Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Rin đi theo Fin về lớp, cái lớp này rất nhiều người u ám khiến cho Rin-chan cảm thấy khiếp sợ đúng là Vampire nhưng cái lớp này đúng thật là toàn những Vampire kỳ dị, Rin-chan cứ đứng chần chừ ở cửa lớp vẫn không dám bước vào
''Ngài Fin-chan hôm nay em đã hát rất nhiều cánh hồng xanh cho ngài'' Một con nhỏ đi cạnh gần đến Fin đưa ra 1 giỏ cánh hoa hồng
''Ồ vậy sao ta cảm ơn lòng tốt của em'' Fin cười rồi nhận lấy giỏ hoa
''Em cũng có nữa'' 1 đám nhỏ học sinh đi tới chỗ Fin rồi đỏ mặt vì ngại ngùng
Fin-chan ngắm nhìn rồi cười nửa miệng ''Các em có biết nếu ta tặng giỏ hoa hồng cho ai thì sẽ chứng minh được điều gì không''
''Tất nhiện ạ'' Đồng thanh tập 1
''Là gì vậy'' Fin cười
''Chứng tỏ ngài yêu người con gái đó ạ'' Ào ào lên như 1 cái chợ vỡ
''Ngài Fin không lẽ ngài định tặng cho ai sao'' 1 đám nữ sinh cao lên
''Chắc chắn rồi''
''Ngài định tặng cho ai'' Đồng thanh tập 2
Fin cười nửa miệng khóe miệng lóe lên 1 ý gian tà, nhìn ra chỗ Rin
Rin ngớ người lên ''Hắn ta định làm gì vậy''
''Rin-chan ta cho em'' Hắn ta nắm tay Rin vào rồi đưa cho giỏi hoa, Rin thì đơ toàn tập '' c..ái gì vậy''
''CÁI GÌ'' cả lớp ầm ầm trố mắt lên
''Ngài Fin không lẽ ngài yê cô ta sao'' đồng thanh ns với vẻ mặt VÔ CÙNG TỨC GIÂN
Rin vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra vội nói ''những bông hồng này là sao??''
''Cô vẫn không hiểu sao tức là ngài Fin yêu cô '' Gào ầm lên vì quá giận dữ
''Hợ ==''' Tôi không hiểu gì cả''
''Mà hình như đó là CON NGƯỜI'' Tất cả Vampire trong lớp vội mắt sáng lên
''Cô ta là con người sao'' Ánh mắt rực sáng màu máu của mọi người trong lớp
Fin ôm lấy Rin ''Tránh xa cô ấy ra ta cảnh cáo rồi đây'' Ánh mắt xanh sắc lạnh nhìn mọi người như muốn giết chết tất cả
Lập tức thu lại những ánh mắt sáng rực thay vào đó là những ánh mắt trở lại bình thường, đụng đến dòng thuần thì mọi người sẽ chết chắc cho nên ở cái học viện này ai cũng kính trọng và nể trọng dòng thuần chưa từng 1 ai dám ho he động vào họ
Rin đẩy Fin ra ''Anh .. làm cái gì vậy hả''
''Ta không được ôm em sao, Rin-chan'' Fin dí sát mặt rin
''Đúng là điên mà'' Rin đẩy Fin ra rồi đi về chỗ ngồi
''Tối nay về biệt thự ta sẽ xử em sau Rin-chan'' Fin cười nửa miệng rồi nó nhỏ vào tai Rin rồi đi về chỗ, Rin díu mày nhìn lại ''Tên đó đúng là đáng sợ mà''
Trên sân thượng 1 ánh mắt u buồn đang vươn xa tận hưởng những làn gió mát của bầu trời đêm trăng thanh nhung lại không để ý rằng là có 1 người con gái vẫn ở đằng sau
''AI ra đi đừng để ta phải nói nhiều'' giọng nói nhẹ nhàng mà lạnh lùng cất lên nhưng đôi mắt lại không hề quay lại
''Cứ sống như vậy liệu có tốt không '' Người con gái đó không ai khác chính là Hanna
''Sao cô lại ở đây'' Lee quay lại với ánh mắt lạnh lẽo
''Tôi di theo anh thôi, vì anh không chỉ lớp thì sao tôi đến được'' Hanna dựa lưng vào tường
''Biến đi để ta yên'' Lee quay đầu lại
''Từ trước đến giờ anh cứ vẫn sống trong im lặng thế sao'' hanna nói
''....'''
''Nếu sống vui vẻ và thay đổi thì có phải tốt hơn không ''
''Ngươi thì biết cái gì về bọn ta'' Lee nói
''...''
''Loài người các người làm sao có thể thay đổi được bọn ta, đúng là không hiểu biết Vampire vs con người là những loài khác nhau, không bao giờ có thể sống chung được'' Lee trầm âm nói
''Sẽ có thể thay đổi nếu như mọi người vui vẻ và hòa thuẩn''
''Hòa thuân? Hòa thuận thì anh em bọn ta cũng đã không như thế này chỉ vì cùng cha khác mẹ mà đứng ngoài cuộc chiến tranh chấp ngôi báu, vì thế bao nhiều người đã bị chính người họ muốn lên ngôi cuối cùng cũng bị giết chết 1 cách nhạt nhẽo'' Lee cười nửa miệng
''3 người mẹ đó ư ''
''Ta nghĩ cô nên đi khỏi đây trước khi ta không kiểm soát được mình '' Lee nhìn lên mặt trăng
''Tại sao'' Hanna đi đến
''Mặt trăng đã tròn i ngay khi còn có thể''
''ngài không muốn tiếp xúc với mọi người mà ngài luôn như vậy cách xa mọi người thế sao'' Hanna nói với ánh mắt sáng
Lee ép Hanna vào tường ''Ta đã cánh cáo cô rồi tốt nhất hãy tránh xa ta ra, loài người thì làm sao có thể hiểu được Vampire đừng giỡn mặt với ta'' Ánh mắt u buồn lạnh lẽo nhìn tẳng vào ánh mắt vàng rực của Hanna
''Cứ như vậy liệu có tốt không '' Hanna cực tin nhìn thẳng sâu vào đôi mắt Lee
Thịch Thịch, Ánh mắt Lee xám sáng rực lên, nhưng khuôn mặt đó vẫn lạnh lùng
Lee tháo chiếc nơ trên cổ Hanna lộ ra chiếc cổ hồng ''Ta đã cảnh cáo rồi, cô không chạy đi thì bây giờ đừng trách ta'' ''Phập'' chiếc răng nanh trắng cắn vào chiếc cổ trắng nõn của cô những giọt máu tí tách chảy từng giọt xuống chiếc áo somi trắng , Hanna díu mắt trong đau đớn, Lee giữ chặt tay cô ''Hoàn hảo quá hoàn hảo,'' ''Hanna cô đang quyến rũ ta sao'' Chiếc răng nanh đang từ từ cảm nhận hương vị của những giọt máu
''...'' Hanna vẫn díu mắt vì ngập trong đau đớn
''Vây thì cô thành công rồi đấy '' Lee thả Hanna ra rồi nói nhẹ vào tai nở nụ cười tà ác '' Trước khi tiếp cận ta cô nên cẩn thận thì hơn'' Nói xong Lee biến mất với tiếng cười lạnh lẽo, Hanna ôm cổ, chỉnh lại áo rồi đi xuống trường, ánh mắt vàng sáng rực lên 1 nét buồn cô bết dù như thế nào bọn cô cũng chẳng thế thoát khỏi cái nơi đáng sợ này !! Cứ như vậy thì sau này sẽ ra sao