Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 175 : Công pháp tu luyện
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 3 - Kim Lăng-Chương 175 : Công pháp tu luyện

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 175: Công pháp tu luyện.

Đêm, tĩnh mịch.

Ban đêm không có ánh sao và côn trùng tấn công, càng thêm yên tĩnh, ngay cả gió dường như cũng ngừng lại.

Sở Vân Thăng "cứng rắn" cự tuyệt phần "kinh hỉ" kia, một thân một mình ngồi trên tầng thượng tòa nhà văn phòng, sau khi tâm tình tựa như một ngọn núi lửa phun trào, còn lại chính là sự trống rỗng và mỏi mệt không tên.

Khói thuốc lượn lờ xung quanh hắn, đốm lửa trên đầu điếu thuốc như một tinh linh nhảy múa trong đên đen, lập lòe lóe lên, hắn bỗng nhớ bản thân lâu rồi mới hút thuốc lại.

Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng vỗ về sống lưng hắn, khoác lên mình hắn một tấm áo bông.

Sở Vân Thăng không quay đầu lại, cũng có thể cảm nhận được cái cảm giác quen thuộc này. Khi hắn vẫn còn rất nhỏ, bàn tay này từng vô số lần giúp mình và Cảnh Dật Cảnh Điềm đắp chăn, quạt mát, xua đuổi muỗi, được nó nhẹ nhàng vỗ về đi vào giấc mộng...

"Xin lỗi, cô, con vừa rồi..." Sở Vân Thăng nhẹ nhàng nói, dập tắt tàn thuốc, mũi cô sợ nhất là mùi thuốc lá.

"Đứa nhỏ ngốc, không phải là lỗi của con, là cô không đúng, dọa con sợ." Sở Hàm ôn hòa cầm lấy hai tay Sở Vân Thăng, cắt lời hắn.

Sở Vân Thăng giật giật khóe miệng, nhưng chung quy cũng không phát ra âm thanh gì.

Trong thời đại Bóng Tối lạnh như băng này, sức mạnh mạnh mẽ chỉ là thủ đoạn giúp cho người ta sống tiếp, mà đống đổ nát nơi tâm hồn, mới là ngọn nguồn chân chính làm cho con người ta gục ngã.

Cho nên, không cần nói thêm gì nữa, sự ấm áp khi cô vỗ về hai tay đã chậm rãi xoa dịu nỗi lòng bồi hồi của hắn, hiếm hoi xuất hiện một tâm tình bình yên êm ả.

...

"Anh, trung đoàn trưởng Chúc đến tìm anh." Một giọng nói mềm mại nhất thời phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

Sở Vân Thăng "ừ" một tiếng, nâng cô Sở Hàm lên, khi đi qua bên người Cảnh Điềm, thấy vẻ mặt áy náy và buồn bã của nàng, trong lòng bỗng run lên, đưa tay véo véo cái cằm nhẵn bóng của nàng, bất ngờ làm một cái mặt quỷ, thừa lúc nàng thình lình ngẩn người, vội vàng chạy đi, nhanh chóng đi đến phòng họp tầng bảy.

Nhưng mà, khi đến phòng họp, đối mặt với khuôn mặt tinh xảo, phong thái bức người của Chúc Lăng Điệp, Sở Vân Thăng đã đổi lại cho mình khuôn mặt nghiêm nghị và tỉnh táo, hoàn toàn không còn chút dấu vết nào của sự phẫn nộ hay vẻ bông đùa lúc trêu chọc Cảnh Điềm không lâu trước.

Lúc này, đại khái đã là hơn 21 giờ, nếu là trong thời đại Mặt Trời thì đây chẳng qua mới chỉ là khoảng thời gian bắt đầu đời sống về đêm, mà ở thời đại Bóng Tối, lại đã là đêm khuya rồi!

"Hành động lại bị đẩy sớm!" Chúc Lăng Điệp vừa đến liền đi thẳng vào chủ đề, tính cách của nàng trước nay luôn ngay thẳng.

"Lúc nào?" Sở Vân Thăng thầm giật mình, người áo choàng chẳng lẽ điên rồi sao, đẩy sớm hết lần này lại tới lần khác.

"0 giờ tối hôm nay, tất cả võ sĩ Bóng Tối đều lập tức được triệu tập đến khu trung tâm!" Chúc Lăng Điệp bỗng thở dài một hơi, lộ ra nàng dường như cũng không tán thành quyết định này.

"Cô gái sau lưng các người kia chẳng phải có thể đánh ngang tay với người áo choàng sao? Thế nào toàn nghe lời y không vậy?" Sở Vân Thăng nói với giọng mang chút châm chọc.

"Chúng tôi đã tận lực." Chúc Lăng Điệp đáp lời với vẻ mặt không thể khác được.

"Tôi biết rồi, lúc 0 giờ, chúng tôi sẽ đến đúng giờ, tôi muốn sắp xếp vài chuyện trong nhà, cô đi trước đi." Sở Vân Thăng bây giờ còn chưa muốn có xích mích với cô gái áo trắng, tối thiểu là trước khi Tử Viêm Ma Trùng khôi phục lại được sức mạnh.

"Cảm ơn anh..." Chúc Lăng Điệp không hiểu sao nói một câu, sau đó vội vã đứng dậy rời đi.

Khi bóng dáng yểu điệu của nàng sắp biến mất khỏi phòng họp, Sở Vân Thăng đột nhiên ngẩng đầu bổ sung một câu: "Hy vọng sau khi tôi tiến vào phản thế giới, các người có thể giữ lời."

Chúc Lăng Điệp bỗng nhiên quay đầu lại, nở một nụ cười rung động lòng người: "Đương nhiên!"

Kỳ thực sau khi bốn Vua Bóng Tối theo sau hai tên dị tộc tiến vào phản thế giới, cá nhân có thể uy hiếp đến tòa nhà văn phòng cơ bản là không có. Cái mà Sở Vân Thăng lo lắng nhất chỉ có thế lực bộ đội của Phương Việt Hậu mà thôi.

Đương nhiên nếu như đối thủ của ông ta là Chúc Hi Thụy không đến mức ngu ngốc, tất nhiên sẽ biết cần làm thế nào.

"Lão Đinh, Diêu Tường, Lục Vũ, chúng ta cùng nhau họp." Sở Vân Thăng bình tĩnh nói.

"Anh Sở, cái ý tưởng ngu ngốc ngày hôm nay là do em..." Diêu Tường ỉu xìu chủ động nhận tội.

"Không cần nói chuyện này, nói việc chính." Sở Vân Thăng nhìn thoáng qua Đinh Nhan, cô nói với bản thân chủ ý "sinh nhật" cuối cùng là do bà đưa ra, bảo hắn không nên trách người khác, nhưng nếu không có sự đồng ý của Đinh Nhan, những người ở dưới đó tuyệt đối sẽ không dám xằng bậy.

Trong mắt bọn họ, Sở Hàm ôn hòa nhã nhặn, mà Đinh Nhan thì thưởng phạt không nể tình, so sánh với nhau, tuy rằng Sở Hàm ở tòa nhà văn phòng có địa vị cao cả, nhưng những gia quyến kia đa số đều e sợ Đinh Nhan hơn.

Đinh Nhan rốt cuộc có ý tưởng gì mà lại đồng ý làm vậy, bây giờ Sở Vân Thăng đã không có thời gian nghe y giải thích nữa.

Có điều hắn hiểu rõ ràng, nếu là chuyện mà Sở Hàm quyết định, nhất là khi đó là những chuyện liên quan đến sinh hoạt gia đình của Sở Vân Thăng, Đinh Nhan dù cho có ý kiến, thì y vẫn là một người ngoài, không thích hợp xen mồm vào. Việc nhà, có đôi khi rất phức tạp.

"Tiến vào phản thế giới, tuy rằng bọn họ nói nhanh thì chỉ cần năm ba ngày, chậm thì bảy tám ngày. Nhưng cũng không thể không đề phòng có chuyện ngoài ý muốn, không thể trở về nhanh như vậy được, lúc tôi không có mặt, lão Đinh anh phải sắp xếp chuyện phòng vệ của tòa nhà văn phòng cho tốt." Sở Vân Thăng đầu tiên là nói đến vấn đề an toàn, cũng là việc quan trọng nhất.

"Các cậu đi rồi, bên trong Kim Lăng thực ra là không cần lo lắng, chủ yếu vẫn là uy hiếp từ côn trùng thôi, có điều chúng ta đã có được quyền bảo hộ từ 'Phương án cuối cùng' của tổng bộ chỉ huy, vào thời điểm nguy cấp, có thể thối lui đến khu trung tâm, chấp hành phương án." Đinh Nhan gật đầu một cái nói.

Sở Vân Thăng lại từ trong túi rút ra hai tờ giấy chi chít chữ, đặt lên bàn, một tờ đưa qua cho Diêu Tường, một tờ đưa qua cho Lục Vũ, nghiêm túc nói: "Đây là chút tâm đắc mà gần đây nhất ta nghiên cứu năng lượng hỏa và năng lượng băng có được, hai người có thể thử dựa theo biện pháp ghi trong đó nâng cao năng lực của mình, nếu có chuyện thì lập tức nói cho ta biết. Mặt khác, phần tài liệu này, bây giờ giới hạn chỉ ba người các người biết, đừng loan truyền lung tung."

Phần tài liệu này đúng là tâm đắc nghiên cứu của Sở Vân Thăng, khi chỉnh lý biện pháp tu luyện của người tự thức tỉnh trong sách cổ, hắn đã tập trung hai loại thuộc tính khá phổ biến là hỏa và băng này làm đối tượng giải mã ký tự và nguyên cứu trọng điểm.

Mãi đến gần nhất, hắn mới có thể dùng ngôn ngữ và chữ viết hiện nay tổng kết ra mỗi loại một phần phương pháp tu luyện cấp thấp mà hiện nay hắn có thể đọc hiểu và xác định không có sai sót.

Về phần hiệu quả tu luyện, Sở Vân Thăng không biết, hắn không phải người thức tỉnh, không cách nào tự mình thử nghiệm.

Hôm nay tình thế càng ngày càng khẩn trương, không cần nói đến hai kẻ dị tộc kia, mà dù là Tử Viêm Ma Trùng, loại quái vật này một khi nhiều lên cũng đã cực kỳ phiền phức, thêm một người của mình có thể chống chọi, thì cũng ý nghĩa giảm bớt một phần áp lực cho mình.

Diêu Tường là võ sĩ Bóng Tối cấp ba, Lục Vũ là cấp hai hạng Giáp, nếu muốn mau chóng đột phá cấp bốn, đạt đến trình độ Vua Bóng Tối, chỉ dựa vào những kinh nghiệm mà tổng bộ võ sĩ Bóng Tối tổng kết ra chắc chắn sẽ không đủ.

"Anh Sở? Đây là!?" Diêu Tường kinh ngạc nhìn trang giấy trong tay, không hiểu ra sao.

Mà trái ngược với gã, Lục Vũ chỉ nhìn thoáng qua, liền trịnh trọng thu vào.

Ngay cả Đinh Nhan trước giờ luôn bình tĩnh, trong ánh mắt cũng lóe lên vẻ khiếp sợ.

Sở Vân Thăng có thể làm ra rất nhiều thứ ly kỳ cổ quái, thậm chí có thể tay không biến ra một đống lớn đồ đạc, những cái này Diêu Tường biết, nhưng không ngờ hắn lại có thể đưa ra phương pháp nâng cao năng lực võ sĩ Bóng Tối mà cả Kim Lăng đều có thể trở nên điên cuồng!

Võ sĩ Bóng Tối trong toàn thành Kim Lăng, đối với việc làm sao mới có thể nâng cao năng lực thực sự là vắt hết óc, các loại báo cáo nghiên cứu có thể chất đống thành núi, nhưng cũng chẳng có một cái nào thực tế, có thể thực hiện.

Thỉnh thoảng có một hai võ sĩ Bóng Tối thiên phú cực cao, trong quá trình lần mò moi móc ra được vài kinh nghiệm mấu chốt, cũng đều coi nó như trân bảo. Trong thời đại này, thế lực chính là tính mạng, là quyền lực, cũng là tất cả!

Hơn nữa, nghe nói tên dị tộc kia chính là lợi dụng biện pháp nâng cao thực lực mà tất cả võ sĩ Bóng Tối năng lực băng hỏa đều rất cần, lôi kéo được sự ủng hộ của một lượng lớn võ sĩ Bóng Tối.

Bây giờ Sở Vân Thăng nói là đúng, thì nó chắc chắc đúng. Bất luận là Diêu Tường hay Đinh Nhan, Lục Vũ đều biết Sở Vân Thăng trước nay nhất ngôn cửu đỉnh, tuyệt không bốc phét!

Nếu chỉ từ mặt thực lực mà nói, Sở Vân Thăng khó khăn lắm mới có thể ngang tay được với hai tên dị tộc, nhưng với ý nghĩa của phần tài liệu này đối với thế lực của toàn bộ tòa nhà văn phòng, thì trong mắt Đinh Nhan, Sở Vân Thăng đã hoàn toàn có thể ngồi ngang hàng với hai kẻ dị tộc đó, thậm chí là vượt qua!

Thứ bọn họ có, Sở Vân Thăng đều có!

Nhưng thứ Sở Vân Thăng có, bọn họ lại không có!

Đinh Nhan nở một nụ cười tràn đầy tin tưởng với Sở Vân Thăng, nếu nói trước đây đối với các thế lực khắp Kim Lăng hay thậm chí là đối với côn trùng, y có được năm phần tự tin, thì bây giờ nó đã chạm thẳng đến mười phần rồi.

Biện pháp tu luyện, từng tầng từng tầng tỉ mỉ phân chia theo đẳng cấp cao thấp, vậy là có thể trực tiếp chế tạo đồng thời khống chế một đoàn thể có tính liên kết chặt chẽ và lợi ích thống nhất, đây chính là giá trị nòng cốt mà những bang phái võ sĩ Bóng Tối rời rạc trước đây của Kim Lăng hoàn toàn không có được!

Y thậm chí có thể đoán trước, một thời đại chân chính thuộc về võ sĩ Bóng Tối, đã chính thức bước vào "cảnh đầu tiên", mà không chỉ là "màn dạo đầu" như trước nữa.

******

Đến gần 0 giờ, Sở Vân Thăng dẫn theo các võ sĩ Bóng Tối của tòa nhà văn phòng xuất hiện tại khu trung tâm, dừng lại tại xung quanh vị trí ban đầu của bia đá.

Hắn đến rất muộn, hầu hết tất cả võ sĩ Bóng Tối trong thành Kim Lăng đều đã tập hợp lại, dưới những ánh đèn cường quang sáng chói, đứng thành một vùng đông nghịt.

Chỉ huy rời rạc, người người pha tạp, cùng với đủ loại xe cộ tới tới lui lui, khiến toàn bộ sân bãi hết sức hỗn loạn, tính kỷ luật của võ sĩ Bóng Tối đúng là kém khá xa quân đội.

Những binh lính bình thường của bộ đội canh phòng, khi đối mặt với những võ sĩ Bóng Tối với sức mạnh thô bạo này, mỗi người đều như lâm đại địch.

Năm cái máy móc hình chóp tam giác cao đến mười mét, đã lóe lên ánh đèn kỳ dị, ông ông vận hành, xung quanh đều là trọng binh bảo vệ.

Danh tiếng của Sở Vân Thăng đã sớm lan truyền khắp Kim Lăng, nhưng người thật sự quen biết hắn thì lại không nhiều, ngược lại Đinh Nhan bên cạnh hắn, rất nhiều người liếc mắt liền nhận ra, rối rít nhường đường cho y.

Kỳ thực Sở Vân Thăng cũng không muốn đi đến phía trước, hắn chỉ cần đứng ở phía sau quan sát là được rồi, bây giờ chẳng qua chỉ là mở cửa vào lối đi, chờ sau khi mở ra, bộ đội canh phòng sẽ lập tức dọn bãi, đảm bảo cho hai tên dị tộc dẫn theo mấy Vua Bóng Tối cùng với Sở Vân Thăng an toàn tiến vào phản thế giới.

Nhưng nếu người ta đã nhường đường, mình cũng không tiện mặc kệ, nên cũng ngẩng đầu đi ở trước nhất, mà hắn đúng là cũng muốn nhìn thử bộ dạng của gã áo choàng mà bản thân "thương nhớ" vô số lần này ra làm sao.

Tiễn Đức Đa nói không sai, người áo choàng đích thực là đỏ như lửa, áo tơi và áo choàng của y, tuy rằng không hợp với thời đại, nhưng lại cực kỳ tinh xảo, đều màu đỏ lửa, đồng thời trên áo tơi và áo choàng đều có in ký hiệu kỳ lạ.

Mặt của y ẩn sâu vào trong áo choàng, tối đen không thể quan sát, chỉ có thể thấy được lưỡi đao dài nhỏ thò ra dọc theo thân áo tơi của y!

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bảo Mẫu Ma Thú

Copyright © 2022 - MTruyện.net