Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 191 : Trần ai lạc định
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 191 : Trần ai lạc định

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dương Diệc Phong đương nhiên đồng ý nói :

- Tiểu tử, ngươi sau này gọi là Hoàng thổ đậu nhé .

- Dạ, đại ca ca.

Hoàng thổ đậu vừa nói vừa chạy đến Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong ngồi xuống , mở hai tay ôm lấy tiểu tử đáng yêu kia rồi nói:

- Ngoan lắm.

Lục thổ đậu đi đến nắm lấy tay Hoàng thổ đậu, hai đứa biến thành hai đạo quang mang xanh vàng bay vào trong mi tâm của Dương Diệc Phong . Sau đó trong ý thức hải của Dương Diệc Phong xuất hiện thêm một viên tiểu châu màu đất vàng bay quanh bản thể của Kinh Thiên. Bốn viên tiểu châu tạo thành một trận thế mới, trận thế hiện tại chưa hoàn thành nhưng làm cho Dương Diệc Phong cảm thấy cảnh giới linh hồn như mở rộng hơn.

- Kinh Thiên, đây là chuyện gì?

Dương Diệc Phong hỏi.

- Không biết, nhưng nhất định là chuyện tốt. Từ khi hồng mông sơ khai đến nay , ngươi là người duy nhất được ngũ hành tinh linh thừa nhận nên những ảo diệu bên trong ta không biết rõ. Cái trận thế này vô cùng ảo diệu, tuy rằng hiện tại chưa hoàn thiện nhưng cũng đã giúp nguyên thần của ngươi tăng lên từng ngày.

Kinh Thiên từ từ nói :

- Đúng, là trận thế tăng cường nguyên thần tinh phách, đến bây giờ ta cũng chưa từng nghe nói qua.

Dương Diệc Phong than .

- Pháp lực dễ tu, nguyên thần khó tiến. Ta nghĩ rằng nếu trận pháp này hoàn thành thì sau này dù pháp lực ngươi tăng bao nhiêu cũng có thể điều khiển dễ dàng , không phải chịu cảnh lực bất tòng tâm.

- Nói vậy thì trận thế huyền ảo này có thể hoàn toàn bổ sung khuyết điểm của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật?

Dương Diệc Phong kinh ngạc.

- Có thể nói là như vậy. Khuyết điểm duy nhất của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật là tâm thần không theo kịp sự tăng trưởng của pháp lực. Tu vi của tâm thần lại dựa vào cảnh giới của nguyên thần tinh phách. Dùng Huyền Thiên Thần Lục có thể tăng tốc tu luyện nguyên thần nhưng không đủ , vì vậy càng về sau chênh lệch càng lớn . Không ngờ tiểu tử ngươi vận cứt chó, có trận pháp này thì ngươi không còn gì phải lo.

Kinh Thiên vô cùng ao ước nói:

- Ha ha ha được, chỉ cần có đủ ngũ hành bổn nguyên lực thì ta có thể yên tâm luyện thể, bỏ qua tâm thần tu vi .

Dương Diệc Phong cười to.

Dương Diệc Phong đang muốn tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên thì bị Kinh Thiên ngăn lại :

- Chậm đã, ở đây không phải là nơi bế quan tốt . Dù sao thì Thổ Chi Bản Nguyên ở trong ý thức hải của ngươi, sau này tìm hiểu cũng không muộn.

Dương Diệc Phong gật đầu rồi đè nén ham muốn tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên lại. Lúc này, Trấn Long Đỉnh đã cải tạo xong Hạng Thiên Vũ . Dương Diệc Phong dùng thần thức đảo qua liền biết Hạng Thiên Vũ đã đến Tích Cốc Kỳ, kinh mạch toàn thân đã được tẩy rửa . Lúc này, Trấn Long Đỉnh liền biến thành một tiểu đỉnh năm tấc huyền phù giữa không trung.

Một lát sau, Hạng Thiên Vũ cũng đã tỉnh lại. Đầu tiên hắn phát hiện dị trạng của mình thì cực kỳ vui mừng, nghĩ không ra hiện tại mình đã là Thần Cấp đỉnh phong cao thủ liền cảm động nhìn Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong chỉ vào Trấn Long Đỉnh nói:

- Đây là bảo vậy dành cho ngươi, nó tên là Trấn Long Đỉnh. Chỉ cần có hắn thì có thể bảo trì cơ nghiệp muôn đời của họ Hạng, giúp ngươi thống nhất thiên hạ, mưa thuận gió hòa. Còn những diệu dụng khác phải nhờ cơ duyên của chính ngươi tìm ra.

Hạng Thiên Vũ đi đến vương tay ra về phía Trấn Long Đỉnh. Quả nhiên Trấn Long Đỉnh dễ dàng rơi vào tay Hạng Thiên Vũ, xem xét một hồi rồi đi qua Dương Diệc Phong nói rằng :

- Lão sư là đại ân nhân của Thiên Vũ, Thiên Vũ trọn đời khó quên, bảo vật này Thiên Vũ thành tâm dâng lên lão sư.

Dương Diệc Phong nhìn Thiên Tiên Linh Bảo chỉ gần trong gang tấc, trong lòng không ngừng thở dài. Thứ tốt ai mà không muốn nhưng phải dùng được mới gọi là tốt. Hắn đã vô duyên chỉ bằng cự tuyệt:

- Ha ha ha, đa tạ ngươi có thành ý nhưng ta với nó vô duyên, cầm chỉ vô dụng. Ngươi cứ giữ lấy, sau này sẽ có đại cơ duyên.

Hạng Thiên Vũ nghe xong cảm động rơi nước mắt, hắn khống chế tâm tình của mình rồi thu hồi Trấn Long Đỉnh nói :

- Thiên Vũ không bao giờ quên ơn.

- Ừ, đi thôi.

Dương Diệc Phong gật đầu.

Đột nhiên, Dương Diệc Phong dừng bước vì Kinh Thiên kêu lên:

- Đợi một chút, ta nhớ trong Hư Không Thần Giới có một pháp bảo tên là Thôn Vân Hồ Lô , dùng hắn có thể hấp thu Long Khí.

Dương Diệc Phong liền nói với Hạng Thiên Vũ.

- Ngươi đi ra trước, ta ở đây làm chút việc để ngăn người khác vào quấy rối.

Hạng Thiên Vũ liền nghe lời đi ra.

Dương Diệc Phong lấy Thôn Vân Hồ Lô ra, miệng hồ lô liền biến thành một vòng khí xoáy hút Long Khí vào trong. Ở đây là long mạch hội tụ nên Chân Long Khí nhiều không kể xiết. Dương Diệc Phong hút khoảng hai canh giờ thấy đã đủ liền thu hồi hồ lô đi ra. Ra đến cửa động hắn liền vận chuyển Kiếm Nguyên tạo thành một cấm chế công kích cường đại.

Dương Diệc Phong mang theo Hạng Thiên Vũ từ trong động đi ra thì thấy Huyết Sát đang cười cười nhìn hai người.

Dương Diệc Phong vừa nhìn là biết Huyết Sát chắc đã chiếm được không ít tiện nghi. Dù sao ở đây cũng là nhà của Ma Phong nên không thể không có bảo bối.

Dương Diệc Phong cùng Huyết Sát màn theo Hạng Thiên Vũ đi ra ngoài, trên đường Dương Diệc Phong cũng không hỏi Huyết Sát thu được gì, chắc là một ít pháp bảo hay tinh thạch. Mấy thứ đó thường Dương Diệc Phong không dùng được, điều này chính là sự phiền muộn của Dương Diệc Phong . Xem ra chỉ có Thiên Tiên Linh Bảo thì hắn mới có thể dùng nhưng mà Thiên Tiên Linh Bảo là cái gì? là pháp bảo trong truyền thuyết . Mà đặc biệt tìm được Thiên Tiên Linh Bảo rồi thì sao ? Không có duyên cũng không dùng được.

- Ai dà …

Càng nghĩ Dương Diệc Phong càng nhịn không được thở dài.

- Lục đệ sao lại thở dài? Có phải vì ca ca có lợi mà ngươi không có nên bất bình phải không ?

Huyết Sát hài hước chọc.

Dương Diệc Phong nghe vậy dở khóc dở cười, tiếp theo mắng Huyết Sát :

- Mẹ kiếp, lão tử là hạng người như vậy sao ?

Sau đó lại cười cười chuyển giọng nói :

- Ngươi nói ta mới nghĩ tới, Ngũ ca có thứ gì tốt chia đi.

Huyết Sát nghe xong đau khổ hối hận rồi thương cảm nói:

- Lục đệ đừng lấy đồ của Ngũ ca ta , ta đâu có thể so được với Ma Tông của ngươi. Trong tông bảo bối chất như núi còn Ngũ ca chỉ là một tán tu bình thường mà thôi.

- Oái.

Dương Diệc Phong suýt rơi từ trên trời xuống. Tu La Sát Đạo truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, luôn luôn là nhất mạch đơn truyền, pháp bảo không thiếu . Phổ thông tán tu ? Nếu như một trong thập đại cao thủ của Ma Đạo là phổ thông tán tu thì những tán tu khác sống làm gì nữa, tự bạo Nguyên Anh chết phứt cho xong.

- Được rồi, coi như ta không nói gì. Ngũ ca thật làm ta muốn ói.

Dương Diệc Phong phiền muộn nói.

Huyết Sát cười đểu nói:

- Tha cho ngươi đó.

Dương Diệc Phong hết chỗ nói, hôm nay hắn mới biết thì ra Huyết Sát còn có một mặt hèn mọn này.

Những điều hai người nói là truyền âm nên Hạng Thiên Vũ không nghe được, nếu không trực tiếp phá hủy hình tượng tiên nhân của hai người.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đan Vũ Cuồng Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net