Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
  3. Chương 18 : Đấy gọi là kỹ thuật lưu
Trước /205 Sau

[Dịch] Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 18 : Đấy gọi là kỹ thuật lưu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dịch giả: Đường Huyền Trang

Nhìn Bạo Quân ném thi thể Wesker như ném rác, những người đứng xem đều lạnh cả người.

- Wesker... Chết rồi?

Mấy người Tống Thanh Phong choáng váng.

Trùm phản diện mà chết trong tay quái vật này như thế, quả thật là làm cho người ta thổn thức không thôi.

Chẳng qua lúc này, Phương Khải cũng không tốn sức đi giải thích tình tiết kịch bản cho bọn họ, hắn lập tức lấy ra Shotgun.

Thừa dịp Bạo Quân giết Wesker, Phương Phải đã nhắm Bạo Quân bắn mấy phát!

Nhưng điều làm cho Phương Khải tiếc nuối, đó là sau khi trúng một phát Bạo Quân đã lấy móng vuốt khổng lồ ra để bảo vệ ngực, uy lực cực lớn của Shotgun bắn vào móng vuốt nó cũng chỉ lưu lại mấy vết đạn nhàn nhạt!

Bạo Quân dùng móng vuốt khổng lồ để bảo vệ điểm yếu, từ từ đi về phía trước, cho dù là Shotgun, cũng không thể tạo tổn thương cho nó!

Bạo Quân bây giờ như một chiếc xe tăng hạng nặng, lầm lỳ tiến đến, cho dù không phát động bất kỳ công kích nào, cũng làm cho người ta cảm thấy áp lực to lớn.

Súng ngắn thường không tạo được tổn thương với Bạo Quân, còn Shotgun thì phải ở khoảng cách gần mới có thể đảm bảo uy lực, bợi vậy việc sử dụng Shotgun để đối phó Bạo Quân là cực kỳ nguy hiểm!

Phương Khải cong lưng lại, lúc nào cũng chú ý động tĩnh của nó.

Đúng lúc này, Phương Khải thấy Bạo Quân nhấc tay lên một cái.

Như là phản xạ có điều kiện, Phương Khải lăn về phía sau một cái! Lập tức hắn cảm thấy một luồng kình phong thổi qua! Vị trí Phương Khải đứng lúc trước đã hóa thành một vùng phế tích!

Vô số thiết bị kim loại đổ xuống, bên trên đống kim loại đó còn có thể nhìn rõ ba vết cào khổng lồ.

Trong trong bản trò chơi cũ, mọi thứ xung quanh không thể phá hỏng, bởi vậy người chơi mới có thể sử dụng chiến thuật "Tần Vương ôm trụ" ở trong phòng thí nghiệm.

Nhưng bây giờ, vì một trảo của Bạo Vương đã đánh nát hơn nửa phòng thí nghiệm, một lượng dung dịch màu xanh lớn đổ xuống sàn làm cho sàn nhà vốn dã bóng loáng lại càng thêm trơn.

- Hít-------!

Sau lưng Phương Khải truyền đến một loạt âm thanh hít thở.

- Công kích thật đáng sợ!

- Công kích như vậy có thể so với Đại võ sư rồi!

- Có thể tiện tay đánh ra một kích có uy lực như vậy, nếu như đánh cẩn thận, chỉ sở Đại võ sư cũng cảm thấy đau đầu!

- Lấy thân thể người bình thường đơn đấu với Đại võ sư?

Người đứng xem sau lưng Phương Khải ngày càng nhiều, thậm chí một vài người đang chơi như Từ Tử Hinh, Lương Thạch cũng rời khỏi trò chơi, đứng sau lưng Phương Khải.

- Mặc dù có súng uy lực lớn, như chủ quán cũng quá khinh địch đi?

Không cần nghĩ cũng biết, công kích có uy lực như vậy đánh vào thân thể người thì sẽ có hậu quả gì!

Phương Khải thở dài một hơi, nếu vừa rồi mình không phản ứng nhanh, chỉ sợ bây giờ đã xuống đất ăn tỏi rồi!

Xem ra nó còn mạnh hơn dự tính của mình một chút..

Thân hình Bạo Quân rất cao lớn, chỉ bước vài bước đã đuổi kịp Phương Khải, sau đó lại đập một trảo xuống!

Phương Khải không dám buông lỏng, vồi vàng kéo dài khoảng cách với nó, ngay cả ngắm cũng không, vội vòng bóp cò!

Mặc dù khoảng cách này thì uy lực của Shotgun cũng không quá lớn, thậm chí nó còn không thể ngăn cản hành động của Bạo Quân.

- Chơi diều đi!

Phương Khải nhắm mắt, sau khi chứng kiến thực lực cận chiến của Bạo Quân, Phương Khải lúc nào cũng phải bào trì khoảng cách, áp dụng chiến thuật thả diều, để tránh bị thương.

Trong bản cũ, một vài người chơi già dặn kinh nghiệm có thể chơi diều Bạo Quân cho đến chết, còn ở phiên bản giả lập hiện thực này, mặc dù nó có chút khó khăn, nhưng chuyện có thể làm cũng nhiều lắm, không phải chỉ mỗi việc công kích.

Bạo Quân lại tiếp tục dùng móng vuốt che lại điểm yếu, từ từ bước tới chỗ Phương Khải.

Nếu như là địa hình rộng lớn còn tốt, nhưng ở trong phòng thí nghiệm thì không gian có thể chiến đấu rất hạn hẹp, Bạo Quân cứ từ từ tiến đến như vậy, sớm muộn cũng ép Phương Khải vào một góc.

- Chủ quán nguy hiểm!

Tống Thanh Phong nhắm mắt lại, hắn nhận ra nơi này quá chật, căn bản là không có chỗ trốn! Quá thiệt thòi rồi!

- Thứ này da dày thịt béo, ai liều mạng với nó là đồ đần!

Lâm Thiệu cũng nói phụ họa.

Ngô Sơn cùng trung niên râu dê là hai người có tu vi cao nhất trong mấy người, hai người nhìn nhau, cùng lắc đầu:

- Với sức mạnh như này, ai liều mạng với nó, tuyệt đối là chết trước! Lại càng không nói Chris, ngay cả võ khí cũng không thể sử dụng!

- Mặc dù chủ quán lợi hại, nhưng rốt cuộc đầu ma quái này quá mạnh!

Trong nhất thời, mấy người đã phán án tử cho Phương Khải.

Đúng lúc này, Bạo Quân giơ cự trảo lên, lấy tầm vóc của Chris bây giờ dính một trảo như này, tuyệt đối không có khả năng sống.

Ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, mọi người nhìn thấy, Phương Khải thừa lúc Bảo Quân giơ cự trảo lên, hắn nạp từng viên đạn cho Shotgun, ngay sau đó xông thẳng đến chỗ Bạo Quân!

Hành động này của Phương Khải làm cho tất cả mọi người giật mình!

Đây không phải là chịu chết sao?

Nhìn thấy Phương Khải nghênh tiếp, ánh mắt Bạo Quân bừng lên vẻ khát máu, cự trảo chộp xuống người Phương Khải.

- Chính là lúc này!

Ánh mắt Phương Khải sáng lên, ngay sau đó hắn gập người xuống, cả người trượt qua hai chân của Bạo Quân.

Sau đó hắn lập tức xoay người, nổ súng!

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Sau khi trượt ra sau lưng Bạo Quân, mấy phát súng Phương Khải bắn, trúng toàn bộ vào điểm yếu trên người Bạo Quân!

- Thế mà tránh được?

Bị dồn đến tuyệt cảnh như vậy mà Phương Khải còn có thể sử dụng cách thức kỳ diệu ấy để hóa giải bế tắc, quả thật là làm cho không ít người phải giật mình.

Rất nhiều người hiểu rằng, Phương Khải làm được điều đấy là không dựa vào bất kỳ vũ kỹ nào, mà nó có sự tính toán tinh diệu về thời cơ và địa hình.

Nói ngắn gọn đây là kỹ xảo!

Kỹ xảo chiến đấu!

- Làm sao có thể?

- Chủ quán quá trâu!

- Tiểu Vân, chủ quán này thật lợi hại, lợi hại hơn ca ca ngươi nhiều.

Một thiếu nữ đứng phía sau khẽ nói.- Tử Hinh, chủ quán chơi sao không giống ngươi chơi?

Không biết Thẩm Thanh Thanh đã đến phía sau Phương Khải từ lúc nào.

- Quả thật là chủ quán quá lợi hại.

Từ Tử Hinh không nghĩ rằng chủ quán lại lợi hại như vậy, dường như lúc trước còn đánh giá hắn hơi thấp.

- Chuyện này có gì mà hay, ta cũng có thể làm được!

Thấy Từ Tử Hinh khen, Tiết Minh lầm bầm nói.

- Ngươi biết cái gì?

Từ Tử Hinh trợn mắt lườm Tiết Minh một cái:

- Chris không thể sử dụng võ khí, ngươi không dùng võ khí thử một chút xem?

- Không... Không thể sử dụng võ khí?

Tiết Minh nhìn màn hình mà há hốc cả mồm:

- Một người bình thường tại sao có thể làm được như vậy?

Mặc dù có súng, nhưng một người bình thường phản ứng có nhanh thì tốc độ, lực lượng của bản thân cũng không có khả năng chống đỡ cho cấp bậc chiến đấu như này!

Cái này cần phải tính toán cực kỳ chính xác, nếu không chỉ cần bị đụng vào đâu một cái, hậu quả sẽ khó mà lường được!

- Ngươi nghĩ là cái gì?

Từ Tử Hinh tức giận nói.

- Ặc... Bẳn thiếu là kỳ tài ngút trời, không lâu nữa cũng sẽ đạt tới bước này!

Tiết Minh lập tức tự tin nói.

-... Ngươi cứ thổi đi!

Đúng lúc này, một loạt âm thanh thốt lên!

Bởi vì bọn hắn nhìn thấy, trên miệng vết thưởng ở trên thân thể cường tráng của Bạo Quân, đang không ngừng nhúc nhích.

- Chuyện gì vậy?

Rõ ràng là sau khi bị Phương Khải tấn công, Bạo Quân này đã phát sinh một chút thay đổi!

Sự thay đổi này làm cho mọi người đang đứng xem ở đằng sau hoảng sợ!

- Chẳng lẽ còn chưa chết?

Bị Shotgun bắn liên tiếp ở khoảng cách gần như vậy, thế mà còn chưa chết? Đấy là sức sống kiểu gì?

Quá đáng sợ đi!

Nhìn trạng thái hiện tại của Bạo Quân, tất cả mọi người đều cảm nhận được một việc không tốt đang chuẩn bị đến!

Đương nhiên Phương Khải biết thay đổi của Bạo Quân này là có ý gì.

Giai đoạn thứ 2!

Vốn ở trong bản cũ, Bạo Quân bị đánh đến trạng thái chết giả mới tiến hóa đến giai đoạn thứ 2. Phương Khải còn đang nghĩ có thể bắn nổ đầu nó khi ở trạng thái chết giả hay không, xem ra hiện tại...

Phương Khải rút ngắn khoảng cách, định thử một chút.

Hắn bắn mấy phát ở khoảng cách gần, Bạo Quân không những không chết mà miệng vết thương nhúc nhích càng nhanh! Thậm chí đã có một chút thịt non mọc lên ở trong vết thương.

Ở trạng thái này, lực phòng ngự và sức khôi phục của Bạo Quân trở lên cực mạnh, Phương Khải không do dự mà lập tức bắn hết toàn bộ số đạn của Shotgun, nhưng vẫn không có chút hiệu quả nào, chứ đừng nói đến việc đánh chết nó ở trạng thái này!

Xem ra bản remake này đã sửa đổi cho nó hợp lý hơn, đồng thời cũng làm nó mạnh mẽ hơn! Không lưu lại sơ hở đởn giản như vậy cho Phương Khải sử dụng.

Sắc mặt Phương Khải trầm xuống, hắn đã sớm biết đầu Bạo Quân này không dễ dàng chết như vậy, chí ít là lấy thực lực và vũ khí của hắn bây giờ, không có khả năng giết nó trước khí nó biến hóa sang hình thái thứ 2.

Chạy!

Chỉ có thể chạy!

Phương Khải không do dự, thừa dịp Bạo Quân còn chưa hoàn toàn tiến hóa sang giai đoạn 2, hắn lập tức chạy ra khỏi phòng thí nghiệm.

Nếu đợi nó tiến hóa sang giai đoạn 2, chỉ sợ trốn cũng không có cơ hội!

- Không đánh?

Chỉ thấy Phương Khải mang theo mấy tên đồng đội điên cuồng bỏ chạy! Không có ý định dừng lại!

Đúng lúc này, chỗ phòng thì nghiệm truyền đến một tiếng gào thét đinh tai nhức óc!

Tiếng gầm làm chấn động cả mặt đất.

Việc này làm cho tất cả mọi người ở đây đều chấn động! Vẫn còn đánh giá thấp đầu Bạo Quân này!

Ngay sau đó, sau lưng Phương Khải truyền đến những tiếng bước chân nặng nề, Bạo Quân lại tiếp tục đuổi theo! Tốc độ lần này nhanh hơn lần trước rất nhiều!

- Chạy mau!

Sắc mặt Phương Khải trầm xuống, một bên thúc dục mấy tên đồng đội, một bên chạy về hướng thang máy!

Đây không phải bản trò chơi cũ, bởi vậy hành động của tên Bạo Quân này như là đang ở ngoài hiện thực, vì thế nó có thể làm rất nhiều chuyện!

Mấy người, toàn bộ đều là tiểu đội đặc chủng, cho nên không có ai chậm chạp. Bằng tốc độ nhanh nhất, mấy người lập tức chui vào thang máy.

Phòng nghiên cứu nằm ở tầng 4 dưới lòng đất, sau khi vào thang máy, mấy người rất nhanh đã về đến mặt đất.

- Các ngươi xem, chủ quán đang làm gì?

Bọn hắn thấy Phương Khải lấy ra một cái hộp nhỏ, ấn một cái nút mầu vàng trong đó, rất nhanh, một viên đạn tín hiệu bay lên không trung!

Vốn đoạn này là hình ảnh tự động có trong tình tiết kịch bản, nhưng bây giờ Phương Khải phải tự làm.

Phương Khải đã có chuẩn bị từ trước, cho nên tất cả động tác đều như nước chảy mây trôi, không có một chút do dự.

Cùng lúc đó, dưới chân Phương Khải chấn động một cái!

Ở bên cạnh hắn, mặt đất bị phá ra một cái hố lớn!

- Là Bạo Quân?

- Vậy mà đã đuổi tới?

- Không thể nào! Bốn tầng đó?

Ngay sau đó, dường như là để trả lời câu hỏi của bọn hắn, trong ánh mắt khó tin của mọi người, một thân ảnh vô cùng kinh khủng nhảy ra từ trong hố.

Tất cả mọi người đều há mồm trợn mắt!

Quảng cáo
Trước /205 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Độc Quyền Kiêu Sủng 2: Nước Mắt

Copyright © 2022 - MTruyện.net