giáp Trùng lọt qua được hổ con và Kim Giáp Trùng phong ấn.

Phụp....

Rốt cuộc trước khi toàn đàn côn trùng xông đến, Tử Viêm Ma Trùng đã bị hút vào trong phù thể, Phong Thú phù lập tức trở về trong cơ thể Sở Vân Thăng, hắn lập tức cắt đứt liên hệ với Phong Thú phù, mặc dù hắn phản ứng đã rất nhanh, nhưng vẫn bị Tử Viêm Ma Trùng hút đi một lượng lớn nguyên khí bản thể, thiếu chút nữa lại khiến cho nguyên khí của hắn tiêu hao sạch bách.

Thấy đã giam cầm được Tử Viêm Ma Trùng, trong lòng hắn mừng rỡ, vung cước dẫm lên con Xích Giáp Trùng vừa vọt xuống, tung người nhảy lên khỏi hố, nhấc hổ con lên, dùng tốc độ cực nhanh chui vào trong khe hở trên Kim Giáp Trùng phong ấn chỉ còn lại chút hơi tàn, khống chế nó cấp tốc chui xuống mặt đất.

Trên bầu trời đã xuất hiện một lượng lớn Thanh Giáp Trùng bay lượn, nếu không đi sẽ không còn cơ hội nữa.

Sở Vân Thăng cố nín thở, khống chế Kim Giáp Trùng chui đến một chỗ khá xa, mới dám ngừng lại. Dưới lòng đất cũng không phải an toàn, địa vị của Tử Viêm Ma Trùng trong đàn côn trùng hết sức đặc biệt, chúng nó không ngờ lại điều động rất nhiều Kim Giáp Trùng tiến hành tìm tòi dưới lòng đất.

Có điều muốn tìm được Sở Vân Thăng cũng không phải chuyện dễ, sau khi chui xuống đất, hắn cố ý khống chế Kim Giáp Trùng gia nhập vào hoạt động tìm kiếm của bọn nó, trà trộn vào đó, không có bất cứ hành động tấn công nào khác.

Rất nhanh, những con côn trùng này chẳng thu hoạch được gì đành lẽo đẽo lui về khu vực chất nhầy, mà Sở Vân Thăng thì lại dừng lại ở một hố bom bên ngoài.

Kim Giáp Trùng như kỳ tích có thể chèo chống tới bây giờ, tuy rằng đã tàn tạ thê thảm, nhưng vẫn chưa hoàn toàn suy sụp, khiến cho Sở Vân Thăng cảm thấy rất bất ngờ, lập tức quyết định dạo quanh khu vực vòng ngoài của vùng chất nhầy, săn trộm thêm Xích Giáp Trùng bổ sung thêm cho số Nhiếp Nguyên phù mà gần đây hắn đã tiêu hao một lượng lớn.

Hiện tại có Tử Viêm Ma Trùng trong tay, lại thêm nguyên phù tấn công cấp ba, Sở Vân Thăng khi đối mặt với hai tên "dị tộc" ở Kim Lăng kia rốt cuộc cũng có chút chỗ dựa.

Có điều Tử Viêm Ma Trùng cần có một lượng lớn nguyên khí tẩm bổ, nguyên phù cấp ba cũng cần tiêu hao rất nhiều nguyên khí, chút ít Nhiếp Nguyên phù trong tay mình này còn lâu mới đủ cho tiêu hao kịch liệt như vậy.

Sở Vân Thăng ưu tiên khôi phục tẩm bổ cho Kim Giáp Trùng, sau đó, liên tiếp ba ngày, đều lợi dụng khả năng độn thổ của Kim Giáp Trùng, thỉnh thoảng lại kéo Xích Giáp Trùng lang thang ở vòng ngoài khu chất nhầy xuống lòng đất, lại dùng tên băng đóng băng lại, thu lấy nguyên khí.

Ba ngày sau, lũ côn trùng đã bắt đầu cảnh giác khiến Sở Vân Thăng không cách nào ra tay nữa, có thể là "Mân" đã cảm giác được khác thường, lũ côn trùng có vẻ như là có năng lực nhận dạng con Kim Giáp Trùng này của mình, khiến cho cơ hội thành công của hắn càng ngày càng ít.

Kim Lăng bờ đối diện tuy rằng vẫn không có đạn tín hiện bắn lên, nhưng ba ngày rồi, không dài mà cũng chẳng ngắn, Sở Vân Thăng vì tránh cho mấy người cô và Đinh Nhan lo lắng, quyết đoán từ bỏ việc săn trộm Xích Giáp Trùng, tranh thủ lúc màn đêm tăm tối thống trị đại địa, vượt sông trở về thành.

****

Kim Lăng, khu tây, tòa nhà văn phòng.

"Anh Sở, anh rốt cuộc cũng về rồi! Anh mà không trở lại, em thật sự muốn chạy đến bờ sông bắn đạn tín hiệu, dì Sở mấy ngày nay lo lắng mất ăn mất ngủ!" Diêu Tường nhìn thấy Sở Vân Thăng liền thở phào một hơi. Tuy rằng hắn luôn vững tin vào thực lực của Sở Vân Thăng, nhưng không có nghĩa là những người khác sẽ không lo lắng.

"Không có việc gì, đợi lát nữa rồi ta sẽ đi gặp bọn họ, hai ngày nay trong thành có động tĩnh gì không?" Sở Vân Thăng vội vã chạy về, lộ ra vẻ bụi bặm mệt mỏi.

"Chúc Lăng Điệp có đến một lần, vốn là đến tìm anh, nói là hành động của người áo choàng có thể sẽ sớm hơn, ước chừng nội trong hai ngày này sẽ hành động, có người nói bên phía cô gái áo trắng dường như phản đối việc bọn họ gia tốc hành động, hiện tại chắc là ầm ĩ thành một đống rồi, tình huống cụ thể em cũng không quá rõ ràng, chờ anh Đinh trở về, anh cứ đi hỏi anh ấy." Diêu Tường suy nghĩ một chút rồi nói.

"Lão Đinh đi đâu?" Sở Vân Thăng ngạc nhiên nói, Đinh Nhan ngoại trừ đi đến trận địa tuyến phòng ngự, trước giờ rất ít khi ra khỏi tòa nhà văn phòng.

"Họp chứ gì, mấy ngày nay, tổng bộ chỉ huy mỗi ngày đều triệu tập họp, người của họ Chúc và họ Phương đều phải phái đại biểu đi, việc mở cái lối vào 'phản thế giới' gì đó kia cần tổ chức một lượng lớn võ sĩ Bóng Tối phân công hợp tác, bây giờ chính là bắt đầu sắp xếp chuyện này." Diêu Tường cũng không quá rõ, trả lời.

Sở Vân Thăng gật đầu, Diêu Tường nói rất hỗn loạn, hết thảy phải đợi Đinh Nhan trở về mới có thể biết rõ được, có điều người áo choàng muốn sớm mở ra cửa vào "phản thế giới", mình cũng phải nhanh chóng chế tạo đầy đủ nguyên phù tấn công cấp ba đề phòng bất trắc mới được.

Đồng thời còn phải nắm chặt thời gian tẩm bổ cho Tử Viêm Ma Trùng, mau chóng khôi phục thực lực của nó, có quỷ mới biết bên trong "phản thế giới" có thứ gì.

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hoàng Hôn

Copyright © 2022 - MTruyện.net