Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hải Vương Tế
  3. Quyển 9-Chương 05 : Nhất Minh Kinh Nhân
Trước /132 Sau

[Dịch] Hải Vương Tế

Quyển 9-Chương 05 : Nhất Minh Kinh Nhân

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Long đấu khí chú ngữ không ngừng phát ra, sắc mặt Jabber càng ngày càng xấu, vốn đã trắng bệch từ trước giờ đã dần chuyển thành xám xịt. Nhưng hắn vẫn không hề có ý định ngừng lại. Rõ ràng hắn muốn dồn toàn bộ sức lực vào một chiêu này.

- Lão tam không trụ nổi nữa.

Đứng dưới đài quan sát, Hải Long tứ tinh không kìm nổi lòng phẫn nộ. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì vấn đề không chỉ còn là trọng thương nữa mà là đến mạng cũng khó giữ được. Mặc dù thân thể Hải Long tộc vô cùng mạnh mẽ dẻo dai nhưng trước đã dùng tiềm Long chú, sau lại dùng Long đấu khí chú ngữ, đó đều là những bí pháp cực kì tổn hại cơ thể. Nếu cứ tiếp tục thì tám chín phần mười là không thể hồi phục.

Đáng tiếc, dù bên dưới bàn tán cái gì thì hai người trên đài cũng không nghe được. Điều Jabber phải làm chính là muốn xử lý đối thủ, còn về mình sẽ ra sao thì hắn không thèm bận tâm.

Bỗng nhiên hắn cảm giác lực cản của Caesar dưới sự bao phủ của Long đấu khí chú ngữ đột nhiên biến mất. Hắn biết công kích của hắn cuối cùng đã thành công. Tuy thấy có phần có lỗi với đối phương nhưng nếu trong khi chiến đấu phải đánh một mất một còn thì Hải Long tộc là vô địch.

Song sự vui sướng này dường như chỉ là giấc mơ, một cơn lốc đấu khí phóng thẳng lên cao. Dù xét về chất lượng hay cường độ đều cao hơn Long đấu khí chú ngữ. Long đấu khí của Jaber gặp phải lốc xoáy Hải đấu khí của Caesar liền bị đánh tan không còn một chút nào.

Thật dũng mãnh. Mạnh mẽ đánh tan.

Caesar vẫn đứng tại chỗ bất động, từ từ ngẩn đầu nhìn thoáng qua Jabber:

- Ngươi không tồi.

Trên mặt Jabber lộ ra vẻ cười khổ, khóe miệng giật giật không nói nên lời, đảo người ngã gục xuống đất. Dù là tâm lý hay thân thể của hắn đều đã hoàn toàn đổ vỡ.

Một lúc lâu sau toàn trường mới nổ ra một tràng vỗ tay kinh thiên động đại. Khán giả đã bị thực lực của Caesar chinh phục. Hải tộc là một chủng tộc luôn kính trọng cường giả, chỉ có cường giả mới được mọi người tôn trọng. Có tiếng mà không có không có thực lực làm nền tảng cơ sở thì danh tiếng đó cũng chỉ rước lấy sự phản cảm của người khác. Dự đoán của mạo hiểm giả công hội cũng từng gặp phải kết quả này, nhưng bây giờ Caesar đã dùng tới thực lực tuyệt đối chứng minh chính mình. Mà có lẽ hắn cũng chẳng thèm để ý tới chuyện này.

Jabber được nhân viên chăm sóc đưa xuống. Ba người còn lại của Hải Long tứ tinh liền quây quần bên cạnh.

- Lão tam, gắng gượng.

Long đấu khí của ba người tràn vào cuồn cuộn không ngừng, Jabber dần dần hồi tỉnh.

- Đại ca, ta… thật vô dụng.

- Đừng nói nhiều, cứ an tâm nghỉ ngơi. Đây không phải là lỗi của ngươi.

Jabber lại hôn mê bất tỉnh, có lẽ do thương thế quá nặng, có lẽ là do quá tức giận. Đã dùng toàn bộ sức lực mà vẫn chưa khiến đối phương bị thương. Thật là mất mặt

- Đại ca, thằng Caesar này quá càn quấy. Đừng để ta gặp nó, nếu không nhất định sẽ cho nó đẹp mặt.

- Đúng vậy. Ta cũng không tin nó ba đầu sáu tay.

Lão đại của Hải Long tứ tinh lại trầm ngâm một lúc rồi thở dài:

- Hy vọng hai người các ngươi không gặp phải hắn. Các ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa hôm nay hắn cũng đã hạ thủ lưu tình. Câu nói lúc trước của ta lão tam không nghe được nhưng hắn lại nghe thấy, nếu không sợ rằng mạng lão tam khó mà giữ được. Nói ra chúng ta còn phải cám ơn hắn mới đúng, không phải ai cũng độ lượng như vậy. Nếu cho các ngươi đứng ở vị trí của hắn, các ngươi có thể làm như vậy được không?

Những lời này khiến cho hai người kia cứng họng, quay qua quay lại lại còn phải qua cảm tạ người ta. Lần này đúng là đã thua từ trong ra ngoài. Mặc dù vẫn cứng miệng không phục nhưng trong lòng hai người đều đã đồng tình với sự giải thích này.

o0o

- Đầu nhi, nói thẳng đi.

Caio nghiêm túc nói.

Những người khác vừa nhìn thấy bộ dáng hắn như thế này đã biết tên này lại muốn làm trò cười. Vì tính tình như vậy nên những lời mà Caio tự nhận là vô cùng nghiêm túc thì thực tế lại cực kì buồn cười.

- Nói thẳng cái gì?

Caesar nhún vai hỏi. Tên này không chúc mừng hắn lại còn muốn tra khảo.

- Đại hoàn đan chứ sao. Lấy vài viên chia xẻ cho mọi người một chút coi.

- Híc….

[Đại hoàn đan là thần dược trong truyền thuyết. Ma pháp sư ăn vào, ma lực tăng mạnh. Chiến sĩ ăn vào, đấu khí vượt cấp.]

Đối với chuyện như vậy, Caesar chỉ nhìn hắn với vẻ khinh bỉ. Nếu có đại hoàn đan thì hắn cũng muốn thử. Tiếc rằng chính hắn cũng chẳng tin là cái thứ này có thật. Nếu cứ ăn vào là có thể tăng công lực thì chắc chắn người phát minh ra cái thứ khỉ gió này phải là Hải Thần.

- Nhị ca giỏi thật. Ta biết anh sẽ thắng mà.

Clara, Elena, Isabella, Tiểu Yêu cùng đi tới. Clara vẫn hoạt bát như trước, Elena thì khá ngại ngùng nhưng ánh mắt của nàng lại nói lên tất cả. Hai người bây giờ dường như đã có phần tâm ý tương thông.

- Đó là hiển nhiên. Không có gì mà chủ nhân không làm được.

- Chúc mừng ngươi, bạn Caesar.

Isabella tự nhiên thoải mái nói.

- Hề hề, tiểu thư Isabella đúng là không như người thường. Đúng rồi, Isa của chúng ta là chị ruột hay em ruột, chị họ hay em họ của cô thế? Thôi kệ, là người thân thì cô cũng nên truyền một ít ôn nhu độ lượng cho nàng, như thế cũng giúp chúng ta không bị bắt nạt suốt ngày.

Isabella che miệng cười khẽ:

- Nàng đáng sợ như thế sao? Ta thấy rất là bình thường mà.

- Dừng. Đâu chỉ có đáng sợ, quả thực là ma nữ, bạo quân mới đúng, hại ta mỗi lần gặp nàng đều phải nói ít đi một nửa.

Caio tận lực miêu tả cảm giác của hắn.

- Vậy à? Để ta về góp ý với nàng, để nàng đối xử với bạn tốt một chút.

Caio đang cao hứng, hoàn toàn không chú ý tới khóe mắt tiểu thư Isabella lóe lên một tia… sát khí.

Hãy cầu nguyện cho bạn học Caio của chúng ta đi, nguyện Hải Thần vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.

Mọi người đang nói chuyện đột nhiên ngừng lại bởi vì lão đại của Hải Long tứ tinh, Soros đang đi về phía này. Xem người này có vẻ nghiêm túc, chẳng lẽ lại muốn đánh một trận sao?

- Cám ơn.

- Không cần khách khí.

Caesar mỉm cười.

Soros gật đầu, quay người rời đi khiến cho người khác chẳng hiểu mô tê gì.

- Đầu nhi, các ngươi quen nhau sao? Hắn không nợ tiền ngươi chứ? Ê, ê, sao tụi bay giữ khoảng cách với ta xa vậy? Này, chờ ta với, đừng có chạy nhanh vậy chứ.

o0o

Một trận với Jabber cũng đủ để Caesar chính thức bước vào hàng ngũ cao thủ. Trước đây ai cũng không ngờ Caesar sẽ quét ngang đối thủ với thế không thể ngăn cản được như vậy. Đến khi mọi người nhìn rõ được thực lực của Caesar thì những tuyển thủ khác bắt đầu căng thẳng. Nếu những lời của mạo hiểm giả công hội là đúng, có nghĩa là công hội chắc chắn có những chứng cứ xác thực. Nhất thời sự chú ý vào Caesar đã dâng cao tới một mức độ chưa từng có. Nhân tính chính là như vậy, rất dễ chuyển từ một cực đoan này tới một cực đoan khác.

Caesar không để cho những người ủng hộ phải thất vọng. Những trận đấu kế tiếp hắn không cho đối phương bất cứ cơ hội nào. Dù sao trong cả giải đấu, xác suất gặp phải cao thủ như Jabber vẫn còn rất thấp, mà có đi chăng nữa thì đến Jabber còn không phải là đối thủ của Caesar huống chi là người khác. Mỗi trận đấu, hầu như hắn đều dùng một tốc độ mắt thường khó mà theo kịp tiếp cận sát trước mặt đối thủ trong nháy mắt rồi nhẹ nhàng “đẩy” đối thủ ra khỏi võ đài. Với những đối thủ như thế này không cần phí thời gian.

Vì đại biểu cho Mỹ Nhân Ngư học viện, lại có bề ngoài anh tuấn nên số lượng fan nữ của hắn tăng lên chóng mặt. Tất cả mọi người đều chờ mong biểu hiện của hắn trong những trận đấu chính thức. Ai ai cũng muốn biết người thanh niên này đã làm được đại sự kinh thiên động địa gì mà khiến cho mạo hiểm giả công hội chú ý như vậy, không hề do dự mà xếp hắn ở vị trí thứ nhất.

Những cao thủ hạt giống khác cũng thuận lợi lọt sâu vào trong, hơn nữa suy nghĩ của họ rõ ràng hơn khán giả rất nhiều. Cao thủ ra tay là có thể nhận ra một phần. Rõ ràng Caesar mạnh, hơn nữa thực lực của hắn vẫn còn sâu không thấy đáy, những suy đoán lung tung ở ngoài đều bao bọc hắn bằng những màu sắc thần bí. Mà thực tế thì tên Caesar thật sự là rất thần bí.

Đương nhiên không chỉ có một mình Caesar được người ta chú ý. Theo từng vòng đấu, Địch Địch, Andrea, Batty cũng được lượng cổ vũ nhất định. Ngoại hiệu của Địch Địch là tiếu diện tử thần. Nhìn tên Cá Heo tộc trẻ tuổi này có vẻ yếu đuối, vẻ mặt lúc nào cũng cười cười, thậm chí còn xấu hổ nhưng chắc chắn là người xuống tay tàn nhẫn nhất trong số các tuyển thủ. Trong hải tộc, tử vong trong khi chiến đấu là một loại vinh dự, không hề có cừu hận gì hết, hễ là người tham giải đấu đều để chứng minh chính mình, nhưng ngăn ngừa được tử vong là tốt nhất. Song những tuyển thủ giao đấu với Địch Địch thì một chết sáu trọng thương, tất cả đều giải quyết chỉ trong ba chiêu. Lúc đầu, có người vì bộ dạng của hắn mà khinh thường nhưng theo diễn biến trận đấu, những tuyển thủ đều vì bộ dạng của hắn mà kinh sợ. Đằng sau bộ mặt tươi cười thuần khiết đó là tử vong lạnh lẽo.

Bây giờ có ai mà thấy Địch Địch thì tuyệt đối sẽ không dám chọc vào hắn, ngược lại sẽ thấy một gã cao to đen hôi, mặt mày dữ tợn có vẻ đáng yêu hơn một ít. Riêng Địch Địch lại rất thích tình cảnh như thế này, không thèm để ý tới người khác. Có lẽ trời sinh hắn thiếu mất vài loại cảm giác.

Andrea–Hỏa Diễm Thần Quân. Đối với Hỏa Sơn tộc không có truyền nhân xuất thế từ rất lâu, mọi người vẫn ôm lòng kỳ vọng rất cao. Mà Andrea thể hiện cũng rất tốt, lực lượng kỳ lạ của hỏa nguyên tố làm cho đối thủ của hắn gặp phiền phức rất lớn. Lúc đối mặt với hỏa diễm công kích thì mọi người đều có phần bó tay bó chân. Danh hiệu Hỏa Diễm Thần Quân quả là xứng đáng.

Hãn tướng Batistuta, người còn to lớn hơn cả Cự Kình tộc, sức mạnh to lớn, chiến khí đặc biệt. Những điều này đều là chiêu bài của hắn. Người như vậy thì ngoài dũng mãnh chính là dũng mãnh. Hơn nữa Batistuta lại hoàn toàn trái ngược với Địch Địch, so với Địch Địch luôn xuống tay tàn nhẫn thì Batty lại vô cùng hữu nghị. Đối thủ của hắn cùng lắm chỉ phải chịu vài vết thương nhẹ, chẳng mấy khi hắn ra chiêu nào nặng tay. Điều này khiến cho khán giả lưu lại một ấn tượng rất tốt đẹp.

Hai người một nhu một cương này đều là người bên cạnh Caesar. Tụ tập quanh hắn đều là quái nhân, tất nhiên hắn chính là người quái dị nhất.

Trải qua những vòng đấu sục sôi diễn ra liên tục, cuối cùng giải đấu cũng đi vào giai đoạn cuối. Tổng cộng có 128 tuyển thủ đại biểu cho các đại học viện hoặc là tuyển thủ cá nhân tiến vào giai đoạnh chính. 128 người này chính là lực lượng tinh anh sơ khai của hải tộc, cũng là lực lượng tinh anh trong tương lai. Để đảm bảo cho mọi người đều tham gia giải với trạng thái tốt nhất, hơn nữa giải đấu cũng cần một khoảng thời gian nhất định để tu bổ, chỉnh đốn cho nên tất cả tuyển thủ được nghỉ ngơi ba ngày. Mà địa điểm chính diễn ra giải lại vô cùng kỳ lạ, không dựng trong Mỹ Nhân Ngư vương thành, không nằm dưới đáy biển mà lại ở trên một hòn đảo trong Hải vực Mỹ Nhân Ngư.

Hòn đảo này không phải là hòn đảo lúc trước được học viện sử dụng mà là một hòn đảo quân sự. Năm đó, khi chiến tranh Thần Nguyệt mở rộng thì nó cũng có một thành thị to lớn có thể chứa hàng trăm vạn người, mà nếu nói là thành thị thì không bằng nói là căn cứ quân sự sẽ chính xác hơn.

Bố trí trên đảo cũng là vì những toan tính chiến lược trong tương lai. Từ chiến tranh Thần Nguyệt xuất hiện hải tộc biến dị có được năng lực hoành hành trên đất liền mà không gặp trở ngại gì. Nhân loại chính là kẻ địch số một của bọn họ. Mà tác chiến trên lục đia đã trở thành một kỹ năng mà mỗi chiến sĩ hải tộc phải biết, không chỉ biết, mà còn phải tinh thông.

Thân là các tinh anh của cả một thế hệ nên tất nhiên các tuyển thủ đều rất tinh thông. Vì thế quốc vương và hiệu trưởng các học viện đã nhất trí mở ra khu vực quân sự đặc biệt. Thật ra, sau thất bại trong chiến tranh Thần Nguyệt thì căn cứ quân sự này gần như đã bị bỏ hoang, bình thường chỉ là một nơi để cho quân đội huấn luyện. Lần này coi như là tận dụng đồ thải đi.

Đương nhiên đa số người nghe tin đều không có phản ứng gì lắm, song một số ma pháp sư lại khá ấm ức. Rời khỏi biển cả là một bất lợi đối với bọn họ, may mà đây là một hải đảo chứ không phải đất liền, thủy nguyên tố vẫn còn rất phong phú nên cũng tạm chấp nhận được. Hơn nữa quy tắc của đại hội cũng không chấp nhận cho bọn họ thay đổi cái gì. Dù sao đối phó với nhân loại mới là phương hướng quan trọng của hải tộc.

Sau thất bại lần trước, rất nhiều tướng lĩnh hải tộc đều không cam tâm. Vốn đang nắm lợi thế mà lại bị thất bại khiến bọn họ cảm thấy không phải là nhân loại hùng mạnh mà chính là bọn họ quá kiêu ngạo. Những kế hoạch kéo quân trở lại vẫn không hề ngừng lại, chỉ chờ thời cơ thích hợp.

Tác chiến diện rộng trên biển lẫn đất liền yêu cầu mỗi hải tộc phải có đầy đủ tố chất. Do vậy, hải tộc trong tương lai vẫn ngăn chặn sự phát triển của nhân loại, giữ vững địa vị có lợi của mình. Điều này đối với ích lợi của hải tộc là quan trọng vô cùng. Trong thế giới Maya này, có thể tranh giành quyền lợi cũng chỉ có hai chủng tộc này mà thôi.

Ba ngày nghỉ ngơi quả thật là rất quan trọng. Một số tuyển thủ đã xuất phát đi thăm dò tình cảnh nơi trận đấu diễn ra nhằm làm quen địa hình từ trước, nước tới chân mới nhảy thì đã muộn. Không biết lão Tiều có tài tiên tri hay là nghe ngóng được tin tức nội bộ nhưng dù sao quá trình tập huấn của Mỹ Nhân Ngư học viện cũng có cả tác chiến lục địa. Một số đau khổ đã trải qua vẫn còn như mới hôm qua, nhưng nhờ vào những rèn luyện như vậy mà tuyển thủ Mỹ Nhân Ngư học viện mới có thể trầm ổn như thế.

Những khách du lịch từ nơi khác đến lại tận dụng thời gian giải trí. Mỹ Nhân Ngư vương thành là một tòa vương thành từ xa xưa, có rất nhiều địa phương đáng để thăm thú thưởng thức. Đương nhiên nếu có thể quơ được em gái Mỹ Nhân Ngư tộc nào thì ngon, nhưng độ khó là cao lắm.

o0o

Tất cả đám Caesar đều lọt vào vòng trong. Tuy với thực lực của họ thì đây chỉ là một chuyện rất bình thường nhưng mọi người vẫn quyết định ăn mừng một chút, nói trắng ra là tìm lý do uống rượu... Vấn đề quan trọng nhất là ai trả tiền?

Do mấy người Elena cũng có mặt, để con gái trả tiền là không hay lắm, chí ít cũng phải có mặt mũi nam nhi, nhưng... tiểu thư Isa có tính là con gái không? Nếu là Isa trước đây thì không có vấn đề gì nhưng hôm nay Isa đột nhiên nổi tính muốn làm thục nữ khiến cho một đám quỷ nghèo không biết làm sao. Caesar thì nợ nần chồng chất. Batty chẳng có đồng nào. Địch Địch thì vừa nghèo vừa đói. Caio thì do dạo trước không nghe lời lão đầu tử nhà hắn, lúc tiếp khách lại làm trò cười khiến lão đầu tử liền cắt luôn tiền tiêu vặt của hắn, nếu trong giải mà không đánh được thành tích ngon lành một tí là chuẩn bị nhận gia pháp. Triết Biệt... nhìn hắn từ trên xuống dưới, ngoài cái cung kia, làm gì có giá trị gì.

Chẹp, anh hùng chí đoản. Chả trách một tên nghèo túng khó mà làm được một vị anh hùng.

Caesar nhà ta là ai? Hắn hiểu nhất chính là biến không thành có. Hắn chợt nhớ là có một cái thiệp do Corariso đưa cho hắn nói là mời khách, coi như là lời xin lỗi cho những hành động xấu trước kia, có thể dùng bất cứ lúc nào. Đối với tên Corariso này thì Caesar không dám than cận lắm, nói cách khác, hắn là người có tâm cơ thâm trầm nhất mà Caesar từng gặp. Lần giao đấu trước, hắn thà chịu nhục chứ vẫn muốn ẩn giấu thực lực. Mà khi kế hoạch phản loạn lộ ra thì hắn lại có thể tự tay giết chết cha mình. Lúc đó, chứng kiến lão Renault chết đi, thậm chí hắn còn mang theo vẻ tươi cười mà thưởng thức. Không thể không nói, người như vậy quá đáng sợ, đáng sợ không phải vì thực lực hắn mạnh mà vì tâm cơ. Nhưng nhìn từ bên ngoài, ngươi sẽ không thấy bất cứ manh mối gì, cho dù nói cho người khác thì người ta sẽ cho rằng ngươi là tiểu nhân. Gần đây Corariso làm việc rất quy củ, dường như thật sự đã trở thành người tốt. Rất nhiều người đều nói rằng trải qua chính biến, hắn đã trở nên thành thục, hơn nữa tội của cha không nên gây họa cho đứa con. Nhưng Caesar cho rằng hắn không hề thay đổi, cái gọi là thay đổi chỉ là một cách ứng biến khác của hắn mà thôi.

Caesar bội phục cường giả, dù là bất cứ phương diện nào. Nhưng thứ mà Corariso đưa cho thì tám chín phần mười không phải là cái gì tốt, cứ lờ đi là hay nhất... nhưng với tình cảnh bây giờ thì không ngại dùng một chút. Hắn lập tức nói ra ý nghĩ của mình.

- Corariso thì có cái gì tốt chứ? Sợ là hồng môn yến ấy chứ. Nghe nói gần đây hắn rất thân cận với Potter Tibat và Roger.

Isa khinh khỉnh nói.

- Ta thấy hắn cũng chẳng tốt lành gì.

Clara không thích người tàn nhẫn hay âm trầm. Với người như Corariso, một cô gái bình thường khó mà có thiện cảm với hắn được.

- Isa và Clara nói rất đúng. Hắn sẽ không vô duyên vô cớ mời chàng. Tuy không rõ nội dung cụ thể lắm, nhưng tâm cơ người này rất thâm trầm, dù là trong nhân loại cũng ít có người như thế. Tốt nhất chúng ta đừng quá thân cận với hắn.

Tất nhiên là Elena hiểu ý tứ của Isa. Isa là người bạn khác giới giỏi giang nhất của Caesar. Trong mắt Isa, tình yêu giữa Caesar và Elena rất đẹp, người theo đuổi Elena chính là mối nguy hiểm. Tuy Elena không tin Roger sẽ làm chuyện gì tồi tệ nhưng nàng có nguyên tắc của mình, đó là giữ một khoảng cách với Roger. Mà trong lòng Roger cũng rõ điều này. Elena là một cô gái thông minh, đã thích một người thì phải tin tưởng người ta, nếu ngược lại chẳng hóa ra chính mình đang đùa sao.

- Đại tẩu nói rất đúng, không sai chút nào. Ngay cả người hiền lành như ta mà thấy hắn cũng muốn dần hắn một trận.

Caio chép miệng nói. Dù Corariso thay đổi thế nào Caio đều vẫn ghét hắn. Người này cái gì cũng giả dối.

- Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Nói thế nào đi nữa thì ta không chỉ qua lại với hắn một hai lần. Lần này hắn có mời ta chắc chắn là có mưu mô, dù có không đi thì chắc chắn sẽ có lần khác. Tên này không phải là người dễ bỏ cuộc. Nếu đã vậy thì thà nhân dịp rảnh rang này đến gặp hắn luôn. Có điều không thể không có chuẩn bị trước, nếu hắn đã muốn đãi khách thì chúng ta phải cho hắn biết mùi. Làm thế này… thế này… thế kia. Hiểu chưa?

- Đầu nhi, huynh xất thật, cách như vậy mà cũng… Ha ha, thú vị.

- Rồi, đi chuẩn bị thôi.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phụ Thể Đại Lục

Copyright © 2022 - MTruyện.net