Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 283 : Điềm báo
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 283 : Điềm báo

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Thịt... người?" Sở Vân Thăng kinh ngạc thốt lên, đối với hắn, lời đồn này thật không khỏi quá mức hoang đường.

"Đúng vậy, không chỉ vậy, các nàng còn đang tung ra rất nhiều lời đồn khác, ví dụ như nói chúng ta mời chào Thiên Hành Giả hệ băng của thành Xuy Tuyết, trên thực tế là dùng những người này để làm thí nghiệm trên người sống, cái gì mà làm bia thịt cho Thiên Hành Giả hệ hỏa tấn công... Hiện tại toàn bộ thành Xuy Tuyết đều thần hồn nát thần tính, số người nương nhờ vào chúng ta ngày hôm nay bởi vậy cũng giảm mạnh." La Hằng Thâm nói.

"Không ngờ bọn họ phản ứng và phản kích đều nhanh như vậy! Bất quá lời đồn chung quy cũng chỉ là lời đồn, ta không tin trước mặt sự thật, lời đồn lại có lúc không bị phá." Sở Vân Thăng cũng không quá để ý, cây ngay không sợ chết đứng, giả tóm lại là giả, chẳng qua trên mặt thời gian dường như khá bất lợi cho hắn.

Tào Chính Nghĩa nãy giờ vẫn đứng bên lắng nghe, lúc này bỗng chen miệng nói: "Thưa cụ quản sự, lời đồn mặc dù chỉ là lời đồn, thế nhưng lúc này cũng không phải là thời đại Mặt Trời lúc trước, hiện tại tất cả mọi người đều sợ bóng sợ gió, trong thời buổi này, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, đừng nói là lời đồn, cho dù không có một chút căn cứ nào, tất cả mọi người cũng sẽ mười hai phần cẩn thận, chỉ e đi nhầm một bước, sẽ phải chết không chỗ chôn thân a!"

"Nói vậy cũng có lý." Sở Vân Thăng âm thầm gật đầu, thế đạo hôm nay, lòng người bàng hoàng, ai dám cam đoan lời đồn nhất định chỉ là lời đồn? Khi bóng tối giáng xuống, trên ti vi mỗi ngày cũng toàn là chuyên gia bác bỏ lời đồn, ngay cả chính bản thân hắn cũng không tin.

"Các ngươi có đối sách gì không?" Sở Vân Thăng không ngờ phản kích của thành Xuy Tuyết sẽ nhanh như vậy, suy xét cũng rất chuẩn xác, chỉ cần ra vài chiêu liền khắc chế được sách lược của mình.

Trên vai hắn chẳng qua chỉ là một cái đầu dân chúng rất bình thường, khi giao phong đối kháng mưu trí, hắn thường có vẻ lực bất tòng tâm.

Nếu như có Đinh Nhan ở đây, để y bày kế hoạch, Sở Vân Thăng tin tưởng thành Xuy Tuyết rất khó có cách gì đáp trả được.

Bất quá, điều này cũng khiến Sở Vân Thăng càng thêm nhận thức rõ ràng ưu thế của mình là ở đâu, hắn cảm thấy một người không cần thiết phải là một siêu nhân toàn tài, cái gì cũng đứng đầu, siêu việt hơn người, đó không phải là người, mà là yêu quái!

Chỉ cần có một lĩnh vực đạt đến mức tận cùng, như vậy là đủ rồi, mà lĩnh vực của hắn, chính là vũ lực từ sách cổ.

"Tôi và lão Tào đã thương lượng qua, tạm thời có thể thay đổi sách lược đôi chút, hôm nay lòng người lung lay, nếu trực tiếp kéo người thì hiệu quả cực nhỏ, không bằng dùng tài nguyên lương thực hùng hậu làm cơ sở, phát triển mạnh gián điệp của chúng ta ở thành Xuy Tuyết, cũng đồng thời biến những Thiên Hành Giả ở trong thành Xuy Tuyết đó trở thành phái trung lập.

Khiến cho bọn hắn mặt ngoài là ở thành Xuy Tuyết, nhưng trong tối lại là ở thành Liệt Hỏa!

Lo lắng của họ chẳng qua chỉ là sợ khi vào thành Liệt Hỏa, sẽ trở thành "thịt cá" trong lời đồn, chỉ cần chúng ta loại bỏ nguy cơ này cho họ, để họ tiếp tục ở lại thành Xuy Tuyết, những người này liền không còn khúc mắc gì, đồng thời nhận được chỗ tốt từ hai phía, chỉ có thằng ngốc mới không làm!

Đến lúc đó nếu như đại nhân Hỏa sứ muốn chỉ huy công thành, chuyện lời đồn cũng đã sớm lắng xuống, bọn họ tất nhiên sẽ đồng loạt phản chiến, thành Xuy Tuyết cũng sẽ tự sụp đổ!"

La Hằng Thâm nhìn thoáng Tào Chính Nghĩa, hắn nói như vậy hoàn toàn là cho Tào Chính Nghĩa mặt mũi, trên thực tế khi hai người họ thương lượng, trên cơ bản đều là hắn kiến nghị, mà Tào Chính Nghĩa thì toàn ngồi nghe và gật đầu mà thôi.

Sở Vân Thăng cũng kinh ngạc nhìn hắn một cái, bản thân mình nói muốn công kích thành Xuy Tuyết lúc nào?

Hắn giật cả mình, La Hằng Thâm nghĩ như vậy, Lục Tinh Thập Bát Tướng khẳng định cũng sẽ nghĩ như vậy, mà thành Xuy Tuyết thì lại càng không cần nói, nói không chừng đều đã bắt đầu thiết lập kế hoạch phòng ngự rồi!

"Các ngươi đi thực hiện đi, có điều cái gã Thiên Hành Giả hệ thổ kia, nếu như không thể mời chào tới bằng thủ đoạn thông thường, có thể cân nhắc một vài phương án cấp tiến khác.

Về phần thủ đoạn gì ta mặc kệ, ta chỉ cần người, càng nhanh càng tốt!" Sở Vân Thăng từ lúc tiến vào thành Liệt Hỏa, lần đầu tiên đưa ra một tử lệnh nghiêm khắc.

La Hằng Thâm và Tào Chính Nghĩa liếc mắt nhìn nhau, không dám nói gì, hành lễ rồi cùng lui ra ngoài.

Sở Vân Thăng nhốt mình trong phòng, tiếp tục tu luyện Dung Nguyên Thể của mình, cũng không lâu lắm, Edgar đã quay trở lại.

"Đã tra được người trong hình là ai?" Sở Vân Thăng ngừng lại, khẩn cấp hỏi, thế này cũng hơi nhanh quá.

"Đúng vậy." Edgar xáp lại gần, vẻ mặt cổ quái, bí mật nói với giọng vô cùng kinh ngạc: "Thưa ngài Lennon, việc này làm người ta quá giật mình! Người tình của vị Trương tiên sinh kia, không ngờ... không ngờ lại lại nữ thành chủ của thành Xuy Tuyết!"

Sở Vân Thăng thình lình nhảy lên từ trên giường, thất kinh hỏi lại: "Ngươi chắc chắn chứ!?"

"Chắc chắn!" Edgar dùng sức gật đầu, vô cùng khẳng định: "Tưởng tiểu thư từng gặp qua cô ta, người phụ nữ này có thể đã đổi tên, bây giờ gọi là Cơ Khanh, nữ thành chủ của thành Xuy Tuyết, có người nói cô ta còn thích phụ nữ."

"Hóa ra là cô ta! Thảo nào ta nhớ đã gặp qua ở đâu đấy." Sở Vân Thăng tự lẩm bẩm.

Khi trước hắn núp trong dãy nhà gần tuyến phòng ngự của thành Xuy Tuyết bắn lén Thiên Hành Giả thành Liệt Hỏa, để tránh bại lộ thân phận phải tạm thời giả chết, cũng chỉ kịp nhìn thoáng qua người phụ nữ đang chiến đấu kịch liệt với Lôi Minh, nhưng không biết là ai, không ngờ đó hóa ra lại là vị người tình mà Trương Hộ nói đến.

Đây thật đúng với câu nói kia: Mười năm Hà Đông mười năm Hà Tây!

Một người phụ nữ trong thời đại Mặt Trời chỉ là bồ nhí của Trương Hộ, đến hôm nay thoáng chốc đã biến thành người đứng đầu một toà thành vạn dân!

Từ địa vị mà nói, cô ta đã hoàn toàn dẫm đạp đồng chí Trương Hộ ở dưới chân, quả thật là tạo hóa trêu ngươi.

Có điều, từ trong miệng Trương Hộ, Sở Vân Thăng loáng thoáng còn có thể nhận ra giữa hai người bọn họ từng có chút cảm tình, bằng không Trương Hộ cũng sẽ không đưa nàng cùng xuống ẩn nấp ở dưới lòng đất khi tận thế tới.

"Edgar, việc này ngươi biết ta biết, tuyệt không được phép nhắc lại với bất kỳ ai khác." Sở Vân Thăng liền vội vàng nói.

Nếu như có thể đào móc thành chủ của thành Xuy Tuyết vào tay, như vậy, hai người phụ nữ Băng tộc thật đúng là thành tư lệnh "không quân" rồi!

Chỉ là Trương Hộ hiện tại vẫn còn trong khu trại giữa rừng rậm bào tử gặm sợi nấm, Sở Vân Thăng trong tay không có người, hơn nữa cho dù có người trong tay, Cơ Khanh bây giờ cũng chưa chắc đã vì người đàn ông lúc trước mà làm gì, dù sao thời đại thay đổi, lòng người sẽ chuyển biến, việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn.

"Súng Lửa của ngươi ta đã sửa xong rồi, treo trên tường đấy, ngươi cầm đi. Trong khoảng thời gian này ta sẽ có rất nhiều việc, ngươi đừng rời khỏi thành, nếu như ta không ở đại điện, lỡ như có xảy ra chuyện gì thì ngươi phải liều mạng bảo vệ ba vị ứng viên phía dưới cho ta, đây chính là bùa hộ mệnh của chúng ta!" Sở Vân Thăng chỉ chỉ khẩu súng Lửa của Edgar lúc trước trên tường, nói.

Edgar tuy rằng không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng những chuyện Sở Vân Thăng giao cho y luôn là quan trọng nhất, thân là một con châu chấu đứng cùng phía với Sở Vân Thăng, y tuyệt đối không dám khinh thường chút nào.

Gã da đen đi rồi, Sở Vân Thăng tạm thời có được một khoảng thời gian nhàn rỗi, liền tiếp tục tu luyện tập trung nguyên khí trong hai ngày này, trước khi thần vực mở ra, hắn còn đặc biệt dành ra thời gian đến chỗ Cự Phần chỗ Minh một chuyến, thu lấy số chất nhầy thúc đẩy mà mấy ngày nay Cự Phần sản xuất ra.

Mà tất cả chuyện bên ngoài, tạm thời thoạt nhìn như sóng yên gió lặng, thần vực dường như vẫn chưa bán đứng cái thân phận lão già này của hắn, cái chết của người áo choàng vẫn tiếp tục bị che giấu không một người biết, biện pháp phản kích của thành Xuy Tuyết vẫn tiếp tục như cũ, Băng tộc áo trắng thủy chung không "giá lâm" thành Liệt Hỏa.

Điều duy nhất biến hóa, ngoại trừ đống đá lơ lửng chồng chất trong góc thành, càng lúc càng cao theo lượng nhân khẩu gia nhập vào thành Liệt Hỏa, thì cũng chỉ có nghiên cứu "độc tố gây mê" của tiểu thư Laura bạn Edgar đạt được tiến triển mang tính bước ngoặt.

Dưới mệnh lệnh của Sở Vân Thăng, nhiệm vụ của một phần khá lớn người bình thường từ thu gom đá lơ lửng giờ biến thành tỏa ra khắp nơi tìm kiếm trực khuẩn song sinh, lượng lớn độc tố và thuốc giải, không ngừng không nghỉ được đẩy nhanh tốc độ sản xuất ra.

Đồng thời, công tác dụ dỗ vị Thiên Hành Giả hệ thổ duy nhất trong thành Xuy Tuyết, thậm chí là duy nhất trong toàn phạm vi khu vực Hoàng Sơn, cũng đã bước vào thời khắc mấu chốt, La Hằng Thâm thậm chí tự mình mạo hiểm mang theo công pháp hệ thổ cấp thấp mà Sở Vân Thăng biên soạn lẻn vào trong thành Xuy Tuyết, tiến hành gặp mặt trực tiếp vị Thiên Hành Giả hệ thổ này.

Mà kế hoạch bắt cóc người nhà vị Thiên Hành Giả hệ thổ này cũng một mực bí mật triển khai, một khi thủ đoạn đàm phán hòa bình thất bại, những gián điệp ẩn nấp trong thành Xuy Tuyết sẽ nhận được mệnh lệnh từ thành Liệt Hỏa, lập tức khởi động cái kế hoạch này.

Thời điểm, chính là ngày thần vực mở ra.

Hôm đó, chính là ngày mà lực công kích và phòng ngự của hai tòa thành yếu kém nhất, khi lượng lớn Thiên Hành Giả đã tiến vào thần vực hăng say chiến đấu, người bình thường hoặc nhiều hoặc ít sẽ trở thành quân phòng ngự chủ lực của đêm đó.

Cũng chỉ có vào lúc này, gián điệp bên trong thành Xuy Tuyết mới có thể bắt cóc thành công!

Đương nhiên, Sở Vân Thăng vẫn hy vọng có thể giải quyết theo cách hòa bình, hắn muốn tìm người làm việc cho mình, chứ không phải muốn tiêu diệt người ta rồi lại thành một tên "Ninh Chí Đồng thứ 2", như vậy chỉ tổ lợi bất cập hại.

Cho nên, không những hắn không tiếc hao tốn một lượng lớn thời gian quý giá, sao chép ra một phần nhỏ pháp tắc tu luyện trụ cột nguyên khí hệ thổ mà hắn trước giờ không quan tâm.

Mặt khác, vì muốn khiến đối phương triệt để động tâm không thể chối từ, Sở Vân Thăng cho La Hằng Thâm mang theo một bình nhỏ chất nhầy thúc đẩy sinh trưởng cho y coi như khuyến khích, thứ cực phẩm có thể tăng tốc tiến độ nâng cao thực lực, cũng có thể trợ giúp khôi phục thương thế này, ngay cả người áo choàng và Băng tộc áo trắng cũng cầu còn không được, hắn không tin gã Thiên Hành Giả hệ thổ này lại không động tâm!

Sở Vân Thăng bỏ ra một cái giá lớn như vậy, xác thực bởi vì hắn rất muốn dùng Huyền Ba Tráo tác chiến, có vật này trong tay, tỷ lệ thành công khi bản thân đối kháng với Băng tộc áo trắng sẽ nâng cao rất nhiều!

...

Một mặt lẳng lặng chờ đợi tin tức từ thành Xuy Tuyết, một mặt Sở Vân Thăng chuẩn bị sẵn sàng để tiến vào thần vực, lần này, hắn nhất định phải tìm cách thăm dò xem thử rốt cuộc có phải nó đã hợp tác với Băng tộc hay không.

Về phần chúng nó tại sao lại hợp tác, Sở Vân Thăng phỏng chừng với mấy cái thứ "quyền hạn" của cái chương trình chó má kia, bản thân nhất định là không có quyền biết.

...

Ánh sáng mịt mờ trên bầu trời chẳng mấy chốc đã biến mất nơi chân trời, đại địa lại lần nữa chìm trong bóng tối, những ngọn đuốc chằng chịt như sao trời, vào ngày thần vực mở cửa, từng cây từng cây được đốt lên, chiếu sáng toàn bộ thành phố.

Sở Vân Thăng ngồi ngay ngắn bên trong gian phòng đại điện, dựa theo phương thức mà người trong kính chỉ dẫn, bắt đầu trực tiếp tiến vào trong thần vực, mà không cần phải chờ ngọn núi chính Hoàng Sơn phát ra từng vầng sáng, sau đó bị "triệu hồi" vào trong.

A!

Sở Vân Thăng liên tục thử ba lần đều không thành công, ngờ vực ồ lên một tiếng.

Để tránh bản thân nhớ sai phương pháp, hắn lập tức dừng lại, tỉ mỉ nhớ lại những phần chi tiết, lại thử lại lần thứ tư...

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Sở Vân Thăng vẫn ngồi trong phòng, tiến vào thất bại!

Lúc này, trong lòng Sở Vân Thăng chợt sinh ra điềm báo, chỉ sợ đây không phải là phương pháp sai lầm, mà là thần vực đã xảy ra vấn đề!

Rốt cuộc là thần vực đã vứt bỏ hắn, chuẩn bị ra tay? Hay là bản thân thần vực đã xảy ra vấn đề gì?...

Sở Vân Thăng trong lòng không nắm chắc, nhưng cái gì nên tới cuối cùng là sẽ tới, hắn trái lại tuyệt không e sợ!

Tuy rằng công tác chuẩn bị của hắn vẫn chưa xong, cũng không đạt đến thời cơ quyết chiến mà hắn dự tính, nhưng "ứng chiến bất ngờ" dường như sớm đã trở thành một phần trong tính mạng hắn, trước nay đều như vậy!

Lục Giáp phù đổi sang cái mới, áo choàng chiến y cũng được lấy ra, chiến giáp mới từng tấc từng tấc lóe sáng hiện lên trên thân thể hắn, kiếm Thiên Ích, hỏa diễm chiến đao, súng Băng gì gì đó, tựa như binh lính của hắn, lặng lẽ chờ xuất phát!

Sở Vân Thăng quyết định chủ động xuất kích, hắn không thể chờ, chỉ có chủ động thì mới có được một chút cơ hội sống!

Bóng tối bao trùm thành Liệt Hỏa, đại điện thành Liệt Hỏa đèn đuốc huy hoàng, một bóng dáng lẫm liệt cực điểm lướt qua, như một tia chớp bắn ra quảng trường...

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mạt Thế Viễn Cổ Không Gian

Copyright © 2022 - MTruyện.net