Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 169 : Thủ túc (Thượng)
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 169 : Thủ túc (Thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Tông chủ

Một đám người đang quỳ xuống, đứng đầu là Mị Nương và Tà Dương .

Ngồi trên thủ tọa ngoại trừ tông chủ Thất Dạ của Ma Tông thì còn có ai? Thất Dạ uy nghiêm nói:

- Đứng lên đi, không cần đa lễ, lần này bản tông chủ vì việc tư mà đến đây. Ở đây, ngoại trừ người phụ trách và Tà Dương ở lại, còn lại cứ đi làm việc như binh thường đi.

- Thuộc hạ tuân lệnh.

Mọi người cung kính hồi đáp rồi nhanh chóng lui ra ngoài. Lúc này chỉ còn Tà Dương và Mị Nương là ở lại.

- Tà Dương, Huyết Sát đâu? Mau gọi hắn đến đây, còn tin tức của sư đệ đã tìm được gì chưa?

Thất Dạ lo lắng hỏi.

- Khởi bẩm tông chủ, chuyện của sư tôn đệ tử không biết nhiều lắm, để đệ tử đi gọi Huyết Sát sư bá lại đây.

Tà Dương nói xong liền cung kính lui xuống.

- Mị Nương phải không? Ngươi làm việc rất tốt, sau này về tông bản tông chủ sẽ trọng thưởng, ngươi nhất định phải chiếu cố cho đệ muội hiểu không?

Tà Dương lui ra rồi, Thất Dạ quay sang khích lệ Mị Nương.

Mị Nương được tông chủ khích lệ thì vô cùng vui mừng hành lễ nói:

- Đa tạ Tông chủ tán thưởng, đệ tự hiểu rồi. Hơn nữa đây là việc của đệ tử, không dám kể công.

Sau đó Mị Nương đưa tình hình của Sở Quốc nói qua cho Thất Dạ.

- Được rồi, ngươi lui xuống đi.

Mị Nương vui vẻ lui xuống, nàng nhập tông gần trăm năm, ở Sở Quốc vài thập niên. Lần đầu tiên mới có thể thấy mặt Thất Dạ, lại được tông chủ chính mình tuyên dương thật là vui đến mức cười ngoác cả mồm.

Mị Nương lui ra không lâu thì Huyết Sát đi vào.

Mặt mày Huyết Sát cực kỳ xấu xí, hắn tự trách nhìn Thất Dạ thở dài một hơi:

- Nhị ca, lần này thật sự là lỗi của ta. Nếu Lục đệ không vì cứu ta thì sẽ không rơi vào bẫy của tên Ma Phong.

Nói xong hai mắt đỏ hồng, thần tình bi thống.

- Được rồi lão ngũ, lần này không liên quan đến ngươi, tính tình của sư đệ ta vô cùng hiểu. Nếu lúc đó thì dù bất cứ huynh đệ nào cũng không thể cản hắn. Ngươi không nên tự trách mà hãy kể cho ta tình huống lúc đó, đặc biệt là nơi truyền tống và thời điểm truyền tống.

Thất Dạ bình tĩnh khuyên.

Huyết Sát liền bình tĩnh kể lại mọi chuyện từ Tần Yến Lĩnh cho đến khi ác chiến với Ma Phong. Một chi tiết cũng không bỏ sót.

Thất Dạ vừa nghe vừa nhíu mày, nghe đến Trấn Long Đỉnh thì nắm chặt tay, cuối cùng nghe đến Ma Phong kéo Dương Diệc Phong lại thì nhẫn nại không nổi, một chưởng đập tan tách trà.

- Tuyệt Vọng Hải Uyên?

Thất Dạ vừa nghe đến địa danh này không khỏi rùng mình, địa phương này kinh khủng thế nào hắn biết. Trong Ma Tông có một ít tư liệu về nơi này, nơi này vô biên vô tận, tình huống bên trong lại khó lường, chưa bao giờ có người sống sót đi ra .

- Không ngờ tên Ma Phong vương bát đản lại điên cuồng như vậy, không ngờ còn dùng chiêu đồng quy vu tận này. Lúc đó nếu không phải là Lục đệ cứu ta thì có lẽ giờ ta đang ở Tuyệt Vọng Hải Uyên.

Huyết Sát thương tâm nói.

- Lão ngũ không cần thương tâm, đây không phải lỗi của ngươi nên đừng tự trách. Ngươi nghĩ xem, Nhiệt Luyện Thụ Hải cũng không làm gì được Lục đệ thì Tuyệt Vọng Hải Uyên cũng vậy. Tin rằng Lục đệ sẽ an toàn trở về. Lúc Lục đệ vào Nhiệt Luyện Thụ Hải thì chỉ có tu vi Nguyên Anh Kỳ , hôm nay pháp lực của hắn đã là Đại Thừa Kỳ thì Tuyệt Vọng Hải Uyên cũng không làm gì được hắn. Có lẽ lúc hắn đi ra pháp lực càng thêm cao cường.

Thất Dạ ra sức khuyên nhủ Huyết Sát đồng thời cũng tin tưởng Dương Diệc Phong nhất định sẽ ra khỏi Tuyệt Vọng Hải Uyên.

- Đa tạ nhị ca, ta không sao. Ngươi nói đúng, Lục đệ của chúng ta bản lĩnh vô cùng. Nhất định hắn sẽ an toàn trở về.

Huyết Sát nghe xong lời Thất Dạ nói thì vô cùng hy vọng.

- Được rồi, ta sẽ phân phó nhân thủ đứng chờ ở cửa Tuyệt Vọng Hải Uyên, nếu có tin tức liền thông báo về.

Thất Dạ nói.

- Được, qua mấy ngày nữa đợi ta giúp Lục đệ làm xong chuyện ở đây thì ta sẽ tự mình đi chờ.

Huyết Sát đứng lên, khôi phục lại tình trạng.

- Được, đợi Nghịch Thiên đại ca xuất quan , ba người chúng ta cùng đến chờ.

Thất Dạ hưởng ứng.

Đêm đó Thất Dạ cũng không ở lại, vụ sự của Ma Tông bận rộn nên hắn phải về xử lý. Ngay cả đến nhìn Mộng Yên Nhiên cũng không có thời gian nên đành dặn dò mọi người bảo vệ tốt đệ muội của mình.

Thất Dạ đi rồi , Huyết Sát lại khôi phục bình thường, mỗi ngày đều uống trà nghe nhạc trong Thính Hương Vũ Tạ. Tuy nhiên thần thức của hắn lúc nào cũng bao phủ toàn bộ Sở Quốc .

Qua vài ngày, toàn bộ gia đình trong Sở Quốc đều treo khăn tang, Thính Hương Vũ Tạ cũng ngừng kinh doanh ba ngày.

Tại hoàng lăng của nước Sở, lúc này vô số người đang đến, tiếng khóc kinh thiên động địa. Tất cả hoàng thất đều đã đến trước lăng một của tiên hoàng, chỉ thiếu Hạng Thiên Kiên. Nguyên nhân là lúc này Hạng Thiên Kiên đang sưng tím mặt mày nằm rên rỉ trên giường. Hôm qua hắn uống rượu say mèm, trên đường hồi phủ bị một đám người bịt mặt đánh cho bầm dập.

Phía sau hoàng thất là các vương công quý tộc, văn võ bá quan. Các vương tử mặt mày bi thương khóc đến chết đi sống lại.

Hạng Thiên Minh hai mắt đỏ bừng, âm thanh vang trời. Hắn ngẫu hứng làm một bài than khóc, ca ngợi tiên hoàng, lại vận công cho âm thanh truyền khắp toàn trường.Mấy vị đại thần nghe được những lời này thì tự véo vào đùi mình để khóc to. Thật sự là vô cùng thương tâm, thảm thương. Đáng tiếc không ai thấy trong tay Hạng Thiên Minh là một quả ớt, hèn gì mà hắn có thể khóc đển trời long đất thảm như vậy. Hắn mới cắn một miếng mà đã phun nước mắt nước mũi, cổ họng nóng rát vô cùng. Trong lòng không khỏi mắt to:

- Thằng tiểu tử thập tam tìm đâu ra cây ớt cay như vậy chứ.

Bá quan văn võ trợn tròn mắt, không ngờ lại khoa trương đến như vậy? Lúc cha bọn hắn chết cũng đâu khóc được đến như vậy. Thật là vô cùng có hiếu. Lục Vạn Quân cũng âm thầm ca ngợi :

- Thiên tài, thiên tài, bội phục, bội phục. Hôm qua còn trò chuyện vui vẻ, hôm nay lại đạt được cảnh giới như vậy. Nhìn lại mình thật sự là mặc cảm nha.

Hạng Thiên Long không thể để toàn bộ danh tiềng bị Hạng Thiên Minh đoạt đi. Hắn trong lòng nghĩ :

- Mẹ nó, Hạng Thiên Minh dùng kế cảm động thì lão tử dùng khổ nhục kế.

Kết quả là Hạng Thiên Long vừa tru vừa bò lên , đầu đập bôm bốp xuống sàn như con bửa củi làm đất đá trên mặt đất cũng phải vỡ vụn. Âm thanh vang khắp toàn trường, thanh thế kinh người.

Toàn bộ linh đường đều lập tức yên tĩnh, Hạng Thiên Minh cũng trừng mắt há mồm nhìn lão đại Hạng Thiên Long đang tự ngược đãi. Mấy người Lục gia cũng thầm khen:

- Hạng Thiên Long thật đáng sợ, loại sàn nhà như vậy mà cũng dám dùng đầu đập, thật là điên cuồng.

Hạng Thiên Long quả quyết dùng mũi đập lên mặt đất, nhất thời máu mũi phọt ra, hắn vận đủ nội kình làm máu phun như suối văng khắp nơi, những chỗ hắn đập đầu đều lưu vết máu, nhìn rất kinh người.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Loạn Thế Địch Sát

Copyright © 2022 - MTruyện.net