Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 125 : Đế đô nước Sở
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 125 : Đế đô nước Sở

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đi ra khỏi khu vực năng lượng của Nguyệt Cực Lĩnh Vực, chỉ thấy các cao thủ của Ma Tông đều thở phào nhẹ nhỏm , vui vẻ nhìn Dương Diệc Phong. Huyết Sát xông lên, một quyền đánh Dương Diệc Phong rồi quát

- Tiểu tử còn chưa chết sao ? Làm hại lão tử lo lắng cho ngươi.

Dương Diệc Phong cũng lộ ra vui vẻ nụ cười, nhân sinh trên đời khó tìm nhất chính là bằng hữu tốt. Dương Diệc Phong hướng về Thất Dạ gật đầu. Huynh đệ, chỉ cần một động tác như vậy cũng đủ rồi.

Thất Dạ đương nhiên minh bạch ý tứ của hắn , hướng hắn gật đầu nói rằng :

- Ngươi đã không có việc gì , chúng ta cũng trở về thôi .. Đi

Những cao thủ Ma Tông vẫn đang chìm đắm trong lực lượng cường đại của Dương Diệc Phong . Ma Đạo là một thế giới mà Cường giả vi tôn , từ lần này mọi người mới hiểu được tại sao vị Phong hộ pháp này lại có thể đứng đầu bốn đại hộ pháp của Ma Tông.

Ma Tông chưa bao giờ có phế vật, bọn họ đều là tinh anh trong tinh anh. Vị trí trống trải Phong hộ pháp bọn họ thèm đã lâu nhưng lại rơi vào tay một tiểu tử mới tu luyện khoảng 100 năm. Tuy rằng người nọ là sư đệ của Tông chủ, thân phận cao quý nhưng cũng làm cho đám tinh anh này không phục. Ma Điện , Ma Lôi, Ma Vũ dựa vào cường hãn thực lực và tư lịch mới làm được Hộ Pháp. Vị tiểu tử này , tư lịch không có, thực lực chỉ toàn nghe nói chứ chưa thấy bao giờ. Nghĩ lại, Tà Dương còn ngạo nghễ vô lễ với Dương Diệc Phong khi gặp mặt , còn những người khác còn mạnh hơn hắn thì thế nào ? Tuy nhiên, lúc này mọi người đều từ đáy lòng thừa nhận Dương Diệc Phong là Phong hộ pháp.

Chỉ trong chốc lát , hiện trường chỉ còn lại Dương Diệc Phong , Huyết Sát, Tà Dương và mấy người của Vong Tình Ma Cung. Thất Dạ nhìn Dương Diệc Phong đầy thâm ý rồi đưa người về Ma Tông.

Dương Diệc Phong lúc này mới quay sang Vong Tình Ma Quân nói rằng:

- Chúng ta bây giờ tính toán thế nào đây.

Vong Tình hiện tại nội tâm cảm thấy một trận vô lực. Muốn giết Dương Diệc Phong ? cái này có cầu cũng không giết được. Tuyệt chiêu ghê gớm nhất đã dùng cũng không làm hắn bị thương. Ngoài ra , thấy hắn chưa chết, Vong Tình cảm thấy vui vẻ trong lòng . Đây là vì sao ? nàng chưa bao giờ có cảm giác như vậy .

Dương Diệc Phong thấy Vong Tình Ma Quân mãi không trả lời, trong lòng cảm thấy phiền muộn. Hắn cũng muốn tức giận mà giận không nổi. May mà lực lượng của hắn gấp 30 lần Đại Thừa Kỳ cao thủ mới thừa nhận được Nguyệt Cực Lĩnh Vực . Ngay tại thời điểm không gian đổ vỡ , hắn có một loại lĩnh ngộ mới. Cái này đối với hắn gióng như ở trong biển nhìn thấy hải đăng, có một loại phương hướng mới.

Một lúc sau , Dương Diệc Phong thở dài nói rằng :

- Quên đi , lần trước ta sai , lần này ta suýt chết coi như chúng ta huề nhau . Nếu sau này ngươi còn tìm ta làm phiền thì ta không nhân từ nữa. Ta sợ nhất là phiền phức nên ta thích đưa phiền phức tiêu diệt sạch sẽ.

Nói xong liền quay đầu nhìn hai người đang sững sờ nói :

- Đi thôi, chúng ta không cần ở đây lãng phí thời gian.

Nói xong liền lập tức bay đi.

- Đợi đã, chờ ta với.

Huyết Sát gào lên rồi kéo Tà Dương bay đi.

Mấy người Vong Tình Ma Cung thở dài một hơi, các nàng trong lòng cuối cùng cũng minh bạch thực lực của Ma Tông. Vong Tình Ma Quân cứ thế đứng yên một chỗ , không nói gì , tựa hồ như đang nghĩ đến cái gì …

Huyết Sát đuổi theo Dương Diệc Phong kêu gào :

- Tên tiểu tử ngươi không việc gì sao không sớm ra ? Hại ta lo sợ ngươi bị giết chết , ta mất đi bạn rượu.

Dương Diệc Phong mỉm cười trả lời :

- Đa tạ Ngũ ca quan tâm . Cái này cũng đâu trách ta được, ngươi cho rằng Nguyệt Cực Lĩnh Vực dễ đối phó như vậy hay sao ? Ta ở bên trong cảm giác được uy lực của Thiên Địa ép ta không thể động đậy , tí nữa thì đã chết rồi.

Huyết Sát gật đầu nói rằng :

- Chúng ta vốn là người tu hành, vốn là nghịch thiên mà đi . Chúng ta phải chống lại ông trời để tồn tại, chỉ cần nhìn Thiên Kiếp đáng sợ là biết .

Dương Diệc Phong cười cười nói :

- Không sai , uy lực của thiên địa hiện tai ta cũng không có khả năng chống lại. Tuy nhiên , có một ngày ta sẽ siêu thoát ngoài thiên địa, không bị ước thúc. Không, ta muốn nắm trong tay cổ lực lượng này, làm cho thiên địa uy lực bị ta sử dụng.

Tà Dương đi theo không nói gì , hắn biết pháp lực hiện tại của mình quá thấp, cần phải nỗ lực hơn mới được.

- Cung chủ

Một người nữ tử trẻ tuổi mặc áo lam bước lên nói.

- Hả ? Chuyện gì ?

Vong Tình Ma Cung giật mình tỉnh lại

- Cung chủ , bọn họ đi rồi, chúng ta có nên hồi cung hay không ?

Người nữ tử áo lam cung kính hỏi thăm.

- Ừ , chúng ta đi thôi. Các ngươi phải quên chuyện hôm nay , không được đem thực lực của Ma Tông tiết lộ ra ngoài

Vong Tình trầm trọng nói.

Mấy người đệ tử nhìn nhau không hiểu Cung chủ có ý gì nhưng vẫn cung kính hồi đáp :

- Đệ tử tuân lệnh.

Vong Tình Ma Quân gật đầu, cùng mười mấy cao thủ của Vong Tình Ma Cung phi thân bay đi.

Ba người Dương Diệc Phong cuối cùng cũng đến thủ đô của Sở Quốc. Ba người kiếm một nơi hoang vắng hạ xuống rồi đi bộ đến cửa thành.

Dương Diệc Phong mang một bộ cẩm y màu trắng, bên hông đeo một khối ngọc bội, trong tay cầm một cây quạt trắng. Vừa nhìn đã biết là công tử nhà giàu. Tà Dương vẫn mang trang phục bảo tiêu đi sát sau lưng hắn. Huyết Sát cũng thu liễm khí tức toàn thân, đưa tu vi duy trì ở Toàn Chiếu Kỳ, cũng tức là Thiên Cấp cao thu. Sau khi thu liễm , khí thế hung ác của hắn cũng biến mất . Nhìn qua tựa như một thế gia công tử nhưng lại có một cổ khí chất tà dị. Trong tay không biết lúc nào xuất hiện một cây quạt màu đen , phối hợp với quần áo màu xanh . Hắn đứng cùng Dương Diệc Phong tạo nên hai hình tượng đối lập nhưng lại cùng nhau tỏa ra khí tức của thượng vị giả. Đồng thời cũng vô cùng đẹp trai , tiêu sái.

Hai người đi trên đường được các em gái nhìn liên tục. Tà Dương phải dùng khí thế của Thiên Cấp cao thủ để ngăn cản bớt ánh mắt của mọi người.

Đế đô của cường quốc mạnh nhất đại lục quả nhiên bất phàm. Thành tường cao gần trăm trượng, dày sáu trượng. Cửa thành còn to gấp ba lần thủ đô Yến Quốc. Xung quanh được bảo vệ bởi sông đào vô cùng rộng làm cho người ta cảm thấy hùng tráng. Trên thành, các binh sĩ canh gác đều có khí phách hiên ngang, đứng thẳng tắp không nhúc nhích.

Sau khi vào thành , ba người thấy con đường rộng đến bốn trượng, trên đường tấp nập người qua lại , hai bên dày đặc các cửa hàng, vô cùng náo nhiệt. Thỉnh thoảng lại có một đội binh sĩ đi tuần, những đội binh này hàng ngũ chỉnh tề, không hề sách nhiễu dân chúng. Tất cả những điều này làm bọn Dương Diệc Phong vô cùng tán thưởng.

Đi trên đường, Dương Diệc Phong quay sang hỏi Huyết Sát :

- Ngũ ca, ngươi thấy Sở Quốc như thế nào ?

- Rất được, trong các quốc gia khác thì thủ đô của Sở Quốc là tốt nhất. So với nước Tấn phải lớn hơn mười lần.

Nói xong cũng tán thưởng nhìn một chút xung quanh gật đầu. Hắn thường xuyên đi lại ở nhân gian, không giống với người ở Tu Chân Giới sợ hãi Hồng Trần Nghiệt Khí .

- Nghe nói thế tục có bát đại thế gia, mỗi gia đều có một chỗ độc đáo. Lục gia của Sở Quốc là một nhà tương đối lợi hại, tổ tiên của Lục gia xuất thân từ quân đội , đời này qua đời khác , đệ tử đều vào quân đội cho nên là thế gia nổi tiếng về quân sự. Lục gia luyện quân và luyện nhà chủ yếu là dựa vào kỷ luật.

Dương Diệc Phong nhớ đến ba công tử của Lục gia liền gật đầu nói :

- Không sai , ta thấy người của Lục gia quả là tinh anh trong thế tục.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát vừa đi vừa nói chuyện , giảng giải sơ qua về văn hóa nước Sở. Người dân nước Sở chuộng võ, mâu thuẫn gì cũng đều dùng quyết đấu để giải quyết. Còn nếu vô cớ đi hành hung sẽ bị binh sĩ tuần tra nắm. Đối với Sở Quốc, Dương Diệc Phong thấy Yến Quốc không thể sánh bằng. Thảo nào hắn có thể là cường quốc hàng đầu trên đại lục

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phụng Bồi Học Trưởng Đi Bắt Quỷ

Copyright © 2022 - MTruyện.net