Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nếu là người bình thường thì có thể sẽ khinh suất hoặc kiêu ngạo, nhưng chuyện này sẽ không xảy ra đối với Caesar. Do kinh nghiệm cũng như thiên phú, từ nhỏ Caesar đều rất chuyên chú với mỗi phen chiến đấu, huống chi là giao chiến với loại cao thủ như vậy. Trong quãng thời gian du lịch đã có vô số lần kinh nghiệm nói cho hắn rằng, chưa tới lúc kết thúc, tuyệt đối không được quá tự tin.
Khi thân hình tên khổng lồ vừa động, mười quả áp súc thủy cầu đã bay vọt tới. Giữa không trung, tên khổng lồ gầm lên một tiếng, xoay cây cự phủ trong tay như điện, trên chiến phủ cũng mang theo đấu khí dài đến hơn sáu mươi phân, quả thực là đã đến mức khiến người ta khiếp hãi.
Sau khi tránh được năm quả, đánh nát được hai quả, gã vẫn bị ba quả còn lại chạm trúng, giữa không trung vang lên một tiếng nổ lớn, cả người gã đều bị bao phủ bởi thủy nguyên tố cuồng bạo.
- Không ổn!
Theo tiếng kêu hiếm hoi của Triết Biệt, tên không lồ đã vượt qua được vùng oanh tạc của ba quả áp súc thủy cầu, nhằm hướng Caesar bổ tới. Ba quả áp súc thủy cầu, không phải ai cũng có thể chịu nổi, cho dù là có đấu khí ngăn cản, hiển nhiên cũng sẽ bị thương ở mức nhất định, không nói đến chuyện đấu khí của gã đã yếu bớt đi, mà khóe miệng cũng bị chấn ứa máu… Máu màu xanh lục!
Elena nhìn thấy màu máu kia, đột nhiên nhớ tới một chủng tộc, đó là một Hải Tộc trong truyền thuyết nay đã diệt vong, vô cùng hùng mạnh. Khi chủng tộc ấy đang ở đỉnh cao của mình thì cho dù tất cả các chủng tộc khác hợp nhau lại cũng không thể lay chuyển địa vị thống trị của họ, bọn họ là vô địch. Chỉ là sau này không biết vì nguyên nhân gì mà chủng tộc ấy bị tuyệt diệt, nhưng trong điển tịch của Hải Long Tộc vẫn ghi chép lại thời ấy. Từ các dấu hiệu trước mắt, mười phần thì tám chín phần tên khổng lồ kia là hậu duệ của chủng tộc nọ.
Mọi người sợ đến hít một ngụm hơi lạnh, nhìn thể chất gầy gò của Caesar, lại nhìn thấy dáng vẻ hung mãnh của tên khổng lồ, cùng với cây phủ khủng bố kia, có một số cô gái đã sợ đến nhắm tịt mắt lại. Các nàng không muốn thấy cảnh thê thảm một phủ bổ xuống máu thịt tung tóe kia.
Uỳnh !!!
Ngụm khí lạnh vừa hít vào một nửa đã quay ngược trở ra, Corarisa vừa há mồm ra được một nửa đã cứng đờ lại.
- Sức lực lớn thật, tay ta đã tê cả rồi này.
Tay phải của Caesar đang chụp lấy lưỡi phủ đòi mạng kia, Hải Đấu Khí lam nhạt bắt đầu bùng lên.
Tên khổng lồ nhìn đấu khí trên người Caesar, thần sắc hoảng loạn, kích động, hoài nghi, bi thương, đủ loại tâm tình hỗn loạn hợp nhau lại mà bùng phát, gầm lên một tiếng. Đấu khí trên người đang suy yếu đột nhiên trở nên hung mãnh hẳn lên, áp lực đối với Caesar tăng mạnh.
Caesar chậm rãi co tay phải lại, quyền trái mạnh mẽ đánh ra, nắm tay trông rất nhỏ bé so với thân hình khổng lồ của đối thủ, nhưng khi đánh vào lại tạo ra âm thanh như kim loại va nhau, tên khổng lồ to như một ngọn núi nhỏ mạnh mẽ cũng bị đánh văng ra, rơi ầm xuống đất, làm cả khán đài phải rung chuyển.
Caesar cũng phải xoa xoa tay phải, tên này quả thật là trời sinh thần lực, lại thêm có chiến khí cổ quái hộ thể, cùng với tốc độ không phù hợp với hình thể, tuyệt đối là một đối thủ khó chơi.
Ngưu tầm ngưu, Caesar thích nhất loại người như vậy.
Toàn trường im phăng phắc, lúc này không chỉ có riêng đệ tử, chẳng biết khi nào đã có không ít lão sư vây quanh, trong đó còn có cả Hiệu Trưởng đại nhân.
Chỉ là sắc mặt hiệu trưởng đại nhân của chúng ta dường như có chút tiếc rẻ, có lẽ do già nên thường thích lẩm nhẩm:
- Vũ khí bí mật của ta, chết rồi, lộ ra hết như vậy thì không chừng trong đám già mà không chịu chết kia có tên tới cuỗm về, lão ngư đầu Edinburgh còn bận tâm chút mặt mũi chứ đám học viện không biết xấu hổ kia không biết chừng chiêu gì cũng có thể dùng đến, xem ra phải gia tăng dự toán rồi!
- Tên kia là người hay là quỷ?
- Đúng thế, vừa rồi có phải ta hoa mắt không, rõ ràng là một tên ma pháp sư, vậy mà nào mới đảo mắt một cái đã trở thành chiến sĩ có thể dùng đấu khí thế kia?
- Hải Thần phù hộ, tên này lại là đấu khí chiến sĩ có khả năng phóng thích áp súc ma pháp, không ngờ trừ Hải Long Tộc ra còn có người dùng được đấu khí nữa!
(Chiến khí và đấu khí, xét về bản chất là khác nhau. Hải Long Đấu Khí là một loại chiến đấu cương khí nằm giữa chiến khí và đấu khí, không có cách nào xác định loại nào trong chiến đấu có thể bảo đảm thắng lợi, nhưng xét về phẩm chất thì Hải Long Đấu Khí có cao hơn một chút, sau đó là các loại đấu khí còn lại, cuối cùng là chiến khí. Bất quá chủng loại đấu khí rất nhiều, lại có ưu thế thăng cấp, Hoàng Kim Đấu Khí có thể còn tốt hơn Hải Long Đấu Khí.)
- Vốn tưởng chỉ tới xem cho vui, kết quả lại thấy được hai tên quái vật!
- Tên Caesar kia cũng là tân sinh như chúng ta đó!
- Thật không vậy? Như vậy cũng là tân sinh, kỳ học viện giao lưu năm nay có chuyện để xem rồi, chờ mà xem. Khó trách nghe đồn Hiệu Trưởng rất ưu đãi hắn, vốn tưởng là con riêng của vị đại nhân nào, hóa ra là có tài thật!
Tràng nghị luận bên dưới xôn xao như sóng hải triều, âm thanh hồi hộp hưng phấn, hiển nhiên là bị thực lực của hai người làm chấn động.
Caesar có chút hưng phấn, mà phản ứng của tên khổng lồ đối diện cũng rất hưng phấn, rất kích động… Thế quái nào lại kích động thế nhỉ?
Caesar cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ hiểu được một điều, đối phương chuẩn bị liều mạng!
Thân thể to lớn của tên không đồ chạy nhảy cực kì linh hoạt, chiến khí chỉ tăng không giảm, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, một lúc sau chỉ nghe thấy âm thanh đông đông rát tai cùng với tàn ảnh khổng lồ.
Quả thực không sao tưởng tượng được với vóc người như thế mà gã lại có thể làm ra những động tác như vậy!
Mười mấy tàn ảnh trong chớp mắt đã hợp làm một, nhằm hướng Caesar ở giữa trung tâm lao tới… Không thể tránh được, vóc người quá to lớn, khi các tàn ảnh tập trung với nhau, cảm giác như sắp ép Caesar thành thịt vụn.
Đáng tiếc là tuy tốc độ tên khổng lồ nhanh nhưng hắn quên một điều, về vóc dáng người dù sao cũng có chênh lệch, mà niềm kiêu hãnh của Caesar đồng học không phải là Hải Đấu Khí, càng không phải là ma pháp, mà là tốc độ của hắn!
Tất cả tàn ảnh đều là giả, thực thể đang ở trên không trung, tên khổng lồ dốc toàn lực bổ thẳng phủ xuống, cơ hồ dốc hết đấu khí toàn thân, chỉ là khi cây phủ bổ xuống gần Caesar, gã liền biết không ổn, bởi đó cũng chỉ là tàn ảnh, người khéo léo có thể thu thế lại kịp, nhưng thân hình hắn quá khổng lồ, tốc độ cũng không thể thay đổi được nhược điểm cơ thể, hơn nữa sức lực đã dốc ra ngoài muốn thu hồi lại cũng không đơn giản.
Lần này có thể nói là kinh thiên động địa, cả luận võ đài cứng rắn chỉ trong nháy mắt đã cát bay đá chạy, cả người tên khổng lồ trầm xuống, còn cái luận võ đài đáng thương kia cũng lập tức vỡ tan.
Hiệu Trưởng xót xa trong lòng, cái luận võ đài này rất tốn kém, dự toán lại phải tăng rồi, buồn đời quá. Tại sao trên thế gian này cái gì cũng cần đến tiền thế, quá tục rồi, không hề phù hợp với tính cách cao thượng của ta. Sau này chắc để cho đám học sinh đánh dã chiến hết.
Caesar cũng không truy kích, mà là đang ở bên ngoài cái hố nhìn tên khổng lồ, hắn thậm chí còn cảm thấy thích tên này, nhưng tình huống của y có chút kỳ quái, vốn là khi bị Corarisa bức đi đánh thì còn có vẻ uể oải yếu ớt, thế quái nào khi thấy hắn dùng tới Hải Đấu Khí lại hăng hái gấp trăm lần thế kia, giống như là có thù sâu hận lớn với hắn vậy.
Tên khổng lồ chậm rãi từ trong hố đứng dậy, nhìn Caesar một cách phức tạp:
- Bọn ta một kích định thắng bại thôi!
- Tên to đầu, bị ẩm ương à, đây là quyết đấu nhé, ai thèm đấu sức với nhà ngươi chứ!
- Đúng vậy, ngươi tưởng ngươi là ông nội người ta sao!
Nhất thời tiếng cổ vũ cho Caesar mỗi lúc một lớn, đặc biệt từ phía các cô em, dường như sau khi tỉnh lại từ nỗi khiếp sợ thì lúc này các nàng gần như đã đến mức sùng bái mê muội đối với Caesar. Caesar chính là vị vương tử bình dân trong mắt các nàng.
Rất giống như trong các câu chuyện cổ tích, nếu có thêm một thân thế thương đau li kỳ lại càng hoàn mỹ .
- Đương nhiên là được.
Caesar khoát tay không ý kiến, hắn cảm thấy tên khổng lồ trước mắt hoàn toàn không ngốc, hơn nữa trong lòng còn chất chứa rất nhiều bí mật và những áp lực nặng nề. Có lẽ chính vì quá nặng nề nên y mới không muốn cho mình tỉnh táo lại.
Gương mặt tên khổng lồ không chút cảm xúc, cũng không có chút cảm kích Caesar. Ngược lại lại tụ tập chiến khí toàn thân, với thân hình cộng với chiến khí hừng hực của hắn, cả võ đài đổ nát cùng chung quanh, hết thảy đều làm nền cho hắn, một chiến thần cao lớn uy vũ.
- Hay lắm!
Caesar cảm nhận thấy áp lực, không biết đối phương vì sao muốn liều mạng, nhưng với sự tôn trọng cường giả, hắn cũng sẽ dùng hết toàn lực!
Hải Đấu Khí hừng hực dấy lên, mạnh mẽ đẩy bạt chiến khí ra khỏi khu vực xung quanh, rất rõ ràng là cho dù Hải Đấu Khí xét về chỉnh thể không chiếm ưu thế nhưng chất lượng lại cao hơn mấy lần. Lúc này lớp cao thủ cỡ Roger đều tròn mắt chăm chú tập trung trên người Caesar, mặc dù tên khổng lồ thần bí kia có chiến khí kinh người nhưng vẫn không phải là đối thủ của Caesar, lực lượng quá phân tán. Cho dù Caesar bỏ qua sự linh hoạt của mình, nhưng xét về sức công kích vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối!
Bọn họ đều muốn biết cực hạn của Caesar vì những phen chiến đấu sau này!
Hải Đấu Khí của Caesar càng mạnh mẽ, ánh mắt của tên khổng lồ càng kích động, chiến khí cũng càng mãnh liệt. Rốt cuộc cũng phát động, một tiếng gầm như Hải Yêu, tên khổng lồ xông tới Caesar với khí thế dời non lấp biển.
Caesar vẫn chẳng suy suyển, nhưng đám khán giả đứng xem đối diện với tên khổng lồ đều xui xẻo bị chiến khí trực tiếp hất bay toán loạn. Có mấy tên muốn ra vẻ anh hùng gượng chống, kết quả lại càng thảm, cho dù chỉ là phần chiến khí ngoài rìa cũng đủ để cho mấy tên không biết trời cao đất rộng kia há mồm ói ra mấy ngụm máu tươi.
Chính diện đối mặt, Caesar lại mang theo hưng phấn vô cùng. Đối với hắn thì đối thủ trước mặt này lại đúng điều hắn cần. Sau khi cùng Hoàng Kim chiến sĩ đánh một trận, hắn đang cần một đối thủ có thể tạo cho hắn áp lực như vậy.
Thân hình khẽ khom xuống, lùi lại một bước, cường độ Hải Đấu Khí trên cánh tay phải của hắn cao hơn hẳn so với các bộ phận khác, hơn nữa cơ thể cũng phình ra một cách rõ rệt.
Uỳnh !!!
Hai cỗ lực lượng nháy mắt chạm nhau, nhưng không có tiếng nổ mà rất nhiều người lo lắng chờ đợi mà lại yên tĩnh, Hải Đấu Khí của Caesar thế như chẻ tre xuyên thấu qua thứ chiến khí có vẻ mạnh mẽ kia và hung hãn đánh vào trên chiến phủ. Một tiếng gào thảm vang lên, chiến phủ bay xoẹt đi, Hải Đấu Khí thuận thế tiến tới, dù là thân thể khổng lồ cũng không cách nào triệt tiêu nổi luồng lực lớn như vậy.
Roẹt!!!
Hai chân của tên khổng lồ tạo thành hai rãnh dài trên mặt luận võ đài cứng chắc kia, kéo dài đến mặt đất, nhưng gã vẫn không chịu đựng nổi lực xung kích, ngã lăn ra ngoài.
Chỉ chớp mắt sau khi tên khổng lồ kia bị đánh ra, đương nhiên những người xung quanh sớm đã trốn sạch không một còn một bóng. Bị cái xác to như vậy đè trúng thì không chết cũng trọng thương, huống chi còn vì Corarisa, nhân duyên của hắn đến giờ vẫn không có một chút tốt đẹp.
Bản thân Caesar cũng hơi ngạc nhiên, với trình độ đấu khí của đối phương, vốn tưởng rằng có cơ hội dùng thử tuyệt kỹ vừa mới nghĩ ra một phen, đó là chiêu chuyên dùng để đối phó với đối thủ sở hữu đấu khí hùng mạnh như Hoàng Kim chiến sĩ, không ngờ Hải Đấu Khí có thể vươn dài thẳng tiến. Mất đi sự bảo vệ của chiến khí, đối phương vốn không phải là đối thủ của mình, kết quả trái ngược quá lớn khiến cho Caesar hơilo lắng, chiêu vừa rồi cũng không nhẹ, e rằng…
Tất cả mọi người đều thấy được thanh thế của Caesar, đánh ra một quyền sợ rằng trời long đất lở, mặc dù có chiến phủ đỡ đi một phần lực nhưng vẫn còn một lượng rất lớn Hải Đấu Khí công kích lên người tên khổng lồ… Tám phần là không đứng lên nổi.
Corarisa lén lút nhìn quanh, có ý định bỏ trốn. Bà mẹ nó, tên chết toi kia căn bản không phải người, ma pháp siêu cường, đấu khí biến thái, còn có con mẹ nó XQZ@ sức kháng độc, khẳng định là hải yêu chuyển thế.
Sống chết trước mắt, sự sợ hãi lớn lao này khiến cho tinh thần hắn có chút thất thường. Tibat đứng bên cạnh khẽ nhíu mày, thật là một tên vô dụng, chuyện đã thế cũng không thể bỏ ngang xương, nếu đã quyết định giữ lại quân cờ này thì phải kiên trì đến cùng, nếu không thì một chút ý nghĩa cũng không còn.
Mắt Tibat chợt lóe lên một dải sáng bạc, vỗ về nhẹ nhàng Corarisa một chút, tên ăn hại đang trong cơn run rẩy kia rốt cuộc cũng có thể đình chỉ được những biểu hiện mất mặt xấu hổ.
- Caesar, Caesar, Caesar!!!
Mọi người cùng cất cao giọng gọi tên Caesar, đối với Hải Tộc mới vừa thua trận, bọn họ rất cần một người anh hùng, mà những người đối với vương tộc đã có chút thất vọng, nên họ càng hi vọng có một cường giả đột ngột xuất hiện sẽ không dựa dẫm vào giới quý tộc.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Caesar chính là người họ chọn.
Tiếng hoan hô của mọi người cũng không có kéo dài bao lâu, tên khổng lồ kia lại bò dậy, vỗ vỗ phủi đi tro bụi trên người, bước nhanh tới gần Caesar… Không biết là định làm gì.
Không ai hiểu rõ hơn Caesar uy lực của đòn trọng kích vừa rồi, da đối phương cũng dày quá mức, loại phòng ngự này có thể so sánh với đám hải yêu siêu giai rồi.
Tên khổng lồ mặt mày nghiêm túc từng bước từng bước lại gần Caesar, những người xung quanh đều tản ra, tên mắc toi này thuận tay vung vẩy một chút cũng đủ lấy mạng người ta rồi. Nhìn tên khổng lồ đang từng bước tiến gần, Caesar cũng mỉm cười, không phải là hắn quá tự tin, mà là không cảm thụ được một chút sát ý nào từ trên thân thể tên khổng lồ kia.
Sầm, tên khổng lồ quỳ một gối xuống trước mặt Caesar, cúi chiếc đầu cao ngạo của mình xuống, miệng nói ra một loại ngôn ngữ của một chủng tộc kì quái nào đó mà chắc chắn không phải là ngôn ngữ của Hải Tộc hiện còn lưu hành.
Vị hiệu trưởng đại nhân vốn đang khó chịu bỗng sửng sốt, tròng mắt bắn mạnh ra thứ ánh sáng khiến người khác khiếp sợ, bao trùm lấy Caesar và tên khổng lồ. Nhưng chỉ đảo cái lại trở nên mơ màng, sau đó chậm rãi khôi phục vẻ bình tĩnh, biến mất không một tiếng động.
Mà lúc này Elena cũng đã xác định sự suy đoán của mình, trong lòng cũng tràn ngập ngạc nhiên. Thân là người kế thừa Hải Long Vương Tộc, từ nhỏ nàng đã học tập các loại ngôn ngữ cổ của Long Tộc, cùng với với lịch sử Long Tộc, đương nhiên những thứ này chỉ có trực hệ vương tộc mới được đọc.
Vừa rồi tên khổng lồ kia nói hắn là hậu duệ của Khủng Thú Tộc thời thượng cổ, bọn họ còn có một tên gọi khác là Khủng Long! Không giống như Long Tộc, so ra, Long Tộc là sau này tiến hóa lên, nhưng xét về mặt lực lượng thì loại Khủng Thú thượng cổ này lại chiếm ưu thế, cũng chính là giống loài từng hoành hành Maya. Theo truyền thuyết, lúc ấy bất kể đất liền hay biển cả, bọn họ đều là bá chủ duy nhất… Chỉ là tại sao gã lại gọi Caesar là Vua chứ?
Mặc dù nghe không hiểu gã nói gì, nhưng từ động tác có thể nhìn ra được, tên khổng lồ là đang tỏ lòng thần phục với Caesar, đám học sinh đang xem chung quanh hoan hô vang trời, trong lòng vô cùng sung sướng, phảng phất như Caesar chính là đại diện của bọn họ vậy.
Mà mặt mũi đám quý tộc cùng Corarisa tới lại khó coi đến cực điểm, vốn bọn họ tới xem trò vui, kết quả lại trở thành trò cười, còn tạo nên một đối thủ kinh khủng như vậy.
Phải biết rằng đối với bình dân thì quý tộc của Hải Tộc không có đại quyền sinh sát như ở nhân loại.
- Điện, điện, điện hạ, chúng ta hay là tránh một chút thì hơn.
Người xung quanh đã bắt đầu đề nghị Corarisa, bất quá Corarisa còn chưa xem như tên hèn vô dụng, trên thế gian này còn có một số chuyện còn đáng sợ hơn cái chết.
Corarisa nhảy lên khán đài, giận mắng:
- Caesar, ngươi dám dụ bộn nô lệ của bổn nhân, dựa theo pháp quy của vùng biển Mỹ Nhân Ngư, ngươi…
Tiếng quát bén nhọn của Corarisa trong mắt của Caesar chỉ bất quá là sự giãy dụa của kẻ sắp chết, một ánh nhìn lạnh lùng là đủ để hắn câm miệng.
- Trả lại tự do cho y, chuyện này đến đây là xong!
Caesar nói không chừa một chút đường lui, hắn sở dĩ làm vậy là vì sự tự do sinh sống sau này của tên khổng lồ, dù sao sinh tồn trong hoàn cảnh này cần phải tuân thủ những trói buộc nhất định, cho dù là hắn cũng không phải ngoại lệ.
Vừa nhìn thấy con ngươi của Caesar, Corarisa không kìm nổi sự run rẩy, mặc dù hắn rất muốn cự tuyệt, nhưng hắn biết, nếu cự tuyệt thì chắc chắn đối phương không hề do dự mà giết chết hắn, đến lúc đó thì công chúa, quyền lực, tài phú gì gì đó, hết thảy đều thành số không. Mà tên khổng lồ kia hiển nhiên cũng chịu sự ảnh hưởng của Caesar, con mắt vốn hỗn độn của y, hiện giờ tràn ngập ánh sáng, căn bản có đuổi hắn cũng không đi.
- Được rồi, bổn nhân là đại nhân không chấp…, thôi, cứ theo ý ngươi mà làm!
Corarisa vốn còn muốn nói lại mấy câu để níu chút thể diện, nhưng nhìn vẻ bực bội khó chịu của Caesar, liền ôm đầu chuồn mất, làm mọi người cười ồ một phen.
Tibat cũng cười rất vui vẻ, vốn định vạn bất đắc dĩ hắn cũng đành phải ra mặt, như bây giờ là nhất cử lưỡng tiện. Hừm hừm, nhổ cỏ không nhổ tận gốc, việc này làm sao kết thúc đây?
Cái tên kia vì sao lại đòi đi theo tiểu tử Caesar này nhỉ?
Bất kể thế nào, chiến đấu đã kết thúc. Đám Caio sớm đã nhịn không được ùa cả lên, Elena và Clara chỉ có thể ưu nhã bước đến. Tuy lòng hai người còn gấp hơn bất kỳ ai nhưng lại không thể giống như bọn Caio, thậm chí không thể bằng Isa nữa, thật sự là bực mình.
- Đầu nhi, ngươi không có bị gì chứ, thật là nổi quá, ngươi không nghe thấy đám các cô em đang hét vang vang hả!
Triết Biệt:
- …
Isa nhịn không được đạp cho Caio một cước, thêm một cú giò lái kết thúc, đối với tên không còn cách nào chữa được này nàng đã lười dùng lời nói để giáo dục.
- Caesar, ngươi không bị sao chứ, coi chừng bị dính ám thương trí mạng đó.
Sặc tiết… đây cũng là an ủi hay sao?
Bì Cầu rốt cuộc đã bò được lên bờ vai Caesar, sau đó đặt mông ngồi phịch xuống, vui vẻ mà kêu bỉ ba bỉ ba bỉ ba.
Tên khổng lồ không nói một lời đứng đằng sau Caesar, trông như một tòa núi nhỏ.
- Tên to xác kia, có cơ hội chúng ta cũng thử một keo, ta cũng dùng phủ đây!
Caio nhấc chiến phủ của mình lên. Thế giới này thật rộng lớn, tên to xác như vậy mà có thể linh hoạt đến thế kia còn có chiến khí hùng hậu đến vậy làm Caio hâm mộ đến muốn đập đầu vào tường.