Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 178 : Băng vực vô tận (Hạ)
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 178 : Băng vực vô tận (Hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dương Diệc Phong cố gắng thu thập Hỏa Nguyên Tinh Khí trong vòng trăm dặm đưa vào Kiếm Nguyên để vận chuyển trong cơ thể nhằm chống lạnh.

Dương Diệc Phong sợ lạnh cũng là thói quen mà thôi.Trước đây cứ mỗi lần trời lạnh là hắn liên tục bị cảm mạo nên bây giờ mặc dù đã có pháp lực cao cường, nóng lạnh bất xâm nhưng thói quen trong tiềm thức khó bỏ.

Dương Diệc Phong nhìn khí lạnh trước mặt mà buồn bực, ở đây bất quá chỉ là ngoại vi mà thôi nhưng thiếu chút nữa làm hắn đông cứng. Phía trước nhất định càng đi càng lạnh, càng đi càng kinh khủng.

Nhìn về phía trước một hồi, Dương Diệc Phong lại tiếp tục bay đi. Dương Diệc Phong dám đi về phía trước là vì nguyên thần hắn có Hỏa Nguyên Tinh Linh thủ hộ, thứ hai là vì hắn cảm thấy thân thể hắn quá yếu đuối kém xa Bất Diệt Kim Thân. Dương Diệc Phong vừa bay vừa nghiên cứu pháp quyết của Bất Diệt Kim Thân, lấy những điểm đặc thù trong đó kết hợp với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và một ít pháp môn của Huyền Thiên Thần Lục. Dương Diệc Phong lại kết hợp với những thể ngộ của mình trong Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận mà nghiên cứu ra pháp môn luyện thể đặc trưng của mình. Bởi vì đại bộ phận là lấy từ Bất Diệt Kim Thân nên Dương Diệc Phong gọi hắn là Bất Diệt Kiếm Thể.

Hắn đưa Hỏa Nguyên Tinh Khí toàn thân tán đi, lấy nhục thân chống chọi với hàn khí thể nghiệm công pháp luyện thể mới. Công pháp này có chín tầng, lúc hoàng thành không biết có sánh được với Thái Cổ Vu Tổ không nhưng tuyệt đối có thể so được với Thượng Cổ Đại Vu.

Đáng tiếc Bất Diệt Kiếm Thể bởi vì dựa trên Kiếm Nguyên quá bá đạo nên muốn tiến giai từ tầng thấp lên tầng cao vô cùng gian nan. Có thể nói so với Bất Diệt Kim Thân thì còn khó khăn hơn gấp trăm lần.

Bằng Kiếm Nguyên hiện tại của Dương Diệc Phong thì có thể trong một trăm năm tu thành tầng hai đã là ghê gớm lắm rồi, hôm nay chỉ mới là bước khởi đầu mà thôi.

Kiếm Nguyên bá đạo từ trong cơ thể tỏa đến từng bộ phận, đồng thời dung nạp những Hỏa Nguyên Tinh Khí và Mộc Nguyên Tinh Khí nơi đây vận chuyển theo pháp quyết của Bất Diệt Kiếm Thể. Mỗi lần lưu chuyển qua một đại chu thiên thì gân cốt huyết nhục lại mạnh mẽ hơn một chút, mỗi lần vận chuyển thì xem thân thể như kiếm để luyện. Hơn nữa dưới áp lực của hàn khí bên ngoài thì tiến bộ cực nhanh.

Bay thêm mấy ngày thì Dương Diệc Phong đã hoàn thành cơ sở, chính thức bước vào tầng thứ nhất. Lúc này trong không gian có thể thấy những tia Bích Linh Hàn Khí bắt đầu xuất hiện.

Dương Diệc Phong cảm thán vô cùng, đúng là có áp lực thì mới có động lực. Ở bên ngoài hắn phải cần đến hai năm để luyện thành Bất Diệt Kiếm Thể tầng thứ nhất nhưng dưới áp lực của Thanh Minh Hàn Khí thì hắn chỉ dùng có nửa tháng đã hoàn thành. Trong thời gian này thân thể của hắn thường xuyên bị đông lạnh thành từng khối, những lúc bị hàn khí xâm nhập vào cơ thể mới thấy hết nỗi đau không bút nào tả xiết. May mà hiện tại hắn đã hoàn thành tầng thứ nhất nên lúc này ở trong Thanh Minh Hàn Khí nhưng hắn cũng thấy ấm áp.

Nhưng lúc này Dương Diệc Phong thấy vài tia Bích Linh Hàn Khí thì bắt đầu lo sợ, Bích Linh Hàn Khí không giống như Thanh Minh Hàn Khí, hắn chính là độ không tuyệt đối. Dù Dương Diệc Phong hiện tại hoàn thành tầng thứ nhất của Bất Diệt Kiếm Thể nhưng gặp Bích Linh Hàn Khí thì Dương Diệc Phong không thể đỡ nổi. Nguyên nhân rất đơn giản, Bích Linh Hàn Khí có thể đông cứng Kim Tiên.

Đây là minh chứng của Thiên đạo vô cùng uy lực, người muốn trở thành cường giả phải tu luyện, phải học tập thiên đạo, cảm ngộ thiên đạo. Cuối cùng là nhảy ra khỏi thiên đạo để tiêu dao tự tại. Nếu không làm được thì người cũng chỉ là một quân cờ trong vòng tuần hoàn của Thiên đạo mà thôi.

Tuy nhiên, Dương Diệc Phong biết rằng nguyên thần của mình đã có Hồng thổ đậu bảo hộ, đừng nói là Bích Linh Hàn Khí mà ngay cả Huyền Phách Hàn Khí cũng đừng mơ làm hắn bị thương. Cho nên Dương Diệc Phong mặc dù lo lắng nhưng hắn không quay đầu lại. Dựa vào kinh nghiệm của Dương Diệc Phong thì nơi nào càng hung hiểm thì nới đó càng có nhiều bảo vật. Cũng giống như là buốn bán, càng phiêu lưu thì lợi nhuận càng cao. Dương Diệc Phong cũng không quay đầu lại bởi vì nếu như vậy thì thành quả mấy tháng qua của hắn hao tổn hết, có bảo bối bên trong hay không chưa nói, chỉ cần tâm ma dẫn phát cũng đủ làm hắn tiêu tùng.

Dương Diệc Phong đánh giá sơ qua tình hình hiện tại, Như Ý Thiên Huyễn Châu đã không thể dùng được, bảo thể của Kinh Thiên cũng vô dụng. Hiện tại chỉ có thể tự dựa vào bản thân mình mà thôi. Điều này làm cho Dương Diệc Phong cảm thấy buồn vô cùng, pháp bảo tốt có thể giúp cho thực lực người tu chân tăng lên, đến thời điểm then chốt có thể nhờ nó mà giữ mạng. Tuy rằng hắn có Hư Không Ngưng Kiếm Thuật có thể tăng lực lượng vượt xa pháp bảo, lại có tốc độ siêu tốc nhưng lực phòng hộ thì quá kém.

Nếu như hắn mà có thứ pháp bảo như Hỗn Độn Chung, vạn pháp không xâm phối hợp với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật thì quả thật có thể nói là vô địch. Đến lúc đó có thể lấy Kinh Thiên Kiếm ra dùng, công có Kinh Thiên, thủ có Hỗn Độn Chung thì hoàn mỹ quá. Dương Diệc Phong trong lòng tưởng tượng đến thì không khỏi YY trong lòng.

Nói đến pháp bảo thì Dương Diệc Phong nhớ rằng trong giới chỉ của hắn có một đống pháp bảo, tuy rằng có mấy thứ pháp bảo thần diệu nhưng không có loại nào như mình mong muốn. Dương Diệc Phong lấy ra cục thiết huyết viên cầu và cái gương hắn lấy được trong Thập Phương Huyễn Diệt Trận suy nghĩ. Thiết cầu trong hoàn cảnh này dùng thế chó nào được? Còn về tấm gương thần bí thì Dương Diệc Phong suy nghĩ một chút rồi lấy ra một sợi dây thiên tằm. Sợi dây thiên tằm này nhìn ngoài bình thường nhưng hắn là sợi thiên tằm đầu tiên trong Hồng Hoang thế giới, mềm dẻo rắn chắc không gì sánh được, nếu có thể dùng hắn làm bảo y thì Kinh Thiên chém vài phát mới rách được.

Dương Diệc Phong lấy thiên tằm cột tấm gương đeo lên cổ coi như miếng hộ tâm, biết đâu đến lúc cần lại có điều kỳ diệu xảy ra. Phía trước có bao nhiêu nguy hiểm hắn không biết nên chỉ có thể làm tốt tất cả những gì có thể làm.

- Kinh Thiên, tấm gương này hy vọng là ngươi không nhìn nhầm hắn.

Dương Diệc Phong vừa đeo vừa nói.

- Ta nói mà sai sao? Ngươi cứ yên tâm đi, lai lịch của cái gương này nhất định là bất phàm.

Kinh Thiên khẳng định nói.

- Phía trước có Bích Linh Hàn Khí, Bất Diệt Kiếm Thể của ta chỉ là tầng thứ nhất xem ra không đủ. Bích Linh Hàn Khí này xem ra chỉ sợ rằng đến tầng thứ ba của Bất Diệt Kiếm Thể mới có thể chống lại.

Dương Diệc Phong lo lắng nói.

- Đúng vậy, lần trước ở Nhiệt Luyện Thụ Hải, tuy rằng dùng Chúc Tật Thần Hỏa thiêu đốt thân thể nhưng có sinh mệnh chi hoa của Mộc Nguyên Linh Tuyền tương trợ. Hơn nữa Chúc Tật Thần Hỏa làm tổn thương thân thể không mạnh nên còn có thể chịu được. Lần này Bích Linh Hàn Khí bá đạo vô cùng, ở đây cũng không có sinh mệnh tinh hoa nên khó khăn không nhỏ.

Dương Diệc Phong không nói gì, hắn từ từ bay về phía trước.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Khi Phù Thủy Xuyên Không

Copyright © 2022 - MTruyện.net