Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Một đám nhân viên tiêu thụ ở đằng kia các loại giật mình, lúc này Trần Tử Hào lên tiếng:
- Trương Tiểu Kiếm đúng không? – Trần Tử Hào sửng sốt nhìn Trương Tiểu Kiếm, không để ý đến đầu ngón tay còn đang chảy máu: - Nói thật sự chuẩn như vậy sao? Cậu có động chạm gì vào chén nước này không đấy?
- Cái này nói thế nào nhỉ… - Trương Tiểu Kiếm cười rất hàm súc, sau đó nói: - Nếu ngài không tin thì có thử lần nữa. Bởi vì căn cứ vào quan sát của tôi, hôm nay ngài có lẽ sẽ không chỉ gặp phải một chuyện như thế này đâu, ví dụ như xe của ngài.
- Được! – Lần này Trần Tử Hào không dám dùng bản thân làm thí nghiệm, lỡ đâu người ta nói mình ra ngoài sẽ có tai họa đổ máu, không nói có thật hay không nhưng khẳng định sẽ không dễ chịu trong lòng đúng không? Cho nên lúc này hắn vừa nghe thấy Trương Tiểu Kiếm nói đến xe của hắn, lập tức chỉ ra ngoài cửa sổ: - Xem thấy con Benz ở cửa kia không? Đó chính là xe của tôi đấy, bây giờ đang đỗ ở trong bãi đỗ xe kìa, không đến mức sẽ gặp phải chuyện gì chứ?
Nghe Trần Tử Hào nói xong, mọi người ở đây đều rướn cổ ra ngoài nhìn xem.
Xe của Trần Tử Hào là Benz S, đang đỗ ở trên chỗ đỗ xe trước cổng văn phòng bất động sản, ánh nắng chiếu rọi xuống phản xạ ra tia sáng nhàn nhạt, cực kỳ xinh đẹp.
Nói như vậy, xe đỗ ở nơi đỗ xe đương nhiên là sẽ tuyệt đối không xảy ra vấn đề gì, cho nên mọi người ở đây đều rất hiếu kỳ, rất muốn biết chiếc xe này sẽ gặp phải chuyện gì.
- Con có biển số C3258K đúng không? – Trương Tiểu Kiếm hỏi, nghe thấy Trần Tử Hào khẳng định, Trương Tiểu Kiếm lập tức bấm đốt ngón tay tính toán: - Phía tây nhà ở kỵ hồ nước, Bạch Hổ há mồm hiển hung tượng, phía đông nhà ở không thích hợp, phản quang chiếu cửa người bất an…
Hắn lẩm bẩm là thuật ngữ nhập môn của thuật số mệnh trong kỹ năng phong thủy của hệ thống. Kỳ thật đoạn văn này không phải dùng ở trong trường hợp này, nhưng tất cả đều không quan trọng ---- Bắt đầu một cái miệng trâu bò dựa vào chém. Còn về việc lẩm bẩm là cái gì thì cứ tùy ý thôi.
- Ừm, tính ra rồi. – Trương Tiểu Kiếm làm bộ làm tịch một lúc, sau đó mở to mắt, nói: - Chiếc xe này, tôi mới tính một chút, hôm nay sẽ gặp phải một ít sự cố, cần sửa chữa. Đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến an toàn của gia chủ.
Mọi người vừa nghe vậy, không khỏi liếc nhìn nhau.
Sự cố? Đỗ ở chỗ đỗ xe thì có thể có sự cố gì?
Nếu hôm nay Trần Tử Hào không có lái nó đi, vậy thì lời nói của cậu lập tức bị vả mặt đấy!
Chung quy Trương Tiểu Kiếm nói lời này đó là cực kỳ chắc chắn. Là thật hay giả, chờ lát nữa sẽ biết.
- Thật sao? – Trần Tử Hào vừa nghe lời này không khỏi sờ cằm: - Vậy tôi chờ chút xem thử thế nào đi. Trương lão đệ, lúc trước cậu đã nói lời tiên đoán của cậu sẽ có hiệu lực rất nhanh đúng không? Hơn nữa còn dám chắc chắn là ở trong hôm nay, vậy thì sẽ có vấn đề trong vòng nửa giờ soa?
Trong Group tiêu thụ ----
Giang Nghi Niên: “Lần này hắn gặp phiền toái rồi!”
Kim Khải Toàn: “Đúng rồi, nói chắc chắn thế, xe của người ta đang đỗ ở chỗ kia, tôi chờ xem thử xem có thể xảy ra sự cố gì!”
Tô Mai: “Haizzz, lần này chưa chắc sẽ trở thành sự thật đâu.”
Sở Phi: “Đó là chắc chắn rồi, nếu là anh, anh sẽ gọi mười người ngồi bên cạnh xe canh chừng, xem thử xem có thể xảy ra sự cố gì!”
Ai biết mọi người còn chưa bàn luận xong đâu, đã nhìn thấy trên đường cái có một chiếc xe buýt từ nơi xa đi ngang qua, sau đó mọi người liền nghe thấy một tiếng “Đùng” vang lớn, lập tức tất cả đều ngây ngẩn cả người!
Có chuyện!
Mọi người ầm ầm chạy ra ngoài xem, Trương Tiểu Kiếm thì hoàn toàn không hoảng hốt, bình tĩnh ngồi trên sofa.
Rất nhanh ----
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +9 đến từ Trần Tử Hào.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Dương Tử Anh.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Tô Mai.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Kim Khải Toàn…”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Woa ha ha ha ha ha ha ha! Sướng!
Hệ thống, cậu quả nhiên là vô địch!
Hệ thống:
- Xin ký chủ không cần ngạc nhiên.
Trương Tiểu Kiếm:
- Được thoy được thoy.
Không bao lâu sau, mọi người đều đầy mặt ngớ ngẩn chạy vào.
Trần Tử Hào xông lên nắm chặt tay Trương Tiểu Kiếm, khiếp sợ nói:
- Trương lão đệ, cậu quả nhiên thần sầu! Quá thần sầu!
Đằng sau đám người Tô Mai nhìn Trương Tiểu Kiếm cũng đầy mặt khó có thể tin. Tô Mai nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm, lẩm bẩm nói:
- Không ngờ lại là xe buýt cán lên một hòn đá đánh vỡ cửa kính xe! Vậy… Vậy cũng có thể tính được?!
+1, +1, +1…
- Cái này ăn thua gì. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười, sau đó vắt chéo chân, phi thường tự nhiên chém gió một phát: - Kỳ thật đây chính là giết gà bằng dao mổ trâu. Tôi còn chưa triển lãm bản lãnh chân chính đâu!
Đúng đúng đúng, mày nói chuẩn, mày nói đều đúng!
- Trương lão đệ, à không, Trương đại sư! – Lần này Trần Tử Hào đã triệt để ngớ ngẩn, ánh mắt nhìn Trương Tiểu Kiếm quả thực như là nhìn thấy đại sư có máu mặt trong giới phong thủy vậy: - Khi nào ngài có rảnh? Nhất định phải đến nhà tôi giúp tôi điều chỉnh điều chỉnh một chút! Chờ đến khi không còn vấn đề gì nữa, tôi lập tức có thể mua nhà ở! Kỳ thật tôi đã sớm muốn mua, nhưng lần trước vị đại sư kia nói hiện tại tôi không thích hợp mua bất động sản, sẽ gặp nạn. Nhưng tình hình cụ thể thế nào thì hắn chưa nói cho tôi biết, tôi cũng không dám nhúc nhích.
Lúc này vợ của hắn Dương Tử Anh cũng đứng bên cạnh nhẹ giọng nói:
- Hai năm nay chúng tôi đi xem không ít căn hộ, vẫn muốn mua nhưng lại không dám mua, chỉ có thể nhìn thấy bất động sản không ngừng tăng giá trị, haizzz…
Tiếng thở dài của chị tuyệt đối là phát ra từ tận đáy lòng.
Hai năm nay trước khi thành phố Thiên Kinh hạn chế mua sắm, giá bất động sản quả thực là tăng cao giống như ngồi tên lửa. Nếu hai năm trước mua nhà ở, bây giờ tăng lên mấy triệu bạc tuyệt đối không thành vấn đề.
Kỳ thật lúc này, nếu Trương Tiểu Kiếm nói, anh cứ mua nhà đi nhất định sẽ không có việc gì, vị đại sư kia chỉ là lừa gạt anh, vậy thì phỏng chừng Trần Tử Hào sẽ thật sự mua nhà.
Nhưng mà Trương Tiểu Kiếm có thể làm như vậy sao?! Đương nhiên không thể rồi!
Hiện lại hắn là người có kỹ năng. Nhìn sắc mặt Trần Tử Hào liền biết, Trần Tử Hào nhất định là xảy ra vấn đề thực sự. Quan trọng là hệ thống thật sự có kỹ năng phong thủy. Có kỹ năng này thuyết minh điều gì? Thuyết minh phương diện phong thủy này thật sự có hiệu quả!
Nếu hắn không chịu đích thân đi xem nhà người ta mà đã bán bất động sản đi rồi, lỡ như người ta mua nhà xong lại gặp phải chuyện gì không may, vậy thì chơi lớn quá!
Lại nói tiếp, loại thời điểm này chính là phù hợp nhất để nói thách giá!
Anh tốt xấu cũng là chủ tịch Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều nhá!
Mở rộng nghiệp vụ nhá đồng chí!
- Không thành vấn đề. – Trương Tiểu Kiếm vỗ ngực vang dội, nói: - Tôi sẽ tìm thời gian đến xem. Chung quy ngài là khách hàng của tôi, tôi đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm đối với ngài đến cùng.
Hắn vừa thốt ra những lời này, mấy người ngồi đằng sau vây xem nhất thời sợ ngây người!
Giang Nghi Niên: “Thằng này bị điên hả?! Cơ hội tốt như vậy mà lại không bán nhà sao?!”
Kim Khải Toàn: “Đúng rồi đấy, nếu là tôi thì sẽ quyết đoán bán nhà trước cái đã rồi tính sau.”
Tô Mai: “Các người mới là đồ điên ấy.”
Sở Phi: “Cái thằng Trương Tiểu Kiếm này, ngược lại là rất có đầu óc đấy.”
Giang Nghi Niên: “Hả? Nói thế nào cơ?”
Tô Mai: “Thả dây dài mới câu được cá lớn.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”