Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 263 : Tình huống xấu nhất
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 263 : Tình huống xấu nhất

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 263: Tình huống xấu nhất.

"Cô gái?" Sở Vân Thăng ngây ra một lúc, kinh ngạc hỏi lại: "Cô gái gì cơ?"

Lấy hiểu biết có hạn của hắn đối với người áo choàng, tên dị tộc này cực độ miệt thị nhân loại, quan niệm đối đãi con người thật chẳng khác mấy so với con người đối đãi mấy loại động vật như chó lợn, tại sao lại cần phụ nữ loài người?

"Nghe nói là một cô gái Hàn Quốc, Uông chủ nô nói Hỏa sứ đại nhân đã từng gặp qua cô ta ở dưới núi lơ lửng, hơn nữa còn từng khen qua. Tam tướng quân khi biết được lập tức sai người dâng lên cho Hỏa sứ đại nhân." Tiểu Chân ở ngoài cửa đáp rành mạch..

Cô gái Hàn Quốc? Còn từng gặp qua?

"Là cái cô nữ minh tinh Hàn Quốc kia?" Sở Vân Thăng chợt nhớ tới thật là có chuyện như vậy, bật thốt lên.

Ban đầu khi hắn bọc tấm ga trải giường, đi xuyên qua thần vực tiến về phía khu chất nhầy, đích xác đụng phải một đám người thành Liệt Hỏa, trong đó có một cô nữ minh tinh Hàn Quốc gì đó, thời gian đã lâu rồi, mình cũng suýt nữa quên béng.

Chỉ có điều, gặp phải cô ta không phải là Hỏa sứ chân chính, mà là do Sở Vân Thăng giả dạng.

"Đúng vậy, cụ Viên." Tiểu Chân ngoài cửa trong lòng cứng lại, ngoài miệng lại không lộ ra chút nào trả lời.

Tam tướng quân lệnh cho nó phải đặc biệt chú ý độ thân mật trong mối quan hệ giữa Viên Hồng Tuyết và Hỏa sứ đại nhân. Trước đó Viên Hồng Tuyết đã bày ra chiến đao của Hỏa sứ đại nhân do ông ta bảo quản, đã khiến nó vô cùng khiếp sợ, khiếp sợ đến mức nó chần chừ không dám báo cáo tin tức này lên cho Tam tướng quân.

Mà bây giờ, đối với Hỏa sứ đại nhân mà nói, bất luận là phụ nữ nào, chẳng qua chỉ là một việc vặt, Viên Hồng Tuyết vậy mà cũng biết được, có thể thấy được độ thân mật giữa người này và Hỏa sứ đại nhân thực sự đã đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.

Mà Sở Vân Thăng trong nháy mắt liền có thể suy đoán ra dụng ý của ba người Lôi Minh, tuy rằng không biết có đúng hay không.

Cô nữ minh tinh Hàn Quốc này đã là chuyện rất nhiều ngày về trước, ba người này sớm không dâng cho Hỏa sứ, muộn không dâng cho Hỏa sứ, lại chọn ngay vào lúc này dâng lên, còn cố tình thông qua tiểu Chân truyền lời để mình xem xét trước một chút, ý tứ thăm dò nồng nặc.

Nhưng cụ thể muốn thăm dò cái gì, là muốn thử xem lực ảnh hưởng của bản thân đối với Hỏa sứ, hay là thái độ của bản thân đối với bọn hắn, Sở Vân Thăng cũng không phải quá rõ ràng.

Có điều, hắn cũng không muốn tốn tâm tư với mấy người Lôi Minh trên việc này, hắn không dư thời gian và tinh lực đi làm mấy chuyện đó. Lôi Minh trên thực tế căn bản không có lợi thế có thể "so chiêu" với mình, bọn hắn thậm chí còn không biết, bản thân hoàn toàn có thể lợi dụng phân thân Hỏa sứ, triệt để xóa ba người Lôi Minh bọn hắn ra khỏi thành Liệt Hỏa, một lần nữa bồi dưỡng ra thế lực mới.

Chẳng qua, Sở Vân Thăng tạm thời muốn lợi dụng sức mạnh của thành Liệt Hỏa, rất nhanh hắn sẽ phải rời khỏi phạm vi thần vực, đối với mấy cái loại chuyện phức tạp, quan tâm vụn vặt kia, có thể bớt được việc nào thì hay việc đó, đến tận bây giờ, mình bị giày vò làm đến tắm rửa cũng tắm không xong đây....

Xem ra chính mình phải tìm chuyện gì đó, mượn cơ hội uy hiếp ba người Lôi Minh, khiến bọn hắn hiểu rõ ràng mình và bọn hắn hoàn toàn không nằm trên cùng một cấp bậc, bằng không mấy chuyện phiền toái không biết sẽ còn bao nhiêu nữa.

"Ngày hôm nay không gặp, ta phải nghỉ ngơi, ngày mai hẵng nói." Sở Vân Thăng cố ý nói thành bản thân muốn nghỉ ngơi, mà không phải là Hỏa sứ, phát ra một tín hiệu cực kỳ cứng rắn của bản thân cho tiểu Chân, còn làm sao suy đoán thì cứ để ba người Lôi Minh đi suy nghĩ đi, hắn thật đúng là mệt mỏi lắm rồi.

"Ngươi cũng đi ra ngoài đi, bảo con bé tiểu Chân kia sắp xếp một chỗ ở cho các ngươi, ngày mai dẫn theo Laura kia đến gặp ta sớm một chút." Sở Vân Thăng vỗ vỗ vai Edgar, phân phó.

Có một người có thể tin tưởng như Edgar thay hắn tìm kiếm tung tích ba gã ứng viên, Sở Vân Thăng có thể dành ra ngày mai để toàn tâm toàn ý khôi phục thương thế của bản thân, bất kể là ở đâu khi nào, hắn đều hiểu thực lực cùng với trạng thái sức mạnh của bản thân mới là quan trọng nhất.

Edgar thấy khuôn mặt Sở Vân Thăng mệt mỏi rã rời, không dám quấy rầy, vội vã xin cáo lui, ra khỏi cửa phòng mới bỗng nhiên sực nhớ ra, thế mà đã quên hỏi ngài Lennon vì sao mấy ngày không gặp, lại đã biến thành cái bộ dạng này rồi?

Ngài Lennon quả nhiên là Super Man a, chuyện gì cũng có thể xảy ra... Edgar cõi lòng đầy kích động nhìn hai đồng hương vẫn còn đang nơm nớp lo sợ, thấp thỏm không yên ở ngoài cửa.

Sở Vân Thăng chờ mấy người rời đi cả rồi, mới thử độ ấm của nước một chút. Hôm nay, ở cái tiết trời lạnh muốn đóng băng cả trời đất này, nhiệt độ thùng nước đã sớm không cánh mà bay.

Rút thanh đao lửa của người áo choàng ra, cắm vào trong nước, thoáng kích phát nguyên khí, ngọn lửa trên trường đao bốc lên, năng lượng hỏa tinh thuần không mất bao lâu liền một lần nữa đun nóng nước trong thùng.

Trút hết quần áo, bước vào trong thùng gỗ, hai tay đặt ở sát biên giới thùng gỗ, ngâm mình trong nước tắm nóng hôi hổi hết sức thoải mái, đại chiến với người áo choàng một trận, sớm đã mệt mỏi rã rời nên Sở Vân Thăng rất nhanh liền mơ mơ màng màng chìm vào giấc mộng.

Trong giấc mơ, không biết là do bị nước nóng kích thích, hay là do bầu không khí thác loạn của thành Liệt Hỏa ảnh hưởng, cái "hạt giống" chôn dấu ở sâu trong nội tâm kia, bỗng nhiên rục rịch muốn động...

Hắn dường như trở về với căn phòng quen thuộc trước đây của hắn, nhìn thấy thân thể đã từng rất đỗi quen thuộc kia, khi hắn muốn áp sát lại, chẳng biết tại sao, xung quanh lại biến thành một chiếc giường gỗ giản dị, trên chiếc giường thô sơ có nằm một thiếu nữ không biết là hôn mê hay đang say ngủ, tựa như đã gặp qua ở đâu, nhưng dù thế nào cũng không thể nhớ ra.

Ngay khi hắn đang miệng khô lưỡi đắng, dục niệm không ngừng dâng lên, tâm hoảng ý loạn, đang muốn làm gì đó, thì đột nhiên đầu bị người gõ một phát thật mạnh. Hắn vội vàng quay đầu lại giận dữ nhìn, nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra đó là phụ thân già nua, khuôn mặt thất vọng đang nói với hắn: Vân Thăng à, giờ là lúc nào rồi mà còn đi suy nghĩ mấy chuyện linh tinh này, gia đình cô con đang cận kề nguy hiểm, con sao lại không hề để tâm chút nào vậy?...

Hắn vừa định mở miệng giải thích, lại phát hiện có thứ gì đó tràn vào trong miệng hắn, căn bản nói không ra lời, lúc này phụ thân đã biến mất, rồi đột nhiên xuất hiện hai ác quỷ một đỏ một trắng, cười gằn kéo hắn về hướng thâm uyên đen tối hít thở không thông, hô hấp càng ngày càng khó khăn, hắn liều mạng giãy dụa , phản kháng, trong lúc hoảng hốt, lại thấy bên dưới vực sâu, một bầy quái vật đang tàn nhẫn hành hạ gia đình cô đến chết....

Hắn thất kinh....

.... Rầm....

"Khụ.. khụ...."

Sở Vân Thăng đột ngột chui ra khỏi mặt nước thùng nước tắm, phun nước tràn ngập trong miệng ra, thở hổn hển từng hơi, ngực phập phồng không ngừng.

Là mơ sao, Sở Vân Thăng hoàn toàn không còn chút buồn ngủ nào, đưa tay lau giọt nước trên mặt đi, nhưng lại kinh ngạc a một tiếng..

Hắn nhớ rõ trên cánh tay phải của mình, khi so chiêu với người áo choàng đã bị đao lửa của nó chém trúng, lưu lại một vết đao thật sâu.

Sở Vân Thăng cũng không phải kinh ngạc vì vết đao khôi phục, bản thân Dung Nguyên Thể cũng đã có năng lực này, cái khiến hắn kỳ quái là, cơ thể vừa được chữa trị ra, rõ ràng là mềm mại hơn nhiều. Tuy rằng còn chưa thể đúng bằng với tuổi thật của hắn, nhưng ít nhất cũng không phải là của một lão già bảy mươi tuổi.

Quả nhiên sau khi cảnh giới tăng lên đến Dung Nguyên Thể tầng ba, các bộ phận thân thể đều đang cố gắng khôi phục lại trạng thái vốn có, những sinh mệnh đã mất đi kia dường như lại sắp quay trở về vậy.

Sở Vân Thăng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Nếu như hắn phải sống mãi với cái hình tượng lão già bảy mươi tuổi này, tuy rằng không ảnh hưởng tới tính mạng, nhưng sẽ luôn rất quái dị, hơn nữa cũng không cam lòng.

Một tảng đá trong lòng đã rơi xuống, mơ hồ nhớ tới "chỉ trích" mà phụ thân dành cho hắn trong mộng, Sở Vân Thăng tuy rằng biết rõ đó thật ra là phản ứng trong nội tâm hắn, nhưng một màn cuối cùng trước khi tỉnh lại quả thực làm hắn kinh hoàng. Trong lòng hắn hiểu rất rõ, nếu như Kim Lăng biến mất rồi kia không thể thủ được, cảnh tượng trong mộng kia tuyệt đối không phải là cảnh tượng hư ảo mà hắn tưởng tượng ra nữa, tình huống thực tế có lẽ sẽ còn kinh khủng hơn cả chục lần.

Phải mau chóng nghĩ cách tìm ra các ứng viên, giục thần vực tuyển ra người thích hợp, sớm rời khỏi cái nơi quỷ quái này. Sở Vân Thăng thầm nghĩ, lại chợt nảy ra một suy nghĩ dao động trong lòng, nếu như thần vực chậm chạm không quyết định được, hắn sẽ dứt khoát lợi dụng sách cổ giết vào thần vực, dùng vũ lực cưỡng chế phá vỡ hạn chế của nó.

Thời gian của hắn chính là tính mạng, thần vực có thể chờ được, nhưng hắn thì không thể. Hắn xác thực phải chuẩn bị sẵn sàng cho khả năng khai chiến với thần vực, hắn không thể tốn thời gian vô cùng vô tận không giới hạn ở chỗ này, nếu như thần vực một năm mà vẫn chưa quyết định được, chờ mình chạy đến được thế giới côn trùng, chỉ sợ Kim Lăng đến cả tro cũng chẳng còn rồi.

Nhưng nếu trở mặt với thần vực, trong lòng Sở Vân Thăng lại hoàn toàn không có chút nắm chắc nào, trong thế giới tinh thần ảo, hiện tại hắn ngoại trừ khả năng vẽ phù trên không, cùng với bảo hộ tiềm ẩn của sách cổ, còn chưa biết phải làm sao mới có thể chân chính phá hủy được nó.

Phải phá hủy thực thể núi Hoàng Sơn, hay là phải phá hủy cây trụ thông thiên khổng lồ bên trong thần vực? Sở Vân Thăng hoàn toàn không nghĩ ra, lấy thực lực của hắn bây giờ căn bản cũng không làm được.

Cho nên, bất kể như thế nào, thực lực mới là nhân tốt mấu chốt nhất.

Nếu như bây giờ hắn có cảnh giới Ba Nguyên Thiên, Minh lại có thể khống chế toàn bộ khu chất nhầy, vậy thì hắn liền có thể không cố kỵ gì dốc hết côn trùng phối hợp với binh lực của thành Liệt Hỏa, đánh hạ thành Xuy Tuyết, nắm sinh tử của mười ứng viên trong tay, trực tiếp đàm phán với thần vực.

Nhưng hiện tại hắn lại không có cái thực lực đó, có cuống cũng không nhanh hơn được. Việc có thể làm cũng chỉ là bứt rứt chờ đợi, một mặt làm theo hiệp nghị giữa mình và bóng người trong kính, cố gắng hết sức có thể bảo vệ an toàn cho các ứng viên, một mặt nắm chặt tất cả thời gian nâng cao thực lực của mình, ngày đêm không ngừng, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Trong thế đạo hôm nay, tìm được một người có thể tín nhiệm giúp mình đi làm những chuyện bí mật không phải chuyện dễ. Edgar đã trải qua nhiều lần khảo nghiệm, thậm chí là đối mặt với ranh giới sống chết cũng không hề bán đứng Sở Vân Thăng, mới khó khăn lấy được sự tín nhiệm của hắn.

Đại khái cũng chỉ có vài người có hạn trong tòa nhà văn phòng ở Kim Lăng, mới có thể được Sở Vân Thăng tín nhiệm như vậy.

Sở Vân Thăng ôm thanh đao lửa của người áo choàng, ngồi trên giường, thành thành thật thật đau khổ tu luyện pháp quyết khô khan vô vị của tiền bối. Hôm nay hắn đã đạt đến cảnh giới Dung Nguyên Thể tầng ba, nguyên khí bản thể càng thêm dồi dào tinh thuần. Mục tiêu kế tiếp, chính là tầng thứ tư, chỉ cần hoàn thành việc xây dựng Dung Nguyên Thể tầng thứ năm, kế tiếp liền có thể dốc sức cố gắng đột phá lên cảnh giới Ba Nguyên Thiên, tựa như gần ngay trước mắt, chạm tay là tới.

Mà ngược lại, phía Minh lại là phần mà hắn nhức đầu nhất, bất kể là khai chiến với băng tộc áo trắng của thành Xuy Tuyết, hay là tương lai có khả năng lật mặt với thần vực, côn trùng khu chất nhầy chính là sức mạnh bảo đảm lớn nhất, an toàn nhất, có thể dựa dẫm nhất của Sở Vân Thăng.

Mà có thể thực hiện tất cả những điều đó, chỉ có ấu thể Mân là Minh này mà thôi. Nhưng nó đến bao giờ mới có thể phá tan hạn chế của Cự Phần, nắm trong tay toàn bộ khu chất nhầy, Sở Vân Thăng lại hoàn toàn không biết, trong Cự Phần không hề tìm được thông tin gì về quy luật trưởng thành của Mân, chỉ có thể đi đến đâu hay đến đó.

. . .

Ngày thứ hai, khi ánh sáng yếu ớt trên bầu trời còn chưa ló dạng, ngoài dự liệu của Sở Vân Thăng là, người đầu tiên tới gặp hắn không phải là Edgar, cũng không phải tiểu Chân muốn đưa cô gái kia tới, mà lại là gã chủ nô tối hôm qua muốn hỏa thiêu đám Edgar kia.

Thỉnh tội tới rồi....

----o0o----

Click quảng cáo để ủng hộ diễn đàn!

Click Thanks để ủng hộ dịch giả!

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tử Bào Ký

Copyright © 2022 - MTruyện.net