Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 284 : Quy vị cận kề
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 284 : Quy vị cận kề

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thế nhưng, khi hắn hùng hổ lao ra quảng trường, trên bầu trời u ám vưa vặn có một một vầng sáng khổng lồ ầm ầm bắn ra. Kéo theo toàn bộ nguyên khí trong không khí cũng theo đó mà rung động.

Sở Vân Thăng không kịp triệu tập Lục Tinh Thập Bát Tướng, liền đã cảm thấy một cơn choáng váng mãnh liệt, một thứ lực lượng liên miên bất tuyệt dường như muốn kéo ý thức tinh thần của mình ra khỏi cơ thể, vô cùng rõ ràng.

Đúng lúc này, đột nhiên, một luồng lực lượng khác nhỏ yếu hơn rất nhiều nhưng hắn lại vô cùng quen thuộc, bất ngờ từ sâu trong ý thức của hắn đột ngột liều mạng chống lại luồng sức hút này, trong bao nhiêu lần tiến vào trong thần vực, đây là tình trạng chưa từng có!

Nằm trong luồng xoáy do hai luồng lực lượng giằng co, Sở Vân Thăng đau đớn khôn kể. Tựa như buổi sáng sớm ở thời đại Mặt Trời, tựa như tỉnh lại không muốn tỉnh, không thể tỉnh lại, vô cùng khó chịu.

Giày vò như thế kéo dài khoảng chừng mười mấy giây, ý chí lực mạnh mẽ mà Sở Vân Thăng rèn luyện ra từ thời đại Bóng Tối bao trùm tới nay rốt cuộc phát huy một chút tác dụng, cưỡng chế khôi phục lại một chút tỉnh táo và vận hành bộ não.

Dựa vào chút tỉnh táo này, hắn thuận theo đầu nguồn của luồng sức mạnh nhỏ, kinh ngạc phát hiện luồng sức mạnh quen thuộc này vậy mà không phải đến từ sách cổ của tiền bối, mà là từ Minh bên trong Cự Phần!

Là nó đang kiệt lực giúp đỡ bản thân chống lại triệu hồi từ thần vực!

Thân là phong ấn sinh vật nhất thể với Sở Vân Thăng, bản thân bẩm sinh lại có được sức mạnh triệu hoán tinh thần tương tự như thần vực, trong trạng thái không tự chủ, không nhận được mệnh lệnh, không ngờ theo bản năng tự động tiến lên phản kháng xâm lược từ bên ngoài, chủ động bảo vệ chủ.

Sở Vân Thăng không biết tại sao lại như vậy, hắn chỉ hiểu từ sau khi Minh cắn nuốt người áo choàng, sức mạnh của nó đột nhiên tăng mạnh không chỉ một bậc, trở nên mạnh mẽ hơn nhiều. Đồng dạng bảy ngày trước khi thần vực mở ra, Minh vẫn còn chưa có được loại năng lực này.

Song dù như hôm nay có thể liều mạng phòng hộ ý thức tinh thần của Sở Vân Thăng, nhưng nếu so với luồng sức mạnh liên miên không ngừng phát ra từ vầng sáng của thần vực, nó chung quy vẫn còn quá nhỏ yếu, cũng chỉ là khổ sở chống cự mà thôi.

Sở Vân Thăng dùng bộ não vẫn còn một chút tỉnh táo của mình điên cuồng suy nghĩ: Thần vực một hồi không để cho mình tiến vào, một hồi lại vội vội vàng vàng kéo bản thân vào, lung tung hỗn loạn như vậy rốt cuộc là muốn làm gì?

Mắt thấy Minh sắp sửa không chống đỡ nổi, từng lần từng lần thông qua lệnh phong ấn, truyền cảnh báo đến Sở Vân Thăng!

Sở Vân Thăng cấp tốc quyết định, lập tức quay đầu lại phóng ngược về đại điện, bất kể như thế nào, cho dù tiến vào trong thần vực, bản thể cũng không thể ở lại bên ngoài đại điện, nếu không sẽ hết sức nguy hiểm!

Tốc độ của hắn rất nhanh, trên thực tế, từ lúc hắn lao ra khỏi đại điện cho đến khi quay lại, tổng cộng cũng chưa đến mấy phút đồng hồ, gần như là vừa ra liền về lại.

Nhưng vừa vào đại điện, Sở Vân Thăng bỗng ngẩn người!

Luồng sức mạng liên miên không dứt của thần vực trong thoáng chốc lại tựa như tiêu biến, không còn tung tích!

Một người luôn không nổi giận như Sở Vân Thăng cũng không khỏi lên cơn bực tức, cái chương trình quái quỷ kia tới cùng muốn làm gì?

Chí ít hiện tại ở trong đại điện, hắn có đủ tỉnh táo để suy nghĩ cái vấn đề này.

Một hồi có, một hồi không, rốt cuộc là tại sao?

Sở Vân Thăng một mặt tính toán cân nhắc các tình huống có thể xảy ra, một mặt cất bước đi vào trong phòng, bất chợt ngẩng đầu một cái, thấy phân thân của Minh không biết lúc nào đã đứng trong phòng mình, dọa cho hắn giật cả mình.

Cũng nhờ cái giật mình này, khiến Sở Vân Thăng chợt nghĩ tới một khả năng khác:

Nhìn phân thân của Minh khoác áo choàng chiến y, khiến hắn nhớ tới người áo choàng, tiếp đó liền nhớ tới chuyện bóng người trong kính từng nói dị tộc có thể trốn tránh thần vực triệu hồi, mà vị trí hiện tại của hắn - đại điện thành Liệt Hỏa, chính là hang ổ của người áo choàng!

Hai chuyện này, dường như tồn tại một mối liên hệ nào đó mà hắn không biết?

Vì kiểm chứng suy đoán của mình, Sở Vân Thăng nhấc kiếm Thiên Ích lên, tựa như ma quỷ lại lần nữa lao ra đại điện, phóng về phía quảng trường!

Quả nhiên, luồng sức mạnh liên miên kia lại lập tức xuất hiện!

Chân hắn còn chưa đứng vững, không dám dừng lại quá lâu, lập tức bật người quay lại....

Liên tục thí nghiệm ba bốn lần, Sở Vân Thăng rốt cuộc dám khẳng định, tòa đại điện này đích thực có chút cổ quái!

Nhưng hắn vẫn còn có chút không giải thích được, nếu như đại điện có thể chống lại khả năng quét hình và triệu hồi của thần vực, như vậy vì sao suốt bao nhiêu ngày như vậy, toàn bộ thành Liệt Hỏa không một ai nói với mình?

Người khác có lẽ còn vì nguyên nhân gì đó giấu diếm hắn, nhưng nếu như Tào Chính Nghĩa biết, nhất định sẽ nói cho mình biết, điểm ấy Sở Vân Thăng vẫn nắm chắc.

Nhưng Tào Chính Nghĩa suốt bấy lâu thậm chí chẳng hề đả động gì tới chuyện này!

Vì vậy, hắn lập tức nhớ tới một người khác: Hứa Tiểu Chân.

Nếu như Tào Chính Nghĩa không biết bí mật của đại điện, vậy chỉ có một cách giải thích, đó là người áo choàng cho tới bây giờ chưa từng nói cho bọn hắn, thậm chí ngay cả Lôi Minh cũng không được phép biết, mà có quyền sinh hoạt ở đại điện, biết được bí mật này, ngoại trừ người áo choàng thì cũng chỉ có Hứu Tiểu Chân cùng vài người bình thường lúc trước hầu hạ tên áo choàng.

Bởi vậy, hắn lập tức muốn tìm Hứa Tiểu Chân xác nhận suy đoán của mình.

Chỉ cần Hứa Tiểu Chân còn tỉnh táo, vậy chứng tỏ đại điện đích thực có thể tránh được thần vực.

Nhưng đến khi hắn gấp gáp chạy đến căn phòng của Hứa Tiểu Chân, mới mờ mịt phát hiện nó đã hôn mê bất tỉnh, bộ dạng rõ ràng là đã tiến vào trong thần vực.

Ngay khi Sở Vân Thăng đang buồn bực, biên ngoài chợt truyền đến tiếng của Tào Chính Nghĩa.

Trước khi thần vực mở ra, Tào Chính Nghĩa phụ trách sắp xếp nhân viên hành động đêm nay, bởi vậy khi vừa vào thần vực liền chủ động nhảy ra khỏi đài lơ lửng, rời khỏi thần vực.

Sở Vân Thăng vừa nhìn thấy tên này, đầu óc đang loạn cào cào liền tỉnh táo lại, bật cười một tiếng, rốt cuộc nghĩ thông: Tòa đại điện này, hẳn có thể tránh né được thần vực, nhưng có thể chỉ có tác dụng với sinh vật mang năng lượng tối, còn người bình thường thì không có tác dụng.

"Bàn bạc xong rồi, thưa cụ quản sự!" Tào Chính Nghĩa bị nụ cười quái dị của Sở Vân Thăng làm cho không biết đâu mà lần, vội vàng nói.

Sở Vân Thăng trong lòng không khỏi vui vẻ, nói: "Được! Tiểu tử kia chuẩn bị hành động lúc nào?"

"Đối phương nói, để hạ nguy hiểm xuống mức thấp nhất, tốt nhất là đợi đến sau nửa đêm, để chúng ta phái ra một vài cao thủ bảo vệ người nhà của hắn, La phó thành chủ bây giờ vẫn đang ở chỗ hắn." Tào Chính Nghĩa kỳ thực cũng muốn cướp công lao này, lão hiển nhiên nhìn ra sự coi trọng của Sở Vân Thăng đối với gã Thiên Hành Giả hệ thổ này, nhưng bất đắc dĩ là lão quá nhát, có đánh chết cũng không dám lẻn vào thành Xuy Tuyết, chỉ có thể trơ mắt nhìn công lao bị La Hằng Thâm cướp đi.

"Ngươi dựa theo kế hoạch ban đầu sắp xếp nhân thủ, nhất định phải đảm bảo an toàn của bọn họ. Ta bây giờ có chút việc, nếu như xử lý thuận lợi, có lẽ ta sẽ tự mình đi thành Xuy Tuyết đón bọn hắn." Đêm nay Sở Vân Thăng trước hết phải thu xếp tiến vào thần vực, hắn phải nói chuyện rõ ràng với bóng người trong kính một chút.

Bất quá, đã có thể giải quyết vấn đề Thiên Hành Giả hệ thổ cách hòa bình, dưới điều kiện tiên quyết là đêm nay không nổ ra đại chiến, hắn cũng sẵng lòng tự mình đi gặp người này.

. . .

Gọi gã Edgar đồng dạng vừa rời khỏi thần vực tới, Sở Vân Thăng dẫn theo y rời khỏi đại điện, tìm một góc kín đáo, lệnh cho Edgar ôm súng Lửa hộ vệ, bản thân lập tức chủ động tiến vào thần vực.

"Sở, ngươi đến rồi, ta đã chủ động triệu hồi ngươi mấy lần rồi." Bóng người trong kính vẫn nới với giọng điệu máy móc công thức hóa.

Sở Vân Thăng thầm nghĩ: Luồng sức mạnh liên tục kia kịch liệt khác hẳn bình thường như vậy, hóa ra là bởi vì nó chủ động triệu hoán mình?

Hắn làm ra vẻ bình thường, thản nhiên đáp: "Có chuyện quan trọng gì sao?"

"Ngươi đã khống chế ba vị ứng viên?" Giọng điệu của bóng người trong kính tuy là nghi vấn, nhưng vẻ mặt của hắn lại rất khẳng định.

Sở Vân Thăng biết việc này tất nhiên không thể gạt được thần vực, cái "con mắt" lắp đặt trên ngọn núi chính Hoàng Sơn kia, ngoại trừ dị tộc, những chuyện khác nó đều hiểu rõ mồn một, đành gật đầu nói: "Ta lợi dụng Hỏa tộc, đã có thể đảm bảo an toàn của bọn họ."

"Ngươi đã hợp tác với Hỏa tộc rồi?" Bóng người trong kính nghiêm túc nhìn chằm chằm Sở Vân Thăng, hơi lạnh lùng ném ra một câu như vậy.

"Là lợi dụng, không phải hợp tác, tựa như ngươi lợi dụng Băng tộc vậy." Sở Vân Thăng đã chuẩn bị sẵn tâm tư, thẳng thắn nói ra suy đoán của hắn.

Tới thế cục hôm nay, cho dù là kẻ ngu thì Sở Vân Thăng cũng có thể nhìn ra thần vực và Băng tộc có cấu kết với nhau, chẳng qua còn không biết cấu kết nông sâu tới đâu mà thôi.

hắn không tin Băng tộc có bản lĩnh tới tới vậy, thoáng cái liền có thể giành trước hắn chuẩn xác tìm được bảy vị ứng viên, cho dù là lợi dụng lỗ hổng của chương trình, người áo choàng chẳng qua cũng chỉ tìm được một người mà thôi! Hắn không tin khả năng của Băng tộc có thể vượt trội Hỏa tộc gấp bảy lần!

Bất quá từ trong câu hỏi này của nó, Sở Vân Thăng lại chiếm được một tin tức: Thần vực còn không biết tên áo choàng đã chết.

Đồng thời, điều này cũng nói rõ người áo choàng ngoại trừ hang ổ đại điện này, bản thân nó còn có thủ đoạn khác có thể tránh khỏi truy tung và kiểm tra của thần vực.

"Nếu ngươi cũng đã biết, ta cũng không cần thông báo cho ngươi nữa. Hiện nay tình thế đột biến, trước đó dị tộc lợi dụng lỗ hổng của chương trình, đạt được một vài tình báo, cho nên chiến lược của chúng ta không thể không đưa ra điều chỉnh." Bóng người trong kính chợt chuyển giọng: "Bất quá, ta vẫn tương đối tin tưởng ngươi, dù sao ngươi là loài người, chúng nó là dị tộc, chuyện tình liên quan đến ngươi, ta tuyệt sẽ không tiết lộ chút nào đâu."

"Cảm ơn, song cái ta quan tâm hơn là bao giờ Thiên Đạo Nhân sẽ quy vị?" Sở Vân Thăng tuy rằng từ đầu đã không định quá tín nhiệm nó, nhưng chỉ cần thần vực không bán rẻ bản thân, Sở Vân Thăng vẫn nguyện ý chờ cho Thiên Đạo Nhân quy vị thành công, sau đó thoát khỏi khu vực Hoàng Sơn.

Có thể không phải liều mạng liền không liều mạng, lấy cái giá thấp nhất thu được kết quả tương đương, tất nhiên là hành vi sáng suốt nhất.

"Rất nhanh thôi, chương trình đang tiến hành phân tích tính toán mã gen sinh học của mười vị ứng viên đã xác định, đã gần kết thúc rồi, nếu như không có tình huống đặc biệt, lần sau khi ngươi nhìn thấy ta, hẳn là thời điểm Thiên Đạo Nhân quy vị." Giọng nói của bóng người trong kính hiếm có trở nên nhẹ nhàng đôi chút.

"Như vậy, ta hiện tại cần làm gì?" Sở Vân Thăng chỉ mong kết quả như vậy, nếu như sau bảy ngày nữa thấy Thiên Đạo Nhân quy vị, thần vực lập tức giải trừ phong ấn, đó quả là không thể tốt hơn.

"Ta biết ngươi chiếm được tín nhiệm cực lớn của Hỏa tộc, cho nên trong khoảng thời gian này, ta hy vọng ngươi có thể phát huy tác dụng, nỗ lực duy trì hòa bình ổn định giữa hai thành phố, chờ cho đến khi Thiên Đạo Nhân thuận lợi hoàn thành quy vị!

Có điều gần nhất, ta để ý thấy thành Liệt Hỏa liên tục rục rịch, Sở, ngươi nếu cũng muốn sớm được rời khỏi khu vực Hoàng Sơn, ta hy vọng ngươi có thể vì đại cục mà giữ kiềm chế, phòng ngừa nổ ra chiến tranh, tránh cho ảnh hưởng đến tính mạng của các ứng viên, khi không lại lần nữa làm chậm trễ thời gian, ta vội vàng gọi ngươi đến chính là vì việc này!" Bóng người trong kính nói nghe rất có đạo lý.

"Ta có thể suy nghĩ tìm cách để thành Liệt Hỏa tạm thời bình tĩnh, nhưng bên phía thành Xuy Tuyết thì sao?" Sở Vân Thăng suy nghĩ chốc lát, cố ý vặn hỏi, hắn lúc này vẫn muốn thăm dò xem thần vực rốt cuộc cấu kết với Băng tộc mật thiết cỡ nào.

"Chuyện phía Băng tộc tạm thời giao cho ta xử lý, ngươi chủ yếu phụ trách bên phía Hỏa tộc là được." Bóng người trong kính nói rất đơn giản, không chịu tiết lộ thêm thông tin gì.

"Được, ta chỉ có thể đảm bảo thành Liệt Hỏa không chủ động khơi mào chiến tranh, nhưng nếu như thành Xuy Tuyết xảy ra biến hóa gì, ta chưa chắc đã có thể khống chế được." Sở Vân Thăng gật đầu đáp ứng.

"Chỉ cần ngươi có thể đảm bảo thành Liệt Hỏa là được, mặt khác, lần này sau khi ngươi rời khỏi thần vực, ta sẽ giao cho ngươi ba ống dinh dưỡng điện tử cỡ lớn như vậy." Bóng người trong kính chỉ vào vật hình ống trong suốt to lớn hiển hiện trên ô vuông, tiếp tục nói:

"Đến ngày thứ sáu, ngươi lột hết y phục của ba gã ứng viên rồi đưa vào trong ống, chương trình sẽ tiến hành bước sàng lọc cuối cùng, trong ống có dung dịch dinh dưỡng đặc thù, cũng đủ cho nhu cầu sống của bọn hắn. Nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, ngươi nhất định phải đảm bảo an toàn tính mạng của bọn họ, cho đến khi chương trình chọn ra Thiên Đạo Nhân sau cùng!"

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bôn Nguyệt

Copyright © 2022 - MTruyện.net