Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 177 : Băng vực vô tận (Thượng)
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 177 : Băng vực vô tận (Thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dương Diệc Phong lúc này đang chống đỡ sự biến hóa của Như Ý Thiên Huyễn Châu, trong miệng không ngừng nhai Nguyên Thần Đan. Hiện tại tốc độ của hắn đã phát huy đến mức tận cùng tạo thành một đuôi ánh sáng kéo dài như sao chổi.

Ăn đan dược như uống nước để bổ sung Kiếm Nguyên, cứ như vậy bổ sung rồi khô kiệt, khô kiệt lại bổ sung tạo thành một vòng tuần hoàn. Tuy rằng khổ cực một chút nhưng hoàn toàn có hiệu quả.

- Mẹ nó, địa phương quái quỷ như vậy còn phải bay bao lâu mới ra được chứ?

Dương Diệc Phong mắng to.

- Không biết, biển rộng mênh mông như vậy ta cũng bó tay. Thôi ngươi cứ tiếp tục phấn đấu đi.

Kinh Thiên trả lời.

- …..

Dương Diệc Phong không còn gì để nói.

Dương Diệc Phong cứ như vậy mà bay, cũng may trong Hư Không Thần Giới có rất nhiều thần đan nên hắn cũng dư dùng. Dương Diệc Phong vừa bay vừa đưa thần thức hợp nhất với Thiên Huyễn để thăm dò sự huyền bí trong Thiên Huyễn. Tuy nhiên chỉ với Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận cũng đã đủ cho Dương Diệc Phong đắm chìm trong đó.

Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận vô cùng ảo diệu, 3600 thanh phi kiếm diễn hóa vô số huyền diệu của thiên đạo, Dương Diệc Phong hoàn toàn đắm chìm trong sự thể ngộ, tuy nhiên tay hắn vẫn không ngừng lấy thần đan bỏ vào miệng.

Kinh Thiên cũng không quấy rầy Dương Diệc Phong, loại cảm ngộ này không phải muốn tiến nhập là có thể tiến nhập, chỉ có cơ duyên xảo hợp mới cảm ngộ được. Dương Diệc Phong tu luyện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và Huyền Thiên Thần Lục chính là dùng cường hãn lực lượng và nguyên thần để cảm ngộ thiên địa chí lý. Tuy nhiên phương pháp này cũng chỉ là một nét bút nghiêng, so với tự nhiên ngộ đạo thì còn thua kém. Đạo lý này Kinh Thiên hiểu rõ, Dương Diệc Phong cũng hiểu rõ cho nên Dương Diệc Phong hiện tại vô cùng chú ý đến tâm thần cảm ngộ thiên đạo. Có Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận bảo vệ, Kinh Thiên cũng vô cùng thoải mái để cho Dương Diệc Phong cảm ngộ.

Dương Diệc Phong đang mê thất trong sự ảo diệu của thiên đạo nên thời gian bên ngoài chỉ là con số không với hắn. Cũng không biết qua bao lâu, tâm thần tu vi của Dương Diệc Phong tăng nhanh như hỏa tiễn. Cổ trận Hồng Hoang quả thật không tầm thường, chúng nó được đại thần dùng những hiểu biết về thiên đạo của mình kết hợp với tự nhiên chi đạo mà tạo ra. Trong đó có bao nhiêu chí lý của thiên đạo, với Dương Diệc Phong mà nói thì quả thật là một tài phú lớn.

Dương Diệc Phong trong hoàn cảnh hung hiểm như vậy lại buông ra tâm thần đi thể ngộ thiên đạo thì quả thật điên cuồng quá. Tuy nhiên chỉ có hắn mới có loại quyết đoán như vậy, tùy tâm sở dục, thích gì làm nấy.

Dương Diệc Phong hóa thành ngân quan như điện chớp bay xuyên qua vô số lôi quang. Cũng không biết qua mấy ngày, mấy tháng, bỗng nhiên thế giới sấm chớp đen kịt bỗng nhiên chuyển thành một nơi trắng toát. Kinh Thiên cũng từ trong tu luyện tỉnh lại, hắn vô cùng kinh sợ, thì ra nơi này là một cái băng vực vô biên do Huyền Băng Khí đông cứng tạo thành.

Huyền Băng Hàn Khí là một loại khí lưu có thể dễ dàng đem Nguyên Anh đông kết chứ đừng nói đến thân thể bằng xương thịt. Ở nơi này mới chỉ là ngoại vị mà đã có hàn khí như vậy thì đi vào trong khu vực trung tâm chẳng lẽ lại có Huyền Phách Hàn Khí tương đương với Chúc Tật Thần Hỏa? Loại hàn khí này ngay cả linh hồn cũng có thể đông cứng lại. Chúc Tật Thần Hỏa chỉ thiêu nguyên thần, không thiêu thân thể nhưng Huyền Phách Hàn Khí thì khác hẳn. Nó có thể đông cứng từ trong ra ngoài.

Thiên hỏa chia làm các loại màu sắc như sau: màu hồng chanh là Thiên hỏa phổ thông, xanh trắng là Lam Sí Thiên Hỏa, tím hồng là Tử Cực Thiên Hỏa, màu đen là Chúc Tật Thần Hỏa. Cuối cùng là loại lửa không màu, là nguồn gốc của vạn hỏa: Hỗn Độn Thiên Hỏa.

Còn về hàn khí cũng chia theo màu: màu xanh là Huyền Băng Hàn Khí, xanh trắng là Thanh Minh Hàn Khí, màu lục là Bích Linh Hàn Khí, màu trắng nhạt là Huyền Phách Hàn Khí, màu thuần trắng là nguồn gốc của hàn khí: Hỗn Độn Hàn Khí.

Thanh Minh Hàn Khí cũng đủ để Tán Tiên đông cứng lại chứ đừng nói là Huyền Phách Hàn Khí .

Dương Diệc Phong đang say mê trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận nên Kinh Thiên tự hỏi xem có nên gọi hắn tỉnh lại hay không. Suy nghĩ một hồi , hắn quyết định không quấy rầy Dương Diệc Phong . Dù sao đã có Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận bảo vệ, nếu có vấn đề gì thì gọi Hồng thổ đậu dậy là được.

Hồng thổ đậu có thể không đè được toàn bộ khí lạnh nơi đây nhưng bảo trụ nguyên thần của Dương Diệc Phong thì dư sức.

Thảo nào Tuyệt Vọng Hải Uyên có thể đứng đầu tam đại cấm địa của Tu Chân Giới. Dưới Độ Kiếp Kỳ sợ rằng ngay cả ngoại vi cũng không được, tu sĩ lợi hại hơn cũng chỉ vượt qua được khu vực đầu tiên, sáu kiếp Tán Tiên Tán Ma trở lên mới có thể xông đến tầng thứ hai. Còn như tầng thứ ba là Hồng Lôi Địa Vực và băng vực vô tận này thì dù tiên nhân hạ phàm cũng phải tuyệt vọng.

Qua vài ngày, Dương Diệc Phong vẫn đang vừa bay vừa chìm đắm trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận, lúc này toàn bộ thiên địa chỉ còn một màu trắng bệch. Những khối băng cực lớn , hình dạng vô cùng kì quái làm tăng thêm sự mỹ lệ và tĩnh mịch đáng sợ. Tuy nhiên sau sự mỹ lệ kia chính là sát khí vô cùng vô tận đang rình rập.

Lúc này Dương Diệc Phong đã vượt qua khu vực của Huyền Băng Hàn Khí, tiến vào khu vực của Thanh Minh Hàn Khí. Đến đây thì Như Ý Thiên Huyễn Châu kết thành Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận cũng bắt đầu run rẩy. Như Ý Thiên Huyễn Châu là khí linh mới sinh ra, uy lực chưa lớn nên Huyền Băng Hàn Khí là cực hạn của hắn. Nếu không phải nhờ Dương Diệc Phong không ngừng cung cấp Kiếm Nguyên tinh thuần bá đạo và tác dụng của Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận thì hắn đã chịu không nổi từ lâu rồi. Hiện tại càng đi về phía trước, hàn khí càng lạnh thì không biết hắn chịu được bao lâu.

Cố gắng bay về trước hơn một tháng thì những biến hóa của Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận không còn chống đỡ được nữa.

Nó có thể chống lại Hồng Sắc Tế Lôi là vì nó vừa vượt qua khí kiếp nên thiên lôi đối với hắn không còn là vấn đề lớn. Tuy nhiên vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, Như Ý Thiên Huyễn Châu tuy rằng có kháng tính rất mạnh với lôi điện nhưng đối với những loại hàn khí này thì thúc thủ vô sách.

Rốt cuộc khi gặp Thanh Minh Hàn Khí này thì Thiên Huyễn đã đến cực hạn nên trở thành nguyên hình, run rẩy chìm vào nguyên thần đan hỏa của Dương Diệc Phong.

Đã không có Thiên Huyễn và Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận ngăn cản nên hàn khí lập tức tấn công Dương Diệc Phong với khí thế như chẻ tre.

Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận biến mất cũng làm cho Dương Diệc Phong từ trong nhập định tỉnh lại, tuy chỉ trong thời gian mấy tháng nhưng tâm thần tu vi của hắn hiện tại đã vượt qua pháp lực của hắn rất xa.

Dương Diệc Phong tỉnh lại, thiếu chút nữa thì biến thành cục nước đá rơi thẳng xuống đất.

- Hắt xì, Kinh Thiên, nơi này là nơi nào mà lạnh như thế. Mẹ kiếp, lão tử sợ nhất là lạnh.

- Ta cũng không biết nơi này là địa phương nào, xông qua Hồng Sắc Tế Lôi thì đi vào địa phương quỷ quái này.

Kinh Thiên bất đắc dĩ mà nói.

Dương Diệc Phong thật sự quá lạnh, lúc này hắn còn chịu được là do Kiếm Nguyên trên người không ngừng vận chuyển để ngăn hàn khí tấn công. Nếu không thì hiện tại máu thịt của hắn đã đông cứng biến hắn thành người băng rồi.

Dương Diệc Phong từ không trung hạ xuống, cảm thụ được linh khí đang lưu động nơi đây không có nhiều Hỏa Nguyên Tinh Khí. Mặc dù không nhiều nhưng dùng để ngăn lạnh, giữ ấm thì không vấn đề gì. Nguyên thần của Dương Diệc Phong có Hỏa Nguyên Tinh Linh nên khí lạnh không làm gì được nhưng thương tổn huyết nhục của hắn thì có thể.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thượng Thiên Đài

Copyright © 2022 - MTruyện.net