Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dương Diệc Phong đi theo tiểu nhị xuyên qua những lâm viên duyên dáng với các hành lang thật dài. Đại khái đi khoảng 10 phút mới dừng lại. Trước mặt Dương Diệc Phong là một biệt viện rất lớn, rất ưu nhã. Trước cửa biệt viện có viết hai chữ : Thiên Tân. Dương Diệc Phong không khỏi gật đầu thán phục Lục Vương Gia quả nhiên tâm tư tinh xảo, loại khách sạn như vậy mà hắn cũng nghĩ ra được, thảo nào nổi danh đến như thế. Đây chính là sự hưởng thụ xa xỉ của giới thượng lưu trong xã hội
- Khách quan, đây là khách phòng của các ngươi, bên trong đều đầy đủ tiện nghi. Trong thời gian này, tất cả mọi thứ ở đây đều thuộc về ngài, mong ngài thoải mái hưởng dụng
Tiểu nhị đẩy cửa đại môn
- Khách quan, một lúc nữa rượu và thức ăn đem qua đây hay ăn trên lầu ? Ngài là Thiên cấp khách quý nên ngài có thể dùng cơm ở lầu 3 của khách điếm
- Lầu ba ? Có gì hay không ?
Dương Diệc Phong hiếu kỳ hỏi
- Khách quan , khách sạn chúng ta không chỉ có khách phòng phân cấp mà ngay cả ăn cơm cũng phân thành lầu một, lầu hai, lầu ba. Ở lầu ba chỉ có Thiên cấp quý khách mới đến được. Bên trong có sự phục vụ và hưởng thụ tối cao , chỉ cần ngài có tiền, dù ngài yêu cầu phục vụ cỡ nào cũng có. Hơn nữa ăn cơm ở đó đều là đại nhân vật, đến từ thượng tầng của bảy nước, hoặc là hoàng thân quốc thích, hoặc là các đại gia tộc
Tiểu nhị càng nói càng hăng hái, Dương Diệc Phong cũng thấy càng ngày càng thú vị
- Được, lúc nữa ta sẽ ăn cơm ở lầu ba
Dương Diệc Phong quyết định
- Vâng, khách quan. Tiệc rượu chuẩn bị xong xuôi tiểu nhân sẽ lại đây thông báo cho hai vị. Mong hai vị nghỉ ngơi thoải mái, tiểu nhân xin cáo lui
Tiểu nhị nói xong liền rời đi
- Ha ha, ở đây có vẻ rất hay, chúng ta ngừng ở đây chơi lâu một chút
Dương Diệc Phong vui vẻ cười nói, sau đó đi vào đại môn
- Vâng, thiếu gia
Tà Dương làm rất tốt vai người hầu, cung kính chạy theo Dương Diệc Phong đi vào
- Bái kiến chủ nhân
Một nam , một nữ mang trang phục của thị nữ và người hầu, khoảng hai mươi tuổi đang quỳ giữa sân mà nói
Đứng trước hai người còn có một trung niên mang đồ quản gia, hắn vái dài Dương Diệc Phong và nói rằng
- Chủ nhân, ta là quản gia của Thiên Thân tên là Tân Phúc, ngài ở đây thì chính là chủ nhân của nơi này. Bọn họ là thị nữ và là người hầu của ngài, có việc gì cứ phái bọn họ đi làm. Nếu có việc gì cần biết hoặc cần làm thì tìm tiểu nhân, tiểu nhân nhất định sẽ làm hết sức mình đến khi ngài thỏa mãn mới thôi
- Bản thiếu gia biết rồi, mau dẫn đường giới thiệu cho ta biết một chút về gian phòng này
Dương Diệc Phong bày ra một dáng vẻ kiêu ngạo nói
- Dạ dạ, xin mời chủ nhân vào bên trong
Tân Phúc đi trước dẫn đường, đi qua tiền sảnh rồi đến một gian phòng chính ở hậu viện. Hắn đẩy cửa nói
- Chủ nhân , xin mời , đây là phòng của ngài
- Lão gia mạnh khỏe
Một loạt mỹ lệ thiếu nữ ăn mặc các bộ trang phục tơ lụa tuyệt đẹp cùng hướng về Dương Diệc Phong hành lễ mà nói
Dương Diệc Phong chỉ vào những mỹ nữ này hỏi rằng
- Các nàng này là ai?
Quản gia Tân Phúc vái một vái rồi nói
- Các nàng sẽ là tiểu thiếp của chủ nhân ngài, nếu ngài có nhu cầu gì có thể tìm các nàng. Chủ nhân cứ yên tam, các nàng đều được huấn luyện kỹ, toàn bộ đều còn trong trắng, chủ nhân có thể yên tâm hưởng dụng.
Dương Diệc Phong và Tà Dương ngây người, bọn họ tuyệt đối không ngờ chỉ ở lại khách sạn thôi lại có nhiều dịch vụ đa dạng đến như vậy, ngay cả tiểu thiếp cũng có. Dương Diệc Phong hoàn toàn rõ tiểu thiếp này nói trắng ra là các em chân dài dành cho đám thượng lưu nhà giàu
Quản gia thấy Dương Diệc Phong ngây người tưởng là hắn nhìn những mỹ nữ đẹp quá nên ngây người nên hắn không lưu ý tới. Hầu như ai đến nơi này lúc đầu cũng ngẩn người như vậy
Dương Diệc Phong trong lòng cười khổ
- Cái này có phải là khách sạn không chứ? Cái này đúng là kỹ viện cao cấp mà
Dương Diệc Phong rất nhanh thích ứng , hắn nghĩ tiếp
- Những mỹ nữ này đều đẹp quá, có thể sánh với các ngôi sao điện ảnh hay hoa hậu
Dương Diệc Phong cũng chỉ đánh giá vậy thôi chứ thực ra trong mắt hắn cũng thấy bình thường, chưa nói đến Vong Tình Ma Quân và Mộng Yên Nhiên, mấy cô gái này so với đám mỹ nữ ở Ma Tông cũng thua xa.
Dương Diệc Phong sau khi đuổi đám quản gia và mỹ nữ ra ngoài, hắn cùng Tà Dương hai người làm quen với căn phòng. Tất cả từ bình hoa, giường chiếu, chăn màn, ấm chén đều là hàng cao cấp, bán ra phố cũng được cả ngàn lượng mỗi thứ.
Một lúc sau , tiểu nhị đến mời Dương Diệc Phong và Tà Dương ra ngoài ăn cơm
- Hai vị khách quan, tiệc rượu của ngài đã xong xuôi, xin mời theo tiểu nhân
Dương Diệc Phong theo tiểu nhị đi đến lầu ba , phát hiện ra nơi này rất lớn, nhưng ngồi ăn cơm chỉ mới có khoảng hai ba bàn, hơn nữa mỗi bàn đều ít hơn ba người. Tất cả đều có huyệt Thái Dương nhô cao, chứng tỏ là nội gia cao thủ, thấp nhất cũng là nhất lưu cao thủ. Vừa nhìn qua đã biết lai lịch không nhỏ. Dương Diệc Phong vừa lên lầu thì vài người đang ăn đều nhìn qua hướng này đánh giá hắn
Dương Diệc Phong cũng không lưu ý, những người này trong mắt hắn cũng chỉ như là con kiến mà thôi. Dù cho là Thiên cấp hay Thần cấp cũng chỉ là những con kiến to hơn một chút mà thôi. Vì vậy hắn không cần quan tâm đến bọn họ
Bàn của hắn nằm gần cửa sổ, vừa mới ngồi xuống thì thức ăn và rượu cũng nhanh chóng được bưng lên, tất cả đều phi thường phong phú , toàn là món ngon vật lạ mà Dương Diệc Phong chưa từng được nếm. Rượu cũng là loại Lục Xà trăm năm, mùi thơm ngát xông thẳng lên , vô cùng ngon miệng. Dương Diệc Phong thích nhất là uống rượu ngon, ăn cơm ngon. Bữa tiệc rượu này làm cho cảm tình của Dương Diệc Phong với Khách Hành Cư đề thăng không ít
Hắn vừa ăn vừa nói chuyện với Tà Dương, Dương Diệc Phong ăn như rồng bay gió cuốn còn Tà Dương thì không ngừng rót rượu cho Dương Diệc Phong mà không kịp ăn uống. Dù sao Tà Dương cũng là Nguyên Anh Trung Kỳ, không cần ăn uống, hắn cảm thấy được hầu hạ sư phụ uống rượu là may mắn lắm rồi
Tà Dương đang muốn gọi tiểu nhị cho thêm vài bình rượu thì bỗng nhiên xuất hiện một người thanh niên trẻ tuổi, tay hắn phe phẩy quạt, trên đầu cài những vật trang sức vô cùng tinh mỹ. Hắn mặc một thân trường bào của quý tộc màu lam nhạt, hai bên người đều có cao thủ hộ vệ , ngoài ra còn có một người trung niên vô cùng khí thế đi sau. Vừa nhìn qua đã biết ngay là người khí độ bất phàm, danh gia vọng tộc. Người trung niên tuy rằng hết sức che dấu tu vi của mình nhưng trong con mắt của Dương Diệc Phong và Tà Dương thì hắn giống như tên cởi truồng không mặc quần áo, vừa nhìn đã biết hắn là Thiên cấp đỉnh phong cao thủ