Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 108 : Kinh thành
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 108 : Kinh thành

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sáng sớm hôm sau , Dương Diệc Phong dậy rất sớm ngồi trong sân nhà ăn điểm tâm , bất quá điểm tâm của hắn chẳng phải thịt cá mà là rượu, mấy bình rượu cầm về hôm qua

- Phong ca, mới sáng sớm mà đã uống rượu, không tốt cho sức khỏe

Mộng Yên Nhiên mở cửa phòng đã thấy Dương Diệc Phong ngồi tự rót tự uống liền cau mày quan tâm nói

Dương Diệc Phong chỉ vị trí bên người, Mộng Yên Nhiên liền đi đến ngồi xuống. Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên mà nói rằng

- Yên tâm đi , ta không sao đâu ha ha

- Dạ

Mộng Yên Nhiên cũng biết là nàng lo lắng thừa, tuy rằng nàng không biết Dương Diệc Phong tu vi ra sao nhưng chắc chắn ở trên nàng. Một người Siêu Việt Thần Cấp làm sao vì một chút rượu mà hại thân thể chứ nên nàng bắt đầu ôn nhu hầu hạ Dương Diệc Phong uống rượu

Lúc này Tà Dương đi đến nói rằng

- Thiếu gia , các nước và các thế gia đề đã chuẩn bị đi , chúng ta có nên đi với bọn họ không ?

Dương Diệc Phong uống cạn chén rượu nói

- Chúng ta đương nhiên đi cùng họ, chuẩn bị một chút rồi đi

Kỳ thực có gì mà chuẩn bị chứ ? Có gì cứ quăng bậy vào Trữ vật nhẫn là được

Rất nhanh, chưa tới nửa nén hương, Dương Diệc Phong đã ôm Mộng Yên Nhiên xuất hiện tại trước cửa của Khách Hành Cư, trước mặt mọi người cũng vẫn ôm chặt Mộng Yên Nhiên như thể tuyên bố chủ quyền của mình . Lúc đầu Mộng Yên Nhiên cũng không thích ứng vì xấu hổ nhưng rồi từ từ cũng quen, đến bây giờ mà không được Dương Diệc Phong ôm thì chịu không nổi

Đại sảnh ngồi đầy người, toàn là các hoàng thân quốc thích và các đại thế gia . Bọn họ với những hành động “đồi phong bại tục” của Dương Diệc Phong đã sớm miễn dịch nên cũng coi như không.

- Dương công tử, ngươi đến rồi

Đường Ngạo Thiên gọi

Dương Diệc Phong liền đi qua hỏi

- Nhị Vương tử đâu ?

Đường Ngạo Thiên liền trả lời

- Điện hạ đang ở trước cửa nói chuyện với đặc sứ của Yến Quốc

Dương Diệc Phong gật đầu , ôm Mông Yên Nhiên đi qua chỗ Doanh Chính hỏi

- Nhị vương tử điện hạ khi nào thì khởi hành ?

Doanh Chính còn chưa kịp mở miệng thì người trung niên đang nói chuyện với hắn đã thi lễ nói

- Vị này là Dương công tử phải không

Dương Diệc Phong gật đầu nói

- Đúng , là ta

- Dương công tử , thật sự là tiếp đãi ngài chậm chạp . Tiểu nhân là lão Phúc, là quản gia của Lục vương gia , lần này đặc biệt đại biểu Đại Yến đến đây hoan nghênh Dương công tử

Lão Phúc cung kính nói

Dương Diệc Phong liếc mắt đã thấy vị lão Phúc quản gia này tu vi đã là Thiên Cấp đỉnh phong, cao thủ như vậy mà là quản gia của Lục vương gia, xem ra thực lực của Lục vương gia đúng là làm người ta phải kinh ngạc

- Đâu có , Dương mỗ không mời mà đến, còn chưa xin lỗi quý quốc

Dương Diệc Phong khách khí nói

Sau khi hàn huyên một lúc , lão Phúc dẫn đội ngũ mấy trăm người hướng Yến Đô mà đi

Dương Diệc Phong ngồi trong xe ngựa , lấy ra một bình rượu ngon . Mộng Yên Nhiên ở bên hầu hắn uống rượu . Tà Dương ngồi bên cạnh mã phu . Từ Nam Định Trấn đến kinh thành cũng không xa, chỉ trong hai canh giờ sẽ đến nên Dương Diệc Phong cũng không gấp, hắn vừa uống rượu vừa thất thần tự hỏi một số vấn đề . Mộng Yên Nhiên ngồi bên cạnh cũng không nói gì

Lúc này âm thanh của Tà Dương bỗng vang lên

- Xin chào Quản gia tiên sinh, ngài tìm công tử ta có gì quan trọng không?

- Ha ha , không có gì quan trọng, chỉ là có chút đồ vật muốn đích thân giao cho Dương công tử thôi

Lão Phúc hiền lành cười nói

Tà Dương đang muốn nói thì một âm thanh truyền ra

- Để lão tiên sinh đi vào

- Vâng thiếu gia, mời lão tiên sinh

Lão Phúc chui và xe ngựa, nhìn Dương Diệc Phong cười nói

- Ha ha, Dương công tử quả nhiên hưởng thụ thật tốt nha

- Ha ha nhân sinh trên đời cũng chỉ có hai chữ hưởng lạc mà

Dương Diệc Phong trả lời

- Cái này …

Bầu không khí có chút nặng nề, Dương Diệc Phong vẫn một mình uống rượu, không phản ứng với lão gia đối diện .Lão Phúc trong lòng bất lực, hắn là tâm phúc của Vương gia, bình thường mọi người ai chẳng nịnh bợ hắn , nhưng vị này hắn không thể trêu vào , sự việc của Thiên Hà Bang còn đang trong lòng hắn .

Lão Phúc cũng dứt khoát không nhiều lời, hắn lấy ra một thiệp mời mạ vàng , hai tay dâng lên nói

- Đây là thiệp mời mà Vương gia gửi cho công tử, xin công tử xem qua

Dương Diệc Phong thuận tay tiếp lấy , xem qua rồi đưa cho Mộng Yên Nhiên rồi nói

- Đến lúc đó Dương mỗ sẽ có mặt, nói với Lục vương gia ta cảm ơn ý tốt của hắn

Lão Phúc thấy Dương Diệc Phong gật đầu đáp ứng nên cũng cáo từ lui ra ngoài

Xe ngựa tiếp tục chạy một đường vô sự

- Đã đến thưa thiếu gia

Âm thanh của Tà Dương vang lên

Dương Diệc Phong đỡ Mộng Yên Nhiên xuống xem nhìn cửa thành trước mặt, cũng không thể không gật đầu . Đại quốc quả nhiên là Đại quốc, tường thành của Vạn Hạ Thành cao 10 mét đã là rất cao nhưng gặp Kinh thành thì quả là đệ tử gặp sư phụ. Tường thành ở đây cao 30 mét, dày cũng 5 mét, cao to hùng tráng, uy nghiêm bất khuất. Ben ngoài còn có sông đào dài 40 mét làm cho quân đội muốn công thành cũng cảm thấy vô lực. Trên tường thành cắm đầy đại kỳ, trên mỗi lá cờ đều thêu một chữ Yến cực lớn. Hai bên trái phải mỗi lá cờ đều có binh sĩ trang bị tận răng đứng thẳng tắp, giống như Kim Giáp Vệ Sĩ đang bảo vệ lá cờ Thần thánh của quốc gia mình

Lúc này cửa thành mở rộng, hai bên có hai hàng lính dài đứng chính tề, nhìn qua thấy quân uy vô cùng

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tề Tổng Tài Sủng Vợ Đến Tận Trời

Copyright © 2022 - MTruyện.net