Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ráng chiều tà đã hiện rõ lên bầu trời hầu như ban ngày ở đây đều rất ngắn dường như chỉ có 4 tiếng là nhiều, những làn gió làn bay đùa trên bầu trời, ở ngoài mọi người đã tấp nập ồn ào hơn, tất cả đồ dồn ra đường, những chiếc đèn phố mờ ảo hiện lên, những cửa hàng cửa hiệu tấp nập đón khách, ban ngày thì thật yên tĩnh không một bóng dáng, cả thành phố chìm trong im lặng không 1 tiếng nói chỉ nghe được những tiếng lá cây và những tiếng chuông to của tòa tháp cao trong lâu đài, nhưng còn về tối thì lại là 1 không gian khác hoàn toàn như là 2 thế giới riêng vậy
Chiếc xe độ lại trước cổng biệt thự bóng đêm, Yuki bước xuống dải bước vào trong nhà, những sao hôm nay mọi người yên tĩnh quá vậy, không có 1 tiếng nói ngôi biệt thự như chìm vào trong hư vô
Yuki đẩy cánh cửa lớn ra, là 1 không gian tối chỉ có những ánh đèn nến xanh đỏ, cam, vàng mờ nhạt, cô cảm thấy khá rùng mình vì cái không gian này giống y như lúc bọn cô vừa bước chân vào ngôi biệt thự này, cô đi theo dãy hành lang dải thảm đó bước tới căn phòng lớn
Yuki chợt mở cánh cửa ra, thì đập vào mắt cô là 1 không gian ngạt thở vô cùng, tất cả mọi người đều rất căng thẳng, bọn nó cũng vậy, ánh mắt ủ rũ vì buồn, Yul vẫn đi đi lại lại, còn có cả bá tước nữa .. nhưng có chuyện gì xảy ra vậy ?? Tại sao ngài ấy lại tới đây ?
''Mọi người'' Yuki mở cửa bước vào, thì tất cả mọi thứ thay đổi, những ánh mắt của bọn nó đổ dồn hết vào cô như kiểu sinh vật lạ
''Có .. chuyện gì vậy ..'' Yuki tròn xoe mắt nói, Yul đi tới hét vào mặt cô
''Mày đã đi đâu suốt từ sáng hả''
''Tao .... ..... ''
''Mày có biết tao lo lắng lắm không ... mày có biết không'' Ánh mắt của Yul như sắp khóc nhưng vẫn cô kìm lại để không cho nó tuôn
''Tao .. xin lỗi .. tao chỉ đi dạo thôi'' Yuki cúi đầu xuống
''MÀY ĐI SAO MÀY LẠI KHÔNG NÓI CHO AI BIẾT, MÀY CÓ BIẾT VÌ MÀY MÀ MỌI NGƯỜI ĐI TÌM VÀ LO LẮNG CHO MÀY NHƯ THẾ NÀO KHÔNG .. VÌ MÀY MÀ .. SHOU ...'' Yul díu hai hàng lông mày lại ánh mắt như chảy xuống 1 giọt lệ
Yul vừa nói gì cơ ?? Shou ?? Shou làm sao, anh ấy có chuyện gì ? Phải rồi thể nào cô không thấy Shou không thấy anh ở đây ??
''Shou làm sao, anh ấy làm sao'' Yuki díu mắt nhìn Yul
''Mày đến phòng anh ấy rồi biết'' Haru thẫn thờ đi tới
Yuki vội vã chạy ra khỏi phòng khách, đôi chân nhỏ cố gắng chạy thật nhanh đến phòng của Shou ?? Anh xảy ra chuyện gì sao ?? Trong lúc cô đi anh đã xảy ra chuyện gì ?? Trong lòng cô nóng ran như lửa đốt ... cô chỉ muốn nhìn thấy anh ngay bây giờ, ngay bây giờ !!!
Cánh cửa phòng Shou đã khóa chặt không thể mở được, bên trong có 1 ánh mắt tím hồng nhìn xuyên thấu cô hàng lông mày giãn ra, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Yuki bước vào nó đã đóng lại trong 1s
Chuyện gì vậy tối quá, căn phòng này tràn ngập những mùi hương rất thơm rất dễ chịu, và những hơi mát lạnh lan tỏa khắp phòng không 1 chút ánh sáng, cô không nhìn thấy gì cả ? Shou đâu rồi, anh ở đâu rồi ??
''Cô về rồi sao'' Một giọng nói lạnh lẽo phát ra trong bóng tối lạnh lẽo
''Ai .. vậy'' Yuki sợ hãi nói rõ ràng là không có ai mà, giọng nói này nó phát ra từ đâu
''Cô giỏi thật, đi mà cũng không biết nói cho ai sao'' Người đó vẫn lạnh lẽo nói
''Tôi thật sự chỉ muốn ra ngoài đi dạo thôi, có chuyện gì xảy ra sao, chuyện gì xảy ra với Shou sao'' Yuki vừa lo lắng vừa sợ hãi nói
''Cũng chỉ vì cô mà, tên đó ra nỗng nỗi này''
''Tại sao lại là tôi, tôi đã làm gì ... Shou đã xảy ra chuyện gì ''
''Cô biết Vampire sợ nhất và kỵ nhất là thú gì không'' Từng giọng nói như xuyên thấu tâm can người nghe
''Ánh sáng sao ?? Ánh nắng sao ??''
''Phải, Vampire kỵ nhất là ánh sáng và ánh nắng mặt trời thì thật căm thù, không riềng gì những Vampire bình thường, Vampire chúng tôi càng kỵ hơn thứ ánh sáng ấy chỉ tiếp xúc bình thường thì chắc chắn không sao, nhưng Shou là 1 Đế Vương là người được các Thượng Thần tối cao bảo vệ như 1 báu vật quan trọng từ lúc sinh ra đến bây giờ anh ấy chưa bao giờ được tiếp xúc với ánh mặt trời thậm chí còn không được ra ngoài, chỉ khi buổi chiều và ráng chiều tới đêm thì lúc đó Shou mới được ra khỏi căn phòng ngột ngạt đó điều đó theo anh ấy tói tận bây giờ Shou cực kỳ kỵ nó nhưng ngày hôm nay sau khi nghe tin cô đã biến mất thì lập tức anh ấy đã phá luật lạ của Vương Quốc anh ấy đã chạy ra ngoài đi tìm cô, tìm cô 1 cách điên cuồng không hề nghĩ tới 1 chút cho bản thận, rằng mình sẽ gặp nguy hiểm rằng mình sẽ chết, anh ấy chỉ muốn tìm thấy cô, chỉ muốn cô bình yên, cô là người đầu tiên người khiến Shou lo lắng đến mức tự đâm đầu vào nguy hiểm mà không ngần ngại
''Tôi sao ?? Sao anh ấy lại phải làm vậy'' giọng nói của Yuki run run khi nghe những lời nói của người trong bóng tối, anh đã chạy ta ngoài tìm cô mạo hiểm cả tính mạng dù biết rằng mình sẽ gặp nguy hiểm thậm chí có thể chết sao ??
''Cô không hiểu sao, không hiểu 1 chút nào sao vì SHOU YÊU CÔ, cô hiểu không ?? Yuki - Cô đã khiến anh ấy trở nên như vậy, khiến anh ấy phát điên vì cô, lúc chạy đi tìm cô cho đến lúc trở về, thì không khác gì cây khô bị mất nước như người không còn linh hồn đôi mắt quá vô cảm như bị hút hết hồn, khuôn mặt mệt mỏi xanh xao, nhưng rồi sao người anh ấy gọi tên vẫn là cô''
''Tôi quá hiểu anh ấy, những ánh mắt theo dõi cô luôn nhìn về phía cô mặc dù cô không hề để ý, những hành động và lời nói cũng đủ để tôi thấy rằng, anh ấy yêu cô đến như thế nào, vì người con gái mình yêu mà làm tất cả, bât chấp tính mạng chỉ là để thấy người đó an toàn và yên bình''
''Tôi biêt cô không hề biết Shou yêu cô, vì tình yêu đó được Shou giấu quá hoàn hảo đến mức cô không thể phát hiện, Shou vốn là 1 con người rất lạnh lùng và tàn nhẫn từ lúc mẹ chúng tôi chết đi thì anh ấy càng Tàn Khốc - Ít Nói - Lúc nào cũng chỉ muốn ở 1 mình tự mình chìm vào thế giới riêng của mình, ánh mắt hung thần dịu xuống được che lấp đi bằng màu xanh dương lạnh lẽo, gương mặt lúc nào cũng lạnh lùng trầm cảm, cô là không phải người đầu tiên anh ấy yêu nhưng trong trái tim Shou cô là người đầu tiên và là người quan trọng nhất ''
''Shou yêu tôi sao ? Không thể nào anh đừng gạt tôi .. tôi không tin đâu .. đó không phải là sự thật 1 Vampire Máu Lạnh đến như vậy thì làm soa có thể yêu được bât kỳ ai '' Yuki ôm đầu ngồi khuỵu xuống sắc tím rủ xuống đôi mắt thất thần hé lên chút buồn '' Đó không phải sự thật mà, anh ấy chỉ yêu duy nhất 1 người con gái thôi .. tôi hiểu hết tôi rất hiểu mà, trong ánh mắt anh ấy lúc nào cũng chỉ có Yui thôi .. chỉ có 1 mình cô ấy thôi ... anh ấy yêu cô ấy đến mức đó cơ mà .. tôi là cái gì chứ .. anh ấy chưa bao giờ yêu tôi, là do tôi tự ảo tưởng thôi ... Nếu như anh ấy đã không yêu tôi .. thì xin anh đừng khiến tôi nuôi hy vọng ...Hy vọng rằng anh ấy cũng yêu tôi .. Nhưng để rồi phải nhận lấy thất vọng bấy nhiều, rằng anh ấy không hề yêu tôi ''
''Đúng là loài người thật ngu ngốc'' Ánh sắc nhìn về phái Yuki
''Yui sao ?? Tôi không phủ nhận là Shou đã từng yêu Yui, yêu thậm chí đến mức hơn cả bản thân mình, 2 năm trước từ khi Yui ra đi anh ấy đã rất đau khổ và vô cảm với mọi thứ ... luôn làm mọi cách để quên đi được cô ấy, nhưng lại không thể điều đó là rất khó vs Shou ? Cũng chỉ vì .. chỉ vì Shou đã nợ người con gái đó nợ rất rất nhiều ,người con gái đó đã thay đổi được người Máu Lạnh - Tàn Nhẫn - Vô Cảm như Shou khiến cho các Thượng Thần phải nể phục cô ấy không chỉ riêng Shou mà còn là tất cả chúng tôi, nên dĩ nhiên Shou đã yêu cô gái đó những tất cả chỉ là TÌNH CẢM ĐƠN PHƯƠNG CỦA 1 VAMPIRE đó không phải là 1 tình yêu thật, và từ khi cô đến thì cuộc sống của Shou mà còn tất cả bọn tôi đã thay đổi nụ cười hp đã tràn về nơi này đó là điều mà tất cả đều nghĩ rằng sẽ không có lần hai xảy ra ở nơi này, Cô là người mà Shou dám cá cược mạng sống của mình với tử thần chỉ để tìm ra cô thậm chí Yui còn không được như vậy cho dù Shou có yêu Yui như thế nào cũng chưa đến mức khiến Shou phải đánh cược mạng sống nguy hiểm đến như vậy ?? Cô là người đâu tiên khiến Shou trở nên như vậy !! Biết lo lắng cho một người và sợ hãi khi mất đi người đó là như thế nào, sự lo lắng cho cô ngày hôm nay đã bộc lộ rõ ra cảm xúc thật của Shou ''
''Cô yêu Shou chứ'' Người đó dần dần đi về phía của cô
''CÓ TÔI .. YÊU SHOU........RẤT NHIỀU'' Từng giọt nước mắt chảy xuống khuôn mặt Yuki
''Vậy thì hãy nhìn đây''
Ánh đèn sáng lên trước mặt cô bây giờ là 1 Thiên Thần đang nằm trên chiếc gường to bên cạnh chiếc kệ là những lọ dược thần đỏ như màu của Huyết Sắc , người đó đang thiếp đi vào trong giấc ngủ, chiếc mũi được ngửi bằng những khí dược trong suốt được 1 vỏ nhựa che đậy lại đôi mắt ngay cả khi ngủ vẫn rất lạnh lùng, mái tóc nâu đỏ khẽ bay thân thể khỏe mạnh được lộ ra bằng tấm ngực rắn chắc, những hương dược như bảo vệ người đó, khuôn mặt vô cảm vẫn say mê vào trong giấc mộng như không muốn tỉnh dậy từng hơi thở cũng thấy rất nặng nề cả không gian như ngưng lại khi người đó xuất hiện ... !!