Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 130 : Đi đến Tiêu gia
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 130 : Đi đến Tiêu gia

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sáng sớm, Dương Diệc Phong , Huyết Sát , Tà Dương và Tiêu Sở Cơ cùng đi ra khỏi Thính Hương Vũ Tạ đi đến Tiêu gia.

Nhận được tin tức này, Lục gia và Hạng Thiên Minh mấy người lập tức họp mặt. Hạng Thiên Minh cau mày nói rằng :

- Tiêu Sở Cơ này sao lại đi cùng Dương Diệc Phong ?

Lục Vạn Hào trầm tư không nói gì nhưng Lục Chính Ân ở bên mở miệng nói :

- Cái này còn phải hỏi sao ? Tên Tiêu Sở Sinh có ân cừu với Dương Diệc Phong . Bây giờ đột nhiên hắn khỏi bệnh , điều này khác nào tát thẳng vào mặt Dương Diệc Phong . Với tính tình điên điên khùng khùng của Dương Diệc Phong thì hắn đương nhiên phải tìm Tiêu Sở Sinh tính sổ.

- Hừ, nhưng vấn đề là tại sao đi chung với Tiêu Sở Cơ ? Cái này chẳng lẽ đi tìm chết ? Đám trưởng lão của Tiêu gia dễ đối phó như vậy thì bọn họ có thể nổi danh cùng Lục gia chúng ta hay sao ?

Lục Chính Phong nói .

- Nhị ca, lai lịch của Dương Diệc Phong là gì ? Tiểu đệ ta không nói thì ngươi cũng biết mà . Bọn họ sợ Tiêu gia sao ?

Lục Chính Ân bất mãn phản bác.

- Nhưng bọn họ chỉ có bốn người, không cần tính Tiêu Sở Cơ thì chỉ có ba người mà dám chống lại Tiêu gia ?

Lục Chính Cừu tham gia tranh luận.

- Là hai người, ngoại trừ Tà Dương và cái tên thanh niên áo đen lai lịch bất minh kia thì tu vi của Dương Diệc Phong và Tiêu Sở Sinh có tác dụng hay sao ? Chỉ bằng hai người mà dám đối chọi với cả Tiêu gia hay sao ?

Lục Chính Thanh cũng đặt vấn đề.

Lúc này , Lục Vạn Hào mới mở miệng nói :

- Hừ , nếu có lợi hại một chút thì đám Tiêu gia cũng chỉ là Thần Cấp đỉnh phong mà thôi. Đừng quên chuyện xảy ra ở hoàng cung Yến Quốc, Thần Cấp cao thủ gặp Thượng Tiên Cấp thì thập tử vô sinh.

- Ý nhị thúc là lần này Dương Diệc Phong mang theo Thượng Tiên Cấp ? Là người thanh niên áo đen kia hay sao ?

Hạng Thiên Minh cả kinh nói .

Thấy Lục Vạn Hào gật đầu, Hạng Thiên Minh lại kinh hô :

- Có lầm hay không ? Tuổi còn trẻ như vậy mà ?

Tiếp theo tự cười khổ mà nói rằng :

- Thượng Tiên Cấp mấy trăm năm không gặp một người , ta lần đầu tiên thấy một lúc ba người ở Yến Quốc . Lần này người thanh niên áo đen bên cạnh Dương Diệc Phong hết tám phần là Thượng Tiên Cấp, nếu không hắn không có dương cờ gióng trống mà tìm Tiêu gia như vậy.

Nói đến đây lại tiếp tục giật mình cả kinh nói tiếp :

- Lẽ nào hoàng thất Yến Quốc cũng được một thần bí thế gia chống lưng ? vì sao Âu Dương Chính Minh có một cao thủ Thượng Tiên Cấp ?

Hạng Thiên Vũ luôn cho rằng Lý Lâm Hưng là tay chân của Yến Đế.

- Không có khả năng, theo ta thấy vị cao thủ Thượng Tiên Cấp đó không phải là đệ tử của thần bí thế gia.

- Vì sao vậy , nhị thúc ?

Mấy người cùng hỏi chung một câu.

- Bởi vì người của bí ẩn thế gia có quy định , tuyệt đối không nhúng tay vào chuyện hoàng thất của các nước. Đây là quy định mấy ngàn năm nay của họ, chỉ cần không trêu chọc họ, bọn họ tuyệt đối không can thiệp. Cứ nhìn Dương Diệc Phong là biết, mọi hành vi của hắn đều không hề nhúng tay vào tranh đấu của hoàng thất ở nước Yến.

Lục Vạn Hào giải thích.

- Khó trách ta vài lần muốn nhờ vả Dương Diệc Phong mà không được

Hạng Thiên Minh nói .

- Đối với bọn họ chỉ có thể lấy lòng, không thể nhờ họ làm việc cho ngươi.

Lục Vạn Hào không thèm để ý mà đả kích. Lại tiếp tục nói

- Ngươi cho rằng phụ hoàng của ngươi không có biết tin tức của Dương Diệc Phong ? Sai rồi, chính là vì hắn thu được tin tức, lại biết quy củ của bọn họ. Hắn biết không thể lợi dụng được mấy người Dương Diệc Phong nên hắn chỉ đứng một bên quan sát, chẳng bao giờ quấy rầy bọn hắn. Chỉ có thằng đại thiếu gia của Tiêu gia tinh trùng thượng não mới đi chọc Dương Diệc Phong . Các ngươi không thấy Lữ gia bị Dương Diệc Phong đoạt nhiều kim lượng như vậy cũng chỉ biết im mồm mà dâng lên hay sao ? Tiêu Sắt Văn đúng là ngu . Mà thôi, chuyện của Dương Diệc Phong và Tiêu gia chúng ta không cần can thiệp.

Đoàn người Dương Diệc Phong rất nhanh đi đến Tiêu gia đại bản doanh. Nơi này nằm ở phía cực tây của Sở Đô, chiếm một khu vực rất rộng lớn, nơi này có lẽ đã có ngàn năm lịch sử.

Dương Diệc Phong đi đến trước cửa, trực tiếp đá bay đại môn rồi đi vào . Hắn lần này là đến để điều tra người nào trợ giúp Tiêu Sở Sinh khỏi bệnh , lại tăng công lực. Hắn không có thời gian cùng Tiêu gia nói chuyện.

Phản ứng của Tiêu gia cũng rất nhanh, không hổ là đại thế gia. Dương Diệc Phong vừa đá bay đại môn thì đã bị một đám người vây quanh, có lẽ là hộ vệ của Tiêu gia :

- Các ngươi là ai ? Tự tiện xông vào Tiêu gia thì chắc là không muốn sống nữa phải không?

Dương Diệc Phong không nói gì , Tà Dương liền phất tay một cái, cả đám người bị kình phong xô té, cả nửa ngày không đứng dậy được.

Dương Diệc Phong không thèm nhìn đám lâu la, đi thẳng vào trong. Trên đường hộ vệ lao ra ngày càng đông, tu vi ngày càng cao nhưng đối với Dương Diệc Phong không có gì uy hiếp. Cuối cùng là một đám người già cả lao ra.

Dương Diệc Phong nhìn qua, thấy vô cùng náo nhiệt. Đám người Tiêu gia trước mặt , già có , trẻ có .Tu vi cũng có thấp có cao . Thấp nhất cũng là Thiên Tiên Chí Cảnh.

Dương Diệc Phong quay sang Tiêu Sở Cơ hỏi :

- Tiêu gia niều người vậy sao ?

Tiêu Sở Cơ hồi đáp :

- Tiêu gia là một trong tám đại thế gia, đệ tử trực hệ không ít, các trưởng lão , cung phụng đều đã tới

Dương Diệc Phong gật đầu, biểu thị đã hiểu. Lúc này một người tóc bạc nhưng râu đen, mặt mày sáng láng nói rằng :

- Các hạ xông vào Tiêu gia ta là ý gì ?

Dương Diệc Phong cũng không nhiều lời , trực tiếp nói rằng :

- Ta đến tìm Tiêu Sở Sinh, giao hắn ra thì chúng ta lập tức đi. À còn nữa, ta cũng nhân tiện đến để chiếu cố Tiêu tam thiếu gia.

Tiêu Sở Cơ cảm kích nhìn thoáng qua Dương Diệc Phong rồi hướng về phía lão giả thi lễ nói rằng :

- Xin chào đại trưởng lão.

Lão gia kia nhìn về phía Tiêu Sở Cơ , ánh mắt có kinh ngạc hỏi :

- Tiêu Sở Cơ, ngươi là đệ tử của Tiêu gia sao lại cấu kết với ngoại nhân ám sát gia chủ ? Tại sao lại làm ra chuyện tày trời như vậy.

Tiêu Sở Cơ sợ hãi , nhanh chóng hỏi :

- Ta , ta , ta sao lại làm ra chuyện như vậy ? Đại trưởng lão, ngài không được nghe lời một phía của Tiêu Sở Sinh. Gia chủ không phải ta giết.

Nói xong liền đem chuyện ngày đó kể lại cho Đại trưởng lão, thấy đại trưởng lão đã hiểu, Tiêu Sở Cơ lại nói

- Thực sự là như vậy, Tiêu Sở Sinh mưu sát gia chủ vì muốn lấy lệnh bài của gia chủ , sau đó gia họa cho ta. Đại trưởng lão , ngươi nghĩ xem với tu vi như ta làm sao giết được gia chủ ? Còn tu vi của Tiêu Sở Sinh ra sao ?

Không đợi vị lão giả kia trả lời, âm thanh của Tiêu Sở Sinh truyền đến :

- Ngươi đừng ngụy biện, đại bá là do ngươi cấu kết với ngoại nhân giết chết. Tuy rằng ngươi không có thực lực giết đại bá nhưng bọn họ có /

Tuy rằng vị lão giả kia có chút tin lời Tiêu Sở Cơ nhưng nếu không có chứng cứ thuyết phục, sợ rằng không ai phục. Lão giả liền hỏi :

- Tiêu Sở Cơ , người có chứng cứ gì chứng minh lời ngươi nói không?

Tiêu Sắt Văn lúc này mới mở miệng nói :

- Cơ nhi, nghĩ không ra ta lại sinh ra tên súc sinh như ngươi .

- Được rồi, chúng ta không phải đến nghe các người ôn chuyện , các ngươi đợi xong chuyện rồi ôn cũng không muộn.

Dương Diệc Phong không nhịn được ngắt lời . Sau đó quay sang Tiêu Sở Sinh cười nói :

- Tiêu đại thiếu, thân thể phục hồi thật đáng mừng nha.

Tiêu Sở Sinh nghe xong mặt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Dương Diệc Phong, nếu không phải phụ thân kéo hắn lại thì hắn đã sớm lao qua đem Dương Diệc Phong bằm thây làm vạn mảnh . Hắn lạnh giọng nói :

- Chuyện này không liên can đến ngươi, chuyện gia chủ của Tiêu gia bị ám hại, ta đang muốn đến tìm ngươi đây.

Dương Diệc Phong khoát tay nói :

- Bản thiếu gia không có thời gian cùng ngươi nói chuyện nhảm . Tiêu Sở Sinh ngươi đi theo ta thôi.

Ngữ khí vô cùng bá đạo.

Tiêu Sở Sinh gạt tay Tiêu Sắt Văn, chỉ vào Dương Diệc Phong mắng :

- Dương Diệc Phong , ngươi cho ngươi là ai ? Muốn ở Tiêu gia đòi người ? Ngươi cho rằng những tiền bối của Tiêu gia chết hết sao ? Hơn nữa, ngươi cũng chỉ biết trốn sau lưng người khác , có tư cách gì phải kêu loạn .

Dương Diệc Phong nghe xong không khỏi sửng sốt một chút . Thật không ngờ người này lại trở nên thông minh như thế. Nếu trước đây, nhất định sẽ nhảy ra liều mạng với hắn , hiện tại không chỉ lợi dụng người khác mà còn khích bác hắn xuất thủ. Tuy nhiên cũng không có chỗ dùng, dưới lực lượng tuyệt đối, mọi âm mưu thủ đoạn đều vô nghĩa.

Huyết Sát nghe xong cau mày nhẹ giọng nói rằng :

- Lục đệ, người này kiêu ngạo quá, để bọn họ chứng kiến cái gì gọi là lực lượng đi. Đem bản sắc Tiêu Dao Ma Quân ra đi , khí thế khi ngươi một mình giết các cao thủ ở Ma Đạo Đại Hội, uy trấn Tu Chân Giới đâu rồi

Dương Diệc Phong trong lòng nổ tung, nhất thời thanh tĩnh thầm nghĩ :

- Đúng rồi ? Mình sợ cái gì chứ ? Sợ phiền phức sao ? Nực cười, nếu có phiền phức thì đem nó bóp chết. Sợ gì chứ ? Có cái gì khiến cho Dương Diệc Phong mình sợ chứ ?

Những điều phức tạp trong thế gian bỗng nhiên biến mất, hắn căn bản không cần lo lắng.

Kỳ thực loại tâm tình lo lắng đó chủ yếu là do Dương Diệc Phong không thể nắm hoàn toàn sự tăng trưởng về lực lượng của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật .Hơn nữa lại bị Hồng Trần Nghiệt Khí làm cho hắn có chút sợ đầu sợ đuôi, chứa nhiều cố kỵ. Hiện tại được Huyết Sát cảnh tỉnh nên lập tức thanh tỉnh , hiểu được bản tâm mình. Hiện tại lực lượng tăng vọt của Hư Không Ngưng Kiếm thuật hắn đã hoàn toàn nắm trong tay, không giống như lúc trước tăng pháp lực lên gấp 30 lần thì không điều khiển hoàn toàn được, có hiện tượng thoát lực.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thánh Thú

Copyright © 2022 - MTruyện.net