Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 290 : Hắn chính là Viên Hồng Tuyết!
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 4 - Mạt Nhật Nguy Đồ-Chương 290 : Hắn chính là Viên Hồng Tuyết!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Bọn họ muốn đổi người phụ nữ này?" Đại Băng sứ nghe Cơ Khanh báo cáo xong, lạnh lùng chỉ vào Đàm Ngưng hỏi.

"Đúng vậy thưa Đại Băng sứ, bọn họ chỉ đích danh phải đổi lấy cô gái này." Cơ Khanh nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không hiểu nổi thành Liệt Hỏa có thể kiếm được chỗ tốt gì từ một khoản giao dịch như thế này?

"Bảo đặc sứ thành Liệt Hỏa tới gặp ta!" Đại Băng sứ suy tư chốc lát rồi nói.

"Vâng." Cơ Khanh phất phất tay, một người đàn ông bị dẫn vào.

Dương Tự Nghị là tâm phúc của Tào Chính Nghĩa, nhưng tâm phúc thì tâm phúc, tâm phúc không nhất định sẽ không sợ chết, tuy rằng Sở Vân Thăng và Tào Chính Nghĩa nhiều lần đảm bảo là tuyệt đối an toàn, hắn vẫn sợ chết khiếp, vẫn coi thành Xuy Tuyết là chỗ đầm rồng hang hổ, tuy rằng phần lớn rồng hổ trong đó toàn là phụ nữ.

Đại Băng sứ đơn giản quét mắt nhìn hắn một cái, vừa mở miệng liền hỏi một vấn đề kỳ quái: "Là Hỏa sứ Liệt phái ngươi tới đây, hay là cái vị đại nhân quản sự Viên Hồng Tuyết thần thông quản đại kia của ngươi?"

"Là... là đại nhân Hỏa sứ." Dương Tự Nghị khiếp đảm đáp.

"Nói thật đi!" Đại Băng sứ đột nhiên đề cao âm lượng, nghiêm nghị nói.

"Là đại nhân Hỏa sứ!" Dương Tự Nghị nuốt nước bọt một cái, giật thót đáp, cũng không phải hắn to gan lớn mật thế nào, mà bởi Sở Vân Thăng đã nói cho hắn rất rõ ràng, nếu như nói là do đại nhân quản sự phái tới, hắn lập tức sẽ mất mạng!

"Hắn vì sao không tự mình đến?" Đại Băng sứ tuy rằng ngữ khí vẫn cường thế như trước, nhưng quả thực cũng không làm gì hắn, khiến Dương Tự Nghị âm thầm vuốt mồ hôi lạnh.

"Hỏa sứ đại nhân nói ngài ấy ở địa điểm năm km ngoài cổng tây thành Xuy Tuyết chờ ngài, đã chuẩn bị ba vị ứng viên sẵng sàng, chỉ cần ngài mang Đàm tiểu thư đến, lập tức có thể trao đổi, quyết không nuốt lời." Dương Tự Nghị vội vàng đáp.

"Bản sứ đã biết, ngươi trở về đi." Đại Băng sứ nói xong, xoay người không thèm để ý tới hắn nữa.

Dương Tự Nghị không biết Băng sứ có ý gì, cũng không trả lời chính xác xem là được hay không được, nhưng hắn cũng không dám hỏi, nếu đã cho mình đi vậy thì nhanh chóng đi thôi, quay về báo cáo xong việc, liền không còn chuyện gì của mình nữa, công pháp Hỏa tộc cấp ba liền có thể tới tay.

Đợi hắn đi rồi, ánh mắt Đại Băng sứ chợt lăng lệ, nhìn thẳng vào Đàm Ngưng hỏi: "Ngươi quen biết Hỏa sứ Liệt?"

Đàm Ngưng vừa rồi ở một bên, nghe được từ đầu đến đuôi không sót một chữ, chìm trong mê mang nghi hoặc.

Thành Liệt Hỏa không ngờ muốn dùng ba người ứng viên để đổi lấy mình? Rốt cuộc chuyện này là sao?

Chẵng lẽ là mấy người chị Tưởng? Không thể nào, các nàng không có lực lượng lớn đến vậy, mấy ngày hôm trước, Hạ Dát hối lộ bảo vệ cửa tiến vào gặp mặt nàng một lần, nói mấy người chị Tưởng đã đi thành Liệt Hỏa, còn khiến nàng kinh ngạc một hồi.

Chẳng lẽ là người kia? Anh ta có thể ảnh hưởng đến Hỏa sứ? Thế nhưng cho dù là anh ta, tại sao anh ta lại khẩn cấp dùng một cái giá lớn như vậy để đổi lấy bản thân mình? Không phải nói chọn lựa Thiên Đạo Nhân không có bất kỳ nguy hiểm gì sao?

Vậy mà dùng cái giá là ba gã ứng viên vội vã trao đổi mình, nếu như không có chuyện vô cùng quan trọng, vậy thì hoàn toàn không thể nào!

Đầu óc nàng rất loạn, nghĩ mãi mà không thông, sau khi nghe được câu hỏi của Đại Băng sứ thì chỉ càng thêm mờ mịt: "Không... không quen biết."

Đại Băng sứ trầm mặc một hồi, nửa ngày sau bỗng nhiên thả ra một câu khiến người ta khiếp sợ: "Ngươi quen biết Sở Vân Thăng?"

Đàm Ngưng chợt ngẩng đầu, giật mình nói: "Không... cũng không quen biết!"

Không riêng gì nàng, Cơ Khanh bên cạnh nghe được câu hỏi của Đại Băng sứ cũng không hiểu ra làm sao, chuyện này và Sở Vân Thăng thì có quan hệ gì với nhau?

Đại Băng sứ ngưng mắt nhìn nàng, lãnh đạm nói: "Ngươi nói láo!"

Đàm Ngưng vội vàng lắc đầu: "Tôi không nói dối."

Đại Băng sứ hừ một tiếng, phất phất tay bảo: "Cơ Khanh, các ngươi ra ngoài hết đi, cô gái tên Đàm Ngưng này giam giữ riêng, trọng binh thủ hộ, ta và Tuyết Băng sứ có việc cần thương lượng."

Mọi người đi rồi, Đại Băng sứ hướng về phía đồng bạn của mình, hỏi vẻ không vui: "Thần vực vẫn chưa giao tung tích của tên họ Sở ra sao?"

Tuyết Băng sứ đồng dạng là một vị mỹ nhân xinh đẹp như tuyết, chẳng qua so với Đại Băng sứ thì có thêm phần thanh thuần khả ái, gật đầu đáp: "Vẫn chưa, không bằng em lại liên lạc lần nữa?"

Đại Băng sứ cản nàng lại, hừ một tiếng: "Không vội, hiện tại hẳn là đến phiên nó phải sốt ruột! Đa Năng tộc không có kẻ nào tốt, tất cả đều là hạng người âm hiểm giả dối, ngay cả đám đồ tể Hỏa tộc kia cũng không bằng!"

Tuyết Băng sứ tức giận phụ họa: "Đội trưởng, nếu không chúng ta vạch trần bộ mặt thật của đám Đa Năng tộc đó?"

Đại Băng sứ nghe vậy cười đáp: "Em làm sao còn ấu trĩ vậy? Loài người bên ngoài sẽ không tin tưởng chúng ta, trong mắt của bọn họ, chúng ta mới thật sự là dị tộc."

Tuyết Băng sứ nổi giận nói: "Vậy làm sao bây giờ? Em thấy cái bản mặt kia của Đa Năng tộc thôi đã tức giận!"

Đại Băng sứ lắc đầu, ánh mắt lóe lên một luồng tinh mang, nói: "Chỉ cần chúng ta đạt được tên tiểu tử họ Sở kia, Đa Năng tộc thích chơi đùa thế nào cứ để mặc bọn chúng chơi đùa đi."

Tuyết Băng sứ nháy mắt một cái, không hiểu hỏi: "Đội trưởng, gã Sở Vân Thăng này thật sự quan trọng như vậy sao? Toàn tộc đều đang tìm kiếm hắn..."

Đại Băng sứ thở dài một hơi: "Em khôi phục còn chưa lâu, rất nhiều chuyện còn không khôi phục ký ức, sau đó sẽ biết thôi."

Tuyết Băng sứ còn muốn hỏi gì đó, lúc này, một cái dụng cụ kỳ dị lớn cỡ một cái TV trước mặt các nàng, trên đỉnh có ba đầu phát xạ không ngừng lóe lên.

Đại Băng sứ thoáng cười lạnh, chép miệng, nói: "Kết nối đi."

Tuyết Băng sứ ấn một cái "linh kiện", ba cái đầu phát trên đỉnh thiết bị liền đan xen chiếu ra một hình ảnh nổi không gian ba chiều.

Nếu như Sở Vân Thăng ở chỗ này, hắn nhất định nhận ra bóng dáng trong hình, người này chính là bóng người trong kính mà hắn gặp trong thần vực.

"Hai vị hình như đã vi phạm hiệp ước!?" Bóng người trong kính mở miệng hỏi trước.

"Người vi phạm hẳn là ngươi mới đúng? Tung tích tên tiểu tử họ Sở kia đâu?" Đại Băng sứ lạnh lùng nói.

"Ta đã dựa theo ước định, dạy cho các ngươi mấy bộ kỹ thuật Đa Năng then chốt, vấn đề Sở Vân Thăng chỉ có thể chờ đến sau khi Thiên Đạo Nhân quy vị mới có thể nói cho các ngươi biết." Bóng người trong kính liên tục lắc đầu trả lời.

"Ta nhớ rõ chúng ta cũng không đáp ứng ngươi như vậy, ban đầu nếu như không phải ngươi nói rằng ngươi biết tung tích tên họ Sở, cũng cung cấp chứng cứ chứng minh hắn từng xuất hiện ở Hoàng Sơn, ngươi cho rằng chỉ bằng mấy bộ kỹ thuật Đa Năng của ngươi thì chúng ta sẽ hợp tác với ngươi sao, ngươi cũng không khỏi quá coi thường Băng tộc rồi!" Đại Băng sứ khịt mũi coi thường.

"Các ngươi bây giờ muốn đổi ý?" Bóng người trong kính vẫn kiên trì quan điểm của mình.

"Không phải đổi ý, là ngươi chưa thực hiện lời hứa, Băng tộc chúng ta luôn nói là làm, chỉ cần ngươi nói ra tung tích của họ Sở, tất nhiên sẽ lập tức giúp ngươi thuận lợi quy vị Thiên Đạo Nhân! Lẽ nào ngươi muốn một mình nuốt lấy tiểu tử này?" Đại Băng sứ mặt không đổi sắc hỏi lại.

Bóng người trong kính bỗng nhiên bật cười: "Đám người Băng tộc các người thật sự quá đa nghi, ngàn vạn năm qua luôn luôn như vậy, chẳng bao giờ thay đổi! Nhớ năm đó ngũ tộc hỗn chiến..."

Đại Băng sứ không chút nể mặt ngắt lời nó: "Nói những lời vô dụng đó làm gì!? Nói chuyện chính đi!"

Bóng người trong kính rất "thành khẩn" nói: "Ta hiện tại không nói cho các ngươi biết, là sợ các ngươi vội vã bắt người, phá hủy đại sự của loài người, các ngươi cũng biết, ta chỉ là một phần của chương trình, mà mục tiêu số một của chương trình chính là quy vị Thiên Đạo Nhân, sức nặng của tất cả những chuyện khác đều không thể đánh đồng với nó, đây là chuyện ta không thể sửa đổi được!"

Đại Băng sứ châm biếm ngược lại: "Cho nên ngươi thà hy sinh người phụ nữ của tên họ Sở, cũng phải quy vị Thiên Đạo Nhân bằng được?"

Bóng người trong kính cảnh giác nói: "Ta không rõ ngươi có ý gì?"

Đại Băng sứ tựa như nói một chuyện không liên quan đến mình: "Mười phút trước, Hỏa tộc phái người đến đây, bảo là muốn dùng ba gã ứng viên của nó đổi lấy một cô gái với ta, ta nghĩ mãi mà không hiểu, là thứ sức mạnh gì có thể khiến loại Hỏa tộc thô lỗ vô tri như nó kiên quyết vứt bỏ ba gã ứng viên, mà chỉ cần một cô gái? Ngươi có biết không?"

Bóng người trong kính chợt biến sắc, tuy rằng thần vực có thể giám sát nhất cử nhất động trong toàn bộ khu vực Hoàng Sơn, thế nhưng có ít nhất hai chỗ là hắn bất lực, một là đại điện thành Liệt Hỏa, mà một chỗ khác chính là nơi này.

Trong ánh mắt Đại Băng sứ lóe lên vẻ cười nhạo lạnh băng, nói: "Nói đi, họ Sở có phải đã đầu nhập vào Hỏa tộc rồi không? Ta nghĩ chỉ có khả năng này, cái đám man rợn Hỏa tộc kia mới có thể không tiếc bất cứ giá nào mà giành lấy cô gái này cho hắn!"

Bóng người trong kính cười khổ: "Ngươi rất thông minh, ngươi cũng đã đoán được rồi thì cần gì phải hỏi ta nữa?"

Đại Băng sứ thoáng đứng bật dậy, trầm giọng hỏi: "Hắn thật sự đã đầu nhập vào Hỏa tộc!?"

Bóng người trong kính lắc đầu: "Ta biết kỳ thực cũng không nhiều, thế nhưng bây giờ hắn xác thực đang ở cùng một chỗ với Hỏa tộc, hơn nữa chiếm được tín nhiệm cực lớn của Hỏa tộc."

Lúc này, Tuyết Băng sứ nhịn không được chen miệng nói: "Không thể nào, gián điệp trải rộng trong khắp thành Liệt Hỏa của chúng ta, cho tới bây giờ chưa từng thấy cái bóng của Sở Vân Thăng!"

Đại Băng sứ vô lực ngồi xuống, lặng lẽ nói: "Ta biết rồi, hắn chính là Viên Hồng Tuyết đúng không?"

Bóng người trong kính thán phục từ đáy lòng: "Băng tộc ngoại trừ đa nghi, trí tuệ quả nhiên cũng là danh bất hư truyền! Chỉ dựa vào hai chữ 'tín nhiệm' liền có thể đoán được hóa thân của hắn!"

Tuyết Băng sứ nghi ngờ nhìn về đội trưởng của mình, tung ra một vấn đề sắc bén mà khiến cho hai người ở đây không cách nào trả lời: "Tại sao hắn lại đầu nhập vào cái đám đồ tể thô lỗ Hỏa tộc đó? Những thứ mà Hỏa tộc có thể cung cấp cho hắn, chúng ta cũng có thể cấp cho! Hơn nữa đại đội trưởng nói nhân phẩm của hắn cũng không xấu, lại còn có thù với Hỏa tộc, vì sao cam tâm tình nguyện nhập bọn làm bậy với bọn chúng!? Hơn nữa cô gái mà hắn muốn cũng nằm trong tay chúng ta, trực tiếp đầu nhập vào chúng ta chẳng phải tốt hơn sao?"

Bên trong gian phòng trong thoáng chốc lặng ngắt như tờ, sau một lúc lâu, Đại Băng sứ mới lên tiếng: "Nhất định còn có nguyên nhân gì đó mà chúng ta không biết, hắn là ai không quan trọng, chẳng qua chỉ là một tên loài người hèn mọn, đại khái gặp được vận cứt chó mới có được thứ của văn minh phù lục, mục đích của chúng ta là đạt được phù lục, không phải bản thân tên Sở Vân Thăng này."

Tuyết Băng sứ ồ một tiếng, lại nói: "Vậy chúng ta sẽ trao đổi cô gái kia với bọn họ sao?"

Đại Băng sứ ném vấn đề này cho bóng người trong kính: "Ngươi nói thế nào?"

Bóng người trong kính đang lục xoát ký ức xem xuất hiện sai sót ở đâu, khiến cho Sở Vân Thăng nhìn thấu được manh mối, giờ là thời khắc quan trọng nhất lại muốn phá hư đại sự của nó, nhưng có một chuyện không cần phải nghi ngờ gì nữa, Sở Vân Thăng nhất định đã biết chuyện chín chết một sống, bằng không sẽ không vội vàng muốn tới thành Xuy Tuyết đổi người như vậy.

Đối với chương trình mà nói, vấn đề này bỗng nhiên trở nên rất đơn giản, tuyển chọn tối ưu tất nhiên là giữ lại số người nhiều nhất, cho nên bóng người trong kính không mấy do dự nói: "Đổi, một đổi ba thì sao lại không đổi, dù sao hiện tại tiểu tử này phỏng chừng cũng sẽ không phối hợp với chúng ta."

Đại Băng sứ cười nhạo bóng người trong kính: "Đa Năng tộc các ngươi đáng thương thật đấy, tự cho là thông minh, kết quả lại là tự vác đá đập chân mình!"

Bóng người trong kính như không có cảm giác, thản nhiên trả lời: "Ngươi không cần cười nhạo ta, từ lúc chương trình chính chọn cô gái kia, ta đã biết sớm muộn gì cũng phải kết hận thù với tên tiểu tử đó, thế nên chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ dùng cách kết minh để đạt được phù lục.

Hiện tại nếu hắn đã hoàn toàn nương nhờ vào Hỏa tộc, bất kể là ngươi hay ta thì sức mạnh đơn độc của bên nào cũng đều không thể đánh bại liên minh giữa hắn và Hỏa tộc, cho nên chúng ta nhất định phải hợp tác, mới có thể bắt được tên tiểu tử kia!"

Đại Băng sứ trầm mặc một hồi, mới mở miệng đáp: "Chưa chắc, người còn nằm trong tay ta, ngươi không lôi kéo được, nhưng ta có thể thử một lần!"

Bóng người trong kính tự tin nói: "Rồi ngươi sẽ phải quay về tìm ta!"

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng

Copyright © 2022 - MTruyện.net