Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hỗn Nguyên Vũ Tôn
  3. Chương 594 : Thiên phú của Đao hổ
Trước /671 Sau

[Dịch] Hỗn Nguyên Vũ Tôn

Chương 594 : Thiên phú của Đao hổ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đao hổ nén giận: “Chúng ta có giao dịch gì để bàn, ta ở đây không phải vì nhân loại người mà vì bảo vệ an nguy của Tiểu Hôi đại nhân.”

“Vậy thì các hạ nên nghe cho kỹ giao dịch này.” Diệp Phong không giận, tiếp tục cười bảo: “Mỗ chỉ cần khi các hạ bảo vệ Tiểu Hôi thì bảo vệ luôn các vị ở đây. Mỗ… sẽ cung cấp đủ hồn lực cho các hạ thăng nhập địa thánh giai, thế nào?”

Đao hổ ngẩn ra, lòng dậy sóng.

Hồn lực với yêu thú nhất tộc cũng là tài liệu tu luyện quý giá. Nhưng hiện tại các địa vực quan trọng của thánh địa đều bị Thánh điện và Vu võ chiếm cứ, phần của yêu thú rất thiếu thốn… Không vì thế năm xưa nó đã chẳng dừng chân mãi ở cảnh giới hư thánh điên phong mà không thể đột phá, sau cùng thất thủ bị Thánh điện bắt sống, biến thành nô thú.

Nó hiểu rõ hơn ai hết tầm quan trọng của thực lực với yêu thú nhất tộc. Diệp Phong có thể cung ứng đủ hồn lực cho nó thì dù thế nào cũng là dụ hoặc cực lớn với nó.

“Giúp ta thăng nhập địa thánh giai... ngươi có biết cần bao nhiêu hồn lực không?” Đao hổ sầm mặt, với tu vi của Diệp Phong dù có thực lực hư thánh cũng không có nhiều hồn lực như thế.

“Hi hi, Đao hổ, Phong ca ca gì thì không có chứ hồn lực thì ta dám chắc, đủ cho ngươi tiến giai… Nên ngươi cứ yên tâm.” Tiểu Hôi nói đỡ cho Diệp Phong, hồn lực trong tay gã đủ cho một võ giả mới tiến nhập hư thánh tu luyện đến địa thánh, thậm chí cao hơn. Đao hổ đã là thị hư thánh điên phong, hồn thạch có cần nhiều hơn thì với gã cũng không đáng gì.

Hà huống làm nhiệm vụ thăm dò ở hư không, gã có cơ hội lấy được nhiều hồn thạch.

“Được, chỉ cần ngươi giúp ta tấn nhập địa thánh giai, ta sẽ cố gắng hết sức bảo vệ an toàn cho các ngươi.” Đao hổ ngẫm nghĩ một chút rồi bổ sung: “Nhưng gặp địch thủ quá mạnh, ta sẽ ưu tiên bảo vệ an nguy của Tiểu Hôi đại nhân, chứ không phải các ngươi.”

“Chuyện đó… không vấn đề gì…” Diệp Phong cười thoải mái: “Chúng ta thành giao.”

oOo

Ở đầu kia thánh địa, trong khu vực do Vu võ nhất tộcthống trị. Trong một thần điện đổ nát.

“Ngươi nói là tiểu tử đó cũng có sức mạnh của tu luyện nhục thân?” Người lên tiếng cơ nhục cường tráng, làn da cổ đồng sáng rực. Từ khí thế cho thấy địa vị trong tộc không hề thấp.

“Chính là tiểu tử Diệp Phong đó, cường độ nhục thân không kém gì tu vi, hơn nữa hắn còn kiêm tu khí hải nguyên lực. Võ giả như thế, lần đầu tiên Nguyên Ô gặp.” Hồi đáp là tử phát tráng hán đã giao phong với Diệp Phong.

“Hắn còn nói mình không phải người Thánh điện?” Vu võ lên tiếng đầu tiên lại hỏi.

“Đích xác là ý đó, nhưng hắn lại mang theo hồn lực thu tập khí. Đồng bạn của hắn cũng là người Thánh điện, nên thuộc hạ không dám phán đoán bừa, xin thiên vu đại nhân định đoạt.” Nguyên Ô cung kính đáp.

“Bẩm báo thiên vu đại nhân, hình như Diệp Phong còn thông hiểu Thần thông thuật của bản tộc, lúc hắn công kích thuộc hạ có hàm chứa Cự lực thuật cực mạnh và cả năng lượng như ngũ hành nguyên lực, vì thế thuộc hạ mới hai lần chịu lép vế.” Vu võ bị Diệp Phong trọng thương cung kính báo cáo.

Chát. Tráng hán được xưng là thiên vu đại nhân vỗ mạnh xuống bàn đá, mọi vật thể quanh đó hóa thành bột, đại điện cũng lắc lư.

“Nếu chỉ luyện nhục thân thì không sao, bọn vương bát đản Thánh điện cũng biết tác dụng của nguyên nguyên lực, chỉ là chúng không có tinh lực nghiên cứu…” Thiên vu tráng hán sầm mặt, giọng nói như chuông đồng sang sảng: “Nhưng Thần thông thuật là bất truyền chi bí của Vu võ nhất tộc chúng ta; nếu không có Vu võ công pháp phụ trợ thì không thể thi triển được. Tiểu tử Diệp Phong này sao lại biết?”

“Chuyện đó e chỉ mình hắn biết.” Nguyên Ô kính sợ cúi đầu.

“Hắn nói mình không phải người Thánh điện, hơn nữa lại không phải người Vu võ nhất tộc chúng ta, ở thánh địa, trừ yêu thú còn thế lực thứ ba nào nữa?”

“Đúng, cùng đi với Diệp Phong có một ấu thú rất mạnh, có vẻ nó không phải nô thú do Thánh điện thuần hóa, mà là yêu thú bình thường…” Vu thánh thụ thương đột nhiên nhớ ra Tiểu Hôi, vội bổ sung.

“Lẽ nào y thuộc phe yêu thú? Không thể nào… y là nhân loại, không có lý do gia nhập yêu thú nhất tộc, bởi nào có lợi ích gì.” Thiên vu trầm tư hồi lâu rồi nói: “Muốn biết tiểu tử đó có bí mật gì thì chỉ còn cách bắt sống mới xong.”

“Ta có hữu lý do hoài nghi hắn và phản đồ của bán tộc có liên hệ mật thiết, lẽ nào phản đồ đó đã tiết lộ bí mật của Vu võ với Thánh điện? Thánh điện cũng bắt đầu bồi dưỡng cao thủ kiêm tu nguyên lực và Thần thông thuật?” Ý nghĩ này khiến mọi Vu võ tại trường đều đổ mồ hôi lạnh, Thánh điện mà biết Thần thông thuật thì ưu thế lớn nhất của Vu võ nhất tộc sẽ biến mất… Họ không thể để tình huống đó phát sinh.

“Không tiếc giá nào cũng phải bắt Diệp Phong đến Vu điện.” Thiên vu nghiêm giọng: “Thông tri cho địa vu quản lý khu vực hư không tuần tra nghiêm mật, một khi phát hiện tiểu tử đó thì bắt ngay, ta muốn gặp người sống…”

“Tuân mệnh.” Bọn Nguyên Ô lập tức lui xuống, truyền đạt mệnh lệnh của thiên vu.

Hành động vây tiễu được triển khai trong khi Diệp Phong không hề biết gì.

Nhưng khu vực ngoại hư không mênh mông, số lượng nhân thủ của Vu võ không đủ… Thời gian xuất hiện của Diệp Phong không theo quy luật nào, phạm vi hoạt động cũng bất định, nên muốn tìm gã không dễ dàng.

oOo

“Đao hổ, tại Thánh điện đông người, ngươi tốt nhất nên giả như vẫn bị nô hóa, tránh để bị chú ý.” Bọn Diệp Phong chuẩn bị xong xuôi, quyết định lại đến hư không chấp hành nhiệm vụ thăm dò, lần này đội ngũ có thể hư thánh điên phong Đao hổ. Thực lực tăng vọt.

“Hừ.” Đao hổ tuy bất mãn nhưng hiểu rõ lợi hại, đành làm theo.

Rời khu vực trung tâm Thánh điện, bóng ngừa thưa thớt dần, khi chúng nhân đặt chân vào địa vực hư không thì trừ phi đặc biệt xảo hợp, gần như không thể gặp đội ngũ thăm dò khác. Mà tỷ lệ gặp Vu võ nhất tộc lại cao hơn.

Ở cùng bọn Diệp Phong, Đao hổ được thấy ngồn hồn thạch hùng hậu của gã, nói sẽ giúp nó thăng nhập địa thánh không phải ngoan ngôn tí nào. Nó dĩ nhiên cực kỳ hoan hỉ nhưng lại thêm phần hiếu kỳ với gã, toán người này không trung thành với Thánh điện, trong tay lại có lượng hồn thạch không ít, quan trọng nhất là ấu thú Tiểu Hôi có thể có liên hệ với thánh tôn đại nhân cũng thuộc nhóm này.

Đao hổ rất hiếu kỳ trước mục đích và lai lịch của bọn Diệp Phong. Bất quá song phương tạm thời cùng chiến tuyến nên nó không có ý định gì xấu, chỉ đơn thuần sinh nghi mà thôi.

“Tìm loạn xạ như các ngươi mà đòi thấy hồn khoáng?” Đao hổ theo chúng nhân tứ xứ bôn ba mấy ngày, chợt buột miệng…

Diệp Phong nhìn nó đầy kỳ quái: “Hồn khoáng sản sinh và phân bố không có quy luật, không có dấu tích để tìm, không dựa vào cách tìm theo vận khí thì chả lẽ có kỹ xảo nữa chăng?”

“Ai bảo ngươi là không thể tìm được nơi hồn khoáng sản sinh và phân bố?” Đao hổ cười lạnh chế nhạo.

“Lẽ nào không phải…” Diệp Phong nói nửa chừng thì dừng lại, tỉnh ngộ ngay. Yêu thú mới là dân gốc của không gian này, thời gian sinh tồn tại thánh địa hơn nhiều Thánh điện và Vu võ, đương nhiên sẽ hiểu về hồn khoáng hơn.

Yêu thú luôn là tử địch của nhân loại, nên tất nhiên không thể cho Thánh điện và Vu võ nhất tộc biết hiểu biết về hồn khoáng.

“Cũng may nhân loại chưa phát hiện quy luật này, không thì yêu thú nhất tộc chả còn cháo mà húp.” Đao hổ tự trào, thời thượng cổ, yêu thú tại thánh địa được thánh tôn đại nhân dẫn dắt mới phồn vinh cỡ nào, nhưng giờ bị thế lực nhân loại bức bách đến mức chỉ còn biết tìm hồn thạch ở ngoài hư không, nơi nhân loại chưa vươn tay tới, để duy trì yêu thú nhất tộc phát triển, thực đáng buồn sao.

“Vậy chúng ta tìm bằng cách nào?” Mắt Diệp Phong sáng lên, nếu đúng như Đao hổ nói có dấu tích để tìm hồn khoáng thì tốc độ giành được công huân và hồn thạch của gã sẽ tăng nhanh.

“Hừ, ta không cho ngươi biết. Đó là chỗ dựa duy nhất để yêu thú nhất tộc an sinh lập mệnh, nếu bị nhân loại biết thì yêu thú sẽ sa vào tuyệt lộ.” Diệp Phong tuy không cùng phe với Thánh điện nhưng gã vẫn là nhân loại.

Sắc mặt Diệp Phong lạnh lại: “Ngươi không chịu nói thì lắm lời thừa thế làm gì.”

“Ta tuy không thể cho các ngươi biết phương pháp tìm hồn khoáng nhưng có thể chỉ dẫn chỗ có. Coi như vì Tiểu Hôi đại nhân và chính ta.” Đao hổ lạnh lùng.

Phương pháp tìm kiếm liên quan đến sinh tồn của yêu thú nhất tộc. Nếu chỉ là chỉ dẫn Diệp Phong tìm kiếm hồn khoáng thì không ảnh hưởng đến lợi ích của yêu thú nhất tộc, hơn nữa nó cũng có mục đích khác…

“Vậy mời Đao hổ các hạ dẫn đường.” Diệp Phong biết rõ e ngại của Đao hổ không phải vô lý. Đừng nào kết quả cũng vậy, chỉ cần lấy được nhiều hồn thạch là được.

Quảng cáo
Trước /671 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Trở Thành Bảo Bối Nhà Hào Môn

Copyright © 2022 - MTruyện.net