Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 127 : Tam thiếu gia của Tiêu gia (thượng)
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 127 : Tam thiếu gia của Tiêu gia (thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nhận được tin tức của Dương Diệc Phong , Lý Lâm Hưng liền vứt bỏ công việc , lập tức chạy qua

- Ra mắt chủ thượng.

Lý Lâm Hưng cung kính đứng ở sau lưng Dương Diệc Phong phía sau mà nói :

- Không cần đa lễ , đây là Ngũ ca của ta : Huyết Sát Ma Quân.

Dương Diệc Phong giới thiệu.

- Ra mắt Ma Quân

Lý Lâm Hưng rất thông minh , lập tức vái chào.

- Ha ha , không cần hành lễ, ta không phải là người Ma Tông.

Huyết Sát Ma Quân nói rằng.

- Chuyện của Xích Sa Giáo đã tìm hiểu đến đâu rồi ?

Dương Diệc Phong nhanh chóng đi thẳng vào chủ đề

- Thuộc hạ tra thấy Xích Sa Giáo đã biến mất trên giang hồ. Tuy nhiên thuộc hạ lại tìm ra vị trí của Phó giáo chủ. Thuộc hạ đã tự mình ra tay bắt hắn, hiện đang giam giữ lại. Hắn rất lỳ lợm, thuộc hạ đã dùng hết biện pháp cũng không hỏi được gì.

Lý Lâm Hưng trình bày không sai một chi tiết nào.

- Người đó có thể bị ngươi bắt, chứng tỏ hắn không phải là người ta muốn tìm. Tuy nhiên đem đến đây cho ta tra hỏi một chút. Ta không tin trước mặt ta còn có bí mật gì .

Dương Diệc Phong tự tin nói.

- Có cần mang đến liền không chủ thượng?

Lý Lâm Hưng hỏi .

- Đương nhiên, càng sớm càng tốt.

Những lời này là Huyết Sát nói, hắn rất muốn nhanh chóng tìm ra Ma Phong càng sớm càng tốt.

- Dạ, thuộc hạ đi làm ngay.

Vừa nói , Lý Lâm Hưng vừa lui ra.

Dương Diệc Phong cản lại nói :

- Từ từ đã, ngươi có biết người đứng sau lưng của Thính Hương Vũ Tạ không?

- Thuộc hạ không biết, lẽ nào chủ thượng hoài nghi bọn họ ?

Lý Lâm Hưng ngạc nhiên trả lời.

- Phong ca, sao vậy ? Dì Mị nương làm sao có chuyện gì được ? Thiếp ở Thính Hương Vũ Tạ đã lâu , bọn họ không có khả năng cùng Xích Sa Giáo liên hệ. Thính Hương Vũ Tạ chỉ là một thanh lâu tốt một chút mà thôi.

- Ha ha, Yên Nhiên, yên tâm đi . Ta biết Thính Hương Vũ Tạ không có khả năng liên lạc cùng Xích Sa Giáo. Chỉ thấy ở đây không hề đơn giản mà thôi.

Dương Diệc Phong giải thích nói. Huyết Sát ngồi bên cũng gật đầu.

- Dạ, vậy thuộc hạ sẽ phái người âm thầm điều tra.

Lý Lâm Hưng nói xong liền rời khỏi gian phòng.

- Các vị , tiếp theo xin mời Như Bình tiểu thư đàn một khúc cho mọi người nghe.

Tiếng Mị nương từ dưới truyền lên.

- Phong ca, người này có lẽ chính là nhân vật chính mới của Thính Hương Vũ Tạ.

Mộng Yên Nhiên nói với Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong nghe xong, buông ly rượu trong tay xuống, đưa lực chú ý đặt xuống sân khấu. Từ phía trong cánh gà đi ra một người mặc áo đen, che mặt đen. Trên người tỏa ra một khí tức thanh xuân động lòng người. Tay ôm một cây Thất Huyền Cổ Cầm, dịu dàng đi lên sân khấu. Nàng hướng xuống khán giả nói rằng:

- Tiểu nữ là Như Bình, xin ra mắt các vị khách quan.

Âm thanh vô cùng ôn nhu êm tai, vô cùng dễ nghe.

Dương Diệc Phong nghe được thì nhướng mày, liếc mắt nhìn qua Huyết Sát. Hắn phát hiện ra Huyết Sát cũng phát hiện ra vấn đề , cũng đang nhìn qua hắn. Hai người cùng gật đầu rồi không nói gì thêm.

Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của Dương Diệc Phong , khi luyện đến mức cao cường có thể nhìn xuyên qua Lục Đạo Luân Hồi. Mỗi người có luân hồi chuyển thế đều không thoát khỏi thần nhãn của hắn. Nhưng hiện tại chỉ có thể thấy lờ mờ vận mệnh của một người bình thường, ngoài ra còn xuất hiện nhiều nhân tố hắn không thể nắm bắt. Có thể nói hắn có thể thấy hướng đi của một người đi trên đường nhưng lại không nắm được ý đồ của người đó sẽ đi đâu về đâu.

Tình cảm con người vô cùng phức tạp, yêu hận thù tình, Dương Diệc Phong không thể nào thấy rõ được. Thiên đạo vận chuyển , ngay cả Đại La Kim Tiên cũng chỉ nắm được một chút hướng vận chuyển của Thiên Đạo mà thôi.

Khí tức trên người Như Bình ngoài mị thuật còn có một luồng khí tức đặc biệt , lại rất quen thuộc làm Dương Diệc Phong trong một thời gian ngắn không nghĩ ra.

Dương Diệc Phong nhíu mày, nghĩ không ra thì không cần nghĩ nữa. Dù sao hắn có thể khẳng định người này cùng Ma Phong không có chút quan hệ nào. Mục tiêu chính yếu lần này là tìm Ma Phong , lấy lại công pháp trấn tông của Ma Tông là Thiên Ma Mật Điển. Những chuyện khác, chỉ cần không đụng đến hắn, hắn cũng mặc kệ. Vì vậy, sự chú ý của Dương Diệc Phong lại chuyển hướng sang mấy món ngon trước mặt. Huyết Sát cũng không kém, bắt đầu tọng từng miếng lớn vào mồm. Về điểm này , hắn và Dương Diệc Phong đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Trên lầu Dương Diệc Phong đang ăn uống no say thì phía dưới đám khách đang nhao nhao cả lên. Tuy người con gái này che mặt nhưng lại càng tăng thêm vẻ thần bí của nàng. Hiện tại thời khắc này, tất cả mọi người đều thừa nhận Như Bình là diễn viên chính mới của Thính Hương Vũ Tạ. Mộng Yên Nhiên phong cầm làm mọi người thất vọng nhưng bây giờ lại có một cô gái thần bí , lại càng mềm mại đáng yêu làm hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Hạng Thiên Minh đang kêu gào thuộc hạ nhanh tìm Dương Diệc Phong, chửi bới đám phế vật mãi không tìm ra nhưng hắn lại không biết người này đang ngồi trên đầu hắn. Lúc này Như Bình lên sân khấu làm hắn bộc phát thú tính, đôi mắt tham lam nhìn mỹ nữ bên dưới không nhúc nhích. Vị này trước mặt mọi người thì phong độ anh vũ, chiêu hiền đãi sĩ. Nhưng có ai biết nội tâm của hắn ? Ai ngờ rằng năm năm trước , chính hắn là người phái người chặn Mộng Yên Nhiên trong rừng. Thứ nhất vừa có thể bắt Mộng Yên Nhiên, đổ tội cho Tề Quốc. Thứ hai có thể xử lý đại công tử Tiêu Sở Sinh của Tiêu gia. Đáng tiếc, tất cả những chuyện này sắp thành thì bị Dương Diệc Phong vô tình phá hỏng. Dương Diệc Phong xuất thủ trước giờ không để ai sống sót nên hắn một chút tin tức cũng không tìm được. Đến khi Dương Diệc Phong xuất hiện hắn mới đoán ra được phần nào nhưng hắn sợ chết. Gia cảnh sau lưng Dương Diệc Phong cùng thực lực của Dương Diệc Phong làm Hạng Thiên Minh sợ hãi. Mạng mình quan trọng hơn hay gái quan trọng hơn ? Điều này hắn luôn có chọn lựa duy nhất. Hiện tại dưới sân khâu xuất hiện một vị mỹ nữ kiều mỵ , lúng liếng còn hơn cả Mộng Yên Nhiên. Điều này lại một lần nữa đốt cháy dục vọng trong lòng hắn, hắn bắt đầu tính toán xem làm cách nào thu được vị mỹ nữ này.

Tiêu Sở Cơ , Tiêu tam thiếu gia cũng làm cho Dương Diệc Phong cảm thấy có chút hứng thú. Tiểu tử này tâm tư thâm trầm , cao ngạo bất phàm, thâm tàng bất lộ. Lúc Tiêu Sở Sinh khiêu chiến Dương Diệc Phong , mọi người ai cũng nghĩ Tiêu Sở Sinh chiến thắng, chỉ có Tiêu Sở Cơ là nở một nụ cười trào phúng, thương hại nhìn Tiêu Sở Sinh lên đài. Lúc Tiêu Sắt Văn muốn liên hợp mọi người trảm thảo trừ căn, chỉ có một mình hắn là lạnh lùng đứng một chỗ, không hề động đậy. Cho đến khi Tà Dương đại khai sát giới, Dương Diệc Phong muốn xử Tiêu Sắt Văn thì hắn mới không chút do dự lao ra ngăn cản Dương Diệc Phong một cách quyết đoán. Khôn khéo như vậy, trí dũng song toàn như vậy nhưng chỉ vì mẫu thân xuất thân không tốt nên không được phụ thân thương yêu, chỉ có vị đại bá gia chủ là thương yêu hắn nhưng vị gia chủ này lại suôt ngày tập trung luyện võ. Hàng ngày hắn thường bị Tiêu Sở Sinh và Tiêu Sở Minh khi dễ. Khi hắn thấy Tiêu Sở Sinh và Tiêu Sở Minh một chết một tàn, trong lòng liền bạo phát dục vọng chưa từng thấy. Sau khi tính toán , hắn quyết định mạo hiểm cứu vị phụ thân vẫn luôn khinh thường hắn từ trên tay Dương Diệc Phong.

Sau khi trở lại Tiêu gia, hắn liền bộc lộ tài năng, biểu hiện vô cùng cao, có thể giúp Tiêu gia mặc dù bị tổn thất một đám cao thủ ở Yến Quốc và danh dự bị hạ thấp nhưng địa vị tại Sở Quốc cũng không bị Lục gia làm lung lay. Gia chủ của Tiêu gia, đại bá Tiêu Sắt Võ là một người võ si, tuy hắn là gia chủ, có quyền lực tuyệt đối nhưng vì hắn muốn đột phá Thiên Cấp đỉnh phong nên mọi việc đều giao hết cho Tiêu Sắt Văn. Hắn cả đời không lấy vợ, suốt ngày bế quan tu luyện mong rằng tại trung niên có thể đột phá Thần Cấp, lại càng kỳ vọng tại lúc còn sống, có thể đạt được Thượng Tiên Cấp trong truyền thuyết.

Vì vậy, sau khi Tiêu Sắt Văn trở về, vì hai người nhi tử thương yêu một chết một tàn phế cho nên tâm lực hao tổi quá độ , không để ý đến mọi việc của Tiêu gia, tất cả đều giao cho Tiêu Sở Cơ quản lý. Điều này làm cho Tiêu Sở Cơ có cơ hội trả thù. Hắn tận tâm tận lực đưa Tiêu gia, cái mà hắn vô cùng hận , quản lý vô cùng tốt . Tuy quyền lực còn nằm trong tay Tiêu Sắt Văn nhưng hắn cũng không vội. Áp lực đã không có, hắn sớm muộn có thể thu được sự tin cậy của Tiêu Sắt Văn. Ngoại trừ quản lý Tiêu gia, hắn cũng tận tâm tận lực hiếu thuận với Tiêu Sắt Văn, hiếu thuận với vị phụ thân chưa bao giờ cho hắn tình thương của một người cha. Hắn biết, vị phụ thân này vẫn luôn cho người giám thị hắn nhất cử nhất động nhưng hắn không hề giao động. Bởi vì, hắn biết một ngày nào đó , phụ thân hắn sẽ tiếp nhận hắn, dù sao hắn cũng là thân sinh nhi tử của Tiêu Sắt Văn.

Khi hắn nhận được tin tức nói rằng Dương Diệc Phong đã đến nước Sở, phụ thân muốn đem toàn bộ cao thủ trong gia tộc trả thù Dương Diệc Phong . Chỉ vì hai người nhi tử vô dụng, lại muốn toàn bộ gia tộc bị hủy. Hắn vì gia tộc nên chủ trương phản đối thì nhận một cái tát , sau đó bỏ đi nỗ lực suốt một tháng qua của hắn, lấy đi quyền lực của hắn, càng đuổi hắn ra ngoài. May mà dưới sự khuyên bảo của quản gia mới bỏ qua một chút cho hắn, từ một người Tam thiếu gia của Tiêu gia, biến thành một tên sai vặt. Điều này làm cho vết thương trong lòng hắn một lần nữa lại xé ra.

Hôm nay, hắn từ ngoài bôn ba bên ngoài trở về, vừa bước vào cửa , hắn đã thấy một màn làm hắn kinh ngạc. Không, hẳn là một hình ảnh kinh hãi.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ai Nói Thanh Mai Trúc Mã Không Thể Yêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net