Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
  3. Chương 1122 : Tỉnh lại. (2)
Trước /1583 Sau

[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1122 : Tỉnh lại. (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Thật to gan!

Lâm Lạc vẫy tay, Mai Hoa tiên tử căn bản không có một tia kháng lực, thân thể liền hướng hắn phiêu tới, bị hắn một tay nắm lấy cổ, chỉ là Tinh Đế đỉnh phong lại há có thể là đối thủ của Hư Thần tam trọng thiên, đây là thần cùng phàm nhân khác biệt!

- Làm như thế nào trừng phạt ngươi đây?

Lâm Lạc lộ ra cười lạnh, mặt Hắc Ám của hắn không có một tia ôn nhu, chỉ có bạo ngược vô tận.

- Hỗn đãn, Nhược Hoa các nàng ở bên ngoài, ngươi hiểu rõ ràng mình đang làm cái gì không!

Mai Hoa tiên tử cắn răng nói, nàng như thế nào cũng sẽ không ở trước mặt Lâm Lạc nhận thua, cho dù thực lực của Lâm Lạc có mạnh hơn nữa thì như thế nào, cưới đồ đệ của nàng chính là hậu bối của nàng!

- Dáng người của lão bà cũng không tệ lắm!

Lâm Lạc dùng ánh mắt thưởng thức đánh giá Mai Hoa tiên tử, đảo qua một vòng, tiêu điểm đứng ở trên bộ ngực sữa cao ngất của đối phương, hai vú rất tròn tựa hồ muốn dục y mà ra, hùng vĩ đến kinh người.

- Ngươi muốn làm cái gì?

Mai Hoa tiên tử rốt cục cảm thấy một tia kinh hoảng, ánh mắt của Lâm Lạc lộ ra tà khí để cho trái tim nàng băng giá, cũng không có lo lắng đối phương còn nói mình là "Lão bà".

Lâm Lạc đem mũi tiến đến trước ngực của Mai Hoa tiên tử, dùng sức ngửi xuống, một bộ hạ lưu tới cực điểm:

- Mùi thơm của xử nữ! Lão bà, còn không có ăn mặn qua a?

Mai Hoa tiên tử thiếu chút nữa xấu hổ và giận dữ đến chóng mặt mất, nàng chưa từng mềm yếu bất lực qua như thế, như một nữ tử tay trói gà không chặt yếu ớt quay mắt về phía một côn đồ thân thể khoẻ mạnh? Nhưng trên thực tế cũng xác thực như thế, Tinh Đế đỉnh phong đối với Thần linh mà nói là con sâu cái kiến!

Lâm Lạc một tay nắm bắt cổ của Mai Hoa tiên tử, tay kia thì không chút do dự đè xuống trên bộ ngực cao ngất của đối phương, dùng sức vuốt ve, thay nhau đem hai tòa châu phong niết đến biến hóa ra các loại hình dạng.

- Dừng… tay!

Mai Hoa tiên tử đỏ bừng cả khuôn mặt, trước kia tuy cũng bị Lâm Lạc sờ qua thân thể, nhưng đó là vì hấp thu thần tủy, coi như là tình thế bất đắc dĩ, mà bây giờ là bị người chính thức tục tĩu, bộ ngực quý giá rõ ràng như là món đồ chơi tùy ý đối phương vuốt vuốt, cái này để cho nàng làm sao chịu nổi?

- Dừng tay?

Lâm Lạc lộ ra dáng tươi cười tà ác.

- Nhanh như vậy liền không nhịn được muốn ta làm ngươi rồi sao?

Nghe được lời nói hạ lưu rõ ràng như thế, sắc mặt của Mai Hoa tiên tử là tức giận đến phát xanh, cuối cùng bất chấp sẽ ném bao nhiêu mặt, kêu lên:

- Nhược Hoa, nhanh tiến đến!

- Gọi ah, ngươi tiếp tục gọi ah, gọi càng lớn càng tốt!

Lâm Lạc hắc hắc hắc mà cười, tiện tay hất lên, Mai Hoa tiên tử đã bị ném tới trên mặt đất, nhưng nàng mới vừa vặn bò lên muốn phóng tới cửa ra vào, một đại thủ đã ôm cái mông của nàng, hung hăng tiến vào trong bắp đùi của nàng.

- Ah…

Nàng phát ra tiếng kêu thảm thiết khuất nhục.

- Nhược Hoa! Nhược Hoa!

Bành!

Thân thể nàng nặng lên, bị đè xuống trên mặt đất, mà thân thể của một nam nhân thì đè ép đi lên, ở trên mông của nàng dùng sức xoa nắn, mang cho nàng nhục nhã khó nói nên lời.

Phanh! Phanh! Phanh!

Cửa phòng bị nặng nề đánh vào, thanh âm của Nam Nhược Hoa truyền vào:

- Sư phụ, phát sinh chuyện gì?

- Nhược Hoa, cứu ta… ah!

Xoẹt một tiếng, váy dài của Mai Hoa tiên tử bị xé mở, lộ ra hai chân thon dài tuyết trắng, mà bờ mông tròn vo cũng hoàn toàn bạo lộ trong không khí, ở bên trong hai mảnh mật đào, một vòng đen nhánh chi sắc mơ hồ có thể thấy được.

- Sư phụ…

Nam Nhược Hoa ở ngoài cửa kinh hô.

- Lâm Lạc, ngươi đang làm cái gì?

- Co dãn không tệ!

Lâm Lạc một cái tát vỗ xuống, bắp đùi căng cứng của Mai Hoa tiên tử lập tức đãng ra gợn sóng mê người, mà trên mông thịt tuyết trắng cũng ấn ra năm chưởng ấn đỏ rừng rực.

Hắn cũng không dừng lại ở cái này, ngón tay theo khe mông của Mai Hoa tiên tử chui đi vào, bên trong một nơi um tùm đã tìm được hai môi đóng chặt, thuần thục mà mở ra, thăm dò vào.

- Ah…

Xấu hổ cực lớn tập thân, Mai Hoa tiên tử mạnh mẽ ngóc nửa người trên lên, hận không thể lập tức chết đi!

Nếu sớm biết sẽ có kết quả như vậy, cho dù nàng đối với Lâm Lạc hận đến sâu hơn cũng sẽ không đáp ứng đi kích thích Lâm Lạc, cái này sẽ đem mình góp đi vào, một cái giá không khỏi cũng quá lớn a!

Bành bành bành, Nam Nhược Hoa dùng sức vỗ cửa:

- Lâm Lạc, sư phụ…

Lâm Lạc phát ra một chuỗi cười tà, đem bờ mông của Mai Hoa tiên tử nâng lên, để cho nàng như là chó cái mà nằm sấp lấy, vô cùng khuất nhục!

- Đừng, đừng...

Mai Hoa tiên tử rung giọng nói, tuy ở hạ giới nàng là Tinh Đế đỉnh cao, có thể nói là trời sụp ở trước mặt cũng sẽ không nhăn lông mày, nhưng gặp được tình huống bất lực như thế, nàng cũng chỉ có thể như tất cả nữ nhân khác, khóc hướng Lâm Lạc cầu xin tha thứ.

Nếu như Lâm Lạc là ý thức chủ thể khống chế, vậy hắn tuyệt đối sẽ cho mình hai cái tát, chửi mình không có tinh mắt như thế! Nhưng bây giờ lại là mặt Hắc Ám khống chế thân thể của hắn, thân phận của Mai Hoa tiên tử là sư phụ của Nam Nhược Hoa càng làm cho hắn hào hứng ngẩng cao, muốn đâm rách vạn năm trinh tiết của đối phương.

- Không, không, không, ah…

Mai Hoa tiên tử phát ra một tiếng hét thảm, một đại gia hỏa lửa nóng mà cứng rắn đã thật sâu đâm vào thân thể của nàng.

- Như vậy không tốt lắm đâu?

Ngoài điện, Tô Mị chúng nữ hai mặt nhìn nhau, cho dù nghe không được tiếng kêu khóc thiên đập đất của Mai Hoa tiên tử, chỉ là nghe tiết tấu ba ba ba cũng có thể làm cho các nàng minh bạch bên trong đang tiến hành tiết mục gì.

Bởi vậy, Nghiêm Thanh cùng Lâm Hành Nam đều rất xấu hổ mà tự động rời đi, lưu tại nguyên chỗ chỉ còn lại có kiều thê của Lâm Lạc rồi.

- Sư phụ, sư phụ…

Nam Nhược Hoa ngây ra như phỗng, tựa như thì thào tự nói.

- Chúng ta có nên cùng một chỗ khuyên nhủ hay không?

Ninh Kiều Nguyệt yếu ớt đề nghị nói.

- Phu quân thật vất vả có chút tinh thần, để cho hắn đi náo a!

Hạ Mộng Như không sao cả nói, không biết Mai Hoa tiên tử nghe được lời của nàng có thể một búng máu tức giận đến phun ra hay không.

- Ân!

Triệu Ngọc Phi, Thủy Doanh Tâm đồng thời gật đầu, các nàng đều là tùy tâm sở dục, lợi ích mình cao hơn hết thảy người, ở các nàng xem ra, chỉ cần Lâm Lạc có thể khôi phục bình thường, Mai Hoa tiên tử coi như là bị chơi tàn thì thế nào, có thể trở thành nữ nhân của Lâm Lạc mới là phúc khí của nàng!

Chúng nữ khác đành phải im lặng, ở trong lòng của các nàng tự nhiên cũng là địa vị của Lâm Lạc nặng nhất, nhưng ở trước mặt của Nam Nhược Hoa lại không tốt nói nhiều cái gì.

- Thế nhưng mà…

Nam Nhược Hoa mặt lộ vẻ khó khăn, nếu Mai Hoa tiên tử cũng thành nữ nhân của Lâm Lạc, đây chẳng phải là thầy trò hai người cùng tùy nhất phu rồi sao, cái bối phận này là tính toán như thế nào? Về sau gọi Mai Hoa tiên tử là sư phụ, hay là Mai Hoa muội muội?

Quảng cáo
Trước /1583 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nguyên Phối Nghịch Tập - Kim Nguyên Bảo

Copyright © 2022 - MTruyện.net