Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 265 : Chính là để giết người
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 265 : Chính là để giết người

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 265: Chính là để giết người.

"Nguyện ý, tất nhiên là nguyện ý, có điều, ngài quản sự...." Edgar xé một nửa ổ bánh mỳ giao cho Laura, khó xử mở miệng.

Sở Vân Thăng trực tiếp ngắt lời y, dứt khoát nói: "Để cô ta tự nói đi."

Thái độ của hắn cũng rất đơn giản, nếu Laura tự cho rằng có thể đòi hỏi một điều kiện nào đó mà hắn không thể dễ dàng chấp nhận, hắn sẽ dứt khoát chấm dứt chuyện này, kẻ không thể dùng, chỉ có thể để mặc tự sinh tự diệt, sống hay chết không có liên quan gì đến hắn, hắn không muốn phải vướng vào đủ thứ khuôn sáo cứng nhắc.

Edgar còn đang cố gắng làm dịu bầu không khí, nữ chuyên gia thực vật học Laura trẻ tuổi với một mái tóc vàng óng xinh đẹp, chủ động tiến lên một bước, cúi người thật sâu trước Sở Vân Thăng, nói bằng thứ tiếng Hán không mấy thuần thục: "Ngài quản sự đáng kính, trước tiên phải cảm tạ ơn cứu mạng của ngài dành cho tôi, nếu không có sự xuất hiện của ngài, hiện tại tôi chỉ sợ đã không còn trên cõi đời này rồi."

"Ta không phải cứu ngươi, ta cứu y." Sở Vân Thăng đưa tay chỉ Edgar, cũng không có nhận phần cảm tạ của Laura.

Laura nở nụ cười mê người, làm như không nghe thấy tiếp tục mở miệng: "Ngài quản sự, vì báo đáp ân tình của ngài, tôi và Bendler nguyện ý làm việc cho ngài."

"Đi thẳng vào vấn đề đi, thời gian của ta cũng không nhiều." Sở Vân Thăng uống một ngụm nước ngọt, nói nhanh, vừa rồi Edgar cứ ấp a ấp úng, chắc chắn người phụ nữ này còn có điều kiện kỳ quái gì đó.

Laura gật đầu, người đàn ông Trung Quốc trước mắt có được quyền lực chí cao ở thành Liệt Hỏa, trong miệng Edgar lại càng thần bí tới cực điểm, cô nhớ rõ ràng khi ba người bọn họ bị bắt mang đi xử tử, Edgar vẫn luôn lẩm bẩm, nhất định sẽ có người tới cứu mình, cô và Bendler đều cho rằng Edgar bị dọa cho ngây ngốc mà thôi, lại không ngờ đến thời khắc cuối cùng, quả nhiên có người xuất hiện....

Đêm qua, cô đã cố gắng dò hỏi từ miệng Edgar, xem người đàn ông này, hay chính xác hơn là ông lão này có phải là vị "cứu tinh" mà Edgar nói đến kia không?

Không ngờ, Edgar trước giờ luôn thẳng thắn với cô lại bỗng trở nên ấp a ấp úng, chết sống cũng không chịu tiết lộ một chút thông tin, không nghi ngờ gì như vậy chỉ càng làm tăng thêm những suy đoán của cô về ông lão này.

Vừa rồi cô thấy được gã "chủ nô" tối hôm qua còn hung thần ác sát muốn giết chết ba người, khi ở trước mặt người đàn ông này lại có bộ dạng cung kính khép nép tới tận cùng, mà hết lần này tới lần khác, ông lão này lại có vẻ hết sức "hiền hòa" với Edgar, bởi vậy cô dám chắc giữa Edgar và ông lão này nhất định có mối quan hệ gì đó?

Edgar là một trong những người bạn tốt nhất của cô, từ trước đến nay luôn rất thẳn thắn thành thực với cô, nhưng trong chuyện này, rõ ràng lại vẫn luôn cố gắng che giấu cái gì đó.

Cũng không phải là cô tò mò gì, xuất thân từ danh môn ở Mỹ, cô rất hiểu phải biết tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Cô chỉ lo lắng cho Edgar, sợ y vì muốn sinh tồn mà phải hy sinh không đáng, hoặc có thể bị người ta lợi dụng, đi làm những chuyện không thể tha thứ, phản bội loài người, phản bội bản tâm, sau khi chết cũng phải xuống địa ngục.

"Edgar đã giải thích cặn kẽ nội dung công việc này với tôi, tôi đã suy nghĩ cẩn thận, cho rằng nếu muốn hoàn thành công việc này thì cần được ngài hỗ trợ trên hai phương diện." Laura cẩn thận lựa chọn từ ngữ, mỗi người đàn ông trong cái tòa thành này đều là kẻ điên, cô cũng không quen biết Sở Vân Thăng, tuy rằng Edgar đã nhiều lần đảm bảo là ông ta rất tốt.

"Tiếp tục." Sở Vân Thăng mặt không đổi sắc nói.

"Thứ nhất tôi cần một chuyên gia trên phương diện hóa học hoặc là dược lý làm trợ thủ, bằng không chỉ dựa vào một mình tôi không cách nào hoàn thành toàn bộ các chi tiết công tác và nghiên cứu." Laura khôi phục vài phần phong thái chuyên nghiệp, tiếp tục nói.

"Việc này không thành vấn đề, ta sẽ tìm những người có năng lực liên quan để cô chọn lựa, còn thứ hai thì sao?" Sở Vân Thăng suy nghĩ một lát rồi lập tức đáp ứng, tuy rằng người tài giỏi như vậy cũng không phải dễ tìm, thế nhưng dù kém thế nào thì trong phạm vi khu vực Hoàng Sơn này, chắc không đến nỗi đến một người cũng không có chứ?

"Thứ hai, thứ được tạo ra sẽ là một 'vũ khí' có uy lực khổng lồ, là thỉnh cầu cá nhân, tôi hy vọng ngài có thể dùng thành quả nghiên cứu trong tương lai của tôi vào việc trợ giúp sự tiến bộ của nhân loại, chứ không phải để giết người." Laura không để ý đến Edgar ở một bên liều mạng nháy mắt, "dũng cảm" đối mặt với ánh mắt của Sở Vân Thăng, run run nói.

Sở Vân Thăng ngây ra một lúc, không khỏi cười ra tiếng, không ngờ lại tồn tại một kẻ khác người "đáng yêu" thế này! Thật đúng là ngoài dự liệu của hắn.

Trong thế đạo này, ngươi không giết người, thì người sẽ giết ngươi, trừ khi ngươi không hề quan tâm đến tính mạng của mình, hoặc ngươi là cái loại thánh nhân thánh mẫu kia thì mới có thể bỏ qua điều đó.

"Thật không ngờ cô còn có tấm lòng này, có điều ta phải nói rõ cho cô biết, nghiên cứu chế tạo ra nó, chính là để giết người, giết rất nhiều rất nhiều người, mà đồng thời cũng là để cứu người, cứu rất nhiều rất nhiều người.

Cho nên điều kiện thứ hai, ta sẽ không đáp ứng, cô chỉ phụ trách nghiên cứu, còn sử dụng thế nào là chuyện của ta. Làm hay không làm, cô cứ quyết định đi." Sở Vân Thăng bình tĩnh nói.

Hôm nay, thành Xuy Tuyết có loại "thuốc mê" của thầy Tất, tương lai lỡ như có lúc bản thân thống lĩnh thành Liệt Hỏa đi đánh thành Xuy Tuyết, Sở Vân Thăng không thể không đề phòng điểm này.

Laura không ngờ Sở Vân Thăng lại trực tiếp cự tuyệt thỉnh cầu của nàng như vậy, ngay cả lời nói dối tạm thời cũng không cần, dù sao chỉ cần nghiên cứu ra, Sở Vân Thăng đến lúc đó đổi ý không giữ lời thì nàng cũng không có cách nào.

"Ngài thật là một người thẳn thắn, tôi nguyện ý làm việc cho một ông chủ thẳn thắn như vậy." Laura dịu dàng cười, chợt nói.

"Chỉ sợ không chỉ như thế đâu..." Sở Vân Thăng khẽ cười một tiếng đáp lại.

Hắn đại khái đã ý thức được Laura là dạng người thế nào, một người phụ nữ tràn đầy chủ nghĩa lý tưởng và giá trị quan đạo đức, đoán chừng có lẽ còn càng nhiều, nhưng Sở Vân Thăng không quan tâm.

Nghiên cứu loại độc tố này chỉ là để giải quyết tình hình khẩn cấp và làm biện pháp dự phòng cho hắn, không cần nói đến thành Xuy Tuyết hiện tại đang nghiên cứu vấn đề làm cách nào để sản xuất loại độc tố này trên quy mô lớn, ở những nơi khác trên thế giới, chỉ cần có điều kiện và nhân lực như Kim Lăng lúc trước, đoàn chừng đều sớm đã tổ chức nghiên cứu quy mô lớn rồi.

Đây đã định sẵn không thể nào là một bí kíp độc môn, Sở Vân Thăng chỉ muốn đảm bảo người khác có thì mình cũng có, vả lại sẽ không trúng chiêu là được, còn cái khác, ví dụ như sau đó người phụ nữ này muốn dùng thứ đó phục vụ cho "sự tiến bộ của nhân loại" gì đấy, hắn cũng sẽ không xen vào.

"Có điều, ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, cái gã gọi là Bendler kia không được tham gia vào chuyện này." Sở Vân Thăng nhớ đến vài chuyện mà Edgar kể lại, không yên tâm đối với tên này.

"Thế nhưng ngài quản sự, Bendler chính là một ...." Laura cố gắng tiến cử.

"Dù hắn có là Einstein tái thế thì cũng không được, ta là một người cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để cho người không an toàn làm những chuyện mấu chốt. Đừng nói nữa, cô đi chuẩn bị đi, lát nữa ta sẽ bảo Edgar mang hàng mẫu và nguyên liệu cho cô." Sở Vân Thăng phất tay đuổi khách, hắn còn có việc phải nói với Edgar.

Laura thất vọng ngậm miệng lại, đẩy cửa phòng ra, chợt nhìn thấy một bóng người vội vã vọt tới, định thần nhìn lại, hóa ra là cái gã chủ nô hung thần ác sát kia, trong lúc giật mình lại như một con thỏ nhỏ nhảy qua một bên.

"Thế nào mà ngươi trở lại nhanh vậy?" Sở Vân Thăng nghi ngờ nhìn gã Tào Chính Nghĩa hai tay trống trơn vừa trở về.

"Đại nhân quản sự, ngài xem đầu óc tôi lú lẫn cả rồi, khẩu súng kia của ngài đã không còn nằm ở chỗ tiểu nhân nữa, ngày hôm qua đã nộp lên cho tam tướng quân rồi." Tào Chính Nghĩa vẻ mặt như đưa đám, lão đúng là ngớ ngẩn rồi, bị cái mác Hỏa sứ đập cho hoảng sợ, chạy ra đại điện một đoạn, bị gió thổi lạnh người mới nhớ ra khẩu súng uy lực vô cùng kia đã bị Tam tướng quân lấy đi, chỉ đành dốc hết can đảm quay lại báo cáo.

"Tam tướng quân? Cái gã mập mạp kia ấy hả?" Sở Vân Thăng đại khái từng nghe ai đó đề cập qua.

Tào Chính Nghĩa nào dám nói thẳng Phó Hạn Bưu là mập mạp, chỉ dám khẽ gật đầu.

"Vậy được rồi, để đó ta tự đi lấy, ngươi khoan hãy đi, ta có chuyện giao cho ngươi." Sở Vân Thăng sớm nhắm đến tên chủ nô tự dâng lên tới của này rồi, Edgar ở trong thành Liệt Hỏa lạ nước lạ cái, cũng chẳng khá hơn mình bao nhiêu, nếu để y thay mình chạy tới chạy lui thì không thành vấn đề, nhưng vấn đề là nếu như vậy không biết sẽ không công lãng phí bao nhiêu thời gian.

Có gã "bản địa" này trợ giúp thì dễ dàng hơn nhiều, ít nhất Tào Chính Nghĩa quen thuộc người và việc ở thành Liệt Hỏa hơn hắn và Edgar nhiều.

"Hỏa sứ đại nhân muốn tìm vài người, việc này không tới phiên ngươi làm, nhưng lão nhân ta cảm thấy ngươi biết cố gắng, muốn cho ngươi một cơ hội, không biết ngươi có làm được hay không?" Sở Vân Thăng há mồm liền vác Hỏa sứ ra, mặc sức lừa bịp.

"Tiểu nhân.. tiểu nhân nguyện ý... trăm lần nguyện ý vì Hỏa sứ đại nhân, vì ngài, vì ngài quản sự làm việc, có thể cống hiến sức lực vì ngài, là vinh hạnh của tiểu nhân." Tào Chính Nghĩa vừa nghe câu nói đầu tiên của Sở Vân Thăng còn chưa kịp phản ứng, chờ đến khi nghe rõ câu thứ hai, quả thực là không dám tin vào lỗ tai mình, dường như trong nháy mắt được thần linh nhập thể, kích động vô cùng lắp bắp đáp, chỉ thiếu điều hét lên .

"Ngươi chớ đáp ứng nhanh vậy, việc này chưa chắc đã dễ làm, nếu làm hỏng, ta cũng khó ăn nói với Hỏa sứ đại nhân." Sở Vân Thăng gặm một miếng bánh quy, vừa đánh giá Tào Chính Nghĩa vừa nói.

"Thưa cụ, ngài cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ dốc hết sức lực, giúp ngài làm đâu vào đấy, tuyệt đối sẽ khiến Hỏa sứ đại nhân thỏa mãn." Tào Chính Nghĩa liên mồm thề thốt, chỉ mong mau chóng tạo dựng quan hệ với Sở Vân Thăng, cũng bắt đầu không gọi bằng chức quan "đại nhân quản sự" nữa, mà dày mặt xưng là cụ quản sự, thấy Sở Vân Thăng cũng không phản đối, trong lòng lâng lâng vui mừng.

"Nhiệm vụ là tìm ba người trong thành, ảnh chân dung ở trong tay gã da đen kia, nói rõ cho ngươi biết, lúc trước y là nội tuyến ta cài vào thành Xuy Tuyết, chuyện xui xẻo này ngươi cứ làm cùng y, làm xong ta sẽ giúp các ngươi báo công lên Hỏa sứ đại nhân." Sở Vân Thăng chỉ chỉ Edgar, tiếp tục lừa đảo.

"Không dám thỉnh công, không dám thỉnh công, đây đều chuyện nên làm để hiếu kính ngài và Hỏa sứ đại nhân." Tào Chính Nghĩa ngoài miệng nói như vậy, trong lòng thì đã mơ mộng tận đâu, không phải là tìm ba người sao, thành Liệt Hỏa này thì lão quen thuộc quá rồi, từ lúc xây dựng công sự, lão đã lăn lộn ở chỗ này, chẳng cần làm gì nhiều, lão như đã thấy được mình sẽ lập tức thăng chức rồi.

Nói xong, lão thấy Sở Vân Thăng ăn bánh quy mà lão dâng lên rất ngon lành, càng thêm hớn hở, thầm nghĩ lần này quả nhiên không uổng công, không chỉ bù đắp "khe hở" giữa mình và đại nhân quản sự, mà còn nhận được sự ưu ái của ngài quản sự, được giao cho "trọng trách".

Tào Chính Nghĩa trong lòng âm thầm tính toán, trước đây ở trong thành chưa bao giờ nhìn thấy đại nhân quản sự, chắc chỉ mới được bổ nhiệm ngày một ngày hai, nhất định là thế lực nhỏ yếu, lạ nước lạ cái, hẳn là lúc đang cần người, nếu nịnh bợ được cụ quản sự, chính là nịnh bợ được đại nhân Hỏa sứ rồi.

Phải tiếp thêm nhiệt cho cụ quản sự, Tào Chính Nghĩa ôm lòng quyết rèn sắt khi còn nóng, vội vàng nhìn ngó xung quanh, rốt cuộc tìm được một "bảo bối" khác mà mình đã chuẩn bị, vội vàng kéo lại, khiển trách: "Để ngươi tới hầu hạ ông cụ, sao lại chạy ra rồi."

----o0o----

Click quảng cáo để ủng hộ diễn đàn!

Click Thanks để ủng hộ dịch giả!

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xiềng Xích Dịu Dàng

Copyright © 2022 - MTruyện.net