Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sở vụ cố vấn tâm lý Trọng Tâm là sở vụ cố vấn tâm lý cao cấp nhất của Trung Hoa. Người sở hữu sở vụ này và đại biểu pháp nhân là cháu gái của nhà phát triển, người đặt nền móng cho lĩnh vực tâm lý học Trung Hoa Tiêu Nam Tâm. Tên Trọng Tâm này, chữ Tâm chính là lấy hán tự cuối cùng từ tên Tiêu Nam Tâm của cô. Về phần chữ Trọng phía trước cuối cùng có ý gì, người ngoài không thể biết được. Nhưng có một số rất ít người biết rõ chân tướng. Chữ Trọng kia đại biểu cho Đường Trọng đã từng là ngôi sao lớn bạo nổ toàn cầu. Sở vụ cố vấn tâm lý Trọng Tâm này chính là liên hợp khởi đầu của Đường Trọng và Tiêu Nam Tâm. Đường Trọng là người đầu tư, có được một nửa quyền lực của sở vụ này. Chẳng qua bởi vì thân phận hắn đặc thù, hiếm khi xuất hiện ở sở vụ. Ngay cả một số chuyên gia cố vấn cao cấp và nhân viên công tác cũng không biết đến sự tồn tại của hắn. Nhưng tâm lý học là học nghiệp chủ yếu của Đường Trọng. Mà viện trưởng Tiêu Dục Hằng lại ôm chờ mong rất lớn việc Đường Trọng phát triển ở lĩnh vực này. Cho nên mặc dù Đường Trọng không tham dự vào việc quản lý sở vụ hay khám bệnh nhân tâm lý thì vẫn kiên trì sưu tập bệnh án trường kỳ, nghiên cứu ca bệnh. Trong tập san tâm lý học chuyên nghiệp trong nước hay toàn cầu, hắn cũng có nhiều luận văn có giá trị. Đường Trọng là một thể hỗn hợp mâu thuẫn. Hắn là ngôi sao lớn trong ngành giải trí nhưng tên của hắn lại thường xuyên xuất hiện trên một số tạp chí nghiên cứu học thuật cực cao. Mà mỗi khi hắn phát biểu một câu có giá trị hoặc nhận được giải thưởng nghiên cứu tâm lý học thế giới gì đó, bên giải trí và báo chí TV lại đăng bài về hắn hết lần này đến lần khác. Chỉ cần là tạp chí liên quan đến hắn thì đều bị Fans âm nhạc của hắn chú ý tranh nhau mua không còn. Như vậy, quần chúng cũng tác động lên các nhà nghiên cứu học thuật. Bây giờ Đường Trọng không chụp ảnh, không ca hát, cũng không biểu diễn nữa. Các Fan của hắn có thể biết được động thái cực nhỏ của hắn hay không, chú ý đọc tập san tâm lý học hoặc là Đường Trọng có tuyên bố một luận văn tâm lý học mới không chính là một con đường rất quan trọng.
Vì thế, có không ít người vì Đường Trọng mà đăng ký vào học viện tâm lý Nam Đại hoặc các trường học tâm lý học chuyên nghiệp khác. Cũng bởi vì nguyên nhân Đường Trọng, đã gián tiếp xúc tiến ngành nghiên cứu tâm lý học của Trung Hoa được phát triển và đề cao. Két Một chiếc Ferrari skoo màu đỏ vô cùng chói mắt dừng lại trước cửa sở vụ cố vấn tâm lý Trọng Tâm. Bước ra là một chiếc giày cao gót màu bạc và một đôi chân thon dài màu lúa mỳ xinh đẹp. Váy ngắn công sở màu đen, sơ mi tơ lụa màu trắng dính chặt vào da. Trên người là một chiếc áo khoác nhỏ kiểu tây đã phụ trợ cho vòng eo của cô càng tinh tế hoàn mỹ hơn. Bộ ngực no đủ giống như mật đào tản mát ra hương thơm mê người. Tóc ngắn màu rượu đỏ được xử lý đặc biệt khiến người ta có cảm giác bay bổng. - Chị Tâm, chị đến rồi. - Giám đốc Tâm, buổi sáng tốt lành.
- Nam Tâm, hôm nay khí sắc của cô thật tốt, tối qua nhất định ngủ rất ngon đi? Một đường đi qua, người quen đều chủ động chào hỏi cô. Đúng vậy, cô chính là bà chủ của sở vụ cố vấn tâm lý Trọng Tâm kiêm nhà cố vấn tâm lý Tiêu Nam Tâm. Tiêu Nam Tâm đi đến cửa văn phòng mình, bí thư Tiểu Tình vội vàng đứng dậy, cười nói: - Chị Tâm, chị đã đến rồi. - Ừm. Tiểu Tình, sáng có bao nhiêu người hẹn trước? Tiêu Nam Tâm vừa đẩy cửa phòng vừa lên tiếng hỏi. - Sáng nay có hai mươi tư người hẹn trước, hẹn trước thành công có ba người. Tiểu Tình nói. - Được. Mười phút sau để vị khách đầu tiên vào văn phòng tôi. Tiêu Nam Tâm nói. - Được, chị Tâm.
Bí thư Tiểu Tình đồng ý: - Nhưng chị Tâm - Làm sao vậy? Nhìn thấy bộ dáng khó nói của bí thư, Tiêu Nam Tâm nghi ngờ hỏi. - Chị Tâm, người hẹn đầu tiên là Thái tiên sinh. Bí thư thật cẩn thận nói. - Lại là hắn? Tiêu Nam Tâm nhíu mày. Lúc nói chuyện cô liền cầm bó hoa tươi to nhất trên bàn công tác rồi ném vào thùng rác. Động tác sạch sẽ lưu loát. Hiển nhiên cô làm chuyện này đã thành ngựa quen đường cũ, đã luyện tập vô số lần. Bí thư Tiểu Tình lần đầu nhìn thấy còn trợn mắt há hốc mồm, cho đến bây giờ thì vẻ mặt bình tĩnh, đúng là đã trải qua quá trình tâm lý vô cùng phức tạp. Cô không hiểu được chị Tâm nói cô ấy đã có người trong lòng mình rồi, vì sao người đàn ông này còn đeo bám không thôi, nhất định để hoa tươi bị ném vào thùng rác chứ? Tiểu Tình hơi đau lòng! - Đúng vậy. Một mình anh ta đã đặt trước chín suất. Cho nên Bí thư Tiểu Tình thật khó xử nói. Mỗi lần đăng ký cho Tiêu Nam Tâm đều mất mấy trăm khối. Đó là còn chưa tính đến việc thu phí ấn giờ. Nhưng chỉ là có một số người coi tiền như cặn bã, để gặp giai nhân và làm ra mấy chuyện ngạc nhiên cổ quái này. - Để anh ta vào đi. Tiêu Nam Tâm nói. - Được. Tiểu Tình đồng ý, xoay người đi ra ngoài. Vài phút sau, cô dẫn theo một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc hợp thời, khí vũ hiên ngang đi vào. - Chị Tâm, Thái tiên sinh đến. Tiểu Tình thông báo một tiếng, sau khi rót một ly trà cho khách thì biết điều đi ra ngoài. Lúc rời khỏi cửa còn không nhịn được mà liếc mắt nhìn Thái tiên sinh một cái. Cô nghĩ đẹp trai như vậy, lại có tiền như vậy, sao chị Tâm lại không thích anh ta chứ? Thật không biết đàn ông có thể khiến chị Tâm thích là dạng gì đây. Nếu vị khách khác đến, Tiêu Nam Tâm sẽ mời hắn đến ngồi ghế so pha, nói chuyện với nhau ở vị trí ngang hàng. Nói chuyện ngang hàng sẽ khiến vị khách dễ kể ra phức tạp và tâm ma của mình. Như vậy, tài năng của Tiêu Nam Tâm chính là bốc thuốc đúng bệnh, giải trừ bệnh tâm lý. Nhưng vị khách trước mặt này lại khiến Tiêu Nam Tâm đối đãi ngang hàng. Cô ngồi ngay ngắn trên ghế xoay rộng của mình, vẻ mặt nghiêm túc nhìn người đàn ông trước mặt, nói: - Thái tiên sinh, anh lại có chuyện gì muốn cố vấn à? - Tôi có tâm bệnh. Thái tiên sinh ôm ngực nói:
- Bệnh này không giải quyết được, cả người tôi sẽ không thoải mái, ăn không ngon ngủ không yên, ngay cả làm việc cũng không có tinh thần. Bác sĩ Tiêu, cô là bác sĩ tâm lý tốt nhất Trung Hoa, cô nhất định phải cứu tôi. Cũng chỉ có cô mới cứu được tôi. Thái tiên sinh này không phải bệnh hoạn, theo nghĩa nghiêm túc thì hẳn nên nói là người theo đuổi Tiêu Nam Tâm. Có một lần hắn đi cùng bạn đến gặp Tiêu Nam Tâm, lập tức bị dung mạo khí chất của Tiêu Nam Tâm chinh phục, từ đó về sau liền triển khai thế công oanh oanh liệt liệt với cô. Lần đầu tiên đến, hắn nói hắn đau bụng. Lần thứ hai đến, hắn nói buổi tối hắn nằm mơ. Lần thứ ba đến, hắn nói buổi tối hắn lại nằm mơ. Lần thứ tư đến, hắn nói mỗi lần nằm mơ đều mơ thấy Tiêu Nam Tâm Bây giờ đến, hắn nói hắn có tâm bệnh. Khách như vậy thật khó chiều. Bọn họ đăng ký chính quy mà đến, hơn nữa lại luôn miệng nói bản thân có bệnh.
Cô không giúp hắn phân tích giải quyết thì sẽ là thiếu tinh thần với bệnh nhân, truyền ra sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô. Nhưng nếu cô thật sự giúp hắn giải quyết vấn đề thì lại trúng mai phục của hắn. Vấn đề của hắn càng ngày càng nhiều. Chừng nào cô mới có thể giúp hắn giải quyết toàn bộ vấn đề? - Thái tiên sinh, tôi đề nghị anh nên đến bệnh viện chụp x quang. Tiêu Nam Tâm nói: - Nếu tim có vấn đề thì nên uống thuốc nằm viện. - Không không không. Thái tiên sinh xua tay liên tục. - Tim của tôi không sao. Lần trước mới khám rồi, tim rất tốt. Cũng không biết sao lại thế này nữa. Hai ngày nay tim tôi không được thoải mái lắm, cảm giác như có một hòn đá lớn đặt lên vậy, khiến người ta không thở nổi. Bác sĩ Tiêu, cô nói cho tôi thử xem, tôi đây không phải vì áp lực công tác quá lớn chứ? Hay là có chuyện gì khác không buông được nên mới khó chịu như vậy? Tiêu Nam Tâm biết câu trả lời nhưng cô không muốn nói ra câu trả lời kia. - Thái tiên sinh, anh cảm thấy như vậy là có ý nghĩa à? Tiêu Nam Tâm nhìn thẳng ánh mắt Thái tiên sinh, lên tiếng hỏi. Vẻ tươi cười trên mặt Thái tiên sinh cũng dần dần biến mất, vẻ mặt thâm tình nhìn Tiêu Nam Tâm, nói: - Có lẽ cô không thể tin được, đây là chuyện mà tôi thấy có ý nghĩa nhất. Tôi đã sống ba mấy năm, lúc còn trẻ cũng làm rất nhiều chuyện điên cuồng Nhưng so với cuộc sống mấy ngày nay thì căn bản không coi là gì. - Thái tiên sinh, tôi là thầy thuốc. Sau anh còn có rất nhiều người bệnh cần cố vấn trị liệu. Một mình anh đặt trước chín người, anh có biết như vậy sẽ chặn người bệnh thật sự ở ngoài không? Tiêu Nam Tâm chất vấn hỏi. - Tôi biết.
Thái tiên sinh nói: - Nhưng Nam Tâm à, tôi cũng là bệnh nhân của cô mà. Tôi cũng là một bệnh nhân mắc bệnh nghiêm trọng. Nếu một ngày tôi không gặp cô, cả người tôi sẽ mất đi khí lực. Giống như tôi nói vừa rồi, trái tim như bị một hòn đá lớn chặn lại khiến người ta không thở nổi. Nam Tâm, tôi lớn hơn cô vài tuổi nhưng tôi biết tình huống này có ý nghĩa gì Cho nên tôi đến tìm cô. Bởi vì cô là thầy thuốc duy nhất trên thế giới này có thể cứu tôi. - Bệnh của anh tôi không trị được đâu. Tôi đã sớm nói cho anh rồi, tôi đã có người đàn ông mình thích, rất rất lâu trước đây. - Đây là nói dối. Thái tiên sinh tức giận nói: - Nam Tâm, tôi đã điều tra rồi. Cô không kết hôn với ai cả, thậm chí cả đối tượng yêu đương cũng không có Tôi biết cô còn chưa hài lòng với tôi. Nhưng tôi tin chỉ cần tôi thành tâm, có nghị lực thì nhất định cô sẽ nhận người bệnh như vậy. - Người tôi thích không muốn xuất hiện trước mặt công chúng thôi.
- Kể cả hắn ta sao? Sao ngay cả cái bóng cũng không thấy chứ? - Đúng lúc này, di động Tiêu Nam Tâm đặt trên bàn vang lên. Cô nhìn màn hình điện thoại, khóe mắt lập tức tràn ngập xuân tình mị ý, dịu dàng nói: - Ông xã, chuyện gì vậy? À, em biết rồi. Yên tâm, em nhất định sẽ đến đúng giờ. Chuyện quan trọng như vậy sao em có thể quên được? Ừm, em biết rồi. Em sẽ chăm sóc bản thân thật tốt. Anh cũng vậy nhé, không được ham chơi đâu. Cúp điện thoại, Tiêu Nam Tâm nhìn về phía Thái tiên sinh, nói: - Thái tiên sinh, thật sự xin lỗi, anh cũng thấy đấy Cô lấy ra một chiếc hộp màu tím từ trong túi nhỏ tùy thân, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương tạo hình độc đáo trong hộp đeo lên ngón áp út, nói: - Tôi còn có chuyện rất quan trọng phải làm. Thất lễ vậy. Nói xong cô liền cầm túi nhanh chóng rời đi. - Cô ấy thật sự kết hôn rồi? Cô ấy đã có người đàn ông mình thích?
Thái tiên sinh ngồi trên ghế, ngơ ngẩn nói.