Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Đã xảy ra một ít chuyện, có một tên ngu ngốc muốn đến cướp vợ Y Y của tôi.Hạ Thiên khẽ gật đầu, hắn đơn giản nói ra sự kiện vừa rồi, cuối cùng chuyển ánh mắt lên người Đái Bội Na:- Vợ Y Y, chị có thù oán với người phụ nữ này sao?
- Tôi không biết cô ta. Y Tiểu Âm làn này lại rất phối hợp trả lời vấn đề của Hạ Thiên.
- Chờ chút, cậu vừa nói kẻ trong tay của Nam Cung Yến vừa rồi cũng là người tu tiên, hơn nữa còn là Nguyên Anh Kỳ sao? Mị Nhi lúc này dùng ánh mắt lo lắng nhìn Hạ Thiên:- Cậu không phải nói Nam Cung Yến có thể thôn phệ Nguyên Anh của người khác sao? Bây giờ có một kẻ Nguyên Anh Kỳ trong tay của Nam Cung Yến, đây không phải làm cho cô ta thêm lợi hại sao? Cậu sao không nói sớm? Nếu không thì chúng ta dù sao cũng phải cản lại, ít nhất cũng phải xử lý tên Nguyên Anh Kỳ kia.
- Vợ Mị Nhi, chị đừng vội, tôi cố ý cho người phụ nữ kia đưa người đi. Hạ Thiên an ủi Mị Nhi một câu:- Nếu cô ta thôn phệ Nguyên Anh của tên kia thì rất tốt, nếu như vậy cô ta sẽ nếm mùi đau khổ.
- Cậu làm gì với tên kia sao? Mị Nhi chợt hiểu ra.
Hạ Thiên cười hì hì, hắn cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Mị Nhi mà quay đầu nhìn Y Tiểu Âm, lại khẽ chỉ vào Đái Bội Na: - Vợ Y Y, chị có biết người phụ nữ kia không?
- Tôi lừa cậu có lợi gì sao? Y Tiểu Âm tức giận nói.
- Hạ...Hạ thần y, tôi...Tôi là Đái Bội Na... Một âm thanh nơm nớp lo sợ vang lên, trước đó Đái Bội Na không dám lên tiếng, bây giờ cuối cùng cũng mở miệng.
- Tôi không có hứng thú biết tên cô, tôi chỉ muốn biết vì sao cô lại muốn hại vợ tôi? Hạ Thiên cắt ngang lời Đái Bội Na, ánh mắt của hắn có hơi lạnh.
Hạ Thiên bây giờ có chút căm tức, đám người không biết sống chết trong thủ đô còn nhiều vậy sao? Trước đó có một Lục Tiểu Oánh, bây giờ lại có Đái Bội Na, chẳng lẽ trong thủ đô còn nhiều kẻ muốn chết như vậy?
- Hạ thần y, anh...Anh hiểu lầm rồi, tôi không phải muốn hại Y tiểu thư... Đái Bội Na bây giờ rất hối hận, sự việc phát triển hoàn toàn vượt ra khỏi kế hoạch của nàng.
Dưới áp lực của Tống Vệ Dân, Đái Bội Na không thể không đồng ý làm việc, nhưng lúc đó nàng cho rằng chuyện này không có gì nguy hiểm, nhiều lắm là chỉ bị Quan Kiếm Hùng làm nhục mà thôi.
Dựa theo kế hoạch trước đó thì nàng vốn sẽ không xuất hiện trong Y Nhân Các, chỉ lái xe đưa Quan Kiếm Hùng đến đây, sau đó là chuyện của Quan Kiếm Hùng. Mà Tống Vệ Dân cũng chỉ yêu cầu nàng như vậy mà thôi, chỉ cần làm được như vậy thì nhiệm vụ của nàng xem như xong.
Nhưng Đái Bội Na thật sự không ngờ sự việc phát triển không theo kế hoạch của mình, Quan Kiếm Hùng trực tiếp đưa nàng đến đây, căn bản không cho nàng bỏ đi, kết quả là nàng xuất hiện trước mặt Hạ Thiên.
Lúc đầu Đái Bội Na không nhận ra Hạ Thiên, nàng chỉ biết Y Tiểu Âm nhưng không biết Hạ Thiên, chỉ nghe qua vài sự tích của Hạ Thiên ở thủ đô mà thôi. Vì vậy sau khi nàng nghe thấy Hạ Thiên báo danh, nàng bắt đầu cảm thấy mình gặp phiền toái.
Từ lúc đó Đái Bội Na mới đặt tất cả hy vọng lên người Quan Kiếm Hùng, vì nàng cảm thấy Quan Kiếm Hùng rất có thể sẽ giết chết Hạ Thiên, như vậy nàng sẽ an toàn, Vì Quan Kiếm Hùng sẽ không giết nàng, nhưng Hạ Thiên thì sẽ giết nàng.
Đái Bội Na thật sự là một người phụ nữ thông minh, nàng phán đoán không sai, nhưng tất cả những niềm hy vọng của nàng đều sai lầm. Nàng vốn tưởng rằng Quan Kiếm Hùng là tiên nhân vô địch, nhưng trước mặt Hạ Thiên thì căn bản cũng chỉ có thể hoảng sợ bỏ chạy, mà Hạ Thiên lại trở thành người chiến thắng sau cùng.
Đến lúc này Đái Bội Na chỉ có thể nghĩ biện pháp phủi sạch quan hệ với sự việc này, vì thế nàng hốt hoảng nhưng vẫn giải thích: - Hạ thần y, tôi chỉ muốn đưa tên khốn Quan Kiếm Hùng đến đây cho anh giết hắn, vì hắn giết chồng tôi, còn cưỡng hiếp tôi...
Đái Bội Na nói đến đây thì khóc rống lên, nàng cảm thấy nếu để cho mình trở nên đáng thương một chút thì sẽ làm cho Hạ Thiên mềm lòng, dù hắn không mềm lòng thì Y Tiểu Âm sẽ mềm lòng thì sao?
- Đái Bội Na, cô lừa gạt ai vậy? Y Tiểu Âm lúc này lại lạnh lùng nói:- Cô sao biết Hạ Thiên ở đây? Hơn nữa nếu cô thật sự muốn Hạ Thiên báo thù cho mình, cô không trực tiếp tìm hắn thì thôi, sao lại tìm người đến hại tôi.
Y Tiểu Âm không đồng tình với Đái Bội Na, dù nàng còn chưa hiểu rõ những gì đã xảy ra, nhưng nàng cũng ý thức được người phụ nữ Đái Bội Na kia đưa người đàn ông cao gầy đến đây, nếu không có Hạ Thiên ở đây thì nàng chỉ sợ rằng sẽ rơi vào tình huống ác mộng, vì vậy nàng không đồng tình, thậm chí là thầm hận Đái Bội Na là khác.
- Vợ Y Y, chị không hỗ danh là vợ tôi, có thể thấy rõ cô ta đang nói dối. Hạ Thiên tán thưởng Y Tiểu Âm một câu, sau đó hắn nhìn về phía Đái Bội Na:- Thật ra tôi muốn nói cho cô biết, dù cô nói những lời kia là thật thì tôi cũng không bỏ qua cho cô, tôi chưa bao giờ quan tâm nguyên nhân mà chỉ chú ý đến kết quả, cô đưa thằng ngu kia đến cướp vợ tôi, tôi sẽ xử lý cô.
Hạ Thiên nói đến đây thì nhìn Y Tiểu Âm: - Vợ Y Y, chị nói xem, nên xử lý cô này thế nào? Ném lên trời cho ngã xuống chết tươi, hay dìm vào hồ cho chết đuối? Nếu không thì cho một tát chết tươi cho nhanh gọn.
Y Tiểu Âm còn chưa trả lời Hạ Thiên thì Đái Bội Na ở bên kia đã sợ hãi đến mức mặt mũi trắng bệch, cơ thể nhịn không được phải run lên.
- Hạ thần y, Hạ thần y, anh...Anh bỏ qua cho tôi, thật sự không liên quan đến tôi...Tôi bị người ta ép buộc...Tống thiếu gia ép tôi làm như vậy. Đái Bội Na cuối cùng cũng quyết định bán đứng Tống Vệ Dân, vì nàng không muốn chết oan, nàng cảm thấy mình rất vô tội, nàng với Hạ Thiên và Y Tiểu Âm là không ân không oán, nếu không phải vì Tống Vệ Dân muốn nàng làm như vậy, nàng dù là kẻ điên cũng không muốn đắc tội với hai người bọn họ.
- Tống thiếu gia nào? Y Tiểu Âm chợt mở miệng hỏi.
- Nhị thiếu gia Tống gia, Tống Vệ Dân. Đái Bội Na trả lời cực nhanh, không có chút chần chừ.
- Cái gì? Mị Nhi chợt lên tiếng, nàng rất kinh ngạc:- Sao lại là người này?
- Tống Vệ Dân sao lại hại tôi? Y Tiểu Âm có chút không nghĩ ra.
- Tôi không biết, tôi thật sự không biết, trước đó tôi và anh ta căn bản không quen biết gì, tôi bị anh ta bắt đến cục công an. Đái Bội Na vội vàng nói.
- Nếu không muốn chết thì mau nói rõ chi tiết một lần. Mị Nhi lạnh lùng ra lệnh.
- Được, tốt, tôi nói. Đái Bội Na cũng không dám giấu, nàng lập tức nói rõ sự việc.
Nhưng sau khi nghe xong thì Mị Nhi và Y Tiểu Âm càng thêm mơ hồ, vì các nàng còn không thể Tống Vệ Dân vì sao muốn đối phó với Y Tiểu Âm.
- Vợ Mị Nhi, vợ Y Y, các chị đừng suy nghĩ nhiều, tên ngu ngốc Tống Vệ Dân kia có lẽ là hướng về phía tôi. Hạ Thiên đã đại khái hiểu ra:- Lần trước tôi đến thủ đô và gặp hắn, khi đó hắn cũng giống như muốn gây phiền cho tôi, lúc này tám phần là mượn đao giết người, muốn cho tên Quan Kiếm Hùng kia đến giết tôi, à, hắn cũng biết tôi ở chỗ này.
- Vậy cậu định làm thế nào? Mị Nhi không nhịn được phải hỏi.
- Tất nhiên là xử lý hắn. Hạ Thiên không chút do dự.
- Nhưng hắn là anh của Tống Ngọc Mị. Mị Nhi không khỏi nhắc nhở Hạ Thiên.
- Dù là ai thì muốn hại vợ tôi chỉ có một kết cục là chết. Hạ Thiên thản nhiên nói.
- Thế cậu nói với Tống Ngọc Mị thế nào? Mị Nhi không khỏi nhíu mày:- Tống Ngọc Mị biết cậu giết anh mình, như vậy sợ rằng quan hệ giữa hai người sẽ có vấn đề.
- Điều này tôi sẽ có biện pháp. Hạ Thiên đã tính trước, sau đó hắn quay đầu nhìn Đái Bội Na:- Cô vừa nói Quan Kiếm Hùng kia còn có một sư đệ phải không?
- Đúng vậy, sư đệ kia hình như có họ Cát, nhưng khi tôi đi tìm Quan Kiếm Hùng thì không thấy người này, không biết hắn ta có ở đó không. Đái Bội Na vội vàng trả lời.
- Cô biết rõ chỗ kia không? Hạ Thiên thản nhiên nói:- Nói địa chỉ cho tôi biết.
Đái Bội Na gật đầu, sau đó nói ra địa chỉ biệt thự. - Vợ Mị Nhi, chị đến xem, chỉ xem có người nào hay không mà thôi, ngàn vạn lần đừng ra tay.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói, với năng lực hiện tại của Mị Nhi thì đi thăm dò sẽ không gặp nguy hiểm.
- Biết rồi. Mị Nhi lên tiếng rồi biến mất.
- Hạ thần y, tôi...Tôi đã đi được chưa? Đái Bội Na cẩn thận hỏi.
Hạ Thiên không nói gì mà vung tay lên, Đái Bội Na biến mất.
Tình cảnh này làm cho Y Tiểu Âm chợt phát lạnh, không biết từ lúc nào mà nàng càng thêm sợ hãi tên khốn Hạ Thiên này.
- Vợ Y Y đừng sợ, tôi sẽ không làm vậy với chị. Hạ Thiên đột nhiên cười hì hì với Y Tiểu Âm, giống như hắn có thể nhìn thấy tâm can của nàng.
Y Tiểu Âm hít vào một hơi thật sâu, sau đó nàng cố gắng làm cho mình trấn tĩnh lại, nàng mở miệng nói: - Cậu tính đối phó với Tống Vệ Dân thế nào? Trực tiếp xử lý sao?
- Điều này sao? Vợ Y Y, chị cũng đừng hỏi. Hạ Thiên cười hì hì:- Không bao lâu nữa chị sẽ hiểu.