Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mọi người nhìn hướng phát ra tiếng động, người lên tiếng dường như mới mở mắt ra.
Lục Nguyên nở nụ cười, nói:
- Thật ngại quá, mới rồi thất thần, đúng rồi, chờ chút là ta kêu.
Pháp Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi lên làm gì?
Lục Nguyên nhìn hướng Kiếm Chi Tử, nói:
- A, là như vầy, ta không muốn tranh vị trí chủ kiếm tổ tinh thần cái gì, ta không hứng thú, nhưng có nhớ một việc là Kiếm Chi Tử thiếu ta mười vạn địa giai linh mạch. Đúng rồi, còn có Kiếm Điên Chân Nhân cũng thiếu ta mười vạn địa giai linh mạch, ta đến đòi tiền nợ.
- Ta thiếu ngươi cái gì? Đừng nói nhảm nhí!
Kiếm Chi Tử hừ lạnh.
Kiếm Chi Tử phản bác việc thiếu Lục Nguyên mười vạn địa giai linh mạch.
Kiếm Điên Chân Nhân cũng ngây như phỗng, lão có nghe tên Lục Nguyên nhưng chưa có giao tiếp bao giờ, khi nào thì thiếu hắn mười vạn địa giai linh mạch? Mười vạn địa giai linh mạch đối với Kiếm Điên Chân Nhân là con số lớn lao.
Lục Nguyên phẩy tay nói:
- Kiếm Điên Chân Nhân tiền bối, mới rồi người nói mấy vạn năm trước bị Kiếm Diệt lão tổ hạ độc, bây giờ có chứng cứ không?
Kiếm Điên Chân Nhân đáp:
- Đương nhiên vì quá xa xôi, người năm đó chỉ còn lại ta và Kiếm Diệt lão tổ, kẻ khác đều chết hết rồi.
Lục Nguyên duỗi tay nói:
- Vậy là được rồi. Người nói Kiếm Diệt lão tổ hạ độc người mà không có chút chứng cớ, ta nói người thiếu ta mười vạn địa giai linh mạch cũng không có chứng cớ. Không có chứng cớ tức là toàn nói miệng, không có gì khác nhau.
Lục Nguyên nói vậy làm phe Kiếm Vân trung tổ cười lên. Mới rồi Kiếm Điên Chân Nhân bôi nhọn Kiếm Diệt lão tổ thật sự là có lý nói không rõ, bị tát nước bẩn mà chịu bó tay, không ngờ Lục Nguyên ra chiêu gậy ông đập lưng ông.
Kiếm Điên Chân Nhân nghẹn họng, người thanh niên bây giờ làm sao vậy, miệng lưỡi bén nhọn.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Điên Chân Nhân, nói:
- Cho nên bây giờ ta đòi nợ người. Kiếm Điên Chân Nhân, người thiếu ta mười vạn địa giai linh thạch nên trả đi chứ? Bây giờ không phải tranh đoạt vị trí chủ kiếm tổ tinh thần cái gì, ta không hứng thú, ta chỉ muốn tìm người đòi nợ. Không đưa ta thì chúng ta đsánh một trân, dùng vũ lực đòi nợ.
Lục Nguyên mỉm cười nhìn Kiếm Điên Chân Nhân.
Kiếm Điên Chân Nhân lập tức cảm thấy mình ở hoàn cảnh hiểm nghèo nhiều, Lục Nguyên muốn khiêu chiến với lão.
Thực lực của Kiếm Điên Chân Nhân không bằng Kiếm Diệt lão tổ, lão chỉ có thế giới cảnh tứ tầng, chẳng qua là con rối bị Kiếm Chi Tử đưa lên sân khấu mà thôi. Nếu là thanh niên khác thì lão còn có tin chắc chiến thắng, nhưng giờ phát ra khiêu chiến là Lục Nguyên. Lục Nguyên không phải thanh niên bình thường, nghe nói đã đến thế giới cảnh tam tầng, còn thắng người thế giới cảnh tứ tầng nữa. Kiếm Điên Chân Nhân không nghĩ mình sẽ thua, nhưng nếu lỡ thua thì chẳng phải khiến kế hoạch trôi sông ra biến sao?
Đây chính là kế hoạch đoạt quyền của Kiếm Chi Tử.
Phút chốc Kiếm Điên Chân Nhân nghẹn họng.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Chi Tử, nói:
- Không lẽ bây giờ ta đòi nợ, Kiếm Chi Tử nhà ngươi cũng muốn sư trưởng có việc đệ tử làm thay chắc?
Đây là đang chế nhạo Kiếm Chi Tử. Việc khác đệ tử làm thay được chứ thiếu nợ bị đòi mà chịu trả thay chỉ là nhảm nhí. Phe Kiếm Vân trung tổ lại cười lên.
Hấp dẫn!
Thật là hấp dẫn quá!
Không ngờ bình thường Lục Nguyên không múa mép khua môi, há mồm sẽ giỏi như vậy.
Loại mồm mép này không tệ nha.
Thật ra giỏi mồm mép luôn là phẩm đức ưu tú của Lục Nguyên, chẳng qua gần đây rất ít phát huy phẩm đức ưu tú đó. Bây giờ hắn trổ tài sơ sơ, cảm thấy năng lực không giảm bao nhiêu. Cái gọi là miệng pháo tức là dễ dàng chọc kẻ địch giận dữ mà mình thì bình chân như vại, và trong khi nói chuyện để lại cạm bẫy chờ đối phương chui.
Tất nhiên mình cách cảnh giới cao nhất của miệng pháo còn xa.
Kiếm Chi Tử lạnh nhạt nói:
- Được rồi, Lục Nguyên đừng múa mép khua môi nữa, chúng ta dùng kiếm nói chuyện.
Lục Nguyên gật đầu, nhảy lên đài:
- Mới rồi tùy tiện đùa ngươi với Kiếm Điên Chân Nhân tiền bối thôi, nếu ngươi đã muốn dùng kiếm nói chuyện thì ta cũng đồng ý.
Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên, hai người kình nhau.
Kiếm Chi Tử áo trắng tung bay.
Lục Nguyên áo xanh phấp phới.
Kiếm Chi Tử cầm Thái A tiên kiếm. Thái a giả, quốc chi thần khí, thiên địa chi trọng khí, kiếm này trong tay, uy áp bốn phương.
Lục Nguyên thì cầm Dưỡng Ngô tiên kiếm, dưỡng thiên địa hạo nhiên chính khí vào thân, nắm kiếm là nắm chính khí trong thiên địa.
Vốn Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên có một trận quyết chiến, nhưng đó là so đấu kiếm thuật đơn thuần, giờ mới là cuộc quyết chiến chân chính giữa Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên. Nếu nói trận trước kiếm thuật là điểm tâm trước bữa chính thì quyét chiến hiện tại là bữa ăn chính.
Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đứng đối mặt nhau.
Kiếm Chi Tử nói:
- Vốn có ước tám năm với ngươi, bây giờ xem ra sáu năm đã chân chính quyết chiến. Lục Nguyên, hôm nay ngươi và ta, trận chiến này, là quyét chiến kiếm đạo cấp bậc cao nhất trung ương thiên triều. Nếu chỉ là trong tinh chi kết giới thì cấp bậc quá nhỏ, không đủ quy mô.
Kiếm Chi Tử hỏi:
- Không bằng vậy đi, lấy toàn Kiếm Môn làm địa điểm chiến đấu, thế nào?
- Cũng tốt thôi.
Lục Nguyên gật đầu đồng ý, Kiếm Chi Tử này có vài phần hào hùng.
- Nhưng phải thảo luận trước, không thể đánh bạo ba tinh thần Kiếm Môn.
Bây giờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đều đến tình trạng công kích bạo tinh thần, tất nhiên ba tinh thần Kiếm Môn đã được các loại cấm pháp củng cố, dưới tình huống bình thường chưa chắc bạo tác. Nhưng nếu Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đánh hăng quá thì bạo tác ba tinh thần Kiếm Môn cũng bình thường, cho nên mới có đề nghị đó.
Kiếm Chi Tử gật đầu chấp nhận:
- Cũng tốt.
Trận quyết chiến kiếm đạo đặc sắc nhất trung ương thiên triều sắp bắt đầu.
Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên cùng đặt tay trên chuôi kiếm, không khí vô cùng căng thẳng. Không biết khi nào thì mưa rơi, mưa phùn liên miên. Khi giọt nước thứ nhất rơi xuống thì Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử cùng khoảnh khắc rút kiếm khỏi vỏ. Bất giác Kiếm Chi Tử rút kiếm nhanh. Bất giác Lục Nguyên cũng rút kiếm nhanh.
Hai người rút kiếm đều nhanh đến đáng sợ.
Trong Kiếm Chi Tử, bao gồm Kiếm Diệt lão tổ trọng thương đều chăm chú vào trận chiến này. Họ cùng phát hiện dù là tốc độ rút kiếm của Lục Nguyên hay Kiếm Chi Tử đều vượt xa số một Kiếm Môn Kiếm Diệt lão tổ, nhưng rốt cuộc kiếm quang của hai người ai nhanh hơn?
Kiếm quang như luyện, không, so với luyện càng nhanh gấp ngàn lần.
Hai kiếm quang đánh hướng Lục Nguyên. Kiếm quang của Kiếm Chi Tử đâm hướng cổ họng Lục Nguyên. Kiếm quang của Lục Nguyên đâm hướng cổ họng Kiếm Chi Tử. Hai người đều lấy cổ họng đối phương làm mục tiêu. Nếu kiếm quang của ai nhanh hơn thì có thể xuyên qua cổ họng đối phương. Không ai ngờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên vừa lên đã liều như vậy, thật đáng sợ.
Lập tức hai thanh kiếm đông lại.
Bởi vì dù là Kiếm Chi Tử hay Lục Nguyên đều phát hiện kiếm của đối phương nhanh giống y mình, không thể chia ra cao thấp, nếu đâm tới thì cổ họng hai người đều tiêu đời và chịu thương nặng. Thái A tiên kiếm cùng Dưỡng Ngô tiên kiếm lấy thế siêu nhanh mạnh va chạm vào đối phương.