Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 189 : Sáp nhập vân tiêu!
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 189 : Sáp nhập vân tiêu!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 189: Sáp nhập vân tiêu!

Nhưng ngoài dự liệu của Sở Vân Thăng, hắn vốn tưởng rằng sắp sửa lại xảy ra một trận chiến tranh giành quyền khống chế côn trùng phong ấn như lần trước.

Nhưng kỳ lạ là, sức mạnh của Mân chỉ "nhẹ nhàng" quét qua, giữ nguyên áp lực kêu gọi bình thường đối với côn trùng phong ấn, không giống như lần trước muốn cưỡng chế đoạt lấy.

Lập tức nó liền phát động đàn côn trùng hung hãn tấn công, cố gắng dùng một biện pháp khác tiêu diệt Sở Vân Thăng.

Mân là sinh vật có trí tuệ thần bí cấp cao, điểm ấy Sở Vân Thăng biết rõ, nó bỏ qua việc trực tiếp tranh đoạt khống chế ý thức của côn trùng phong ấn với Sở Vân Thăng, có thể là bởi đã nhận ra thân phận Sở Vân Thăng, nói cách khác, thương tổn mà lần trước sách cổ gây ra cho nó, vẫn còn đang ảnh hưởng đến phán đoán và hành động của nó.

Nếu nó không đến đoạt quyền, áp dụng biện pháp trực tiếp điều động đàn côn trùng tấn công mình, Sở Vân Thăng lại càng thoải mái phóng tay phóng chân, đại chiến với lũ côn trùng phủ kín trời đất đang ập đến.

Phía trước có cặp râu lửa của Tử Viêm Ma Trùng mở đường, quả nhiên là khác với lúc trước, phàm là Xích Giáp Trùng ngăn cản trước đường tiến tới của Sở Vân Thăng, không con nào tránh khỏi kết cục bị sợi râu dài quét trúng đốt cháy thành tro bụi.

Lúc Xích Giáp Trùng tràn đến quá nhiều, sóng lửa xung kích của Tử Viêm Ma Trùng liền đại hiểu uy lực, một lượt công kích qua đi, ngọn lửa hừng hực cuồn cuộn đốt cho con đường phía trước biến thành một hành lang dung nham nóng bỏng.

Ở xung quanh, chín con Kim Giáp Trùng lần lượt phun vòi lửa, đốt cho lũ Xích Giáp Trùng đang cố gắng bao vây cháy rụi không còn manh giáp, xác chết vương vãi khắp nơi.

Mà Sở Vân Thăng, lúc này đang đứng trên lưng Tử Viêm Ma Trùng, súng năng lượng tối trong tay không ngừng bắn lũ Thanh Giáp Trùng vồ xuống từ trên không, ngẫu nhiên có một hai con lọt lưới liền bị Edgar gắng gượng nổ súng bắn gục.

Tốc độ!

Cái Sở Vân Thăng muốn là tốc độ, hắn không màng thương vong, chỉ cần lao ra khỏi khu chất nhầy, côn trùng liền không còn cách nào uy hiếp hắn, tất cả công kích của hắn đều chỉ để giữ cho "trùng trận" không bị ngăn chặn, tăng tốc lao về phía trước!

Một khi bắt đầu giao chiến, Sở Vân Thăng liền thay đổi sách lượt, thay đổi tuyến đường, một lần nữa áp sát vào Cự Phần, khi đi ngang qua chúng thì lập tức tăng cường hỏa lực triển khai tấn công Cự Phần, khiến lũ côn trùng phải bỏ qua việc ngăn cản trùng trận, tập trung bảo vệ cho Cự Phần.

Càng đi vào sâu, Sở Vân Thăng càng cảm giác rõ ràng áp lực đang tăng dần, Xích Giáp Trùng trên mặt đất chen chúc chồng chất cùng một chỗ, con này bò lên mình con khác, hình thành từng bức tường côn trùng vững chãi kín kẽ.

Sức mạnh của Xích Giáp Trùng không cản được trùng trận, từng bức tường côn trùng dựng lên chỉ có thể làm chậm tốc độ tiến tới của trùng trận, nhưng đây cũng chính là chỗ trí mạng. Bầu trời phía trên trùng trận tụ tập càng ngày càng nhiều Thanh Giáp Trùng, khí thế cứ như thể muốn che kín luôn cả bầu trời.

"Ngài Lennon! Làm sao bây giờ?" Edgar kinh hoảng hét lên từ trong khe hở, y chưa bao giờ nhìn thấy nhiều Thanh Giáp Trùng như vậy tụ tập cùng một chỗ, đừng nói là tấn công, chỉ cần đè xuống cũng đã đủ đè chết bọn họ rồi!

"Câm miệng!" Sở Vân Thăng cực kỳ tỉnh táo, súng năng lượng tối vẫn không ngừng bắn phá, có thể giết thêm được một con thì áp lực sẽ ít thêm một chút.

Lũ côn trùng bay xanh sẫm dồn dập rung động hai cánh, bay vòng vòng ở vùng trời phía trên trùng trận, tiếng kêu rít bén nhọn chói tai, cho đến khi đã đạt đến quy mô cực kỳ khổng lồ, gần trên trăm con, bỗng nhiên đồng loạt rít gào lao xuống, như từng viên đạn pháo bắn thẳng xuống trùng trận bên dưới.

"Đi tìm chết đi!" Sở Vân Thăng chỉ chờ có thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, kiếm chiến kỹ bùng lên, mười hai luồng bóng kiếm cao tốc bay múa ngang dọc, hình thành nên một màn bóng kiếm gian nan che chắn phía trên trùng trận.

Lúc này kiếm chiến kỹ chỉ có thể thủ, không thể công, diện tích bao phủ của đám Thanh Giáp Trùng bay trên bầu trời quá lớn, bóng kiếm phóng lên căn bản không cách nào tiêu diệt tất cả chúng nó được, chỉ có thể hình thành nên màn bóng kiếm cắt ngang con đường lao xuống của chúng, ngăn cản chúng nó.

Vô số giáp vỡ, thịt nát, từ trong màn bóng kiếm giao cắt rơi xuống, chúng nó tuy nhiều, nhưng lại bị những bóng kiếm dũng mãnh cắt cho không tiến lên nổi một tấc.

Sau chiêu kiếm chiến kỹ đầu tiên, Sở Vân Thăng nhìn chằm chằm vào sự biến hóa sức mạnh của bóng kiếm, chọn đúng lúc bổ sung đòn kiếm chiến kỹ thứ hai, thủy chung giữ vững một tấm màn chết chóc mà Thanh Giáp Trùng không thể vượt qua trên đầu họ!

Đây cũng là nhờ có trùng trận thay Sở Vân Thăng gánh vác việc đối kháng với tất cả các đợt tấn công của Xích Giáp Trùng bên dưới, giúp hắn có thể tiếp tục duy trì tiến tới đồng thời vẫn có tinh lực đối kháng với uy hiếp từ bầu trời, mà không phải như lúc trước, động cái liền bị chúng nó vùi trong núi côn trùng.

Công kích từ mặt đất và bầu trời nối tiếp nhau đều đã đến, nhưng Sở Vân Thăng vẫn luôn cảm thấy có chút bất an, mà cái cảm giác này lại càng ngày càng mãnh liệt.

Khi từng đợt rung động như đất rung núi chuyển từ lòng đất truyền tới, hắn chửi thầm một câu: Khốn kiếp!

Là Kim Giáp Trùng.

Trong Trùng tộc, ngoại trừ cái lũ Tử Viêm Ma Trùng cực kỳ thưa thớt kia, thì phải kể đến cái lũ Kim Giáp Trùng biết độn thổ này rồi, bình thường chúng nó sẽ không tụ tập cùng một chỗ, mà là tốp năm tốp ba phân bố trong đàn Xích Giáp Trùng, nhưng bởi vì có sự tồn tại của Mân, hết thảy đều trở nên có thể, những đợt tấn công có tổ chức của lũ Thanh Giáp Trùng triệu tập từ bốn phương tám hướng trên bầu trời chính là chứng minh tốt nhất cho sự ảnh hưởng của Mân đến chúng nó.

Sở Vân Thăng chủ động phóng ra đòn kiếm chiến kỹ thứ ba, sớm tiêu diệt sạch sẽ đợt Thanh Giáp Trùng thứ ba vừa lao xuống, liền vội vã thôi thúc trận hình côn trùng phong ấn xông về phía trước, cái lũ Kim Giáp Trùng độn thổ dưới đất kia bất cứ lúc nào cũng có thể đột ngột trồi lên từ một chỗ nào đó.

Hơn nữa, từ sự rung động trong lòng đất mạnh mẽ cỡ này, thì lũ Kim Giáp Trùng mà Mân triệu tập đến tuyệt đối sẽ không ít hơn số côn trùng phong ấn của mình.

Xích Giáp Trùng dường như biết được khốn cảnh của Sở Vân Thăng, không màng tính mạng lần nữa hợp lại tạo thành bức tường côn trùng dày đặc phía trước, giữ chặt lấy bước chân tiến về phía trước của Sở Vân Thăng.

Mà lũ Xích Giáp Trùng đứng ở phía sau, cũng liều mạng phun chất nhầy về phía trùng trận của Sở Vân Thăng.

Lần trước Sở Vân Thăng thiếu chút nữa đã bị chấy nhầy của bọn chúng dìm cho chết vì trúng độc, lần này đã sớm đề phòng, hắn điều riêng ra một con Kim Giáp Trùng phun vòi lửa về phía chất nhầy bắn tới từ bốn phương tám hướng, trực tiếp đốt cháy chất nhầy ngay giữa không trung.

Ngọn lửa thông thường không thể đốt cháy được chất nhầy ăn mòn, nhưng vòi lửa mà Kim Giáp Trùng phun ra thì có thể, vòi lửa có ẩn chứa một lượng lớn năng lượng hỏa, đồng thời cũng có cùng thuộc tính với chất nhầy ăn mòn, có thể dễ dàng đốt cháy được chất nhầy ăn mòn mà Xích Giáp Trùng phun ra.

Thấy phun chất nhầy không có tác dụng, lũ Xích Giáp Trùng dứt khoát bỏ qua việc tiếp tục tấn công bằng chất nhầy, tập trung bao vây ngăn trở trùng trận của Sở Vân Thăng, lần nữa trì hoãn tốc độ phá vòng vây của hắn.

Ầm!

Một cái đầu Kim Giáp Trùng không thuộc về côn trùng phong ấn của Sở Vân Thăng, từ vị trí đoạn giữa của trùng trận, chui ra khỏi mặt đất, nhưng nó còn chưa kịp há mồm phun vòi lửa, thì đã bị Sở Vân Thăng vốn nãy giờ vẫn cực kỳ đề phòng tình hình dưới lòng đất, từ phía trước cấp tốc phóng về một đòn kiếm chiến kỹ, phối hợp với hai con Kim Giáp Trùng phong ấn bên cạnh, thoáng cái đã đập cho cái đầu nó nát bét.

Kiếm Thiên Ích loại hai không chỉ có độ sắc bén của bản thân vượt xa trước kia, mà độ sắc bén của bóng kiếm phát ra cũng được nâng cao trên diện rộng, lại phối hợp thêm với chiến năng "phá giáp" mạnh mẽ đặc hữu, mặc dù khi đối phó với Tử Viêm Ma Trùng thì vẫn còn chút tốn sức, nhưng tập trung mười hai bóng kiếm lại giết chết một con Kim Giáp Trùng thì cũng không khó khăn!

Con Kim Giáp Trùng đầu tiên chui ra khỏi mặt đất trong nháy mắt đã mất mạng, không hề mang ý nghĩa là nguy hiểm đã kết thúc, nối tiếp theo sau nó, ở giữa, phía trước, phía sau trùng trận của Sở Vân Thăng, đồng thời chui ra tổng cộng gần hai mươi con Kim Giáp Trùng hung ác, triệt để vây chặt bọn hắn ở chính giữa.

Vòi lửa do hai mươi con Kim Giáp Trùng phun ra, tựa như một tấm lưới lửa bao phủ trùng trận vào một chỗ, đốt cháy bọn hắn.

Đồng thời, côn trùng phong ấn của Sở Vân Thăng cũng phản kích, hoàn toàn không chút e ngại tấn công về phía "kẻ địch" có số lượng gấp đôi chúng nó.

Hơn ba mươi luồng lửa to dài, biến toàn bộ mặt đất thành một biển lửa rực rỡ, ánh sáng chói lọi, những con Xích Giáp Trùng đến gần bọn họ, đến cả cơ hội tránh né cũng chẳng có, liền bị đốt thành một đống dung dịch...

Uuu! Uuu! Uuu!....

Sở Vân Thăng lập tức kích hoạt một tấm Băng Toàn phù đã chuẩn bị sẵn, nếu như không nhanh chóng giải quyết đám Kim Giáp Trùng này, tăng tốc rời đi, thì Mân sẽ triệu tập ngày càng nhiều côn trùng cấp cao tham gia bao vây tiêu diệt mình, đến lúc đó đến nửa bước cũng khó đi.

Kích hoạt phù thể Băng Toàn phù, một lượng năng lượng băng khổng lồ tụ tập đến, ầm một tiếng, lấy Sở Vân Thăng làm trung tâm, hình thành một vòng xoáy vòi rồng băng mạnh mẽ, vô số mũi băng dài nhọn từ trong vòi rồng hỗn loạn xoay tròn bắn ra bốn phía xung quanh.

Ngoại trừ côn trùng phong ấn cũng thuộc về nguyên khí bản thể của Sở Vân Thăng, thì tất cả quái vật trong đường kính năm mươi mét đều gặp phải đòn tấn công mãnh liệt của Băng Toàn phù!

Xích Giáp Trùng có thực lực tương đối yếu, bị những mũi băng mạnh mẽ tràn đầy năng lượng đâm cho vết thương chồng chất, ghim chặt trên mặt đất, Kim Giáp Trùng có thực lực mạnh hơn thì trực tiếp tử vong một phần ba, hai phần ba còn lại thì toàn thân đều là những lỗ thủng đẫm chất nhầy lưu lại do mũi băng đâm phải, còn muốn phát động công kích thì đã lực bất tòng tâm!

Sở Vân Thăng mặc dù từng thử nghiệm qua uy lực của Băng Toàn phù một lần, nhưng vẫn bị thế công dễ dàng quét ngang tất cả của nó làm chấn động, không khỏi thầm nghĩ, nếu như trong tay mình có trên trăm tấm Băng Toàn phù thế này, chỉ cần không xuất hiện số lượng Tử Viêm Ma Trùng quy mô lớn, hoặc là loại quái vật nào đó ngoài dự đoán khác, thì việc xông ra khỏi khu chất nhầy cũng chẳng phải là vấn đề.

Đáng tiếc, trong tay hắn hiện tại chỉ có 15 tấm!

Cho nên tranh thủ cơ hội Kim Giáp Trùng phe côn trùng trọng thương không có hơi sức tấn công, Sở Vân Thăng lập tức thúc giục trùng trận của mình tiếp tục tăng tốc lao tới, mục tiêu của hắn là nhanh chóng thoát khỏi khu chất nhầy, chứ không phải là giết bao nhiêu côn trùng.

Trận chiến vừa rồi, chẳng qua chỉ vài phút, phe côn trùng mặc dù gặp phải thương vong thảm trọng, nhưng Sở Vân Thăng cũng tổn thất mất một con Kim Giáp Trùng phong ấn, và hai con khác bị thương.

Cũng may, hắn còn có bổ sung, giữ vững được năng lực tấn công phòng thủ của trận hình.

Trùng trận của Sở Vân Thăng như một cỗ máy xua côn trùng rực lửa, thẳng đường quét sạch mọi chướng ngại, lưu lại vô số kể xác chết côn trùng, dũng mãnh phóng thẳng về phía trước.

Côn trùng dùng đủ các loại biện pháp cố gắng ngăn cản hắn, cũng chẳng có cái nào hiệu quả!

Chúng nó thậm chí không quan tâm đến việc nhỡ tay làm hủy hoại vùng đất chất nhầy của mình, vận dụng lũ quái vật như con rắn dài đồng loạt bắn cầu lửa về phía Sở Vân Thăng, nhưng cũng vẫn không thể ngăn cản trùng trận tiến bước.

Buổi chiều hơn 14 giờ.

Sở Vân Thăng không còn biết mình đã đi được bao nhiêu cây số, chỉ cảm thấy như vùng đất chất nhầy này như vĩnh viễn đều không đến được điểm cuối.

Xác chết của côn trùng lưu lại sau lưng hắn đã vượt qua tổng số quái vật mà hắn săn giết trong hai tháng nay, nhưng luôn có côn trùng như vô cùng vô tận tiếp tục chặn ngang trước mặt hắn.

Mà vật tư chiến đấu của Sở Vân Thăng thì đã không còn bao nhiêu, Kim Giáp Trùng trong trùng trận chết đi lại bổ sung, bổ sung lại chết đi, côn trùng phong ấn dự trữ chỉ còn lại có một con Tử Viêm Ma Trùng, một con Kim Giáp Trùng và cùng với năm con Thanh Giáp Trùng chưa đến thời khắc cuối cùng thì chưa sử dụng.

Rốt cuộc, sau khi lướt qua một sườn núi bị bao phủ trong chất nhầy, trước mặt bỗng trở nên sáng sủa thoáng đãng, Sở Vân Thăng giật giật lỗ mũi, xuất hiện trước mắt hắn không phải là vùng đất không có chất nhầy mà hắn hằng ao ước, mà là một tòa Cự Phần siêu cấp so với những Cự Phần khác còn to gấp mười lần.

Dưới tòa Cự Phần này, côn trùng vô số, lúc nha lúc nhúc, vây quanh bảo vệ nó chật như nêm cối, tiếng côn trùng rít gào thảm thiết liên tiếp vang lên.

Loại âm thanh này Sở Vân Thăng lại có chút quen tai, chính là cái âm thanh từng nghe thấy từ cái máy phân tích âm thanh của giáo sư Tôn ở tổng bộ nghiên cứu, đó là âm thanh cảnh báo và khẩn trương giữa lũ côn trùng với nhau!

Càng ngày càng có nhiều côn trùng bỏ qua việc bao vây chặn đường lui phía sau của Sở Vân Thăng, gia nhập vào hàng phòng ngự trước mặt Cự Phần siêu cấp, thậm chí còn khiến cho Sở Vân Thăng cảm nhận được một loại mùi vị như chúng vừa thất kinh vừa vô cùng khẩn trương.

Đám khốn kiếp này rốt cuộc biết sợ rồi!

Sở Vân Thăng hung hăng chửi thề một câu, định nhổ một bãi đờm, lại phát hiện mình vẫn còn đang mang mặt nạ bảo hộ, chỉ đành nuốt ngược trở lại.

Đó nhất định là vị trí nòng cốt của Trùng tộc vây quanh Kim Lăng!

Bản thân đánh bậy đánh bạ, không ngờ lại đâm thẳng đến cái chỗ này.

Chờ đã, Sở Vân Thăng ngưng mắt nhìn, tỉ mỉ đánh giá chỗ này, bỗng nhiên nhớ ra, đây không phải là cái trạm nhỏ của Lô Quốc Long, cái trạm nhỏ xuất hiện lối đi "mặt kính" kia sao?

Chẳng lẽ là Mân ở nơi này?

Sở Vân Thăng lần nữa thông qua côn trùng phong ấn cảm nhận sức mạnh kêu gọi của Mân, vẫn chẳng hề mạnh lên chút nào, theo đạo lý thì hẳn cách nó càng gần, sức mạnh kêu gọi phải càng lớn mới đúng, vậy nó không phải tại nơi này!

Như vậy, cái con côn trùng to như một núi thịt từng xuất hiện ở đây, rốt cuộc là cái gì?

Sở Vân Thăng híp mắt, vị trí của Cự Phần siêu cấp chính là cái trạm nhỏ khi trước, nơi đó có sức dụ dỗ vô cùng lớn đối với hắn!

Hắn kiên trì đến bây giờ là vì cái gì? Chẳng phải là vì muốn xuyên qua không gian, tiến vào trong thế giới côn trùng, tìm kiếm Kim Lăng đã mất tích hay sao?

Trong nháy mắt đó, trái tim Sở Vân Thăng rung lên!

"Shit!" Edgar từ trong khe hở ngóc đầu ra, nhìn một lượng lớn Thanh Giáp Trùng đang gấp rút chạy tới từ phía chân trời, kinh ngạc đến ngây người, bật thốt lên.

Một tiếng kêu sợ hãi của Edgar đã đánh thức cái nội tâm đang rục rịch muốn động của Sở Vân Thăng, Mân không biết mình đã sắp đến độ sơn cùng thủy tận, cho nên mới phải khẩn trương như vậy.

Nhưng chính bản thân Sở Vân Thăng thì hiểu rõ, với vài thứ ít ỏi còn lại trong tay mình, căn bản không thể công phá nổi cái tòa Cự Phần siêu cấp này.

Ngoài ra từ phía tây lại có hai con Tử Viêm Ma Trùng vội vã huơ râu lao đến, đã triệt để xua tan cái ý định liều mạng thử một lần trong đầu Sở Vân Thăng.

Nếu như Edgar lúc này biết được Sở Vân Thăng không phải đang định chạy trốn, mà là chuẩn bị quyết sống chết đánh một trận, đoán chừng sẽ bị dọa cho đái cả ra quần luôn rồi!

Có điều tình huống bây giờ của y cũng không khá hơn bao nhiêu, bởi vì Sở Vân Thăng sau khi hét lên một tiếng, vẫn như cũ dẫn theo trùng trận phóng như bay về phía cái Cự Phần siêu cấp kia.

Vô số côn trùng bên dưới Cự Phần siêu cấp thấy hắn tăng tốc lao đến, tất cả đều như "sôi trào"...

"Ngài Lennon! ...." Edgar cảm thấy Sở Vân Thăng nhất định là điên rồi!

Sở Vân Thăng không điên, ngược lại hiện tại hắn vô cùng tỉnh táo, nếu côn trùng và Mân cực kỳ quan tâm đến cái Cự Phần siêu cấp này, vậy thì chính là một cơ hội tuyệt hảo, chỉ cần chia ra đại bộ phận côn trùng phong ấn tập trung cường công cái chỗ này, hấp dẫn lực lượng chủ yếu của bọn chúng, kéo dài thời gian, thì hắn và Edgar sẽ có cơ hội tranh thủ tăng tốc xông ra khỏi khu chất nhầy.

Nhưng trước đó, hắn phải "giải quyết" được hai con Tử Viêm Ma Trùng vừa chạy đến.

Biện pháp giải quyết rất đơn giản, Sở Vân Thăng tiêu hao lượng tinh lực cực lớn để luyện chế Băng Khốn phù, chính là vì sự xuất hiện của Tử Viêm Ma Trùng.

Hai con Tử Viêm Ma Trùng, Sở Vân Thăng không tiếc bất cứ giá nào, tung ra bốn tấm Băng Khốn phù, hắn đang đánh liều ở phía trước nhất định sẽ không có thêm Tử Viêm Ma Trùng nữa, bằng không Mân cũng sẽ không triệu tập hai con từ phía tây qua đây.

Một tấm Băng Khốn phù đã đủ để khóa chặt Tử Viêm Ma Trùng, huống chi là hai tấm, trong chốc lát chúng nó đừng hòng có thể thoát được.

Lúc này, khi đã chế ngự được hai con Tử Viêm Ma Trùng - thủ đoạn tấn công lớn nhất của Mân, Sở Vân Thăng thông qua côn trùng phong ấn cảm giác được rõ ràng, Mân trước giờ vẫn luôn có vẻ coi thường loài người, không ngờ cũng xuất hiện một chút hoảng loạn!

Cơ hội không thể để mất, Sở Vân Thăng lập tức dốc hết sức mạnh toàn thân, xua đuổi hết tất cả sức mạnh kêu gọi của Mân ảnh hưởng đến côn trùng phong ấn ra ngoài.

Như vậy, hắn có thể thả thêm được hai con côn trùng phong ấn, một con Tử Viêm Ma Trùng và một con Kim Giáp Trùng còn sót lại, đạt đến số lượng 12 con, nếu nhiều hơn nữa thì bằng vào thực lực bản thân hắn không thể nào khống chế được.

Sở Vân Thăng một mặt khống chế một con Tử Viêm Ma Trùng dẫn theo bảy con Kim Giáp Trùng lao thẳng vào giữa biển côn trùng chắn trước Cự Phần, mà một mặt thì khống chế con dưới chân, dẫn theo ba con Kim Giáp Trùng còn lại, bao gồm cả con chứa Edgar, cấp tốc thay đổi phương hướng, đột phá về phía vòng ngoài!

Phần lớn côn trùng đều xông về phía tám con côn trùng phong ấn mà Sở Vân Thăng "hi sinh", số ngăn cản trước mặt Sở Vân Thăng thì càng ngày càng ít, càng ngày càng thưa thớt.

Mãi đến cuối cùng, trước mắt hắn không còn nhìn thấy Cự Phần, cũng không hề có Thanh Giáp Trùng nào bay lượn trên không nữa.

Liên hệ với tám con côn trùng phong ấn, từng cái từng cái theo sự chết đi của chúng mà chậm rãi biến mất, chỉ còn trơ lại liên hệ của một mình Tử Viêm Ma Trùng, càng ngày càng yếu, như thể lúc nào cũng có thể biến mất vậy....

Sở Vân Thăng dứt khoát phóng ra một con Thanh Giáp Trùng, leo lên lưng nó, thu bốn con côn trùng phong ấn cuối cùng dưới chân lại.

Kim Giáp Trùng bỗng nhiên biến mất, làm Edgar kinh hãi rơi thẳng xuống mặt đất phủ chất nhầy, sợ đến hồn phi phách tán!

Thanh Giáp Trùng ở tầm thấp lượn một vòng, vươn ra chân móc của nó, móc lấy phần vai trên áo Edgar, kéo hắn lên, nhanh chóng lướt qua không trung, hướng về thế giới ở phương nam, xuyên thẳng vào giữa tầng mây!

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Thanh Quan

Copyright © 2022 - MTruyện.net