Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 93 : Thương cảm đáng sợ (hạ)
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 93 : Thương cảm đáng sợ (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Lão huynh, ngươi cũng thật là mạnh mẽ nhỉ ? Dám chính diện đánh vào Đế Hoàng Long Khí .

Lời nói đểu của Kinh Thiên bỗng nhiên vang lên

- Đế Hoàng Long Khí ?

Dương Diệc Phong phiền muộn, Đế Hoàng Long Khí hắn thế nào không biết, trong truyền thuyết, Đế Hoàng Long Khí là khí tức của Đế Hoàng trong thế gian, bảo vệ hắn không bị yêu tà làm hại, uy lực vô cùng . Có thể nói là do Nhân Hoàng ban tặng , cũng có người nói là do trời sinh. Không quan tâm hắn sinh ra thế nào , chỉ là có hắn trên người , nhất định sẽ là Đế Vương của nhân gian. Hiện tại hắn không ngờ lại thấy nằm trên người Hạng Thiên Vũ, tự mình cũng đã thử uy lực của nó , ngay cả mình cũng không có biện pháp đả động, nói vậy không phải nói Hạng Thiên Vũ tức là …

- Không sai, Hạng Thiên Vũ chính là người mang Thiên Mệnh Đế Hoàng của nhân gian, tình mạng của hắn thuộc về trời, là tối cao tồn tại trong nhân gian. Dù cho Kim Tiên trên Tiên giới hạ phàm gặp hắn cũng chỉ có thể chào hỏi ngang hàng

Kinh Thiên khẳng định nói

- Âch , thật không thể tin được

Dương Diệc Phong bắt đầu choáng váng

- Mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện Đế Hoàng Long Khí, bây giờ lại bị ta bắt gặp ?

- Ta cũng nghic không ra , người này lại là Đế Hoàng của nhân gian

Kinh Thiên cũng nói

- Mẹ kiếp, hắn là Đế Hoàng của nhân gian, nếu như ta và hắn có quan hệ thì không phải có một đống phiền phức tìm tới sao ?

Dương Diệc Phong phiền muộn nói, hắn chỉ muốn ở ngoài xem kịch thôi

- Ngu như lợn, hắn là Thiên Mệnh, là Chân Mệnh Thiên Tử, tương lai nhất định thống nhất đại lục, kết thúc sự giằng co phân liệt mấy ngàn nắm qua , xóa bỏ cục diện chiến tranh liên miên, cứu vớt bách tính trong dầu sôi lửa bỏng. Là đại công đức đó thằng ngu . Ngươi nếu như giúp một tay thì đây chính là công đức từ trên trời rơi xuống nha . Ngu quá đi

Kinh Thiên cả giận mà gầm lên

- Công đức ? có lợi ích gì ? Ăn được không ?

Dương Diệc Phong hỏi thăm , hắn vẫn chỉ biết là người tốt không có gì hay, người xấu trái lại vẫn luôn sống tốt

- Ngu si , đần độn , không có kiến thức. Công đức chính là số trời. Người có đại công đức sẽ không nhiễm tai kiếp, nếu lớn có thể vượt qua số trời, chứng đạo thành thành . Nữ Oa Nương Nương lúc trước chính là mượn công đức tạo ra con người mà chứng đạo thành thánh

Kinh Thiên giải thích nói

- Chứng đạo thành thành thánh ?? Ha ha ha ta tin rằng chả cần những công đức nhảm nhí này, với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật ta vẫn có thể chứng đạo thành thánh . Không , ta phải siêu việt bọn họ, ta muốn so với bọn họ còn mạnh hơn

Dương Diệc Phong nắm chặt tay nói

- Đúng, cái đó ta luông tin tưởng rằng ngươi nhất định thành công, nhưng công đức từ trên trời rơi xuống, tại sao không nhân ? Cái công đức này ngươi cứ cầm lấy, biết đâu có chỗ dùng ?

Dương Diệc Phong còn muốn nói nữa thì Kinh Thiên đã tranh nói trước

- Biết là ngươi ghét phiền phức nhưng cái này đối với ngươi chỉ là phiền toái nhỏ mà thôi ? Ngươi gần đây không phải suốt ngày la hét buồn chán hay sao ? Có chuyện thú vị tới , có phiền toái để tiêu khiển, lại có đại công đức làm quà khuyến mãi . Đốt đèn cũng không tìm được việc tốt như vậy. Còn có , không chừng nhờ vào công đức này mà ngươi có thể nhanh tìm được Ngũ Hành Linh Tuyền.

Kinh Thiên quả thật là đi dép lào trong bụng Dương Diệc Phong , hắn không chỉ dùng những chuyện hay dụ dỗ Dương Diệc Phong mà ngay cả Ngũ Hành Linh Tuyền cũng lôi ra. Phải biết , Dương Diệc Phong đang ở bình cảnh, không có Ngũ Hành Linh Tuyền và Ngũ Hành Tinh Linh hỗ trợ, hắn không thể tiến thêm một bước

- Hơn nữa , chiến trường là nơi rèn người, thủ hạ của ngươi quá yếu, cần phải tôi luyện

Kinh Thiên nhân lúc đang lung lay bồi thêm một đòn

Dương Diệc Phong suy nghĩ một chút thì thấy đúng là như vậy, chỉ có một chút “phiền toái nhỏ” nhưng lại có nhiều chổ tốt, hắn Dương Diệc Phong cũng không ngu ngốc mà không hiểu, có cơm ngon gái đẹp lại rẻ tiền mà không ăn thì đúng là Vương bát đản. Nghĩ xong xuôi thiệt hơn, Dương Diệc Phong cuối cùng quyết định

Hạng Thiên Vũ gào rống xong cũng an tĩnh trở lại, hắn thở hỗn hển mà nói rằng

- Dương đại ca, làm cho ngươi chê cười

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, một trận gió thổi qua làm tung tóc hắn lòa xòa. Hắn mê ly nhìn về phương xa mà nói

- Nhiều năm trôi qua, ta chưa bao giờ thấy nhẹ nhàng như hôm nay, không hiểu vì sao đối với ngươi ta lại có một loại tín nhiệm, tin cậy không nói nên lời. Ta biết ngươi sẽ không đem chuyện của ta nói ra . Vì vậy bất tri bất giác lại đem bí mật trong lòng nói cho ngươi

Dương Diệc Phong không nói gì, chỉ lặng lặng mà nghe

- Nhiều năm trôi qua ta vẫn giả dạng làm một người Hoa Hoa Công Tử, có thể làm cho bọn họ buông tha ta, chỉ có như vậy mới giữ được mạng của ta, chỉ còn ta còn sống, ngày nào đó ta nhất định thành công. Ta tin như vậy. Nhưng ta thật sự khổ quá, thật sự mệt mỏi, ta cần có mẫu hậu

Âm thanh phát ra vô hạn thê lương nhưng không có một tia động dung, không có nước mắt chảy ra

- Ta phải kiên trì chịu đựng , bọn họ tuyệt đối không bỏ qua cho ta, ta từng phát thệ , ta muốn báo thù , ta muốn bọn họ chết không toàn thây

Âm thanh ngoan lệ , bén nhọn , đáng sợ

- Nhưng một mình ta không có lực lượng gì, ta biết ngươi có thể giúp ta, đúng không ?

Hạng Thiên Vũ quay đầu nhìn thẳng vào Dương Diệc Phong

Dương Diệc Phong thoáng phiền muộn, trong lòng nghĩ đến

- Tiểu tử này thật dứt khoát, còn muốn nói thẳng ra đòi ta hỗ trợ, thật là khả ái. Chí ít còn hơn mấy tên ngấm ngầm muốn lợi dụng mời chào ta. Nhưng ta nếu như vậy mà đáp ứng, thì không phải ta không đáng đồng tiền hay sao ?

- Công đưc, công đức, công đức

Kinh Thiên ở bên nhanh chóng nhắc nhở Dương Diệc Phong

- Ta biết rồi, thằng cha tham tiền

Dương Diệc Phong oán giận nói . Sau đó hắn quay sang hỏi Hạng Thiên Vũ

- Vì sao ? Vì sao ta lại phải giúp ngươi ?

Dương Diệc Phong hỏi

- Cái này ….

Hạng Thiên Vũ bị hỏi không biết làm sao để trả lời

- Trong thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, làm một người thượng vị giả ngươi càng rõ ràng điểm này. Ngươi tự nghĩ đi .

Dương Diệc Phong cũng có ý tài bồi . Nói cũng đúng, nếu không có lợi, ai giúp ngươi làm việc chứ ? Không quen không biết mở miệng đòi cho ta mấy triệu USD , điên khùng. Đừng nói là mấy triệu, một USD cũng không cho , cho dù có cho cũng bắt ngươi làm trò cho đủ 1 USD . Cái gì cũng phải thực tế, ngươi có lợi cho người ta, ngươi ta giúp ngươi làm việc, chỉ là đơn giản vậy thôi

- A

Hạng Thiên Vũ nghe xong , cúi đầu lo lắng . Dương Diệc Phong cũng không quấy rầy hắn suy nghĩ , tiếp tục buông cần câu cá

- Dương đại ca ngươi …

Hạng Thiên Vũ còn chưa nói xong, Dương Diệc Phong đã chặn lại nói

- Đừng hỏi ta muốn cái gì , cái ta muốn ngươi không cho ta được, đợi nghĩ thông rồi tìm ta nha. Tạm biệt

Nói xong thu dọn đồ đặc đi về, bỏ lại Hạng Thiên Vũ ngồi một mình giữa khung cảnh tuyệt vời

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] Chiến Tranh Vị Diện

Copyright © 2022 - MTruyện.net