Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Ừ, tốt lắm. – Nhìn thằng cơ bắp Lâm Tử Kiện đã triệt để thần phục mình, Trương Tiểu Kiếm hài lòng gật đầu: - Vậy mới đúng chứ.
Sau đó nhìn về phía bốn người khác:
- Các cậu thì sao? Có ý tưởng gì?
Lúc này mẹ nó còn có thể có ý tưởng gì nữa? Quyết đoán làm đàn em đi theo Kiếm ca ăn to uống lớn rồi!
Không đồng ý mới là đồ ngu nhé!
- Kiếm ca! – Bốn người khác đồng thời tiến lên một bước, đồng loạt khom lưng chào: - Sau này đều đi theo anh!
- Ừ, vậy mới đúng chứ. – Trương Tiểu Kiếm thấy cả năm người đã hoàn toàn bị mình chấn nhiếp, rốt cục lộ ra nụ cười, nói: - Về sau đi theo anh làm việc thật tốt, Kiếm ca của các cậu ở trong giang hồ, chú ý chính là mọi người có thể cùng trâu bò giống như anh. Thời gian tiếp theo, mọi người có hai việc cần làm. Thứ nhất, đổi kiểu tóc đứng đắn một chút cho anh. Thứ hai, đổi quần áo đứng đắn cho anh. Đừng khiến người ta vừa nhìn đã biết các cậu là côn đồ, khiến anh mất mặt. Thời đại đã thay đổi rồi, trong thời buổi kinh tế phát triển nhanh chóng như thế này, không thể lăn lộn ngoài đời như trước nữa.
Ánh mắt cả đám nhìn Trương Tiểu Kiếm đã thay đổi!
Nhìn xem ánh mắt của Kiếm ca kìa!
Vừa mở miệng chính là thời buổi kinh tế phát triển cao tốc, đây là muốn dẫn chúng ta lên trời mẹ rồi!
Mở công ty! Chơi ngôi sao! Kiếm tiền cả đống tiêu tiền cả đống nhé!
- Kiếm ca! Bọn em đi ngay đây! – Ngụy Đồng Lâm Tử Kiện dẫn đầu nói: - Cắt tóc với thay quần áo tắm rửa các thứ, ước chừng hai giờ. Trong khoảng thời gian này, Kiếm ca ngài nghỉ ngơi ở đây?
Sau đó Ngụy Đồng im hơi lặng tiếng liếc nhìn Thẩm Giai Di, nói nhỏ:
- Bọn em không quấy rầy Kiếm ca ngài với chị dâu…
Thẩm Giai Di phút chốc đỏ mặt!
Đám người này sắp chạy đi hết rồi, mình có phải là nên….
- Nơi này mà cũng nghỉ ngơi được á?! – Trương Tiểu Kiếm đứng lên, nhìn xung quanh, sau đó lắc đầu: - Anh chỉ cần ở lâu thêm một phút đồng hồ trong một nơi như thế này là cảm thấy phiền lòng rồi. Đi thôi, anh đi tìm khách sạn thuê phòng, nghỉ ngơi một chút.
Đám người Ngụy Đồng phút chốc lại cảm giác độ sang chảnh của Kiếm ca tăng thêm một tầng!
Nhìn thấy không? Nghỉ ngơi tùy tiện một lát thôi mà cũng phải tìm khách sạn nhé!
Kiếm ca không hổ là nhân vật trâu bò, loại người tầng chót như chúng mình không có tư cách ngước nhìn cấp bậc như vậy!
Đoàn người lập tức đi ra ngoài, Ngụy Đồng ở bên cạnh dùng sức xun xoe:
- Kiếm ca, sáng nay ngài đi ra là dắt chó đi dạo à? Không lái xe đúng không? Có cần em gọi một chiếc siêu xe Didi cho ngài không?
Nếu là trước kia, chỉ sợ Trương Tiểu Kiếm sẽ lập tức đồng ý, nhưng mà sau khi trải qua đặc huấn, Trương Tiểu Kiếm đã xưa đâu bằng nay!
- Thôi. – Trương Tiểu Kiếm chậm rãi lắc đầu, dắt Cương Đạn Nhi, nói: - Tùy tiện đi dạo thôi, hô hấp không khí mới mẻ một chút, anh không quen ngồi xe Didi.
Siêu xe Didi mà còn không quen ngồi!
Ánh mắt của đám người Ngụy Đồng lại tràn đầy sao sáng --- Cấp bậc như Kiếm ca, lần này thật là đi theo đúng người rồi!
Nay Trương Tiểu Kiếm và Thẩm Giai Di dắt chó đi đằng trước, đằng sau có tám đàn em vừa nhận, điệu bộ quả thực vô đối tận chân trời!
Ai biết đang đi, chợt vang lên một trận tiếng động cơ gầm rú, một chiếc Rolls- Royce dừng bên cạnh Trương Tiểu Kiếm.
Cửa kính xe hạ xuống, Lưu thúc lộ mặt ra:
- Ah! Kiếm ca! Cậu đang làm gì thế?
Chính là Lưu thúc lúc trước từng phối hợp chặt chẽ với Trương Tiểu Kiếm!
“Điểm số khiếp sợ +5, +6, +5, +6, +8…”
Cả đám Ngụy Đồng Thẩm Giai Di trong phút chốc lại sợ ngây người!
Rolls-Royce!
Tổ sư người lái Rolls-Royce mà lại chủ động dừng lại chào hỏi Kiếm ca!
Chẳng trách Kiếm ca nói không quen ngồi xe Didi cơ, có thể ngồi Rolls-Royce ai còn cmn đi ngồi Didi nữa!
Hiện tại Thẩm Giai Di nhìn Trương Tiểu Kiếm quả thực chính là người đàn ông hoàn mỹ nhé!
Cô thậm chí muốn chủ động dụ dỗ Trương Tiểu Kiếm đi nhà nghỉ luôn!
- Lưu ca à. – Trương Tiểu Kiếm vừa thấy tài xế, nhất thời cười nói: - Hôm nay rảnh à?
- Ừ, đưa thiếu gia đến trường học, rảnh rỗi nên đi dạo. – Lưu thúc cười ha ha nói: - Cậu đây là… Những người này đều là bạn bè của cậu à?
- Đàn em tôi mới nhận. – Trương Tiểu Kiếm đầy mặt bình tĩnh, dường như đang nói chuyện đơn giản như là ăn cơm uống nước vậy. Nói xong, Trương Tiểu Kiếm vẫy tay gọi cả đám Ngụy Đồng: - Rồi, các cậu muốn làm gì thì đi làm đi thôi, đừng đứng ở đây chướng mắt.
- Vâng lão đại!
- Dạ vâng lão đại, em đi ngay đây!
- Lão đại, gặp lại sau nhé!
Trước khi đi, Ngụy Đồng lưu lại số điện thoại của Trương Tiểu Kiếm, sau đó nhóm tám người tung tăng rời đi.
- Kiếm ca, cậu bắt đầu lăn lộn trong giang hồ rồi à? – Nhìn tám con dế nhũi rời đi, Lưu thúc cười nói: - Lên xe, đi đâu tôi đưa cậu một đoạn đường.
- Được. – Trương Tiểu Kiếm kéo mở cửa xe, nói với Thẩm Giai Di: - Lưu ca của tôi, người của mình không cần khách khí. Công ty của em ở đâu, đưa em đến đó trước đi!
Thẩm Giai Di mờ mịt trong chớp mắt.
Rolls-Royce nhá!
Sinh thời mình lại có thể được ngồi lên đó! Quả thực là… Quá mộng ảo!
- Vậy… Vậy thì em không khách khí nha. – Thẩm Giai Di dẫn Bạch Manh Manh lên xe, sau đó Trương Tiểu Kiếm đi lên, Lưu thúc vừa lái xe vừa hỏi:
- Kiếm ca, đây là…
- Bạn của tôi. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha nói: - Quen biết lúc dắt chó đi dạo.
Thẩm Giai Di vừa nghe thấy không phải là “Bạn gái”, nhất thời vẻ mặt mất mát…
Sau đó nhanh chóng trở nên phấn chấn!
Một ngày nào đó, mình nhất định sẽ trở thành bạn gái của Kiếm ca! Ganbatte!
- Oh… - Lưu thúc đáp một tiếng, sau đó nói: - Kiếm ca, sao cậu lại chuẩn bị lăn lộn trong giang hồ vậy?
- Ừ, nhàm chán nên tùy ý chơi đùa thôi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, bỗng nghĩ đến một chuyện, nói: - Đúng rồi Lưu ca, có nghe thấy Hắc Y bang chưa?
- Hắc Y bang? – Vừa nghe thấy từ này, Lưu thúc không khỏi nhíu mày nói: - Có nghe sơ sơ rồi. Bang phái này là thế lực mới quật khởi gần đây nhất, nghe nói khuếch trương rất nhanh. Sao? Kiếm ca cậu có ý tưởng gì à?
- Có chút. – Trương Tiểu Kiếm nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ như lông hồng nói: - Định trừ bỏ bọn họ, hoặc là hấp thu vào luôn.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Lưu Hướng Dương!”
Hắn nói đơn giản giống như là ăn cơm uống nước vậy, tài xế Lưu thúc Lưu Hướng Dương trực tiếp phun ra:
- Kiếm ca, mục tiêu của cậu không thấp đâu đấy! Tôi nghe nói bọn Hắc Y bang hiện nay đã khuếch trương đến gần trăm người rồi, xem như một thế lực không nhỏ trong vùng, nghe nói từng âm thầm nổi lên xung đột với mấy bang phái cỡ trung thế hệ trước trong thành phố Thiên Kinh, trong lúc nhất thời lại đánh mấy trận không thắng không thua, chiến tích được xem như cực kỳ trâu bò. Cậu thật sự muốn xuống tay với bọn họ sao?
- Phải đánh với loại đối thủ này mới thú vị. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: - Gần một trăm người, số người cũng không nhiều lắm nhỉ.
- Gần một trăm người mà còn không nhiều? – Lưu Hướng Dương nói: - Phải biết rằng đây chính là thủ đô. Có thể âm thầm tụ tập một bang phái gần trăm người đã là rất tốt rồi. Nếu như cậu thật sự muốn làm, đến lúc đó tôi giới thiệu ít phương pháp cho cậu. Đúng rồi Kiếm ca, cậu muốn lập băng nhóm, có tên chưa? Tên là gì?
Trương Tiểu Kiếm mỉm cười, sau đó nhìn về phía Cương Đạn Nhi gác đầu lên bàn chân, nói:
- Tên là Thịnh Thế Hoàng Triều.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Lưu Hướng Dương!”