Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chân Diệp Phong giẫm mạnh phát ra lực xung kích cực mạnh, thân ảnh như một đạo tử sắc thiểm điện lướt ngang. Hỏa thánh và chúng nữ theo sau, lao về vị trí hồn thạch hình thành. Lúc này họ không che giấu khí tức nữa, đằng nào nhân mã Thánh điện cũng nhắm vào mục tiêu hồn thạch, sẽ không chú ý đến nguyên lực khí tức còn tồn ở xung quanh. Dù họ phát hiện, chỉ cần chúng nhân không bị lộ hành tung thì Thánh điện sẽ hoài nghi đến.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, Diệp Phong đã đến chỗ hình thành hồn thạch.
Gần đó lơ lửng một lục đảo không lớn lắm. Lục đảo này ở giữa hư không, một không gian chi động màu trắng bạc, hơn nữa còn ánh lên màu tím nhạt đang nỗ lực xé hư không chung quanh ra, từ từ lớn lên. Giữa đại động màu tím bạc này liên tục chảy ra một dòng năng lượng đặc thù thập phần kỳ diệu. Diệp Phong chưa đến gần lắm đã cảm thấy cực kỳ thư thái khiến tinh thần hơi chấn động. Cảnh giới Nghĩ thế của Nguyên Thần quyết phảng phất được hoàn toàn kích hoạt, lỗ chân lông gã toàn thân mở rộng, chìm vào trong thiên địa, hút lấy từng tia năng lượng đặc thù trong không khí.
“Lẽ nào đó là hồn lực?” Gã hớn hở, cảm thụ rõ ràng rằng nhờ hồn lực tẩy phạt, cảm ngộ về cảnh giới chí cao trong lần đầu với Thẩm Lan như hiện về. Tuy không rõ ràng như thế nhưng ít nhất cũng khiến gã lần lại được cảm giác huyền ảo đó.
“Mới chỉ hấp thu hồn lực phiêu tán mà hiệu quả đã rõ ràng thế này, nếu chân chân chính chính hấp thu thì chẳng phải cảnh giới tu vi của ta sẽ tăng nhanh sao?” Gã nhủ thầm, tốc độ không hề giảm xuống, thoáng sau đã đến trước cửa động màu trắng bạc.
Không gian màu trắng bạc đó mỗi bề chừng nửa dặm, Diệp Phong lở lửng bên trong như một con kiến nhỏ bé. Ở giữa lòng động, tử tinh dịch thể tỏa ra ngân bạch quang mang đang từ từ chảy rồi ngưng kết, hình thành một loại khoáng thạch đầy góc cạnh cực kỳ cứng chắc. Lòng động lớn như thế nhưng hồn thạch ngưng thành chỉ lớn hơn đầu gã đôi chút.
“Xem ra... hồn thạch chưa hoàn toàn sinh thành, nếu lấy đi thì có biến cố gì không.” Diệp Phong cân nhắc, lần đầu tiên gã gặp hồn thạch nên không dám vọng động, cứ đứng im đợi bọn Hỏa thánh đến.
Thoáng sau, chúng nhân cũng tới. Hỏa thánh nhìn hồn thạch đang lúc ngưng kết, mắt hiện rõ vẻ khao khát. Lão chỉ là lục tinh hư thánh, bình thường không nhận được bao nhiêu hồn lực, mớ hồn thạch này đương nhiên là một món lớn với lão.
“Hỏa thánh! Nếu giờ mỗ lấy đống hồn thạch này đi, có vấn đề gì không?” Diệp Phong vội hỏi, thời gian của gã không nhiều.
“Không được, nếu hồn thạch chưa hoàn thành ngưng kết, không gian hồn động sẽ lập tức sụp đổ, đại bộ phận hồn thạch còn lại sẽ tiêu tan. Tuy không ảnh hưởng nghiêm trọng đến chúng ta nhưng giờ hai thế lực đang đến, nếu phát hiện hồn động bị hủy trong lúc thành hình thì sẽ tìm kiếm thủ phạm.” Hỏa thánh vội cản lại: “Dù là Thánh điện hay Vu ma, đều sẽ quyết tâm trừ diệt người phá hoại hồn thạch sinh thành.”
Thấy gã vẫn nhấp nhổm, Hỏa thánh đầm đìa mồ hôi, khuyên tiếp: “Dù Diệp Phong các hạ có năng lực che giấu khí tức, không bị phổ thông hư thánh nhận ra nhưng họ chỉ cần phong tỏa khu vực này rồi mời địa thánh hoặc thiên thánh có tu vi cao hơn đến thì chúng ta khó thoát kiếp nạn. Hy vọng các hạ đừng lỗ mãng hành sự, tránh ảnh hưởng đến các cô nương…”
Nghe nói chúng nữ có thể gặp nguy hiểm, gã liền nén lòng xuống, tỏ vẻ bất cam: “Lẽ nào khó khăn lắm mới có cơ hội mà chúng ta lại về tay trắng?”
“Kỳ thật cũng không hẳn không có lợi gì, nhân lúc nhân mã còn chưa đến, chúng ta cố gắng hút lấy hồn lực trong hồn thạch, coi như là một món tài phú nhỏ. Chắc đủ cho các vị tu luyện trong một tháng.” Hỏa thánh nhấp nhổm, ở đây tu vi của lão cao nhất, đương nhiên sẽ hút được nhiều nhất.
“Được rồi, các vị cố mà hấp thu, mỗ sẽ nghĩ cách.” Diệp Phong gật đầu, Hỏa thánh hớn hở, cho chúng nữ biết cách hút lấy hồn lực, rồi bắt đầu thực hiện luôn.
Dòng ngân bạch sắc năng lượng ti như sợi tơ tằm từ hồn thạch chưa hình thành bị rút ra rồi tan vào trán chúng nhân. Ai nấy đều nhắm mắt, tiến vào trạng thái tu luyện, cố gắng dùng hồn lực mới chảy vào thể nội, tưới nhuần cho linh hồn. Sợi hồn ti của Hỏa thánh rút được lớn nhất, gấp mười lần chúng nữ, hơn tất cả cộng lại.
Diệp Phong không vội lấy hồn lực. Đối diện món tài phú đột ngột này, nếu chỉ lấy một chút thì gã không thể vừa lòng. Dù không lấy hết thì cũng phải đủ vốn mới được, bằng không há chẳng mạo hiểm không công?
Đã có quyết định, gã cúi đầu xuống nhìn nguyên trạc trên cổ tay. Nguyên trạc là do sư phụ tặng gã, có thể thu thập các loại dị bảo về nguyên lực và năng lượng, tại Võ Nguyên đại lục, gã chưa thấy loại năng lượng nào không bị nguyên trạc thu nhận. Hồn lực tuy là đặc sản của thánh địa nhưng chắc cũng không ngoại lệ.
Khí thế của gã hơi biến đổi, vận Nguyên Thần quyết điều động năng lượng từ thiên địa vạn vật đưa thần niệm vào hồn thạch, bắt đầu hút lấy hồn lực từ nguyên trạc.
“Quả nhiên, hồn lực không bài xích việc tiến nhập nguyên trạc!” Cảm thụ được hồn lực chảy vào, năng lượng không gian trong đó có thêm một dòng năng lượng trắng bạc.
“Bất quá... tốc độ rút hồn lực của ta hình như hơi chậm.” Gã nhíu mày, sau khi ngộ thấu Nghĩ thế của Nguyên Thần quyết thì tốc độ tụ thiên địa linh khí đạt tới mức kinh nhân, nhưng về phương diện hút hồn lực thì không bằng Hỏa thánh, lẽ nào chỉ có tu vi bản thân mới ảnh hưởng được đến tốc độ hút hồn lực?
Động tác của gã không dừng, đầu óc chuyển động cực nhanh. Gã khác chúng nữ, chỉ đơn thuần hút lấy hồn lực chứ không dùng linh hồn tiêu hóa ngay, dù hồn lực dồn ra bao nhiêu cũng không ảnh hưởng đến gã. Giờ nhân mã hai phe đang tới, gã không có nhiều thời gian thu lấy hồn lực.
“Mặc kệ, liều thôi.” Gã thấy Hỏa thánh đang chăm chú hút hồn lực, hơn nữa đối phương vị tất biết việc gã làm sẽ có hậu quả gì nên gã quyết định tự hành động.
Gã hơi run người, khí trường đặc biệt như tấm lưới mở ra, trùm lên hồn thạch còn đang ngưng kết. Gã vận chuyển bốn khí hải, hỗn nguyên chi lực lan trào, bao lấy hồn thạch.
“Cũng may, hỗn nguyên lực không hút hồn lực, chắc không có vấn đề gì.” Diệp Phong hớn hở, lập tức điều động hỗn nguyên lực trong hỗn nguyên khí trường tạo ra một khu vực không có năng lượng gần như chân không ở bề ngoài hồn thạch. Mất đi áp lực từ ngoại giới, áp lực năng lượng bên trong hồn thạch nhất thời tăng vọt, bề mặt hồn thạch rực lên màu trắng bạc mờ mờ.
Có hiệu quả. Gã giật mình, vội dồn hồn lực từ hồn thạch phát ra vào nguyên trạc. Dung lượng của nguyên trạc, theo tu vi của gã, mà gần như trở thành vô hạn, chỉ hai tích tắc, luồng hồn lực cực kỳ kinh nhân đã lọt vào túi gã.
Tìm được biện pháp nhanh chóng thu lấy hồn lực, gã sẽ không khách khí. Trừ để Hỏa thánh và chúng nữ thỏa thuê hút, gã dùng hỗn nguyên lĩnh vực tạo ra những khu vực năng lượng chân không bên ngoài hồn thạch khiến áp lực bên trong tăng vọt, hồn lực bị áp lực đẩy nhanh ra ngoài, được gã thu hết vào nguyên trạc.
Gã cứ hút, hồn thạch vốn ánh lên màu tím nhạt trong màu trắng bạc thì ngân bạch quang mang tan dần, màu tím rõ dần. Hỏa thánh mà mở mắt ra lúc này chắc sẽ cực kỳ kinh ngạc, hồn khoáng thạch vốn đang khuếch đại thể tích giờ đã cố định, hàm lượng hồn lực từ từ giảm đi. Nhưng hồn thạch vẫn ngưng kết, hồn lực vẫn được bổ sung, bằng không cách hút của Diệp Phong đã làm cạn sạch cả tảng.
“Ồ, gần được rồi…” Gã lau mồ hôi trán, quá trình rút tỉa hồn lực với tốc độ này khiến gã tiêu hao không ít tinh lực. Gã dừng lại không vì biết tri túc mà tâm thần cảm ứng sắc bén của gã đã cảm nhận được ngoài xa có năng lượng phản ứng đang cấp tốc lao tới. Nếu bị người khác biết việc lấy cắp hồn lực từ hồn thạch thì sẽ gặp không ít phiền hà trong việc triệt để thoát thân.
"Hỏa thánh!" Gã khẽ quát, chúng nhân lập tức tỉnh lại. Chúng nữ lần đầu được trải nghiệm lợi ích của hồn lực, nhất trời còn say sưa, gã hô mấy lần họ mới hoàn toàn tỉnh lại.
“Nhân mã hai bê sắp đến rồi, tất cả thu liễm khí tức, ẩn mình vào lục đảo kia.” Gã chỉ vào một lục đảo gần đó. Bọn Hỏa thánh tuy không đành nhưng hiểu rõ lợi hại, cùng mở bừng mắt.