Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tiểu đồng chắp tay, ý muốn cáo biệt.
"Đợi chút."
Lời còn chưa dứt, một vật đã nằm trong tay tiểu đồng. Lực đạo cực chuẩn xác, khiến người nhìn sợ hãi.
May mắn không phải là ám khí, nếu là ám khí •••••
Món ám khí công phu này: tuyệt chỉ có một mình nàng làm được
"Nói cho hắn biết có thể đã chết, hắn muốn, ta tất nhiên sẽ làm được!" (chỗ này khá khó hiểu, nhưng convert cùng QT đều dịch vậy, muốn biết chính xác mời tiếp tục đón xem các chương sau ^^)
Thiếu nữ quay lưng lại, khẽ nhấp một ngụm trà.
Tiểu đồng vâng lời, lui ra ngoài.
Hắn “trong lời nói của nàng”, là chỉ ai, trong lòng mọi người liền hiểu.
Nam Cung Vô Thương nhìn tiểu đồng đi xa, chẳng nói gì.
Hoặc là nói, ngay thời điểm Lãnh Vô Tâm đem vật kia giao cho tiểu đồng, hắn đã không nói gì nữa.
"Sư huynh cũng là người Nam Quốc, hẳn biết hoàng đế Nam Quốc?"
Hồi lâu, Lãnh Vô Tâm đột nhiên cất lời.
Nam Quốc hoàng đế, sáu tuổi kế vị, từ xưa tới nay ấu đế vốn khó thoát khỏi số “khổ mệnh”. Nhưng vị hoàng đế này lại ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Mười tuổi dùng dủ các loại phương thức mua chuộc nhân tài, âm thầm bố trí thế lực.
Mười ba tuổi tự tay giết Thái hậu nhiếp chính, cũng chính là mẹ đẻ của hắn. Thẳng tay xử lý ngoại nhân cùng thích khách.
Mười lăm tuổi, dùng rượu tước binh quyền (lấy tước cao bỗng lộc làm điều kiện để tước bỏ quyền lực), đem quân quyền Nam Quốc toàn bộ nắm trong tay.
Đồng dạng mười lăm tuổi, hắn đột nhiên biến mất, chỉ lưu lại đất nước Nam Quốc đang trong thời kì cường đại. Kỳ quái, Nam Quốc cũng không vì hoàng đế mất tích, mà nhi động loạn quyền, cả nước vẫn trên dưới đâu vào đấy. Thừa Tướng cùng năm nội các đại thần đồng loạt cầm quyền.
Trọng yếu nhất chính là hoàng đế Nam Cung có một đôi tròng mắt khiến cho người trong thiên hạ khiếp sợ.
Cùng màu với tròng mắt của Lãnh Vô Tâm!
Màu xám tro!
Bụi mâu thiên hạ, nam là vương, nữ là tôn!
Vào đêm trăng tối đen ấy, Hàn Phi đã nói ra một bí mật kinh thiên, chính là đoạn truyền thuyết về đôi con ngươi màu bụi mâu (xám) này .
Chính vì đoạn truyền thuyết này, Lãnh Vô Tâm liền khẩn cấp rời đi sơn cốc.
Truyền thuyết, trăm năm trước việc thống nhất đại lục này, do một gia tộc có thế lực cực kỳ khổng lồ nắm quyền, thành viên gia tộc có rất nhiều người. Hoàng đế khi ấy, vốn là gia trưởng của gia tộc , đã ngoài sáu mươi tuổi. Việc lập nên thái tử liền được đề cập, lẽ dĩ nhiên, một hồi cung đình khuynh trái (sụp đổ) ngay lập tức bắt đầu.
Cùng năm đó, một vị gia thần (người nhà) tại phủ Ngũ Hoàng Tử cũng biến mất, không bao giờ xuất hiện trước mắt mọi người nữa.
Đế vương năm đó họ Hàn.
Họ Hàn, tức thuộc dòng dõi Vương gia, đương nhiên cũng là vương giả!
Không ai biết vào ngày xử tử vương phi cùng tiểu hài tử mang đôi mắt bụi mâu, một vị gia thần đã theo lệnh vương phi cùng thái tử, cố ý đánh tráo tiểu oa nhi vào phút cuối cùng.
Hôm đó Hàn Phi nói: ngọc bội này ta cho ngươi, ta phóng thích ngươi lần này, là vì lòng trung thành đối với dòng họ Hàn gia. Mà ngươi, nhất định phải nhớ, khi ngươi đem ngọc này trả lại ta, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ta giao phó, sau đó sẽ phải hoàn thành lời thề độc của tổ tiên ngươi. Trở thành Nam quốc hoàng hậu tôn sư, đây là nguyện vọng cuối cùng của ta. Nhớ! Nam quốc chi tội, tội không thể tha thứ!
Nam quốc chi tội, tội không thể tha thứ!
Hàn Phi hiểu rõ nàng, cũng giống như nàng hiểu rõ Hàn Phi. Nàng hiểu Hàn Phi, cho nên nàng biết Hàn Phi nhất định sẽ để nàng rời đi sơn cốc. Hàn Phi hiểu rõ nàng, cho nên biết Lãnh Vô Tâm nhất ngôn cửu đỉnh, đã nói ra nhất định sẽ làm được!
Cánh hoa bay múa, tiểu viện vẫn yên bình như cũ.
Nhưng tại phòng khách của học viện, sự yên bình ấy không tồn tại.
Từ viện trưởng, cho tới người gác cửa, tất cả mọi người đều xem chừng phút cuối cùng của Bạch Y công tử. Tóc đen xõa, hô hấp tại ngực sớm đã rất khó khăn, ai cũng có thể thấy được, tâm mạch của hắn đã đứt, nếu là thường nhân, hẳn đã sớm chết. Quỷ y Hàn Phi có thể chống cự đến lúc này, đã là cực hạn.
Vậy mà, khi cửa phòng khách lần nữa mở rộng ra, họ vẫn không thấy được bóng dáng của vị nữ tử kia.
Chỉ thấy bóng dáng của tiểu đồng vội vã chạy đến, đem ngọc bội bỏ vào tay Hàn Phi.
Khi ngọc bội được đặt vào tay hắn, bạch y công tử rốt cục cũng nhắm mắt lại.
Công nguyên năm 564, quỷ y Hàn Phi chết tại Lưu Nguyệt học viện, nguyên nhân cái chết không rõ. Thiên hạ đại chấn, kèm theo là tin tức về đồ đệ của Quỷ y Hàn Phi, tiểu nữ của Lãnh Kiến Quốc - Cố tú Quận chúa, tàn nhẫn vô tình. Lãnh Vô Tâm, được người giang hồ phong tặng danh hiệu ‘Huyết Tiêu Vô Tâm’. Dĩ nhiên, cái tên ấy chỉ là vẻ ngoài, không ít người bí mật gọi nàng là Tuyệt Sát!
Tuyệt Sát xuất thủ, một chiêu giết chết người!
Hôm đó, Lãnh Vô Tâm hỏi rất nhiều, Nam Cung Vô Thương cũng đáp rất nhiều.
Phần lớn là tin đồn về chuyện tình của đế vương Nam Quốc.
Câu hỏi cuối cùng, Lãnh Vô Tâm hỏi với ý vị sâu xa.
Nàng nói: "Nam Quốc là quốc họ, tựa hồ cũng chính là Nam Cung? Như vậy, công tử Vô Thương là người phương nào?"
Ý hỏi, thầm gây sự!?.
Là người bị chất vấn, nhưng Hắc Y công tử cũng chỉ phe phẩy cánh quạt giấy, tư thái ưu nhã thưởng thức trà lạnh.